Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Hàn Sâm lạnh lùng nhìn Lâu Cửu chạy đi, cũng không ngăn cản hắn.
Phép thử trước đó của hắn, Lâu Cửu có thể nói dối. Nhưng đứng trước sự sống cái chết, người có ý chí kiên định đến mức nào cũng sẽ lộ ra sơ hở, huống chỉ Lâu Cửu còn chẳng phải người có ý chí mạnh mẽ gì.
Nhân loại của đại vũ trụ đế quốc thiếu tu luyện tự thân, phần lớn đều dựa vào ngoại lực, sức mạnh ý chí cũng không được cứng cỏi cho lắm.
Lâu Cửu lảo đảo chạy về phủ Công Thúc, hộ vệ canh cổng thấy dáng vẻ của Lâu Cửu, nhất thời giật nảy mình, vội vàng đỡ lấy Lâu Cửu hỏi: “Lâu tiên sinh, ngươi sao vậy?”
“Đưa… Đưa ta đi gặp Cẩn công tử…’ Lâu Cửu cứ há miệng là phun ra máu đen, lẫn trong máu còn có thịt nát.
Hộ vệ vội vàng đỡ hắn vào phủ Công Thúc, mà trong hẻm nhỏ cách phủ Công Thúc không xa, Hàn Sâm thấy cảnh tượng này, khóe miệng vẽ lên một nụ cười nhạt.
“Công tử, Lâu tiên sinh đã về rồi.”
Công Thúc Cẩn đang ở trong hoa viên thưởng thức ca vũ, đột nhiên nghe được có hộ vệ bên ngoài báo cáo, còn chưa chờ hắn nói gì, đã thấy Lâu Cửu xông vào.
Công Thúc Cẩn lập tức nhíu mày, cực kỳ không hài lòng, hành động này của Lâu Cửu không biết lễ nghĩa gì hết. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ Lâu Cửu, hắn cũng không khỏi biến sắc.
Chỉ thấy Lâu Cửu lảo đảo xông vào, miệng đầy máu đen, chảy ướt cả ngực áo, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, vành mắt cũng trũng xuống biến thành màu đen, cả người như zombie.
“Công… Công tử… Cứu… Cứu… Phụt…’ Lâu Cửu vừa chạy về phía Công Thúc Cẩn vừa kêu cứu nhưng khi còn cách Công Thúc Cẩn không đến ba mét, lại đột nhiên phun ra một ngụm máu đen lẫn với nội tạng nát bấy, trông như mưa máu, bắn tóe ra khắp nơi.
Cơ thể Lâu Cửu cũng ngã nhào về phía trước.
Hai mắt lồi ra, một tay đưa về phía Công Thúc Cẩn, vẫn giữ tư thế cầu cứu nhưng sinh cơ trên người đã biến mất.
Công Thúc Cẩn vừa sợ vừa giận, nhìn Lâu Cửu chết không nhắm mắt và hoa viên khắp nơi đều là máu đen, tạng nát, sắc mặt âm trầm như băng giá ngàn năm.
Hàn Sâm quay về khách sạn, thấy Kiếm Bất Cô và Dương phu tử đều ngồi trong phòng khách chờ hắn, bèn tự đi tới hỏi: “Có cách nào có thể phòng ngừa tác hại của chủng gen tương tự không?”
Bản thân hắn không sợ Thực Tạng Trùng nhưng người bên cạnh lại phải chịu tổn thương. Lúc này còn có Kiếm Bất Cô ở đây nên may mắn không xảy ra chuyện gì, ngộ nhỡ sau đó Kiếm Bất Cô đi vắng thì sao?
Hơn nữa, lần này là Thực Tạng Trùng, không chừng lần sau sẽ còn có những sự tồn tại cao cấp đáng sợ hơn, có lẽ đến lúc đó ngay cả cơ thể hắn cũng không chống đỡ nổi.
Dương phu tử trầm ngâm nói: “Có thì cũng có đấy. Có một loại gen chủng tên là Đế Thính, có thể phân biệt chủng gen. Phàm là có chủng gen tiếp cận ở khoảng cách nhất định, Đế Thính có thể phát hiện ra ngay. Song bản thân Đế Thính lại là một truyền thuyết, căn bản chưa từng có ai gặp được. Cũng có những chủng gen khác có năng lực tương tự nhưng đẳng cấp quá thấp, cũng chỉ có thể cảm ứng được chủng gen cấp thấp chứ không thể nhận biết tất cả chủng gen, hơn nữa cũng cực kỳ hiếm có.”
Hàn Sâm lại nhìn về phía Kiếm Bất Cô, Kiếm Bất Cô khẽ gật đầu đáp: “Loại chủng gen này đúng là cực kỳ hiếm có, hơn nữa đẳng cấp quá thấp, phạm vi tác dụng quá nhỏ. Đăng Thảo Trùng mà gen sư bình thường sử dụng chính là loại chủng gen này, Đăng Thảo Trùng cấp Tử Tước, tối đa chỉ có thể cảm ứng được chủng gen cấp Bá Tước, hơn nữa năng lực cảm ứng với chủng gen thuộc tính thủy rất yếu. Cho dù có Đăng Thảo Trùng trong người cũng không cảm ứng được Thực Tạng Trùng cấp Hầu Tước.”
Suy nghĩ một lát, Kiếm Bất Cô lại nói tiếp: “Cũng có một loại chủng gen có năng lực cảm ứng rất toàn diện. Tuy bản thân nó chỉ là cấp Vương nhưng cho dù là chủng gen cấp Thần, chỉ cần bước vào phạm vi nhất định là nó có thể cảm ứng được. Song trứng của loại chủng gen này quá hiếm thấy, theo ta được biết, cửa hàng Lữ Thị cũng có nuôi mấy con nhưng đều là thể trưởng thành hoang dã, để giữ nhà còn tạm được chứ không thể mang theo bên người, tác dụng cũng không lớn.”
Hết chương 3078.
Bạn cần đăng nhập để bình luận