Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3290. Thân điện Gen trong hư vô

Phượng Phi Phi và Phượng Âm Âm đều đi cùng Bảo Nhi, bọn họ không nói với Bảo Nhi về sự biến mất của Hàn Sâm vì sợ Bảo Nhi sẽ đau lòng.
Thấy Bảo Nhi vừa xem video vui nhộn vừa ăn uống ngon lành, trông rất vui vẻ, Phượng Phi Phi không khỏi thở dài trong lòng: “Nếu Hàn Sâm xảy ra chuyện, ta thực sự không biết phải nói như thế nào với Bảo Nhi.”
“Cha!” Bảo Nhi đang xem video vui nhộn bất ngờ vứt đồ ăn vặt trên tay xuống, bật dậy và lao vào không trung, như thể Hàn Sâm đang đứng ở đó.
Nhưng, Phượng Phi Phi và Phượng Âm Âm không nhìn thấy gì, sau đó nhìn thấy Bảo Nhi vồ hụt, rơi xuống từ trên không trung.
“Bảo Nhi, ngươi không sao chứ?” Phượng Phi Phi vội vàng chạy đến ôm Bảo Nhi và hỏi với vẻ lo lắng.
“Ta không sao.” Bảo Nhi nói chuyện với Phượng Phi Phi, nhưng mắt nàng lại dán chặt vào nơi mà nàng vừa vồ hụt, sau đó nàng nói: “Cha, ngươi đang làm gì ở đây?”
Hàn Sâm vui mừng khôn xiết, mặc dù Bảo Nhi không thể chạm vào cơ thể hắn nhưng Bảo Nhi đã có thể nhìn thấy hắn, cuối cũng thì cũng có người có thể nhìn thấy hắn, cảm giác tồn tại này khiến Hàn Sâm sướng hơn cả việc trúng số.
“Cha không làm gì cả. Ta cũng không biết tại sao cơ thể của ta lại biến thành như bây giờ, ngoài ngươi thì không ai có thể nhìn thấy ta, cũng không có gì có thể chạm vào ta” Hàn Sâm nói với Bảo Nhi về tình huống của mình.
“Tại sao lại như vậy chứ?” Bảo Nhi tò mò vươn bàn tay nhỏ bé của mình ra để nắm lấy cơ thể của Hàn Sâm, kết quả là giống như Hàn Sâm nói, bàn tay nhỏ bé của nàng đã xuyên qua cơ thể của Hàn Sâm.
“Bảo Nhi, ngươi bị sao vậy?” Phượng Phi Phi lo lắng nhìn Bảo Nhị, từ góc nhìn của nàng, Bảo Nhi đang nói chuyện một mình như thể bị quỷ ám.
“Ta đang nói chuyện với cha, các ngươi không thấy hắn sao?” Bảo Nhi quay sang Phượng Phi Phi và Phượng Âm Âm hỏi.
Hai chị em liếc nhau, rồi cả hai cùng lắc đầu, nhìn Bảo Nhi với ánh mắt ngày càng kỳ lạ.
Bảo Nhi nói chuyện với Hàn Sâm, Bảo Nhi nhảy cẵng lên, cố gắng chạm vào cơ thể của Hàn Sâm, nhưng tất cả đều vô ích, nàng cũng chỉ có thể nhìn thấy Hàn Sâm, cũng không thể chạm vào hắn.
Hành động của Bảo Nhi đã rơi vào mắt chị em Phượng Phi Phi, khiến bọn họ cảm thấy đau lòng hơn, nghĩ rằng Bảo Nhi gặp phải ảo giác do quá nhớ Hàn Sâm.
Hàn Sâm giờ đã khá hơn nhiều rồi, dù Bảo Nhi không thể chạm vào ngươi hắn, nhưng ít nhất trên đời này vẫn có người biết đến sự tồn tại của hắn, không đến mức thật sự trở thành quỷ.
“Bảo Nhị, ta phải rời khỏi đây một khoảng thời gian, ngươi tạm thời ở lại lâu đài cổ của Phượng gia. À đúng rồi, không bao lâu nữa Triệu Ngưng Nhi và Triệu Thu Ý sẽ tới đây, ngươi giúp cha nhận những thứ bọn họ mang tới, trong số đó có thanh kiếm Thốn Khôi, ngươi tuyệt đối không được rút ra. Còn có gen Phá Giới, ngươi cũng phải giữ thật kỹ.” Hàn Sâm nói với Bảo Nhi.
“Cha, cha phải đi đâu vậy?” Bảo Nhi chớp mắt hỏi.
“Tìm cách khôi phục cơ thể.” Hàn Sâm liếc Thần điện Gen trong hư vô, nếu như nói bây giờ có ai có thể giúp hắn, thì chỉ có thể là Thần đại nhân ở Thần điện Gen kia và Nguyệt Thần.
Bản thân các vị Thần là chủng tộc có linh thể, mà Thần đại nhân kia chính là chúa tể của Thần Linh, chắc hắn sẽ hiểu khá rõ về các vấn đề liên quan linh thể, có lẽ có thể giải thích tình hình hiện giờ của Hàn Sâm.
Mà Nguyệt Thần đã từng sử dụng Kính Nguyệt, vậy nên chắc sẽ biết một số điều về Kính Nguyệt, điều này cũng rất hữu ích để Hàn Sâm hiểu tình hình của chính mình, tình trạng cơ thể hiện giờ của Hàn Sâm và Kính Nguyệt có quan hệ trực tiếp.
Thật không may là Hàn Sâm hoàn toàn không biết Nguyệt Thần ở đâu, vì vậy hắn chỉ có thể đến Thần điện Gen để thử vận may.
Để Bảo Nhi đợi chị em nhà họ Triệu ở lâu đài lâu dài cổ của Phượng Gia, Hàn Sâm vội vàng đi đến Thần điện Gen trong hư vô.
Thần điện Gen đứng giữa hư vô, không ở bất kỳ đâu trên tinh không, cho dù có bay đến đâu trong tinh không đi nữa thì cũng không thể đến được Thần điện Gen.
Nhưng Hàn Sâm vừa mới nghĩ thì đã đến cổng của Thần điện Gen.
Hàn Sâm không xa lạ gì với Thần điện Gen, hắn đã từng nhìn thấy Thần điện này nhiều lần trong lúc ở đại vũ trụ gen.
Nhưng bây giờ có vẻ như lại có thêm một nhận thức khác.
Thần điện Gen mà Hàn Sâm nhìn thấy trước đây chỉ là một Thần điện khổng lồ đứng ở trên cùng của các Thần điện khác.
Nhưng bây giờ xem ra thì có vẻ khác một chút, rất nhiều Thần điện không hề xuất hiện, bên dưới Thần điện, có một vòng xoáy giống như lỗ đen đang chuyển động.
Các linh thể bay đến từ khắp nơi trong vũ trụ đều đi vào vòng xoáy kia rồi biến mất, mà toàn bộ Thần điện Gen giống như một con quái thú Hồng Hoang khổng lồ, không ngừng nuốt chửng những linh hồn như một đại dương mệnh mông.
Đứng trước Thần điện Gen, nhìn những linh hồn dưới chân bị hút vào dòng xoáy như thủy triều, cảm giác này đúng là khó tả.
Hàn Sâm không khỏi có một ý nghĩ kỳ quái trong lòng: “Tí Hộ Sở của nhân loại có năng lực cướp đoạt thú hồn, có lẽ là phương thức chiếm đoạt linh, cũng là phương hướng mà Giới Vương Thần và Tần Tu nghiên cứu. Mà ta bây giờ là một thể thuần linh, phải chăng cũng có thể coi là thú hồn hay Thần Chi Linh thật sự không?”
Sau khi nghĩ lại, trong lòng Hàn Sâm càng thấy khó hiểu: “Những linh đi vào Thần điện Gen kia thì phải làm thế nào để có thể luân hồi giữa hai thế giới chứ? Thần điện Gen thật ra chỉ là một trạm trung chuyển
sao? Hay là bên trong Thần điện Gen còn có bí mật mà ta chưa biết?”
Trong lúc Hàn Sâm đang suy nghĩ thì nghe thấy tiếng kẽo kẹt, cánh cửa của Thần điện Gen từ từ mở ra, một luồng thần quang rực rỡ chiếu ra từ khe hở.
Hàn Sâm đã nhìn thấy loại thần quang này nhiều lần, nhưng trước đó hắn không đủ mạnh, hắn không thể nhìn ra được rốt cuộc thì bên trong ánh sáng đó là gì.
Nhưng vào lúc này, Hàn Sâm đang đứng trước cổng, lại không hề bị ánh sáng kia ảnh hưởng, xuyên qua cánh cổng dần mở ra, nhìn xuyên qua ánh sáng, hắn có thể thấy rõ khung cảnh bên trong cổng.
Cùng lúc cánh cửa mở ra, những linh lang thang xung quanh dường như nghe thấy âm thanh triệu hồi, trong mắt cũng không còn sự mê mang, mỗi một cái đều cố gắng thoát khỏi sức hút của vòng xoáy, lao về phía cổng của Thần điện Gen như phát điên.
Nhưng linh yếu ớt hoàn toàn không thoát được khỏi lực hút của vòng xoáy, sau khi vùng vây vài lần thì vẫn bị hút vào trong vòng.
Một số linh mạnh mẽ vẫn có thể miễn cưỡng thoát khỏi lực hút của vòng xoáy, lao đến cổng của Thần điện Gen, điên cuồng cố gắng lao vào cổng.
Nhưng khi linh thể của nó tiếp xúc với ánh sáng rực rỡ chiếu ra từ cánh cổng, thì lại giống như băng tuyết gặp than lửa, linh thể ngay lập tức bốc hơi.
Mặc dù vậy, những linh mạnh mẽ đó vẫn tranh nhau lao đến cổng của Thần điện Gen, đáng tiếc là không có linh nào có đủ sức để đi vào, tất cả đều bị thần quang biến thành vào hư vô.
Chỉ trong chốc lát, hàng ngàn hàng vạn linh đã bị thanh tẩy, khiến Hàn Sâm nhíu mày.
“Không phải nhiệm vụ của Thần điện Gen là duy trì sự cân bằng của đại vũ trụ, giữ cho các linh luân hồi chuyển kiếp sao? Tại sao bọn họ lại tiêu diệt các linh?” Hàn Sâm cảm thấy hoài nghi những hiểu biết trước giờ của mình.
“Cuối cùng thì ngươi cũng tới.” Giọng nói của một người phụ nữ vang lên từ cánh cổng lớn với thần quang chói lọi.
Hết chương 3290.
Bạn cần đăng nhập để bình luận