Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1839. Chiêu mộ thất bại

Hàn Sâm bảo người dẫn hắn đến gặp mấy vị năm tước, đa số là người Kate, cũng có số ít nam tước chủng tộc khác.
Hàn Sâm thầm cười khẩy trong lòng: “Tưởng Hàn Sâm ta ngu ngốc thật sao? Bây giờ vẫn có nhiều nam tước đến nhờ vả ta cơ à?”
Không biết trong mấy nam tước này có bao nhiêu mật thám được người ta sắp xếp vào, Hàn Sâm đoán chừng ít nhất là một nửa, thậm chí có thể là tất cả.
“Xem ra có rất nhiều người có hứng thú với ta.” Hàn Sâm cũng không nói gì, chỉ bảo bọn họ tiếp tục chiêu mộ người, đồng thời đợi Tà Tình Đế và Cố Khuynh Thành đến.
Mấy ngày sau đó, mỗi ngày đều có thể chiêu mộ mấy nam tước, thậm chiêu mộ được bốn vị tử tước.
“Các ngươi muốn đến thì cũng đến rồi, ta cũng đang thiếu bia đỡ đạn.” Hà Sâm thầm cười nhạt trong lòng, tất cả người đến đều chấp nhận mà không hỏi, không quan tâm có phải là gián điệp không.
Đến ngày thứ tư, cuối cùng mới thấy Cố Khuynh Thành đến báo danh. Một ngày sau nữa, Tà Tình Đế cũng đến. Điều này mới khiến Hàn Sâm thở phào một hơi.
Bọn họ không biết Hạn Sâm, được sắp xếp tạm thời trong phi thuyền cùng với mấy nam tước chiêu mộ được.
“Các ngươi có phiền không hả, không phải nói rồi sao? Bọn ta chỉ chiêu mộ quý tộc, không cần người bình thường.” Một nhân viên hơi khó chịu nói, đẩy người phụ nữ người Kate đang muốn chen chúc lên thuyền ra.
Người phụ nữ Kate bị đẩy ngã trên đất, một tay kéo bé gái Kate tộc mới tầm ba bốn tuổi, một tay ôm chân nhân viên kia, khóc nói: “Đại nhân, xin ngươi, để con ta lên thuyền đi mà, ngươi bảo ta làm gì cũng được, ta đồng ý hết…”
“Đi ra!” Nhân viên hơi chán ghét muốn đẩy người phụ nữ ra, nhưng người phụ nữ ôm quá chặt, trong chốc lát không thể đẩy ra được.
Đột nhiên nhân viên nổi điên, đá một chân kia lên người người phụ nữ, đá người phụ nữ ngã ra đất.
“Mẹ…” Bé gái hoảng sợ ôm người phụ nữ khóc lên.
Người phụ nữ lại bò dậy, vẫn muốn cầu xin nhân viên kia, thật sự nàng không có cách, cả tinh cầu Kate sắp thất thủ rồi, ngoài rời khỏi tinh cầu Kate thì vốn không có đường chạy, nhưng bây giờ vốn đã ít phi thuyền của thế lực khác đến đây, nàng đã không còn hy vọng nào khác.
Nhân viên bị đeo bám liên tiếp mấy ngày cũng đã khó chịu lắm rồi, muốn đá người phụ nữ kia ra lần nữa, dù sao hắn cũng có quyền quyết định ai lên thuyền.
“Trẻ nhỏ và mẹ đơn thân của đứa trẻ có thể lên thuyền, nhưng có chuyện này ta phải nói rõ trước, bọn ta phải đi đến tinh cầu vô cùng nguy hiểm để khai hoang, đến lúc đó có thể nguy hiểm và dễ chết hơn cả ở đây, với lại đến lúc đó các ngươi phải nghe lệnh ta vô điều kiện, muốn lên thuyền hay không các ngươi tự quyết định.” Giọng Hàn Sâm †ừ trên boong tàu truyền đến.
Công tước Băng Điểu cau mày: “Ngươi cần mấy sinh vật bình thường này làm gì? Dù là trẻ con, nhưng gen đã định rồi, tỷ lệ xuất hiện quý tộc trong bọn chúng rất thấp, trong một nghìn người chưa hẳn có một nam tước, huống chỉ bọn họ ở đây bây giờ còn ít nữa, mang theo cũng chỉ thêm phiền thôi.”
Hàn Sâm cười cười: “Bây giờ hẳn là ta đang chiêu mộ tay sai mà nhỉ?”
Công tước Băng Điểu hừ một tiếng rồi không nói gì nữa, nhưng cảm nhận đối với Hàn Sâm lại giảm đi chút ít.
Trẻ nhỏ và mẹ được phép lên thuyền, tuy bọn họ nghe được lời của Hàn Sâm, nhưng bọn họ không có lựa chọn tốt hơn, dường như ở lại có thể chết, thậm chí trở thành nô lệ, đi tới tinh cầu khai hoang cũng có chút cơ hội sống.
Số người phi thuyền có thể mang theo có giới hạn, nhưng để trẻ con và mẹ lên thuyền đã hơi thừa, Hàn Sâm phải lệnh phi thuyền đi về Nguyệt Chỉ Hiệp.
“Thật đáng thương, nếu không phải Terius tộc tấn công tinh cầu Kate thì bọn họ cũng không thảm như vậy, hình như chủng tộc Terius thích giết chóc vô nghĩa chỉ chiếm số ít trong vũ trụ, chỉ có thể trách Kate †ộc quá xui xẻo.” Một nam tước thở dài nói.
Hàn Sâm không nói gì, chỉ dặn dò những bà mẹ quản lý chăm sóc cho những đứa trẻ, với lại dù là mẹ hay con cũng phải nghiêm chỉnh tuân thủ mệnh lệnh của hắn, nếu không cũng sẽ xử phạt.
Phi thuyền về đến Nguyệt Chi Hiệp thì Hàn Sâm dẫn bọn họ đến bên hồ Kính Linh của tinh cầu Nhật Thực, ở đây cũng xem như là khu vực duy nhất trong tinh cầu Nhật Thực mà phi thuyền có thể đáp xuống, dao động từ trường những nơi khác quá lớn, lại thêm bão điện từ, phi thuyền đi vào đó tám chín mươi phần trăm đều sẽ rơi xuống.
Phần lớn bộ phận chính của căn cứ đều xây bằng đá, kích thước không nhỏ, giống như một pháo đài.
Nhưng vì bỏ hoang quá lâu dường như bị bụi bặm vùi lấp, may là không đổ sập, tất cả khóa cửa vô cùng ngay ngắn, không cần lo lắng bên trong bị dị chủng chiếm.
Sau khi vào căn cứ, Hàn Sâm bảo mấy bà mẹ dẫn mấy đứa trẻ dọn dẹp toàn căn cứ.
Tuy bọn họ rất đáng thương, nhưng muốn tồn tại thì phải dựa vào bản thân bọn họ, không cần trả giá điều gì mà có thể nhận được thương hại thì chưa chắc là điều tốt đối với bọn họ.
Isa chỉ đồng ý cung cấp vật tư miễn phí cho Hàn Sâm nửa năm, nếu sau nửa năm Hàn Sâm vẫn cần lương thực vật tư thì phải tự mình cầm tiên đi mua, cho nên thời gian của Hàn Sâm cũng không nhiều, trong nửa năm này, chí ít hắn phải thu thập được đủ tài nguyên cho tất cả sinh vật sinh tôn mới được.
Sau khi công tước Băng Điểu gửi vật tư xong thì dẫn thuộc hạ của Nữ Hoàng Đao Phong rời khỏi tinh cầu Nhật Thực.
“Chiêu mộ thành công không?” Khi công tước Băng Điều phục mệnh với Isa, Isa tiện thể hỏi một câu.
Công tước Băng Điểu hơi cau mày nói: “Tổng cộng chiêu mộ được ba mươi chín nam tước, bốn tử tước, với hai trăm sáu mươi bảy người thường là trẻ em và phụ nữ. Vả lại, trong mấy nam tước, tử tước kia, phần lớn đều là gián điệp do Rebet tộc chúng ta hoặc tộc khác cử đến, chiêu mộ lần này cực kỳ thất bại.”
“Vậy sao?” Isa chỉ hơi mỉm cười chứ không nói gì nữa.
“Nữ Hoàng bệ hạ, người không quản giáo hắn thật sao? Hắn làm loạn như vậy, đừng nói là khai phá tinh cầu Nhật Thực thành công, e rằng không chống đỡ được nửa năm, thậm chí có thể chưa đến ba tháng, ở đó sẽ rối loạn.” Công tước Băng Điểu nói.
Isa thờ ơ nói: “Tuy hắn là đệ tử của ta, nhưng hắn muốn nhận được cái gì thì phải có biểu hiện xứng đáng, nếu ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không làm tốt được thì sao ta phải lãng phí thời gian, tinh lực, thời gian lên người hắn?”
Mấy ngày sau khi đến tinh cầu Nhật Thực, Hàn Sâm vẫn luôn để bọn họ nghỉ ngơi chỉnh đốn lại, chưa bắt đầu săn giết.
Tối nay, đột nhiên trong căn truyền đến tiếng kêu thảm thương, khi Hàn Sâm và những người khác vội vã đến nơi thì thấy một nam tước đang nằm trên người một bà mẹ trẻ Kate tộc.
Mà quần áo trên người người phụ nữ Kate tộc đã bị xé nát, lộ ra cơ thể tuổi trẻ, nhưng vì ra sức chống cự nên trên người có không ít vết thương, hét đến nỗi khàn cả giọng.
Hết chương 1839.
Bạn cần đăng nhập để bình luận