Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1776. Bạch vũ nhuốm máu

“Lẽ nào là chuyện về Xena bị phát hiện rồi?” Trong lòng Hàn Sâm tự nhủ.
Bản thân hắn không sợ, nhưng Ngao Dạ mới vừa thăng cấp lên nam tước, chắc chắn không về được Tí Hộ Sở, nếu lần này bị Vũ tộc nhắm đến thì quả thật là vô cùng nguy hiểm.
“Các ngươi, ai là Khổng Phi?” Vũ tộc cầm đầu lạnh lùng hỏi.
Hàn Sâm thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, Vũ tộc không tới tìm hắn mà là tới tìm tên Khổng Phi này.
“Ta là Khổng Phi, các người tìm ta có chuyện gì? Nếu muốn tìm ta đòi tiền thì thôi đi, bây giờ trên người ta một đồng cũng chả có, các người
giết ta cũng không lấy được một đồng nào đâu.” Khổng Phi giơ tay lên nói.
“Ngươi chính là kẻ đã giết người của Vũ tộc ta ở không gian dị chủng núi đá đúng không?” Sắc mặt Vũ tộc lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào Khổng Phi hỏi tiếp.
“Không nhớ nữa rồi.” Khổng Phi lắc đầu.
Vũ tộc hừ lạnh một tiếng: “Không thừa nhận cũng không sao, chỉ cần nộp mạng là được.”
Dứt lời, đôi cánh giang ra, trường kiếm trong tay chém về phía Khổng Phi.
Kiếm quang trên kiếm tựa như một khúc kim hồng, trong phút chốc đã chém tới trước mặt Khổng Phi.
Khổng Phi chợt tránh được một đường kiếm quang kia, Hàn Sâm và Ngao Dạ cũng nhanh chóng tránh ra, nhưng chiếc xe máy cày kia đúng là đen đủi, trực tiếp bị bổ thành hai nửa.
Vũ tộc kia lập tức đuổi theo Khổng Phi, mà tên Vũ tộc còn lại thì hùng hổ dẫn theo người của tinh cầu Kate xông về phía Hàn Sâm và Ngao Dạ.
“Bọn ta chẳng có quan hệ gì với hắn hết, hoàn toàn không quen biết, chỉ là tiện đường đi nhờ xe thôi.” Hàn Sâm nói lớn.
“Vậy thì trách các ngươi đi nhầm xe rồi.” Vũ tộc hừ một tiếng, cây đao trong tay chém về phía Hàn Sâm, không do dự lấy một chút nào.
Trong lòng Hàn Sâm khá bực bội, những thượng tộc này hoàn toàn không chịu nói lý lẽ, luôn làm ra vẻ ta đây vui vẻ là được.
May mà tên Vũ tộc này chỉ là nam tước, mà hầu hết những người dân Kate này đều là người bình thường, nam tước chỉ có hai người.
Ngao Dạ biến võ trang hóa thành áo giáp, nghênh đón tên nam tước Vũ tộc kia, còn Hàn Sâm thì xông đến đám người Kate kia.
Mặc dù Ngao Dạ chỉ là một nam tước mới thăng cấp, nhưng kinh nghiệm chiến đấu và võ thuật của hắn vẫn còn, còn mạnh hơn tên Vũ tộc kia rất nhiều, nếu đối phó với Vũ tộc, không những không yếu thế mà còn nhanh chóng chiếm được ưu thế.
Hàn Sâm trốn chạy trong vòng vây của người Kate, cũng không ra tay độc ác, nếu như kết thù hận với Vũ tộc, sau này sẽ bị Vũ tộc đuổi giết, quả thật đúng là chuyện rất không hay.
Tên Vũ tộc đuổi giết Khổng Phi là một tử tước, không yếu hơn Xena, nhưng mà lại không thể làm Khổng Phi bị thương.
Chỉ thấy bóng dáng Khổng Phi lướt nhanh như gió, kiếm của tên Vũ tộc đó ngay cả áo lông vũ của hắn cũng không động đến được.
“Võ công lợi hại đó!” Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, lúc trước hắn thấy khí tức của Khổng Phi rất yếu, vậy nên cho rằng cùng lắm hắn cũng chỉ là một nam tước.
Tuy nhiên nhìn võ công của Khổng Phi, Hàn Sâm mới biết tên này rất không đơn giản, nhìn võ công không mấy phức tạp, nhưng lại có sự học tập rất lớn, cho dù là Hàn Sâm cũng không dám nói võ công của bản thân mạnh hơn Khổng Phi nhiều.
Hơn nữa lúc Hàn Sâm đang đánh giá Khổng Phi thì phát hiện hình như lực chú ý của Khổng Phi không để vào người của tên Vũ tộc kia, Khổng Phi cũng đang quan sát hắn và Ngao Dạ giống như Hàn Sâm đang quan sát hắn vậy.
Phát hiện ra Hàn Sâm đang nhìn hắn, Khổng Phi cười với Hàn Sâm, mặc dù không nói là đẹp, nhưng lại khiến Hàn Sâm ngây người.
Sau nụ cười đó, Khổng Phi tiện tay rút một chiếc lông vũ trên chiếc áo lông vũ của hắn ra, khoa chân múa tay trong không trung.
Chiếc lông vũ đó không hề quẹt trúng bất kì ai, chỉ cắt xoẹt trong không trung, nhưng lại không biết tại sao, bên sườn chiếc lông vũ đó đột nhiên xuất hiện máu tươi.
Dòng máu tươi trên chiếc lông vũ màu trắng rất bắt mắt, từng giọt từng giọt rơi xuống từ lông vũ, cũng không biết dòng máu đó đến từ đâu.
Phụt!
Giây tiếp theo Hàn Sâm biết dòng máu kia đến từ đâu rồi, chỉ thấy hai tên Vũ tộc kia và đám người Kate đều ngừng đuổi giết, hai tay ôm cổ, miệng phát ra tiếng gào thét thảm thiết.
Thế nhưng bọn họ không thể cầm máu tươi lại được, máu cứ từ từ chảy ra từ kẽ tay, ai cũng ngã co quắp trên mặt đất rồi nhanh chóng tắt thở.
Hàn Sâm và Ngao Dạ đều khá kinh ngạc, bọn họ còn chưa nhìn ra rốt cuộc Khổng Phi dùng chiếc lông vũ đó giết người như thế nào.
Khổng Phi dùng hai ngón tay vuốt chiếc lông vũ đó, nhẹ nhàng hất một cái, phẩy sạch máu tươi trên lông vũ, sau đó lại cắm chiếc lông vũ sạch sẽ như mới vào lại trên áo lông vũ, cười hì hì rồi nói với Hàn Sâm và Ngao Dạ: “Bây giờ các ngươi có còn muốn đi cùng ta đến núi Mạc Tây không?”
“Bây giờ không muốn đi cũng không được rồi.” Hàn Sâm cười khổ nói.
Vũ tộc có thể ngăn bọn họ ở đây, rõ ràng không phải là trùng hợp, nếu Vũ tộc đã biết đám người Hàn Sâm đang ở cũng Khổng Phi, cho dù bây giờ tách ra thì chắc chắn Vũ tộc vẫn sẽ đến gây rắc rối với bọn họ.
“Vậy thì đi thôi” Khổng Phi đi hai bước, nhưng lại như nghĩ đến gì đó rồi lùi lại, bước đến thi thể của Vũ tộc rồi lần mò, miệng lẩm bẩm: “Dù sao các người cũng chết rồi, vật ngoài thân cũng không có ích gì, vậy thì để Khổng Phi ta dùng giúp các người vậy, cũng coi như là tích chút âm đức.”
Cũng không đợi Hàn Sâm và Ngao Dạ phản ứng lại, Khổng Phi đã lục soát hết đám thi thể, mấy thứ tốt đều bị hắn lấy đi hết, e là chỉ còn mỗi cái vỏ rỗng mà thôi.
Hàn Sâm và Ngao Dạ đều biết đi theo Khổng Phi rất nguy hiểm, chắc chắn Vũ tộc truy sát sẽ ùn ùn kéo đến, hơn nữa bọn họ cũng không biết rốt cuộc tên Khổng Phi này có mục đích gì, tại sao lại kéo bọn họ đi cùng.
Trong lòng Hàn Sâm tự có tính toán, bản thân hắn không sợ, dù sao cũng vẫn có thể trốn về Tí Hộ Sở, nhưng Ngao Dạ lại không trốn được, hắn nhất định phải tìm đường sống cho Ngao Dạ.
“Người anh em Hàn à, lúc nãy ta thấy võ công ngươi có chút thú vị, ngươi học ở đâu vậy?” Vừa đi Khổng Phi hứng thú nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Không học từ ai cả, là ta tự luyện bừa thôi.” Hàn Sâm nói bừa. Khổng Phi hơi ngẩn người, sau đó lại cười: “Luyện bừa tốt đấy.” Nói như vậy, Khổng Phi không muổn hỏi nữa, chỉ cúi đầu đi về phía trước.
Chưa đi được bao lâu thì đã nghe thấy tiếng phi hành khí ù ù trên đỉnh đầu, bọn họ ngước lên thì thấy một phi hành khí rất tiên tiến xuất hiện trên bầu trời, nhìn hình dáng của phi hành khí đó là biết ngay nó không phải thứ thuộc về tinh cầu Kate, tinh cầu Kate vẫn còn chưa có năng lực tạo ra phi hành khí, cùng lắm cũng chỉ có thể tạo ra một cái máy trực thăng, thứ này chỉ có thể mua về từ các hành tinh khác.
Chiếc phi hành khí từ xa bay đến gần, Hàn Sâm và Ngao Dạ còn chưa kịp nhìn rõ chiếc phi hành đó muốn làm gì thì lại thấy Khổng Phi rút chiếc lông vũ ra nhẹ nhàng quẹt một đường trong không trung.
Bùm!
Chiếc phi hành khí trong không trung bị phanh ra làm hai nửa, sau đó nổ tung thành hai đốm lửa rơi xuống ruộng hai bên khiến cho ruộng đất cũng bị nổ thành hai cái hố lớn.
Khổng Phi lại giống như không có chuyện gì, tiếp tục đi men theo đường đất, chiếc lông vũ trắng kia lại bị hắn cắm lên chiếc áo lông vũ.
Hàn Sâm và Ngao Dạ nhìn nhau, hình như Khổng Phi còn mạnh hơn tưởng tượng của bọn họ.
Không, phải nói là mạnh hơn rất nhiều.
Hết chương 1776.
Bạn cần đăng nhập để bình luận