Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2156. Suy đoán của Hàn Sâm

Ngọc Nhai nhíu chặt mày nhìn gió lốc màu đỏ bên ngoài.
Bốn ngày trước bọn họ trốn thoát khỏi Thành Cự Thần Kim Loại, bởi vì con thú kim loại nhỏ hung mãnh đó chỉ đuổi theo Hàn Sâm cho nên bọn họ mới thuận lợi trốn ra khỏi Thành Cự Thần Kim Loại.
Sau lại bọn họ phát hiện, con thú kim loại nhỏ kia không biết vì nguyên nhân gì mà không lao ra khỏi Thành Cự Thần Kim Loại đuổi theo bọn họ, cũng nhờ vậy mà bọn họ mới giữ được một mạng.
Nhưng họ lại hoàn toàn mất liên lạc với Hàn Sâm. Bây giờ Hàn Sâm là người dẫn đoàn, hơn nữa trước đó mấy vị trưởng lão đã dặn họ rất kỹ là phải quan tâm đến Hàn Sâm, không được để hắn xảy ra mệnh hệ gì. Giờ thì hỏng rồi, đối diện với một sinh vật khủng bố như vậy thì dù là cường giả cấp Vương thì cũng chỉ có thể bị nuốt chửng, Hàn Sâm rõ ràng cũng là lành ít dữ nhiều.
“Haiz, giờ có nghĩ gì thì cũng vô dụng, không tìm ra cách để rời khỏi thế giới Kim Loại này, chúng ta cũng đều ở đây chờ chết thôi, đến lúc đó cũng không cần lo phải ăn nói thế nào với các trưởng lão nữa.” Ngọc Nhai thầm than thở trong lòng.
Người của Phật tộc, Long tộc và Ma tộc đều ở chỗ này, số lượng người của ba tộc gộp lại cũng gần bằng Trấn Thiên Cung nhưng thực lực thì kém khá xa.
Song bây giờ mọi người đã ngồi chung một chiếc thuyền, đều muốn †ìm ra cách để rời khỏi nơi này, nhiều thêm một người thì nhiều thêm một phần sức mạnh, giờ Ngọc Nhai đã chẳng còn lòng dạ nào để chèn ép bọn họ nữa rồi.
Đám người Kahn cũng không phải kẻ ngốc, biết bây giờ thế lực của Trấn Thiên Cung chính là mạnh nhất ở nơi này, đều nghe theo lời Ngọc Nhai như thiên lôi sai đâu đánh đó, cũng không gây thêm phiền toái không cần thiết nào cả.
Nhưng bọn họ vẫn không tìm ra được cách nào để rời khỏi thế giới Kim Loại, nhiều người sống sờ sờ như vậy lại bị nhốt ở đây.
Hoàn cảnh sinh tồn bên trong thế giới Kim Loại vô cùng khắc nghiệt, hơn nữa đều là sinh vật kim loại, nhu cầu sinh hoạt khác hẳn với bọn họ. Tuy họ vẫn còn một ít tài nguyên dùng được nhưng nếu ở đây trong một thời gian dài thì sợ sẽ không trụ nổi.
Hàn Sâm chưa từng thấy thanh niên nào số hưởng như Phệ Kim Thú, con thú kim loại trắng cả ngày vây quanh Phệ Kim Thú lấy lòng nó, lúc nào cũng tỏ vẻ tương thân tương ái.
Nhưng mà Phệ Kim Thú lại cực kỳ kiêu ngạo, cứ suốt ngày tỏ vẻ lạnh lùng chẳng nói chẳng rằng. Song Hàn Sâm nhìn ra được nó cũng rất vui khi tìm được đồng loại của mình.
Hàn Sâm và Bảo Nhi cũng hưởng sái được chút hào quang của nó. Hai người không thể ăn được những trái cây kim loại kia nhưng nhờ vào mặt mũi của Phệ Kim Thú nên con thú kim loại trắng đó vẫn lấy cho bọn họ một ít dịch thể giống như nước.
Sau khi Hàn Sâm uống vào một lúc thì nhận ra rằng nước này chứa năng lượng cực lớn khiến cho gen trong cơ thể hắn được nâng cao hơn rất nhiều.
Nhìn con thú kim loại trắng và Phệ Kim Thú nằm sóng đôi ở kia, con thú kim loại trắng thỉnh thoảng lại cọ cọ vào người Phệ Kim Thú, nhìn rất thân thiết, trong lòng Hàn Sâm lại không khỏi nghi ngờ.
Những sinh vật trong Tí Hộ Sở hình như đều có gen của những sinh vật thuộc đại vũ trụ gen, Hàn Sâm biết Tinh tộc đã từng thu thập rất nhiều gen của các chủng tộc mang vào trong Tí Hộ Sở rồi tiến hành nghiên cứu những loại gen đó, bởi vậy tạo thành rất nhiều sinh vật khác nhau trong Tí Hộ Sở.
Nhưng căn cứ vào những tư liệu hắn có và qua lời kể của Ngao Dạ, nói chung hắn có thể hiểu được mục đích vì sao Tinh tộc làm như vậy, chủ yếu là cải tạo huyết mạch của Tinh tộc, hạng mục nghiên cứu chủ yếu của họ là tìm cách dung hợp gen của Tinh tộc với gen của những chủng tộc khác.
Hơn nữa theo như tiêu chuẩn vũ trụ, Tinh tộc dựa vào khoa học tỉnh thể cũng chỉ tương đương với một thượng tộc, mà cuối cùng khi khiêu chiến với một thượng tộc thì Tinh tộc đã bị tận diệt rồi, chẳng lẽ bọn họ thật sự có năng lực lớn đến mức mang nhiều gen sinh vật khủng bố như vậy giấu ở Tí Hộ Sở sao?
Loại gen huyết mạch giống như Tiểu Hồng Điểu, Kim Mao Hống và Phệ Kim Thú thì dù Tinh tộc dùng sức mạnh của cả tộc cũng chắc gì đã thắng được, chưa nói tới huyết mạch như vậy còn có khá nhiều trong Tí Hộ Sở nữa.
Hàn Sâm thật sự không thể tưởng tượng nổi, Tinh tộc rốt cuộc đã làm †ất cả những chuyện này bằng cách nào.
“Ngao Dạ đã từng nói, Tí Hộ Sở không phải do Tinh tộc lập ra, trước khi bọn họ tìm ra Tí Hộ Sở thì Tí Hộ Sở đã tồn tại rồi. Vậy trước đó Tinh vực Đại Tịch Diệt thuộc về Thánh Vực, lối vào của Tí Hộ Sở cũng ở Thánh Vực, chẳng lẽ Tí Hộ Sở thực chất là do Thánh Vực nghiên cứu ra từ trước sao?” Hàn Sâm âm thầm suy tư trong lòng.
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy đúng. Chỉ có sự tồn tại lớn lao như Thánh Vực, một thế lực khủng bố có lượng lớn cường giả Thần Hóa mới có thể tạo ra nhiều sinh vật mang gen huyết mạch mạnh mẽ như vậy, tất cả những thứ này Tinh tộc không thể tự tạo ra được.
Hơn nữa Thánh Vực tồn tại trước Tinh tộc, điều này cũng trùng khớp với những lời Ngao Dạ nói, Tinh tộc chỉ phát hiện ra Tí Hộ Sở sau đó tiến hành cải tạo thêm mà thôi.
“Nếu thật sự Tí Hộ Sở là do Thánh Vực tạo ra thì mục đích ban đầu khi Thánh Vực tạo ra Tí Hộ Sở là gì? Vì sao bọn họ lại để lượng lớn gen huyết mạch mạnh mẽ như vậy ở Tí Hộ Sở? Trong Tí Hộ Sở liệu có sinh vật bản địa không, nếu có thì sau đó đã bị đưa đi đâu rồi?”
Hàn Sâm nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy hẳn là Thánh Vực đã tạo ra hoặc phát hiện ra Tí Hộ Sở từ trước rồi, Cửu Mệnh Huyết Miêu có quan hệ rất phức tạp với Thánh Vực, lại có thể ra vào Tí Hộ Sở, từ đó suy ra Cửu Mệnh Huyết Yêu rất có thể là người phụ trách được Thánh Vực phái đi nghiên cứu hoặc là trông coi Tí Hộ Sở.
Song sau đó không biết đã xảy ra chuyện gì, khiến cho cả Thánh Vực đều bị hủy diệt. Một thế lực khủng bố như vậy lại tan thành mây khói, trở thành cát bụi trong dòng lịch sử.
Thánh Vực cũng biến thành Tinh vực Đại Tịch Diệt. Sau đó không biết Tinh tộc đã tìm ra Tí Hộ Sở bằng cách nào, còn tiến hành cải tạo thêm, cuối cùng ngay thời điểm sắp bị diệt tộc thì những Tinh tộc còn lại đã trốn vào Tí Hộ Sở lánh nạn, hơn nữa còn tiến hành nghiên cứu gen huyết mạch.
Hiện tại điều duy nhất Hàn Sâm vẫn chưa nghĩ ra được chính là những nghiên cứu của Tinh tộc là do họ tự nghĩ ra hay là kế thừa từ những nghiên cứu của Thánh Vực trước đó.
Nhưng dù sao tất cả cũng chỉ là Hàn Sâm tự phỏng đoán, không có chứng cứ xác thực nào cả.
“E rằng chỉ có Lão Miêu mới có thể giải đáp được nghi ngờ của ta.” Hàn Sâm cảm thấy rất sầu não, tất cả manh mối đều ở chỗ Thánh Vực và Lão Miêu nhưng hắn lại không đủ thực lực tiến vào Tinh vực Đại Tịch Diệt nên vẫn không thể biết được rõ mọi chuyện.
Trong lúc Hàn Sâm đang suy tư thì Phệ Kim Thú lại đi về phía Hàn Sâm, kêu lên với Hàn Sâm, sau đó nhìn về phía cái hố bên kia.
Thú kim loại nhỏ màu trắng cũng đang đứng bên cạnh hang ngầm nhìn đám Hàn Sâm, ý bảo bọn họ cùng qua bên đó.
Phệ Kim Thú đã đi qua, Hàn Sâm bèn ôm Bảo Nhi đi theo, hắn cũng muốn xem thử hang ổ của sinh vật cấp Thần Hóa rốt cuộc là nơi như thế nào.
Cái hố kia thoạt nhìn rất lớn nhưng lại như hình cái phễu, càng đi xuống phía dưới thì càng nhỏ, khi xuống đến đáy chính là một cửa hang có đường kính một mét.
Thú kim loại nhỏ và Phệ Kim Thú đều lần lượt chui vào trong, Hàn Sâm ôm Bảo Nhi cũng chui theo sau bọn chúng.
Hàn Sâm cứ ngỡ sẽ là một hang động nhưng khi nhìn rõ toàn bộ khung cảnh bên dưới, Hàn Sâm lập tức ngây dại.
“Nơi này… Tại sao lại có thứ này ở đây…” Ánh mắt Hàn Sâm dại ra nhìn về phía trước, gần như không thể tin vào mắt mình.
Hết chương 2156.
Bạn cần đăng nhập để bình luận