Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2160. Chú Ngữ thăng cấp

Cường giả của các tộc chờ bên ngoài thế giới Kim Loại nhưng đợi cả nửa tháng vẫn không có Hầu Tước nào đi ra, bèn phái thêm một vài Hầu Tước vào tìm kiếm tin tức, kết quả thành một đi không trở lại khiến cho sắc mặt các trưởng lão dẫn đội trông cực kỳ khó coi.
Ban đầu rõ ràng đám quý tộc từ Hầu Tước trở xuống đi vào cũng đi ra được, sao bây giờ lại không có một ai ra ngoài khiến bọn họ không khỏi bối rối.
Giờ tâm trạng họ rất tệ, tuy một trăm Hầu Tước không phải vấn đề gì lớn lao với các thượng tộc nhưng vì tranh giành địa bàn nên bọn họ đã phái không ít tinh anh cấp Hầu Tước đi vào trong đó. Nếu tất cả số tinh anh đó bị hao tổn thì sẽ trở thành đả kích không nhỏ với các tộc.
Hàn Sâm đã biết được cách rời khỏi thế giới Kim Loại từ thú kim loại nhỏ màu trắng. Bên ngoài thế giới Kim Loại có hai cơn lốc màu lam và màu đỏ, dù gặp cơn lốc màu lam hay cơn lốc màu đỏ thì đều không thoát ra khỏi thế giới Kim Loại được.
Sau mười lần giao nhau giữa hai cơn lốc đó thì sẽ là khoảng thời gian mà cơn lốc bị gián đoạn, chỉ trong khoảng thời gian đó mới có thể miễn cưỡng lao ra ngoài.
Người của Ma tộc và Phật tộc đi vào đúng lúc đó nên mới ra ngoài được. Giờ bọn họ phải chờ đợi đến lúc giao nhau mười lần giữa hai cơn lốc mới có thể thoát khỏi thế giới Kim Loại.
Mười lần giao nhau giữa hai cơn lốc được tính toán dựa trên thời gian thông dụng của vũ trụ, tức là khoảng một tháng rưỡi, nghĩa là còn rất lâu nữa mới có thể ra ngoài, đó chính là lý do vì sao mà Hàn Sâm không hề thấy sốt ruột chút nào cả.
Trên thực tế, Hàn Sâm được hưởng sái của Phệ Kim Thú nên mỗi ngày đều có thể sử dụng dịch dị hóa một cách thỏa thích, hắn cũng hơi không nỡ rời khỏi nơi này. Hắn muốn uống dịch dị hóa kia thêm mấy lần nữa xem có thể thăng cấp Vật Ngữ Gen lên cấp Hầu Tước được hay không.
Hàn Sâm từng đi thăm dò thử xem đám người Ngọc Nhai thế nào thì thấy họ đang cắm trại trong một sơn động cùng với Long tộc, Phật tộc và Ma tộc nên chắc sẽ không gặp phải nguy hiểm gì. Song vật tư không còn nhiều lắm nên họ vẫn luôn tìm đường ra, đáng tiếc là không có kết quả gì.
Hàn Sâm không đến gặp bọn họ, chỉ ở trong tổ của thú kim loại trắng uống dịch dị hóa kim loại. Hắn tăng tốc tu luyện Vật Ngữ Gen, chờ đến khoảng thời gian gió lốc gián đoạn.
Không biết vì sao con thú kim loại nhỏ màu trắng lại không muốn ra khỏi Thành Cự Thần Kim Loại, làm cho hy vọng muốn dụ dỗ nó rời đi của Hàn Sâm tan thành mây khói.
Hàn Sâm vẫn đang không ngừng nguyện hóa dịch kim loại. Sau gần một tháng thì cuối cùng Vật Ngữ Gen cũng đã có sự thay đổi về chất, bắt đầu lột xác tiến lên cấp Hầu Tước.
“Cuối cùng cũng đã đến lúc rồi!” Trong lòng Hàn Sâm thầm kích động. Đây chính là thuật gen phải dùng đến vô số tài nguyên mới bồi đắp nên được, không biết sau khi nó thăng cấp lên Hầu Tước thì sẽ có năng lực thế nào.
“Không biết nó có hình thái mới không nhỉ? Nếu chỉ thay đổi về hình thái mà sức mạnh thực sự lại không tăng lên thì mức độ tiêu hao tài nguyên của thuật gen này không tỷ lệ thuận với uy lực của nó, có nên lãng phí tài nguyên tu luyện tiếp hay không?” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Áo giáp Chú Ngữ bao phủ toàn thân tỏa ra hào quang thánh khiết, những chú văn kia trở nên huy hoàng rực rỡ như ánh mặt trời.
Bùm!
Hàn Sâm chỉ cảm thấy thân thể chấn động, áo giáp Chú Ngữ tự động tuột khỏi người hắn, ngưng tụ thành dáng dấp của thiếu nữ Chú Ngữ hiện lên trước mặt hắn.
Toàn thân thiếu nữ được bao phủ bởi ánh sáng rực rỡ, tóc dài bay múa theo ánh sáng ấy giống như những tia nắng mặt trời.
Hai cây súng lục Chú và Ngữ đồng thời tản ra quang mang rực sáng trên tay thiếu nữ, chói lóa đến mức hầu như không mở mắt ra nổi.
Khí tức trong thân thể Hàn Sâm lao nhanh như là thác đổ, khí tức Chú Ngữ hô ứng cùng nó, quang mang trên thân thể cũng càng lúc càng sáng lên.
Bùm!
Cuối cùng, ánh sáng trên thân Chú Ngữ phun trào như một ngọn núi lửa, hóa thành một luồng thánh quang kinh khủng xông thẳng lên bầu trời. Thân thể Chú Ngữ lơ lửng trong thánh quang, trên trán nàng dần xuất hiện một hoa văn Chú Ngữ thần bí.
Không biết hoa văn Chú Ngữ kia có ý nghĩa gì, chỉ thấy nó sáng lên lấp lánh, không hề chói mắt, song nằm trong thánh quang mãnh liệt kia vân khiến người ta thấy được rõ ràng.
Thánh quang trên bầu trời đều hội tụ vào Chú Ngữ thần bí trên trán nàng. Dần dần, tất cả ánh sáng rực rỡ đều dung nhập vào bên trong hoa văn Chú Ngữ. Hoa văn Chú Ngữ kia không thay đổi chút nào, thiếu nữ Chú Ngữ cũng đã khôi phục về bộ dáng ban đầu.
“Chiến thể Chú Ngữ thăng cấp Hầu Tước.”
Trong đầu Hàn Sâm vang lên âm thanh chiến thể Chú Ngữ đã thăng cấp. Thân thể hắn cũng được cường hóa hoàn toàn một lần nữa, sức mạnh thân thể cũng tăng lên.
Cường độ thân thể này đã coi như bất khả chiến bại trong cấp Hầu Tước, kể cả là Long tộc thuần chủng cấp Hầu Tước đỉnh cấp cũng không thể sánh bằng Hàn Sâm.
Song khiến Hàn Sâm rất hoài nghi là Chũ Ngữ không xuất hiện hình thái mới nữa mà chỉ có thêm một ký hiệu Chú Ngữ thần bí trên trán, không biết ký hiệu đó đại diện cho sức mạnh thế nào.
Sắc mặt đám người Ngọc Nhai và Kahn đều vô cùng khó coi. Trong khoảng thời gian này bọn họ luôn tìm cách để rời khỏi thế giới Kim Loại nhưng cuối cùng vẫn không thu được kết quả gì.
Vật tư thì càng ngày càng vơi đi. Ban đầu lúc ra ngoài thăm dò bọn họ toàn gặp cơn lốc màu xanh nên vẫn an toàn, song lần này lại gặp phải đám dị chủng kim loại giống như chuồn chuồn. Tuy chúng đã bị bọn họ giết chết nhưng chỉ trong chốc lát đã lại có một đám dị chủng chuồn chuồn khác xuất hiện tiếp tục bao vây bọn họ, còn đuổi đến tận nơi cắm trại.
Bọn hắn chỉ có thể dựa vào hang núi mà chiến đấu. Ban đầu còn có thể miễn cưỡng chỗng đỡ được nhưng dần dần trong đám dị chủng chuồn chuồn ngày càng có nhiều con cấp Công Tước, bọn họ sắp không trụ nổi nữa.
“Chết tiệt, ở chỗ này không phòng thủ được nữa, hay là chúng ta rút trước đi?” Một Phật tộc cấp Hầu Tước bị cắn mất một miếng thịt, đau đớn hét lên.
“Vật tư của chúng ta đều ở đây. Nếu không có vật tư, chúng ta ra ngoài cũng không sống được bao lâu. Huống chi đám dị chủng này rất đông,
chạy trốn tứ tán chỉ khiến chúng ta chết nhanh hơn mà thôi.” Giọng nói lạnh lùng của Vân Ý vang lên.
“Nhưng nếu bây giờ mà không bỏ trốn ngay thì chúng ta đều sẽ phải bỏ mạng ở đây. Đám dị chủng này rất có thể sẽ còn xuất hiện nhiều hơn trong cơn lốc màu xanh kia, hơn nữa chúng có nhiều con đã ở cấp Công Tước rồi. Chúng ta không thể tiếp tục phòng thủ ở đây được nữa.” Hầu Tước Phật tộc lớn tiếng nói.
Mấy người cấp Hầu Tước như Long Bát và Ngọc Nhai đều im lặng không nói gì. Chuyện đã đến nước này rồi, bọn họ không còn đường lui nữa. Nếu không thoát ra được khỏi thế giới Kim Loại thì bọn họ chỉ còn một con đường chết.
Đám người không ngừng chém giết, có vài Hầu Tước không nhịn được mà xông ra ngoài hang núi, muốn cố mở ra một con đường sống.
Song đám dị chủng giống như chuồn chuồn kia đầy rẫy bên ngoài, như thể che phủ cả bầu trời nên làm gì còn con đường sống nào. Bất kể xông đến chỗ nào cũng phải không ngừng chiến đấu, cho đến khi cạn kiệt sức lực rồi bị những con dị chủng kia thi nhau xâu xé.
Long Bát gầm lên, dẫn theo Long tộc xông ra khỏi sơn động, khi nhìn rõ được tình hình bên ngoài thì tuyệt vọng không thôi. Cho dù có được thuộc tính bất diệt của Long thể hoàng kim thì cũng không thể chiến đấu vĩnh viễn được.
Ngọc Nhai cũng dẫn theo đệ tử Trần Thiên Cung vừa đi vừa giết. Song, kết quả vẫn như cũ, xung quanh đều là đám dị chủng trông như chuồn chuồn, hầu như không có một kẽ hở nào.
Ngay lúc cả đám đều tuyệt vọng, lên tinh thần chuẩn bị liều mạng một phen thì đột nhiên cảm nhận sự hỗn loạn bất thường của đàn dị chủng đang che phủ cả bầu trời.
Hết chương 2160.
Bạn cần đăng nhập để bình luận