Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1086: Kim Tệ Đầy Trời

Hiện tại Tô Tiểu Kiều rất phiền muộn, y vốn cho rằng vận khí mình tốt, ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở xuôi gió xuôi nước lăn lộn đến thần gen viên mãn, khi đi vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở vận khí lại phi thường tốt, được truyền tống đến một Tí Hộ Sở hoàng tộc mà nhân loại chiếm cứ, nhưng ai ngờ được, y mới tới đây không được một năm, Tí Hộ Sở hoàng tộc đã bị một đám dị sinh vật theo dõi.
Nhìn cả đám dị sinh vật cao mười mấy mét, hai đầu sáu chân, toàn thân như là đá cẩm thạch ở bên ngoài thành, Tô Tiểu Kiều đã cảm giác bắp chân mình như muốn nhũn ra.
Dù sao y mới tới không gian thứ ba Tí Hộ Sở chưa tới một năm, chỉ ăn được một ít máu thịt của sinh vật bình thường và sinh vật nguyên thủy, thịt của sinh vật biến dị đều chưa từng được ăn, đối mặt với dị sinh vật thành đàn như vậy, năng lực chiến đấu của y thật sự quá yếu.
Hơn nữa tình huống Chiến Hào Tí Hộ Sở rất không lạc quan, dị sinh vật này tên là Mãnh Cổ Thú, lực lớn mỗi con đều vô cùng lớn, yếu nhất trong đàn cũng là sinh vật nguyên thủy, mạnh hơn một chút là có thể đạt tới cấp độ sinh vật biến dị, trong đó có mấy con Mãnh Cổ Thú đầu lĩnh hẳn là cấp thần huyết.
Sau khi Mãnh Liệt Thú mở ra khóa gen, thân thể cứng rắn như đá, hơn nữa bản thân có khí lực vô cùng cường đại, thân thể đâm vào tường thành, khiến tường thành không ngừng rung lắc, tường thành bị đụng xuất hiện rất nhiều vết rạn, tiếp tục như vậy sớm muộn sẽ bị đụng vỡ.
Nếu mất đi Tí Hộ Sở bảo hộ, nhân loại càng khó có thể ngăn cản, tình huống chỉ sợ sẽ càng thêm không xong.
Nhìn thoáng qua mấy cao thủ vừa lao ra khỏi Tí Hộ Sở để chiến đấu với mấy con sinh vật thần huyết, chỉ thấy dị quang đầy trời, cự thú liên tục thét dài.
Sau khi những Mãnh Cổ Thú đó mở ra khóa gen, thân thể thật sự quá cứng rắn, cao thủ cùng giai trừ phi có thể đánh trúng vị trí chỗ hiểm như con mắt của chúng, nếu không khả năng tạo thành tổn thương cho Mãnh Cổ Thú cực kỳ có hạn, chỉ có thể du đấu cùng chúng nó, mấy vị cao thủ đều bị thần huyết Mãnh Cổ Thú vây vào bốn phía, binh khí cùng các loại lực lượng phong hỏa lôi điện chém lên trên người Mãnh Cổ Thú cũng không có tác dụng lớn.
Bành!
Một con Mãnh Cổ Thú đâm vào trên thành tường, lập tức đập vỡ một mảnh tường thành, từng khối đá vỡ vụn bắn ra tứ tán.
- CMN.
Tô Tiểu Kiều đứng trên tường thành bị xô ngã xuống đất, đá vụn bay ra cắt trên mặt y mấy vết thương, máu tươi lập tức chảy ra, trên mặt lập tức cảm giác đau rát.
Cố nén đau đớn, Tô Tiểu Kiều mắng to một tiếng, đứng lên kéo cung tiễn bắn tới Mãnh Cổ Thú trước tường thành.
Coong!
Mũi tên bắn lên trên mặt của Mãnh Cổ Thú, nhưng lại không thể bắn trúng mắt của nó, bị con Mãnh Cổ Thú kia hất đầu tránh né được chỗ hiểm.
Thế nhưng mũi tên thứ hai kế tiếp như quỷ mỵ của Tô Tiểu Kiều, trực tiếp đâm vào trong mắt trái Mãnh Cổ Thú, lập tức chỉ nghe con Mãnh Cổ Thú kia kêu thảm một tiếng, móng trước giơ lên, đụng vào Mãnh Cổ Thú phía sau.
Tô Tiểu Kiều lại sờ mũi tên bên trong bao tên, nhưng lại phát hiện đã bắn hết, không khỏi thấp giọng mắng một câu:
- Những đồ quỷ này cao lớn như vậy, thế mà mắt lại giống như hạt đậu xanh, hại lão tử bắn mất nhiều mũi tên như vậy.
Không có mũi tên, Tô Tiểu Kiều ném cung tên xuống đất, bất chấp vết thương trên người, triệu hồi ra một cây thương đâm tới mặt Mãnh Cổ Thú bên ngoài tường kia.
Máu tươi vẩy ra, tiếng rú thảm vang vọng bốn phía, máu và lửa đan vào trở thành một khúc nhạc sục sôi tàn khốc, từng âm điệu đều là do nhân loại và máu tươi Mãnh Cổ Thú đúc thành.
Đột nhiên, đại địa dường như cũng khẽ run rẩy, sau đó tiếng rung động càng ngày càng mạnh, từ xa tới gần càng phát rõ ràng.
Mọi người không khỏi nhìn tới nơi phát ra rung động kia, chỉ thấy một đầu Mãnh Cổ Thú thân thể cao hơn 30m, toàn thân như là Huyền Ngọc đúc thành đang chạy như điên tới chiến trường, mỗi một bước đều khiến đại địa chấn chiến.
- Thần huyết Mãnh Cổ Thú trong trạng thái bạo tẩu!
Sở trưởng Triệu Lung của Chiến Hào Tí Hộ Sở hét to.
Với thực lực hôm nay của Chiến Hào Tí Hộ Sở, có thể ngăn cản được công kích của đàn Mãnh Cổ Thú và mấy con Mãnh Cổ Thú thần huyết đã vô cùng miễn cưỡng, nhưng ai ngờ bên trong đàn Mãnh Cổ Thú lại còn có một con thần huyết Mãnh Cổ Thú trong trạng thái bạo tẩu.
Con thần huyết Mãnh Cổ Thú trong trạng thái bạo tẩu kia không thèm quan tâm tới chuyện gì, trực tiếp chạy thẳng tới cửa lớn của Tí Hộ Sở.
Triệu Lung cắn răng, sau lưng xuất hiện một đôi cánh chim, y lập tức phóng lên trời, trường thương trong tay mang theo lôi điện kinh khủng, hung hăng bắn tới con thần huyết Mãnh Cổ Thú trong trạng thái bạo tẩu kia.
Lôi điện từ trường thương bắn ra, lập tức đâm tới trước mặt con thần huyết Mãnh Cổ Thú bạo tẩu kia.
Thế nhưng con Mãnh Cổ Thú bạo tẩu kia chỉ hơi hơi cúi đầu, nó đã tránh được tia lôi điện kia sắp đánh vào mắt nó, trường thương kia chỉ đụng vào trên trán của nó, lôi điện như là tia lửa nổ tung ra, nhưng vẫn không thể đâm thủng thân thể giống như Huyền Ngọc của Mãnh Cổ Thú, trái lại chuôi trường thương của y lại bị đụng bay ra ngoài mấy trăm mét, đâm vào trong tường thành.
Sắc mặt Triệu Lung lập tức kịch biến, một kích mạnh nhất của y, thế mà lại không phá nổi thân thể của con thần huyết Mãnh Cổ Thú trong trạng thái bạo tẩu kia, con Mãnh Cổ Thú bạo tẩu kia không hề dừng lại, nó vẫn chạy như điên, điên cuồng phóng tới cửa chính của Tí Hộ Sở, mỗi một bước của nó đều khiến mặt đất chấn động, lưu lại trên mặt đất từng cái hố sâu hơn một mét.
Nhân loại thủ thành trên tường thành không ngừng dùng cung tiễn bắn tới con Mãnh Cổ Thú bạo tẩu kia, mưa tên bắn tới thân thể giống như Huyền Ngọc, nhưng vẫn không thể gây tổn thương tới Mãnh Cổ Thú, phần lớn mũi tên đều trực tiếp bị gãy, từ trên thân thể Huyền Ngọc rơi xuống.
nhân loại thủ thành trơ mắt nhìn thân thể con Mãnh Cổ Thú bạo tẩu như ngọn núi nhỏ đụng vào cửa thành, cửa lớn trực tiếp bị đụng nát bấy.
Chỉ nghe một tiếng ầm vang lên, không chỉ cửa thành, ngay cả lầu trên cửa thành cũng bị đụng đến mức đất đá vỡ vụn, trực tiếp tạo ra một lỗ thủng lớn, khiến một đoạn tường thành ở gần đó đều sụp đổ.
Sắc mặt tất cả mọi người đều kịch biến, sĩ khí lập tức tuột xuống tới đáy cốc, sinh vật khủng bố như vậy, khiến bọn họ hoàn toàn không có chiến ý, nỗi sợ hãi lan tràn trong lòng tất cả mọi người.
Đàn Mãnh Cổ Thú lại vô cùng hưng phấn, tất cả Mãnh Cổ Thú to lớn chạy như điên tới, mặt đất cũng phải run rẩy, giống như lúc nào cũng có thể bị giẫm nát vậy.
Tất cả mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng, dù có chiến đấu đẫm máu thế nào, cũng khó có thể chống lại chênh lệch thực lực tuyệt đối, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, chỉ sợ Chiến Hào Tí Hộ Sở không thể giữ được rồi, bọn họ cũng lành ít dữ nhiều.
- Lui lại, tất cả mọi người lập tức lui lại, truyền tống về Liên Minh.
Triệu Lung rống lớn ra lệnh, đồng thời ra sức đánh tới con thần huyết Mãnh Cổ Thú trong trạng thái bạo tẩu kia, hy vọng có thể kéo dài thêm chút thời gian cho những người khác, có thể để nhiều người trốn về Liên Minh hơn.
Mấy người cao thủ khác đều xông về cửa thành bị phá, hy vọng có thể chống chọi thêm một thời gian ngắn, có thể giúp cho mấy người khác trốn đi.
Tô Tiểu Kiều chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu, nhìn đồng bạn bên cạnh cũng bi phẫn như thế, không cam lòng, tuyệt vọng, nhưng chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ một tiếng.
Lúc này lui lại, chỉ sợ khó có thể trở lại Tí Hộ Sở.
- Kim Tệ!
Đột nhiên có người kêu lớn, Tô Tiểu Kiều nghe được tiếng kêu kia, lập tức ngẩng đầu kêu lên:
- Tệ thần tới rồi sao? Tệ thần ở nơi nào?
Tô Tiểu Kiều nhìn đông tới nhìn tây, nhưng vẫn không nhìn thấy Tệ thần, người lại mở to hai mắt nhìn đứng ở chỗ đó, chỉ thấy từng đồng tiền xu màu vàng từ trên trời giáng xuống, giống như mưa kim tệ vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận