Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 391: Một Tiễn

Một đoàn người cùng đi sâu vào Đại Sa Mạc Bạch Ma, đến đêm thì hạ trại nghỉ ngơi, Khánh thiếu thừa dịp thiếu niên kia không ở gần, nhỏ giọng nói với Hàn Sâm:
- Sâm ca, tiểu tử Hải Vân kia ỷ vào nhà y là Hải Minh Uy, gần đây quen kiêu ngạo, anh đừng để ý đến y là được.
- Nghị viên Hải Minh Uy trong thượng nghị viện?
Hàn Sâm nghe thế thì hơi kinh ngạc.
Hải Minh Uy là nghị viên của thượng nghị viên, cường giả cấp Bán Thần, cũng có thể nói là mạnh nhất trong nhân loại hiện nay, Hàn Sâm tiến vào Tí Hộ Sở không bao lâu, Hải Minh Uy đã trở thành người đầu tiên đánh chết sinh vật thần huyết cấp Bán Thần.
Cho tới bây giờ, vẫn chưa nghe nói có người thứ hai có thể làm được, mấy năm gần đây Hải Minh Uy được xưng là nhân loại đệ nhất, cũng là một trong những người có lực lượng cạnh tranh chức tổng thống tiếp theo.
Hàn Sâm còn nghe qua được một số tin đồn, nói Hải gia vốn là gia tộc có truyền thừa cổ võ, cho nên Hải Minh Uy mới có thể đạt tới trình độ này.
Khánh thiếu khẽ gật đầu:
- Thế hệ này của Hải gia chỉ có Hải Vân là nam đinh, vô cùng được cưng chiều, y ngẫu nhiên đến Cương Giáp Tí Hộ Sở, tôi và Nguyên thiếu đều bị người trong nhà dặn dò, nhất định phải đảm bảo an toàn của y, nếu như y xảy ra chuyện gì, tôi và Nguyên thiếu cũng không tiện ăn nói với người nhà. Sâm ca anh nể mặt tôi và Nguyên thiếu, đừng chấp nhặt với y.
Hàn Sâm gật đầu, hắn vốn cũng không có ý định tính toán với Hải Vân, nhưng lại có chút tò mò hỏi:
- Hải gia thực sự giống như trong truyền thuyết kia, là gia tộc truyền thừa cổ võ sao?
Khánh thiếu hất cằm nói:
- Nghị viên ở thượng nghị viện, phần lớn đều có chút có quan hệ tới truyền thừa cổ võ, khi mới vừa gia nhập Tí Hộ Sở sẽ có ưu thế rất lớn, nếu không dựa vào cái gì mà bọn họ có thể làm nghị viên thượng nghị viện. Cường giả về sau mới quật khởi, phần lớn đều ở hạ nghị viện.
- Thì ra là thế.
Hàn Sâm lần đầu tiên nghe về những chuyện này, cảm giác có chút mới lạ, lại hỏi Khánh thiếu vài câu.
Khánh thiếu kỳ thật cũng không biết nhiều lắm, trưởng bối trong nhà y là ở hạ nghị viện, mặc dù có biết một ít chuyện tình của thượng nghị viện, nhưng cũng không nhiều lắm.
Đến khi lên đường, biểu hiện của Hải Vân rất tích cực, mỗi lần đều ra tay chém giết dị sinh vật gặp phải, tố chất thân thể tương đối cường hãn, hơn nữa thân thủ thực sự kinh người, nhìn y ra tay, có rất nhiều thủ pháp Hàn Sâm chưa từng gặp qua, chỉ sợ là võ học bí truyền của Hải gia.
Sau mỗi lần Hải Vân ra tay trước để đánh chết dị sinh vật, đều khiêu khích nhìn về phía Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm lại không tỏ vẻ gì, giống như căn bản không nhìn thấy vậy.
Hải Vân tối đa cũng chỉ săn giết một hai con sinh vật biến dị, Hàn Sâm căn bản không có hứng thú đối với những thứ đó, cũng không có tâm tình hơn thua với một đứa bé.
Trưa ngày thứ ba, đoàn người đang tiến lên trong sa mạc, ánh mắt Hàn Sâm nhìn ra xa, đột nhiên khuôn mặt lộ ra vẻ vui mừng, điều khiển vật cưỡi ngừng lại, triệu hoán ra Ma Giác Xà cung và mũi tên Cốt Thứ Ngư.
- Sâm ca, có chuyện gì vậy?
Đám người Nguyên thiếu thấy Hàn Sâm hành động như thế, vội vàng tiến vào tình trạng báo động, nhưng lại không phát hiện ra bốn phía có dị động gì.
- Đàn Hắc Vũ Thú, thần huyết Hắc Vũ Thú Vương ở đó.
Hàn Sâm chỉ chỉ về một nơi xa trong sa mạc.
Trong nội tâm Hàn Sâm có chút mừng rỡ, chỗ này cách nơi hắn gặp được bầy Hắc Vũ Thú lần trước không xa, không nghĩ tới thật sự lại gặp được đàn Hắc Vũ Thú và thần huyết Hắc Vũ Thú Vương một lần nữa, hắn không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
Đám người Nguyên thiếu nhìn theo phương hướng mà Hàn Sâm chỉ, cũng chỉ loáng thoáng thấy được một số điểm đen như có như không.
- Cũng không biết là thiệt hay giả, xa như vậy đừng nói anh có thể nhìn tới hay không, cho dù có thể thấy rõ, ở nơi này anh triệu hoán cung tên làm gì? Đừng nói là sinh vật thần huyết, ở chỗ này ngay cả một sinh vật bình thường anh cũng không đả thương được.
Hải Vân có chút khinh thường bĩu môi nói ra.
Hàn Sâm không thèm để ý đến y, kéo Ma Giác Xà cung đến cực hạn, ngắm về phía xa xa trong chốc lát, đột nhiên bắn mũi tên Cốt Thứ Ngư ra ngoài.
Chỉ thấy một mũi tên màu xám tro bắn về phía chân trời đằng xa, trong chớp mắt đã vượt khỏi tầm mắt của mọi người, không thể nhìn thấy mũi tên kia đã bắn tới vị trí nào.
NGAO!
Sau một lát, đột nhiên nghe được một tiếng gào thảm thiết từ đằng xa truyền đến, đám người Khánh thiếu đều rất vui mừng, nhìn về phía Hàn Sâm hỏi:
- Sâm ca, bắn trúng không?
Hàn Sâm vui mừng gật đầu, trong đầu truyền tới tiếng thống báo, khiến hắn hưng phấn không biết nên nói gì.
- Săn giết thần huyết Hắc Vũ Thú Vương, đạt được thú hồn thần huyết Hắc Vũ Thú, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm thần gen.
Thế mà lại trực tiếp thu được thú hồn Hắc Vũ Thú Vương, điều này khiến Hàn Sâm cũng có chút ngoài ý muốn, cảm giác gần đây vận khí của mình tăng cao bất ngờ.
- Sâm ca, anh thật sự giết chết thần huyết Hắc Vũ Thú Vương?
Khánh thiếu có chút không dám tin tưởng lại hỏi một lần, hai mắt trừng lớn nhìn ra phía xa, ngay cả bộ dạng Hắc Vũ Thú ra sao y còn chưa nhìn rõ.
Hàn Sâm khẽ gật đầu, Hải Vân đứng một bên hừ lạnh một tiếng, điều động vật cưỡi chạy tới phương hướng mà Hàn Sâm bắn tên, y không tin mình còn chưa nhìn thấy bộ dạng con Hắc Vũ Thú kia, mà Hàn Sâm lại có thể bắn chết một con sinh vật thần huyết.
Khánh thiếu và Nguyên thiếu sợ Hải Vân gặp chuyện không may, vội vàng gọi mọi người cùng nhau đi qua, cả đám chạy như điên, khoảng cách càng ngày càng gần, cuối cùng cũng thấy được đàn Hắc Vũ Thú bay loạn trên trời gầm rú, giống như vòi rồng đen kịt.
Mà ở trung tâm vòi rồng đen kịt kia, lại có một khối nham thạch cao mấy chục mét, trên đầu một con Hắc Vũ Thú to lớn bị một mũi tên xỏ xuyên, trực tiếp ghim lên mặt đá, mũi tên kia đúng là mũi tên khi nãy Hàn Sâm vừa bắn ra.
Hải Vân lập tức mở to hai mắt nhìn, khuôn mặt tràn đầy vẻ không thể tin, mấy người Khánh thiếu cũng vô cùng kinh hãi, Hàn Sâm đứng ở khoảng cách ít nhất là ngàn mét trực tiếp bắn một mũi tên lại có thể giết chết sinh vật thần huyết, năng lực này phải kinh khủng đến đâu.
- Ở không gian Tí Hộ Sở thứ nhất, Sâm ca anh không còn đối thủ rồi.
Nguyên thiếu có chút hâm mộ nói.
Hải Vân lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn Hàn Sâm, y vốn có chút không phục Hàn Sâm, nhưng bây giờ lại phát hiện khoảng cách giữa mình và Hàn Sâm thật sự quá lớn, chính mình còn chưa nhìn thấy sinh vật thần huyết, mà Hàn Sâm đã bắn chết được nó, chuyện này khiến lòng tự ái của y bị đả kích lớn.
- Thiên hạ cao thủ nhiều như mây, tôi thế này cũng không tính là gì.
Hàn Sâm thuận miệng nói, sau đó cả người đã vọt vào trong bầy Hắc Vũ Thú, muốn cướp thi thể con Hắc Vũ Thú Vương kia về.
Đám Nguyên thiếu cũng cùng vọt tới, đã mất đi Thú Vương chỉ huy, đám Hắc Vũ Thú kia đang chạy trốn tứ tán, một số con công kích đám Hàn Sâm, đều bị chém giết hết.
Hàn Sâm vọt tới trước nham thạch to lớn kia, gọi mũi tên Cốt Thứ Ngư trở về, thi thể Hắc Vũ Thú Vương lập tức từ trên khối nham thạch rơi xuống, bụi đất bắn lên.
Hàn Sâm cũng không đi nhặt, trực tiếp triệu hoán Hoàng Kim Sa Trùng Vương ra, chỉ chỉ thi thể Hắc Vũ Thú Vương, Hoàng Kim Sa Trùng Vương lập tức nhào tới với vẻ hưng phấn.
Gần đây Hoàng Kim Sa Trùng Vương đã không ăn gì, nó đã hoàn toàn mất hết hứng thú đối với thịt sinh vật dưới cấp thần huyết, Hàn Sâm đoán nó cũng sắp tiến hóa rồi, thi thể con Hắc Vũ Thú này to lớn, tự mình ăn mãi mới có thể có một điểm thần gen, dứt khoát trực tiếp cho Hoàng Kim Sa Trùng Vương bồi bổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận