Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1832. Long Tích

“Tại sao ngay cả phôi đao cũng xuất hiện chứ, cái này có tác dụng gì không?” Hàn Sâm nắm lấy phôi đao vung vẩy mấy cái, cảm thấy còn cực kỳ thuận tay, chỉ là không cảm nhận được sức mạnh kỳ quái nào cả.
Hắc Cương nhìn phôi đao đó một chút rồi nói: “Có thể rơi xuống mà không sợ hãi đao ý như vậy cũng đã nói lên được sự siêu phàm của nó, nếu như nó có thể thực sự trở thành đao thì ít nhất cũng phải là cấp vương.”
Dứt lời, Hắc Cương cũng không để ý tới Hàn Sâm nữa, hắn trèo lên trên núi đao cẩn thận tìm kiếm ở trong vô số đao khí.
“Nghe có vẻ không tệ nhỉ, phải làm thế nào mới có thể biến nó từ bán thành phẩm trở thành thành phẩm được chứ? Không phải nhà ngươi chế tạo đao khí đấy sao? Quay về có thể chế tạo giúp ta một chút được không?” Hàn Sâm vừa đi theo bên cạnh Hắc Cương vừa hỏi.
“Đây là đao được sinh ra từ trong mộ đao, bản thân đều sẽ có linh tính riêng, không phải là nguyên liệu bình thường, không thể nào chế tạo tùy ý được.” Hắc Cương thuận miệng đáp lại.
Kể từ sau khi cơn mưa đao vòng thứ mười hai rơi xuống, những mộ đao kia không còn phun trào nữa, đương nhiên cũng không còn mưa đao rơi xuống.
Hắc Cương đang từ từ tìm kiếm ở trong núi đao, tìm đến năm sáu giờ thì cuối cùng cũng tìm được một thanh đao khí mà hắn cho là cấp vương.
Bọn họ từ từ tìm ở bên trong nhưng người ở bên ngoài thì lại đang vô cùng lo lắng, đặc biệt là Hắc Nguyệt Vương - cha của Hắc Cương, nhìn thấy thời gian đã trôi qua mấy tiếng đồng hồ nhưng vẫn không thấy Hắc Cương đi ra, mồ hôi cũng đã rỉ ra ở trên trán hắn.
“Xem ra có lẽ là bọn họ đã mất mạng rồi, ở thời điểm bây giờ mưa đao vòng thứ mười năm có lẽ cũng đã rơi xuống rồi. Thật sự không biết một cơn mưa đao như vậy sẽ có sức mạnh như thế nào, chỉ sợ cho dù thực sự là công tước đi vào thì cũng khó mà ngăn cản được.”
“Bọn họ tham lam quá, nếu không thì không thể nào không ra được.”
“Chỉ đáng thương cho Hắc Nguyệt Vương, hắn lại chỉ có duy nhất một đứa con trai như vậy.”
Lúc mọi người đang bàn tán xôn xao thì đột nhiên ánh sáng trắng ở trong lỗ đen lóe lên, hai bóng dáng vọt ra ngoài, làm cho tất cả những người đang vây xung quanh ở phía ngoài đều phải giật mình.
Nhìn kỹ lại một chút thì ra chính là Hắc Cương và Hàn Sâm, Hắc Nguyệt Vương vui mừng khôn xiết, nhưng sắc mặt vui mừng lóe lên một cái rồi biến mất, hắn khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng như cũ, cay nghiệt hỏi: “Hắc Cương, tại sao bây giờ ngươi mới đi ra ngoài, tìm được cái gì kiểu như đao khí chưa?”
Hắc Cương và Hàn Sâm nhìn thấy nhiều người ở bên ngoài như vậy thì cũng bị dọa cho sợ hết hồn, Hắc Cương nghe thấy câu hỏi của Hắc Nguyệt Vương, hắn lập tức tháo thanh đao khí ở trên lưng xuống, hai †ay giơ đến trước mặt Hắc Nguyệt Vương rồi nói: “Mời cha xem qua.”
Hắc Nguyệt Vương nhìn thấy thanh đao đó thì ánh mắt lập tức đông cứng lại, hắn cũng không vươn tay đón lấy thanh đao mà tự đè nén sự mừng rỡ như điên ở trong lòng mình xuống, làm ra vẻ bình tĩnh nói với Hắc Cương: “Nếu là đao ngươi mang ra thì ngươi tự mình kích thích năng lực của nó đi.”
“Vâng.” Hắc Cương cung kính đáp một tiếng, hai tay hắn nắm lấy chuôi đao rồi xuyên thấu sức mạnh của mình vào trong thanh đao.
Thanh đao mà Hắc Cương mang ra ngoài nhìn qua có chút hơi quái dị, giống như được mài dũa từ xương cốt mà thành vậy, thân đao thẳng tắp dài bốn thước, chiều ngang có độ rộng bằng một bàn tay.
Hai tay Hắc Cương nắm lấy chuôi đao, hắn thổi luông sức mạnh cấp nam tước ít ỏi của mình vào trong thanh đao, lập tức nghe thấy tiếng đao kêu giống như tiếng gầm của một con rồng truyền ra từ cốt đao đó.
Sau đó nhìn thấy ánh sáng của thanh đao hướng về phía màn đêm, dường như có bóng dáng của một con rồng xông thẳng lên phía chân trời, cùng với đó là tiếng rồng gào thét vang vọng không ngừng ở trong không trung.
Vù vùi
Những người ở gần đó hễ là người có đao thì đao của bọn họ cũng đột nhiên tự động rung chuyển phát ra âm thanh, giống như là đang đáp lại với tiếng gầm thét của cốt đao vậy.
“Đao khí cấp vương sao?” Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ vô cùng hoảng sợ, mà Hắc Nguyệt Vương lại gần như đã cười lớn thành tiếng.
Vậy mà Hắc Cương con hắn lại mang được một thanh đao khí cấp vương ra từ bên trong mộ đao, đây là chuyện cho tới bây giờ chưa bao giờ xảy ra từ sau khi Rebet tộc chiếm giữ Nguyệt Chi Hiệp.
Đã kéo dài qua bao nhiêu năm như thế, rất nhiều ngoại tộc phụ thuộc vào Rebet tộc, bọn họ đã xuất hiện không biết bao nhiêu thiên tài chỉ sĩ, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào có thể mang đao khí cấp vương ra được cả.
Nhưng mà bây giờ con trai của Hắc Nguyệt Vương hắn đã làm được, hơn nữa chuôi đao khí cấp vương này còn công nhận con hắn, mặc dù vì thực lực của Hắc Cương quá kém nên còn chưa phát huy được ra uy lực thực sự của đao khí cấp vương, nhưng dù sao thì cái đó cũng là đao khí cấp vương, cùng với sự trưởng thành của Hắc Cương, độ phù hợp của hắn và đao khí cấp vương sẽ càng ngày càng cao, cuối cùng cũng sẽ có một ngày có thể hoàn toàn điều khiển được sức mạnh của đao khí cấp vương.
Đây cũng là chuyện tốt mà bao nhiêu có nằm mơ cũng cầu không được, bây giờ Hắc Nguyệt Vương chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười ha hả, nếu như lúc này không cười thì hắn sợ lúc quay về bản thân mình nằm mơ cũng đều có thể cười đến tỉnh lại.
“Hắc Cương, tên của chuôi vương đao này là gì?” Khóe miệng Hắc Nguyệt Vương khẽ nhếch lên, hắn nở nụ cười hỏi.
“Tên của thanh đao là Long Tích.” Hắc Cương thu lại thanh đao rồi trả lời.
“Long Tích… Tốt… Tốt… Tốt… Ha ha…” Hắc Nguyệt Vương nói từ “tốt” liên tục ba tiếng.
Cuối cùng cũng không nhịn được nữa ngửa mặt lên trời cười lớn.
“Hắc Nguyệt Vương, chúc mừng.” Nhiều vương công đại thần có quan hệ thân thiết với Hắc Nguyệt Vương cũng đều bước lên phía trước chúc mừng.
Có thể mang ra được một thanh đao khí cấp vương, còn được đao khí cấp vương đó công nhận, thành tựu sau này của Hắc Cương gần như không thể nào tính toán được, có lẽ chủ tinh tương lai thứ mười một của Nguyệt Chi Hiệp sắp có chủ nhân rồi.
Ngay cả Nguyệt Luân Vương và Isa cũng đều khẽ gật đầu, số mệnh và cơ duyên của Hắc Cương như vậy cũng là chuyện tốt đối với Rebet tộc.
Một lúc lâu sau thì cuối cùng mọi người mới nhớ tới còn có một vị đi ra cùng với Hắc Cương.
Tâm trạng của Hắc Nguyệt Vương cực kỳ tốt, hắn mỉm cười nói với Hàn Sâm: “Hàn Sâm, ngươi mang đao khí gì ra ngoài, cũng lấy ra cho mọi người xem xét ngắm nghía một chút đi.”
Ánh mắt của mọi người cũng đều rơi lên trên người Hàn Sâm, Hàn Sâm và Hắc Cương đi ra ngoài cùng một lúc, nói không chừng hắn cũng có thể mang ra được một thanh đao khí vương cấp, tuy rằng xác suất tương đối nhỏ, không phải cứ ở lại trong một thời gian dài là có thể tìm được đao khí cấp vương mà còn phải có vận may và cơ duyên thì mới được, nhưng thời gian ở bên trong đủ lâu thì hy vọng sẽ luôn lớn hơn một chút.
Hàn Sâm cũng không từ chối, hắn duõi tay phải rút thanh đao ở trên lưng ra. Bởi vì tất cả mọi người mang đao khí ra đều phải đăng ký vào trong danh sách, hắn có cho mọi người xem hay không thì cũng giống nhau, vậy nên cũng chẳng có gì phải giấu diếm cả.
Nhưng mà tay Hàn Sâm nắm lấy chuôi đao lại cảm thấy có gì đó không đúng rồi.
‘Thứ mà hắn mang ra chính là phôi đao kia. Phôi đao giống như một miếng sắt, bề mặt bên ngoài còn có chút hơi thô ráp, cầm lên có cảm giác sần sùi và hơi ma sát.
Nhưng mà chuôi đao mà hắn đang nắm giữ ở trong tay bây giờ lại vô cùng nhẫn nhụi giống như sản phẩm ngà voi đã trải qua sự mài giữa vô cùng tỉ mỉ, cảm giác rất hợp tay chứ nhất định không phải là cảm
giác của phôi đao kia.
Hàn Sâm khẽ cau mày, hắn rút thanh đao từ phía sau lưng ra, vừa mới đập vào mắt thì thấy quả nhiên không phải là phôi đao kia.
Thanh đao mà Hàn Sâm cầm ở trong tay là một thanh loan đao màu xanh ở bên trong có hiện ra tử khí chẳng khác nào răng nanh của một con ác quỷ cả. Toàn bộ đều là do điêu khắc mà ra, nhưng mà nhìn vào chuôi đao này lại làm cho người ta có một thứ cảm giác cực kỳ không ổn, thật sự giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị thanh đao này uống máu và gặm nhấm xương cốt vậy.
Hàn Sâm quay đầu nhìn lại thì phát hiện phôi đao vẫn còn đang ở trên lưng hắn, trong lòng hắn không tránh khỏi sự kỳ lạ tự nhủ: “Gặp quỷ rồi, tại sao đột nhiên lại có thêm một thanh đao chứ, thanh đao này tới từ đâu? Không phải nói là một người chỉ có thể mang một thanh đao ra †ừ bên trong thôi sao? Sớm biết như vậy thì ta đã mang thêm nhiều thanh khác ra nữa, cho cha mẹ ta, cho vợ và con trai, cho em gái, mang thêm cả phần cho cháu nội nữa… Đúng rồi, còn có Tiểu Thiên Sứ… Tà Tình Đế…”
Nhìn thấy thanh đao ở trong tay Hàn Sâm, trong mắt Hắc Nguyệt Vương hiện lên một chút vẻ ngạc nhiên, hắn từ tốn nói: “Hàn Sâm, ngươi thử xem có thể kích thích được năng lực của nó hay không.”
Hàn Sâm gật đầu rồi truyền sức mạnh của mình vào trong thanh loan đao giống như răng nanh của ác quỷ kia.
Hết chương 1832.
Bạn cần đăng nhập để bình luận