Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 219: Ác Ma Chi Thủ

- Lưu manh, anh làm gì thế?
Kỷ Yên Nhiên cười hỏi.
- Không có gì, chính là để cho y về sau nhìn thấy trò Thượng Đế Chi Thủ này liền thấy chóng mặt. Dám có ý đồ với bạn gái của anh, sẽ phải trả giá thật nhiều.
Hàn Sâm híp mắt, chua chát nói ra.
Mặt Kỷ Yên Nhiên hồng hồng không nói chuyện, trong lòng có chút ngọt ngào, bộ dáng ghen của Hàn Sâm cô vẫn rất thích.
Trong lòng Lục Bác Đào mừng như điên, năm trước y từng xem thi đấu giữa các đội giáo viên Thượng Đế Chi Thủ, đối với nữ tuyển thủ Kỷ Yên Nhiên của trường quân đội Hắc Ưng này cũng cảm thấy vô cùng kinh diễm.
Đáng tiếc là trường Hắc Ưng căn bản không thể đi đến trước mặt trường quân đội Trung Ương, thậm chí ngay cả Top 8 đều không vào nổi, căn bản không có cơ hội nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên.
Trải qua tìm hiểu nhiều mặt, Lục Bác Đào mới biết tài khoản của Kỷ Yên Nhiên ở trên sân đối chiến bên trên Internet, nhưng mà lúc định thêm bạn mới phát hiện, đối phương cài đặt không chấp nhận thêm bạn mới, điều này khiến cho Lục Bác Đào buồn bực rất lâu.
Nguyên bản Lục Bác Đào đã sắp quên chuyện này, thật không ngờ hôm nay lại ngẫu nhiên ghép đôi với Kỷ Yên Nhiên.
Ban đầu y còn không chú ý tới đối phương là Kỷ Yên Nhiên, chơi một ván, cảm giác kỹ thuật của đối phương cũng không tệ lắm, liền nhìn kỹ tài khoản của đối phương, thậm chí có chút cảm giác quen thuộc, tỉ mỉ nghĩ lại, phát hiện dĩ nhiên chính là tài khoản của Kỷ Yên Nhiên, lập tức vui mừng quá đỗi.
Kềm chế vui sướng trong lòng, lại thắng Kỷ Yên Nhiên vài ván, thể hiện ra thực lực mạnh mẽ của mình, lúc này mới nhắn tin hỏi đối phương có phải là Kỷ Yên Nhiên hay không.
Biết được đối phương thật sự là Kỷ Yên Nhiên, Lục Bác Đào càng thêm mừng rỡ, hoàn toàn tập trung tinh thần, chuẩn bị thể hiện ra kỹ thuật của mình một cách tốt nhất, muốn ở trước mặt Kỷ Yên Nhiên biểu hiện ra kỹ thuật mạnh mẽ của mình một chút, nói không chừng thực sự có cơ hội ôm được người đẹp về nhà.
- Tôi bảo này Đào tử, cậu ở đó cười ngây ngô cái gì thế?
Bạn cùng phòng Lục Bác Đào là Lương Nhất Minh thấy y cười ngây ngô một mình, có chút nghi ngờ hỏi.
- Nhất Minh, cậu đoán xem tôi gặp được ai ở trên sân đối chiến?
Lục Bác Đào hưng phấn nói.
- Ai? Dù thế nào cũng không phải là quái vật trong trường của chúng ta chứ?
Lương Nhất Minh thuận miệng nói.
- Gặp được quái vật kia thì tôi vui cười làm cái gì, muốn khóc cũng không kịp.
Lục Bác Đào cười hắc hắc:
- Tôi gặp được Kỷ Yên Nhiên trong đội giáo viên của trường quân đội Hắc Ưng kia rồi.
- Ai? Trường quân đội Hắc Ưng có cao thủ à?
Lương Nhất Minh nghi ngờ nói.
- Sao thế được, tôi là nói cô đội viên xinh đẹp của trường quân đội Hắc Ưng kia, trong đoạn video cuộc thi giữa các trường quân đội năm ngoái, chính là người của trường quân đội Hắc Ưng kia…
Lục Bác Đào buồn bực nói.
- Nhớ rồi, cậu nói cô gái đẹp kia à, không phải là người ta cài đặt không thêm bạn mới hay sao, tiểu tử cậu khi đó không phải bận rộn rất lâu đều không thể kết bạn được hay sao? Tại sao lại kết bạn được rồi?
Lương Nhất Minh kỳ quái hỏi.
- Ha ha, là tôi ở trên sân đối chiến ngẫu nhiên ghép đôi được, cậu nói xem có đúng là duyên phận hay không? Bên trên sân đối chiến có nhiều người như vậy, hết lần này tới lần khác để cho tôi ghép đôi với cô ta, đây có thể tính là ông trời chú định duyên phận rồi chứ?
Lục Bác Đào đắc ý nói.
- Thật hay giả thế, như thế cũng có thể gặp được?
Lương Nhất Minh đi tới, đứng sau lưng Lục Bác Đào nhìn hình ảnh đối chiến trên máy 3D.
- Đương nhiên là thật, người ta đều đã thừa nhận, còn nói chỉ cần tôi thắng thì cô ta sẽ kết bạn với tôi.
Nước miếng của Lục Bác Đào đều sắp chảy ra rồi.
- Tiểu tử thật có phúc, cần phải nắm chắc nha.
Năm trước bọn Lương Nhất Minh còn cố ý đi xem trận đấu của Kỷ Yên Nhiên, trình độ cũng tạm được, những vẫn kém hơn trường bọn họ nhiều, liền trình độ dự bị cũng không bằng.
- Ai nói là không phải, trận đấu đã bắt đầu, tôi thắng cô ta trước rồi nói sau.
Lục Bác Đào nói xong, đếm ngược đã chấm dứt, trận đấu chính thức bắt đầu.
Lục Bác Đào vì bày ra thực lực mạnh mẽ cùng phong độ thân sĩ của mình, cũng không tính toán chém giết điểm sáng bên phía Kỷ Yên Nhiên, chỉ tính toán bằng tốc độ nhanh nhất nhấn tới một trăm điểm sáng ở bên cạnh mình, hoàn mỹ chấm dứt trận đấu.
Thế nhưng mà trận đấu mới bắt đầu, Lục Bác Đào liền thấy bàn tay của đối phương vậy mà duỗi tới bên cạnh mình, rõ ràng cho thấy muốn cùng mình đoạt điểm số.
- Ha ha, cô gái đẹp này có chút ý nghĩ hão huyền, vậy mà muốn cùng mình đoạt điểm số.
Lục Bác Đào không khỏi vừa cười vừa nói.
- Ai bảo người ta là mỹ nữ, cậu đừng hành hạ quá ác, có chút phong độ thân sĩ, tốt xấu gì cũng để cho người ta đoạt mấy điểm.
Lương Nhất Minh cũng nở nụ cười.
- Yên tâm, thương hương tiếc ngọc, tôi hiểu.
Lục Bác Đào nói xong ngón tay liền hướng về phía một điểm sáng.
Thế nhưng mà chỉ lát nữa là chạm tới điểm sáng kia, lại đột nhiên có một ngón tay nhấn lên trên điểm sáng kia, điểm sáng kia lập tức vỡ nát, đồng thời điểm số của đối phương tăng lên một điểm.
- Được đó, nhanh như vậy đã bắt đầu nhường.
Lương Nhất Minh tưởng rằng Lục Bác Đào cố ý nhường.
- Thương hương tiếc ngọc.
Thế nhưng mà Lục Bác Đào gượng cười nói, lần này y không tính toán lại nhường nữa, muốn chấm dứt nhường nhanh một chút, đã bắt đầu không tính nhường nữa.
- Không thể sơ suất.
Trong lòng Lục Bác Đào còn cho là mình là quá sơ suất, một lần nữa điểm tới một điểm sáng.
Thế nhưng mà ngón tay còn chưa điểm trúng điểm sáng, chỉ cách trong gang tấc, lại bị một ngón tay khác đánh trúng vào điểm sáng, trực tiếp đánh nát điểm sáng kia.
Lông mày Lục Bác Đào nhíu lại, lại điểm tới một điểm sáng khác, nhưng mà liên tục bảy tám điểm sáng, đối phương đều đánh trúng trước y một chút, khiến cho y một điểm cũng không lấy được.
- Đào tử, cậu nhường cũng có chút nhiều quá đi, trình độ của mỹ nữ này được đấy, coi chừng đợi lát nữa lật thuyền ah!
Lương Nhất Minh còn tưởng rằng Lục Bác Đào vẫn đang nhường.
Thế nhưng mà Lục Bác Đào lúc này đã không còn có tâm tư nói đùa với Lương Nhất Minh nữa, toàn bộ tâm thần đều tập trung vào trong trò chơi, trên trán đều đã bắt đầu đổ mồ hôi.
Y căn bản không hề muốn nhường tiếp, tuy nhiên lại không thể đánh trúng điểm sáng một lần nào, nhiều lần đều bị đối phương vượt lên trước.
Rất nhanh, Lương Nhất Minh ở bên cạnh cũng nhìn ra không đúng rồi, gân xanh của Lục Bác Đào nổi lên, ngón tay đã vung tới cực hạn, tuy nhiên một điểm sáng đều không điểm trúng, trên cột tính điểm vẫn còn là 0 điểm.
Mà bàn tay của đối phương, trái vung phải múa mau chóng điểm tới các điểm sáng, nhiều lần đều có thể đoạt trước một bước, điểm số đang nhanh chóng tăng lên.
Lương Nhất Minh nhìn tới miệng há rộng ra, trình độ của Lục Bác Đào thế nào thì y biết rất rõ, là chủ lực trong trường, mặc dù xem như một người yếu nhất, nhưng mà đặt ở đội ngũ của các trường quân đội khác, cũng có thể được coi như tuyển thủ vương bài.
Mà cho tới bây giờ, Lục Bác Đào một điểm cũng không lấy được, bị đối phương áp chế theo cách hành hạ, đây quả thực là chuyện làm cho người ta không có cách nào tin nổi.
Mặc dù Lương Nhất Minh thân là tuyển thủ số 2 của đội giáo viên, cũng không dám nói mình có thể áp chế Lục Bác Đào như vậy, cho dù mạnh như thế nào đi nữa, cũng nhất định sẽ để cho Lục Bác Đào lấy được chút ít điểm, không có khả năng áp chế một điểm cũng không cho, trừ phi chênh lệch lớn như trời, nếu không căn bản không có khả năng xuất hiện hình thức áp chế ở đây.
Nhưng mà bây giờ tình huống áp chế như vậy lại xuất hiện, trận đấu có thang điểm một trăm, đối phương đã cuồng đoạt bảy tám chục điểm, bên trên cột điểm số của Lục Bác Đào vẫn là 0 điểm.
Lúc này người Lục Bác Đào đã đầy mồ hôi lạnh, động tác đã bắt đầu trở nên cứng ngắc, đây là do dưới áp lực tâm lý quá lớn mà sinh ra hậu quả bị rối loạn.
Vào lúc này cái tay kia của đối phương ở trong mắt Lục Bác Đào, quả thực chính là một cái tay ác ma đến từ vực sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận