Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2163. Bia Hải Xuyên

“Đi thôi, trên bia Hải Xuyên đã lưu lại tên của ngươi. Bất kể sau này ngươi có đang ở nơi nào, ngươi cũng phải nhớ rằng ngươi là đệ tử của Trấn Thiên Cung.”
Sau khi trở lại Trấn Thiên Cung nửa tháng, Hàn Sâm đã giải quyết xong mọi công việc của mình, sau đó đi bái kiến cung chủ Trấn Thiên Cung, lúc sắp chia tay thì cung chủ Trấn Thiên Cung nói với hắn.
Biển nhận trăm sông, khoan dung mới quý.
Trong Trần Thiên Cung có rất nhiều đệ tử ký danh của các tộc. Lúc bọn họ rời đi sau khi kết thúc tu hành, họ đều có thể lưu lại tên của mình trên bia Hải Xuyên để tất cả mọi người biết rằng họ đã từng là đệ tử của Trấn Thiên Cung, từng trải qua cuộc sống tu hành ở tại mảnh đất thần kỳ này.
lsa đã từng để lại dấu ấn của mình trên bia Hải Xuyên và Hàn Sâm cũng không ngoại lệ, đây là nghi thức cuối cùng của người đệ tử ký danh rời khỏi Trấn Thiên Cung.
Khi Hàn Sâm đến trước bia Hải Xuyên, đã có rất nhiều đệ tử Trấn Thiên Cung đang đợi ở đây, chờ xem Hàn Sâm lưu lại tên của mình trên bia Hải Xuyên.
Đối với đệ tử ký danh Hàn Sâm này, tâm trạng những đệ tử chân truyền của Trấn Thiên Cung đều rất phức tạp.
Sự ưu tú của Hàn Sâm là không cần bàn cãi. Thiên tài của Trấn Thiên Cung nhiều không thể đếm xuể nhưng chỉ có hắn là người duy nhất có thể nổi tiếng sánh ngang Cô Trúc, không phải ai cũng có được vinh dự như vậy.
Nhưng Hàn Sâm càng ưu tú thì mọi người lại càng thương tiếc cho hắn. Tất cả mọi người đều có thể thấy được sự nhọc nhằn của Hàn Sâm trong việc thăng cấp Hầu Tước.
Với sự khó khăn khi thăng cấp của hắn, chưa cần nói đến Thần Hóa, có thể thăng cấp lên cấp Vương hay không cũng là vấn đề khó nói. Nếu một thiên tài xuất sắc như vậy không thể thăng cấp lên cấp Vương, cuối cùng cũng chỉ có thể dần phai mờ.
Đương nhiên cũng có một số người mừng thầm, mừng vì con đường thăng cấp của Hàn Sâm gặp nhiều khó khăn, lại mừng vì gần như hắn không có khả năng đạt đến đỉnh cao.
Bia Hải Xuyên là một hòn đảo lơ lửng bên trong Trấn Thiên Cung, hay cũng có thể gọi là Huyền Không Sơn.
Ngọn núi đá đen cao vạn trượng lơ lửng trong hư không, tựa như lưỡi kiếm xuyên thẳng lên bầu trời khiến lòng người run sợ.
Trên vách như mặt gương lưu lại rất nhiều dấu vết, có tên, có dấu kiếm, có tác phẩm điêu khắc như hoa và còn có một số chân dung nhân vật.
Trấn Thiên Cung không có bất kỳ ràng buộc gì đối với việc đệ tử ký danh lưu lại tên mình trên bia Hải Xuyên. Khi đệ tử ký danh rời đi có thể tùy ý lưu lại một vài thứ gì đó ở trên mặt bia, đại diện cho việc bản thân đã từng có cuộc sống tu hành ở trong này, đó là dấu vết tượng trưng cho năm tháng, tình cảm và hoài niệm .
Nhưng để lưu lại tên ở phía trên bia Hải Xuyên không phải là một việc dễ dàng.
Sở dĩ ngọn núi này được gọi là bia Hải Xuyên là bởi vì vật liệu của cả ngọn núi chính là Hải Xuyên Thạch. Biển nhận trăm sông, khoan dung mới quý, tám chữ này không chỉ có ý nghĩa về mặt tinh thần, mà trên thân của Hải Xuyên Thạch có một loại đặc tính vô cùng kỳ diệu, nó có thể hấp thụ sức mạnh của các loại thuộc tính khác nhau.
Lực lượng tác dụng lên Hải Xuyên Thạch không phát huy ra được một phần vạn tác dụng, hơn nữa duy trì cùng một loại sức mạnh trên mặt Hải Xuyên Thạch càng lâu thì tính kháng của Hải Xuyên Thạch đối với nó lại càng mạnh, các Hầu Tước bình thường muốn lưu lại một cái tên đầy đủ ở phía trên đều rất khó khăn.
Trên đó có rất nhiều vết tích của đao kiếm, bởi vì khi những đệ tử ký danh này rời đi, không có năng lực để lưu lại tên hoàn chỉnh, chỉ có thể thay thế tên của mình bằng một dấu vết.
Những người có thể lưu lại tên đầy đủ trên Hải Xuyên Thạch đã được coi là nhân vật hạng nhất trong số các Hầu Tước, còn người có thể vẽ tranh và làm thơ trên đó đều là những nhân vật đỉnh cấp trong hạng nhất.
Đương nhiên vẫn có một số trường hợp ngoại lệ, ví dụ như ban đầu đỉnh của Hải Xuyên Sơn nhô lên như mũi kiếm nhưng lại bị một người gọt mất phần đỉnh cao hơn bốn mét, đó là dấu vết do Isa để lại khi nàng rời đi và cũng là bằng chứng nàng đã từng tu hành ở Trấn Thiên Cung.
Một phần núi đã bị chém xuống kia cũng được Isa mang trở về Nguyệt Chi Hiệp, nó được chế tác thành một hòn non bộ đặt trong hoa viên trên tinh cầu Đao Phong của nàng và được nàng đặt tên là “núi nhỏ Hải Xuyên”.
Hàn Sâm nhìn bia Hải Xuyên và tự nhủ trong lòng, Isa đã mang theo vật lưu niệm trở về, nếu hắn không mang về một ít thì chẳng phải là chịu thiệt sao?
“Chém cái đỉnh núi mang về?” Hàn Sâm vừa sờ cằm vừa nhìn lên đỉnh núi đánh giá.
Đoạn nhọn nhất và mỏng nhất trên đỉnh núi đã bị Isa chém rớt rồi, chỗ mỏng nhất ở phía dưới đó cũng rộng đên bảy, tám mét, với đặc tính của Hải Xuyên Thạch thì muốn chặt bỏ là một việc rất tốn sức.
Hơn nữa càng xuống sâu thì sẽ ngày càng thô và khó chém đứt hơn.
Lúc trước khi Isa rời đi đã là Công Tước, bây giờ hắn chỉ là một Hầu Tước, năng lực của bản thân hắn cũng có hạn, nếu như dùng Oanh Thiên Lục Phá kích nổ thì chắc cũng nổ vỡ ra được một đoạn nhỏ.
Nhưng làm như vậy thì hơi khó coi quá, đây là kỷ niệm chia tay chứ không phải thổ phỉ đào mỏ vàng, làm thế thật thì chẳng lịch sự chút nào.
Bản thân Hàn Sâm cảm thấy mình vẫn là một người rất lịch thiệp, cho nên sự việc không đến mức vạn bất đắc dĩ thì hắn sẽ không làm như vậy.
Nhưng cứ tay không mà rời đi như vậy thì Hàn Sâm lại thấy không cam lòng.
Cho dù không thể mang đi được một ngọn núi nhỏ giống như Isa thì cũng phải mang một tảng trở về, dù gì Hải Xuyên Thạch cũng rất có giá trị, là một loại vật liệu rất tốt để xây dựng những mật thất cao cấp.
Mật thất được xây bằng Hải Xuyên Thạch thì đừng nói đến trộm, cho dù có đào một cách quang minh chính đại, một Vương Giả cũng cần phải mất chút công sức mới có thể đào ra được.
Sử dụng Hải Xuyên Thạch để làm phòng luyện công và phòng đá dùng cho chiến đấu là sự lựa chọn tuyệt vời.
Hàn Sâm tính toán trong lòng, nếu lấy được nhiều Hải Xuyên Thạch về rồi kết hợp với một ít vật liệu có tính đàn hồi, xây dựng một phòng luyện công trong căn cứ thì sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Sau này luyện tập thuật gen hoặc luận bàn võ công với các anh em trong nhà cũng không sợ hủy mất căn cứ.
“Thật đáng tiếc, bây giờ ta vẫn chỉ là một Hầu Tước, thực lực vẫn còn kém quá xa. Nếu ta là cường giả cấp Vương thì ta sẽ dùng một đao chém đứt đôi Hải Xuyên Sơn rồi kéo một nửa về xây căn cứ. Dù sao Trấn Thiên Cung người ta cũng giàu nứt vách, còn lấy Hải Xuyên Sơn làm thành bức tường kỉ niệm, chắc chẳng để ý đến việc ta lôi đi một nửa để làm gạch đâu. Chỉ tiếc sức lực của ta quá yếu, cùng lắm là chặt được một tảng nhỏ, ngay cả lót sàn nhà vệ sinh có khi cũng không đủ.” Hàn Sâm âm thầm suy xét trong lòng.
“Quên đi, một tảng nhỏ thì một tảng nhỏ, coi như là vật kỷ niệm, còn hơn không có cái gì.” Hàn Sâm ngẫm nghĩ một lát, chợt nảy ra ý tưởng: “Cho dù là một tảng nhỏ thì cũng có kích cỡ khác nhau, có thể chém được ít nào hay ít đó, bỏ lỡ lần này thì sau này sẽ chẳng còn cơ hội nữa”
Hàn Sâm nghĩ vậy, mắt phải híp lại, đồng tử vốn tối đen lại đột nhiên biến thành màu tím, sau đó chia ra làm bốn, hóa thành đồng tử tím hình hoa bốn cánh.
Hàn Sâm híp mắt đánh giá phía trên Hải Xuyên Sơn, muốn xem nơi nào sẽ thích hợp để hạ đao hơn.
Cung chủ Trấn Thiên Cung nhìn thấy nét mặt của Hàn Sâm, thấy tim mình bỗng đập nhanh bất thường. Lúc trước khi Isa rời đi, hình như cũng dùng loại ánh mắt này để đánh giá Hải Xuyên Sơn.
“Cũng may… Cũng may… May là hắn rời đi ở cấp Hầu Tước… Nếu hắn rời đi ở cấp Công Tước giống như Isa… E rằng Hải Xuyên Sơn sẽ lại bị chặt mất một đoạn rồi… Bây giờ cùng lắm là chỉ bị chặt mất một tảng nhỏ… không sao… không sao hết…” Trong lòng cung chủ Trấn Thiên Cung thầm lấy làm may mắn.
Hết chương 2163.
Bạn cần đăng nhập để bình luận