Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl
Lại thấy thân thể Hàn Sâm dâng lên khí tức khủng bố, hình như có lực lượng mạnh mẽ đang làm vặn vẹo không gian, Kiếm Linh Ma Thần xuất hiện trước mặt Hàn Sâm, chặn lực chém của Táng Đạo Thiên lại, vầng sáng trong suốt và màu xám nổ tung, bốn phía đều bị phá hủy.
“Ngươi muốn chém giết nhân loại ngu xuẩn như ta đây, xem vẻ không phải chuyện dễ dàng.” Hàn Sâm nhàn nhạt nói.
Kiếm Linh Ma Thần vốn là chủng gen Thần Linh cấp Hủy Diệt của Tần Uyên, sau này bị Động Huyền Kinh và Huyền Hoàng Kinh của Hàn Sâm cải tạo, trở thành chủng gen của Hàn Sâm.
Hàn Sâm vốn định để Kiếm Linh Ma Thần trở thành phó Thần của miếu thần tài, nhưng đáng tiếc không có Thần Cơ thích hợp, cho nên vấn luôn mang trong người.
Kiếm Linh Ma Thần sau khi được cải tạo vô cùng mạnh mẽ, có được kiếm phí cấp Phá Giới mạnh, tuy vẫn chưa đạt đến trình độ thực chất hóa, nhưng đã mạnh hơn sinh vật cấp Phá Giới không ít.
Sinh vật và đồ vật được Huyền Hoàng Kinh và Động Huyền Kinh cải †ạo đều sẽ tăng lên rõ ràng, nhưng mà sinh vật và đồ vật càng mạnh mẽ thì khó khăn khi cải tạo sẽ càng lớn.
“Ngươi cho rằng một Kiếm Linh Ma Thần còn chưa thực thể hóa được lực Phá Giới thì có thể chắn được Táng Đạo Thiên ta sao?” Táng Đạo Thiên lạnh lùng như băng, lại vẫy tay chém ra một lực lượng màu xám.
Kiếm Linh Ma Thần toàn lực bùng phát ra kiếm khí vô ảnh khủng bố, chạm vào lực lượng màu xám kia của Táng Đạo Thiên, lực lượng kiếm khí vô ảnh lại bị lực lượng màu xám chôn diệt, kiếm khí tan vỡ biến mất từng khúc một, kể cả trên thân Kiếm Linh Ma Thần đều bị nứt ra một lỗ hổng, có vết rạn thật dài đang lan tràn trên thân kiếm.
Hàn Sâm khế nhíu mày, Kiếm Linh Ma Thần trải qua cải tạo rồi, bản thể không mạnh, Táng Đạo Thiên chỉ vung một lực lên đã gần như chặt đứt thân kiếm rồi, lực lượng như vậy tuyệt đối không kém hơn Triệu Ngưng Nhi.
Hơn nữa Hàn Sâm phát hiện thân thể Táng Đạo Thiên lại không hề có vết thương, trước đó hắn đã bắn trúng trái tim Táng Đạo Thiên, hiện giờ quần áo chỗ đó đã rách, nhưng làn da trong đó lại trong suốt như ngọc, không để lại một chút vết thương nào.
“Phó hội trưởng của hội Thần Loạn, quả nhiên không tâm thường.” Hàn Sâm tán thưởng.
Táng Đạo Thiên không hơi đâu đi vô nghĩa với hắn, không phải hắn không có lực đánh một trận với Hàn Sâm, mà Táng Đạo Thiên không muốn mạo hiểm, cho nên sau khi bị Hàn Sâm bắn một mũi tên đã bỏ chạy đi, thật ra không bị thương quá nặng.
Nhưng bây giờ Hàn Sâm đã tiêu hao hết lực lượng rồi, Táng Đạo Thiên tự nhiên sẽ không bỏ qua cho cơ hội tốt như vậy, quay lại giết chết Hàn Sâm rồi một lần nữa đoạt lấy Triệu Ngưng Nhi đã biến thành thú Phá Giới, hắn vẫn là người thắng sau cùng.
Táng Đạo Thiên bước ra từng bước một, trời đất đều theo từng bước này mà đổ sụp chôn diệt, Táng Đạo Thiên ánh mắt lạnh lùng, một quyền đấm ra, chỗ lực quyền tới, tất cả đều hóa thành bụi bặm bị chôn vùi.
Hàn Sâm có thể cảm nhận được lực lượng kinh khủng kia, biết Kiếm Linh Ma Thần có lẽ không thể chống đỡ được một đòn này.
Trong mắt lóe lên lạnh lẽo, Hàn Sâm đang định lấy đồ bảo mệnh từ trong người ra thì chợt nghe thấy một tiếng phượng hót lên thẳng mây xanh, ngay sau đó trước mắt bị vâng sáng trắng như tuyết chiếu sáng lên.
Chỉ thấy kén sáng mà Hàn Sâm ngưng tụ đã vỡ ra, một vầng sáng màu trắng phá kén mà ra, sau đó là một thiếu nữ tóc bạc buông xuống, cả người đều tản mát ra khí tức thanh linh, giống như tiên tử vô cấu từ trong thánh khiết đi ra vậy.
Sau lưng nàng còn có một cặp cánh phượng hoàng trắng tản ra tiên vận và lưu quang, hình như có vô số âm phù như ẩn như hiện, trôi nổi quanh nàng, khi âm phù này hiện ra, dường như trời đất đều phối hợp theo, vang lên âm thanh đại đạo.
Tiếng phượng hót kia phát ra trong miệng thiếu nữ, sóng âm sạch sẽ thuần túy, nhưng lại khiến lực lượng màu xám do Táng Đạo Thiên chém ra dao động theo sóng âm, sau đó tiên tán vỡ vụn dưới sóng âm.
Lực lượng màu xám ấy còn chưa tới trước mặt Hàn Sâm đã triệt để †an biết dưới sóng âm rồi.
“Chị!” Triệu Thu Ý ngạc nhiên mừng rỡ kêu thành tiếng.
Hàn Sâm và Táng Đạo Thiên đều nhìn Triệu Ngưng Nhi hiện giờ, khí tức trên người nàng rất cổ quái, nói nàng là nhân loại, lại không được đúng lắm, nhưng lại có chút khác với hình thái Phượng Hoàng trước đó.
“Đây mới là hình thái hoàn mỹ chân chính của thú Phá Giới sao? Lực lượng của nàng sánh ngang với ta!” Táng Đạo Thiên nhìn chằm chằm vào Triệu Ngưng Nhi, trong mắt tràn đầy vẻ cuồng nhiệt.
Chân ngọc trần trụi của Triệu Ngưng Nhi bước ra, người như Phượng Hoàng ngao du nơi chân trời, bay về phía Hàn Sâm, trên người tản ra vầng sáng khủng bố và âm luật đại đạo.
Khi Triệu Ngưng Nhi bay đến trước mặt Hàn Sâm, thân thể lại hóa thành một thanh Phượng Đầu Cầm, rơi thẳng vào trong tay Hàn Sâm.
Hàn Sâm không biết đánh đàn, nhưng lúc ôm Phượng Đầu Cầm lại có thể cảm nhận được khủng bố và lực lượng thần bí mang theo trong đó.
Ngón tay vuốt lên một dây đàn, Hàn Sâm ngưng tụ lực lượng gảy lên, nhất thời nghe được từng tiếng vang quanh quẩn trong trời sao.
“Phụt!” Tiếng đàn vừa vang lên, Táng Đạo Thiên ra phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lập tức phá vỡ hư không, trốn vào trong không gian đổ sụp, thoáng cái đã biến mất.
Không gian nơi đó đã sụp xuống, cho dù Hàn Sâm muốn đuổi theo đều không thể, nên chỉ đành từ bỏ ý định đuổi theo Táng Đạo Thiên.
Hết chương 3274.
Bạn cần đăng nhập để bình luận