Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 769: Cánh Cửa Kim Loại Thần Bí

Dưới thánh quang lạnh thấu xương chiếu rọi, đám dị sinh vật kia đều ngừng bước chân phóng tới Thánh Tê, ở chỗ đó ngơ ngác nhìn tê giác màu trắng giống như là mặt trời thiêu đốt lên thánh quang.
Thánh quang kia mặc dù mãnh liệt, nhưng lại không hề chướng mắt, có loại ôn hòa không cách nào mô tả, ở bên trong thánh diễm mãnh liệt đằng kia, Hàn Sâm nhìn thấy xương cốt của Thánh Tê vỡ vụn ra từng tầng một, giống như là bông hoa bong ra từng cánh vậy.
Mỗi lần bong ra một tầng, khung xương của Thánh Tê đều co rút lại một vòng, thánh quang trên người cũng càng thêm thực chất, xương cốt càng thêm chặt chẽ, phát ta ánh sáng như ngọc.
Thánh Tê giống như núi, sau khi từng tầng xương vỡ vụn rơi xuống, khung xương đã co rút lại đến kích cỡ của tê giác bình thường, cốt cách toàn thân đã giống như tinh ngọc hoàn mỹ, mỗi một chiếc xương đều óng ánh như lưu ly, tản ra thánh quang tinh khiết như nước.
Ở bên trong thánh quang đằng kia, Hàn Sâm thấy được cảnh tượng càng thêm khó tin, bên trên xương cốt của Thánh Tê vậy mà một lần nữa sinh trưởng ra máu thịt, những máu thịt kia giống như là chồi non, tràn đầy sinh cơ bừng bừng.
Rống!
Thánh Tê một lần nữa ngửa mặt lên trời thét dài, chỉ là lúc này đây không còn thống khổ cũng không còn tức giận nữa, có một loại giải thoát không nói ra được, hoặc là nói càng giống như là tiếng hót thứ nhất của chim non sau khi phá trứng chui ra.
Vô số dị sinh vật đều cúi đầu, mà ngay cả con Hắc Hỏa Phượng Hoàng cùng Thanh Kỳ Lân, trong mắt đều lộ ra vài phần kính sợ.
Bên trong thánh quang như nước, thân thể của Thánh Tê mau chóng sinh trưởng, không bao lâu đã đầy đặn da thịt, da thịt tái sinh, chỉ là con tê giác giống như núi lúc trước, bây giờ chỉ lớn cỡ con tê giác bình thường, tuy nhiên thánh khiết trên người nó lại càng thêm mãnh liệt, làm cho người ta có một loại cảm giác như là siêu phàm thoát tục.
Bên trên bầu trời tựa như có bông tuyết bay xuống, cẩn thận nhìn, đó chính là rất nhiều đóa bồ công anh dạ quang từ trên trời phấp phới, giống như đầy trời sao bồng bềnh rơi xuống, bao phủ sa mạc mênh mông.
Bông bồ công anh dạ quang rơi lên trên người rất nhiều dị sinh vật kia, lập tức dung nhập vào trong da thịt xương cốt của bọn nó, khiến cho thân thể của bọn nó cũng phủ lên một tầng vầng sáng thánh khiết.
Hàn Sâm nhìn bông bồ công anh dạ quang rơi lên trên người mình, lại cảm thấy đây tựa hồ là vật thánh khiết nhất trên đời, thò tay nắm một bông, nhưng lại không một tiếng động hóa thành thánh quang dung nhập vào bên trong ngón tay của hắn.
Một luồng khí tức thuần tịnh tiến vào trong thân thể, giống như đuổi đi dơ bẩn trong thân thể Hàn Sâm, khiến cho thân thể của Hàn Sâm nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Hiệu quả của cây bồ công anh dạ quang này mạnh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, không biết con Thánh Tê kia đã tiến hóa đến trình độ nào rồi?
Hàn Sâm có chút hoảng sợ nhìn con Thánh Tê kia.
Lại thấy con Thánh Tê kia một lần nữa ngửa mặt lên trời thét dài, thánh quang trên người giống như là núi lửa phun trào, hóa thành một chùm tia sáng xông lên hư không.
OÀ..ÀNH!
Thánh quang kéo dài đến trong hư vô, ở trong hư vô đằng kia, một cánh cửa kim loại cổ xưa thần bí đột nhiên hiển hiện, trên cửa có rất nhiều chữ viết và đồ án kỳ dị, giống như là bánh răng và các đường giao thoa, ở trong mảnh hư vô kia, hai cánh cửa kim loại từ từ mở ra.
Cửa kim loại chỉ mới hé ra một cái khe, đã có một luồng uy áp vô cùng kinh khủng từ bên trong tuôn ra, giống như cả bầu trời đều đang đè ép xuống, tất cả dị sinh vật đều nằm rạp ở trên mặt đất, ngay cả Hắc Hỏa Phượng Hoàng cùng Thanh Kỳ Lân cũng không ngoại lệ.
Hàn Sâm và tiểu yêu tinh cũng không khá hơn chút nào, đều bị uy áp kinh khủng kia ép ở bên trên mặt đất, giãy dụa như thế nào cũng không thể động đậy.
Chỉ có Thánh Tê còn đứng ở chỗ đó, thánh quang trên người vẫn ôn nhuận như nước, đôi mắt bình hòa ngước nhìn cánh cửa kim loại kia.
- Móa ơi, chuyện gì thế này? Cánh cửa kim loại kia là cái quái gì thế?
Hàn Sâm nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, tất cả mọi thứ đang phát sinh đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
Hắn chưa từng nghe nói qua có loại chuyện này, cánh cửa kim loại kia mới chỉ mở ra một cái khe đã tản mát ra uy áp khủng bố như thế, hơn nữa Hàn Sâm từ trong đó còn cảm thấy sinh cơ không thể tưởng tượng được, sinh cơ kia vô cùng bàng bạc, cơ hồ còn hùng vĩ hơn trái cây ở bên trên Tiên Nhân Bổng, quả thực là không có cách nào tưởng tượng nổi.
- Đó rốt cuộc là nơi nào?
Hàn Sâm bị ép ở trên mặt đất, ánh mắt vẫn nhìn chòng chọc vào cánh cửa kim loại cổ xưa thần bí kia.
Theo cánh cửa từ từ mở ra, bên trong lại chỉ là một mảnh hỗn độn, Hàn Sâm vậy mà không nhìn thấy thứ gì, chỉ thấy có uy thế khủng bố à sinh cơ chảy ra, khiến cho cả vùng này trở nên sinh cơ bừng bừng.
Mảng lớn Hắc Sa Mạc, chợt bắt đầu có chồi non chui ra, hơn nữa còn nhanh chóng sinh trưởng, không bao lâu đã sinh trưởng ra mảng lớn cỏ xanh, nhiều đóa hoa tươi nở rộ, giống như là vườn địa đàng vô hạn tốt đẹp ở trong truyền thuyết.
Thật sự không có cách nào tưởng tượng, cả khu vực này trước đây không lâu vẫn là một mảnh sa mạc chết chóc.
Tiểu yêu tinh ở bên cạnh run rẩy, có phần sợ hãi lại có chút hâm mộ hưng phấn nhìn Thánh Tê cùng cánh cửa kim loại.
Hắc Hỏa Phượng Hoàng cùng Thanh Kỳ Lân đang nằm rạp trên mặt đất cũng như thế, trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ, hận không thể tự kiềm chế đi tới thay thế vị trí của con Thánh Tê kia.
Cánh cửa kim loại rốt cục đã hoàn toàn mở ra, Hàn Sâm mở to hai mắt liều mạng nhìn vào bên trong, nhưng vẫn chỉ là một mảnh hỗn độn, không nhìn thấy bất kỳ thứ gì.
Đột nhiên!
Hàn Sâm tựa hồ đã nhìn thấy gì, giống như có thân ảnh của một nhân loại ở trong mảnh hỗn độn kia đi tới.
- Trong đó còn có nhân loại?
Trong lòng Hàn Sâm kinh hãi, thật sự là không thể tưởng được, bên trong cánh cửa kim loại thần bí như vậy, tại sao lại có nhân loại tồn tại.
Nhưng mà Hàn Sâm vẫn không thể xác định kia có phải thật sự là nhân loại hay không, chỉ là bóng dáng mơ mơ hồ hồ có chút giống.
Thân ảnh kia dần dần tới gần, càng ngày càng gần, Hàn Sâm nhìn càng ngày càng rõ, quả nhiên rất giống nhân loại, chỉ là khí tức mà thân ảnh kia tản ra lại có chút khủng bố, khiến cho Hàn Sâm cơ hồ muốn cúi đầu quỳ lạy, giống như chỉ cần liếc y một cái, chính là khinh nhờn đối với thiên địa này.
Mà rất nhiều dị sinh vật kia, kể cả Hắc Hỏa Phượng Hoàng, Thanh Kỳ Lân cùng tiểu yêu tinh ở bên trong, đều sớm đã cúi đầu trên đất run rẩy, không dám một lần nữa ngẩng đầu nhìn.
OÀ..ÀNH!
Thân ảnh kia cuối cùng đã từ trong hỗn độn đi ra, một chân bước ra ngoài cánh cửa kim loại.
Hàn Sâm gắng gượng chịu đựng nhìn về phía cánh cửa kim loại, chỉ thấy đó là một cái chân nhỏ bị kim loại đen bao quanh, vô cùng thon dài hữu lực, chỉ là liếc mắt nhìn bắp chân kia, đã khiến người ta cảm thấy bên trên tràn đầy lực lượng, phảng phất chỉ cần bàn chân kia đạp xuống, cả vùng đất này đều sẽ bị đạp vỡ vụn.
Rất nhanh, thân ảnh kia đã hoàn toàn xuyên qua hỗn độn, đi ra bên ngoài cánh cửa kim loại, rốt cục Hàn Sâm đã nhìn rõ ràng dung mạo của y.
Đó là một người đàn ông mặc áo giáp kim loại đen, lạnh lùng tuấn mỹ, có loại hờ hững y hệt như thần, giống như chúng sinh trong mắt y chẳng qua đều là con sâu cái kiến.
Mà trên người y phát ra khí thế khủng bố khiến cho tất cả sinh linh cúi đầu, mà ngay cả Thánh Tê đang đứng thẳng ngửa đầu, lúc này cũng có chút cúi thấp đầu xuống.
Hàn Sâm nhìn thấy thế trong lòng kinh hãi, kia tuyệt đối không phải là một nhân loại, Hàn Sâm thấy được một đôi cánh màu đen ở sau lưng y, đó là thứ trời sinh, cũng không phải là do thú hồn biến thành.
- Dị Linh?
Trong lòng Hàn Sâm chấn động, nhưng mà từ đâu tới Dị Linh khủng bố như thế, coi như là Quang Chi Thần Tử ở trước mặt y thì cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận