Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 968: Tiểu Bạch Hùng Phách Lối

Tố chất thân thể của Hàn Sâm vừa mới phá ngàn, còn kém hơn sinh vật biến dị một chút, chống lại sinh vật thần huyết chí ít có tố chất thân thể 1800 thậm chí là trên 2000, hiển nhiên không phải là đối thủ.
Hàn Sâm chỉ có thể lợi dụng thân pháp Động Huyền không ngừng né tránh, hơn nữa tình thế cũng trở nên vô cùng nguy cấp.
Tố chất thân thể kém chừng gấp đôi, Hàn Sâm cơ hồ khó có thể uy hiếp được con bò cạp độc hai đuôi, nếu như không phải thân pháp bố cục thuật của hắn rất lợi hại, chỉ sợ đã sớm bị đuôi bò cạp đâm xuyên qua.
Hơn nữa con bò cạp độc hai đuôi này đã mở ra ít nhất sáu đạo khóa gen trở lên, về mặt năng lực cũng nghiền áp Hàn Sâm, trên cơ bản không có khả năng chiến thắng.
Chỉ có thể nói may mắn là năng lực của con bò cạp độc hai đuôi này là kèm theo độc tố, nếu như có thể có năng lực sát thương trên diện rộng, Hàn Sâm sớm chỉ có thể chật vật chạy trối chết.
Ngao ngao!
Tiểu bạch hùng đứng ở trên lưng của bò cạp hai đuôi, hung ác kêu gào với Hàn Sâm, giống như đang nói:
- Đến nha, có bản lĩnh thì đừng chạy, đến đánh với bản hùng một trận.
Nhìn bộ dáng phách lối của tiểu bạch hùng, Hàn Sâm lại không thèm để ý, mắt thấy một cái đuôi bò cạp từ bên người sượt qua, một cái đuôi bò cạp khác sắp đâm trúng hắn, bên trong thân thể đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức đáng sợ.
Thánh quang màu trắng rừng rực ở trên người Hàn Sâm bốc cháy lên, nhuộm áo giáp, tóc, con mắt trên người hắn thành màu trắng rừng rực, thân thể cũng trở nên càng cường tráng thon dài hơn, một luồng lực lượng mang tính chất kinh khủng bạo tạc ở trong thân thể bắt đầu khởi động, tựa như lúc nào cũng sẽ phát ra giống như là núi lửa.
OÀ..ÀNH!
Lực lượng trong bắp thịt của Hàn Sâm bạo tạc nổ tung, thân hình trong chốc lát đã xé rách không gian, tránh qua đuôi bò cạp công kích, lăng không bắn về phía con tiểu bạch hùng kia.
Tiểu bạch hùng chấn động, lập tức đã không có hung hăng càn quấy cùng bá khí như vừa rồi nữa, hốt hoảng muốn chạy trốn.
Thế nhưng mà Hàn Sâm sao có thể để cho nó cơ hội như vậy, nắm đấm thiêu đốt lên thánh quang màu trắng rừng rực, trực tiếp đánh lên trên người tiểu bạch hùng, lập tức đánh tiểu bạch hùng phun ra máu tươi, thân thể ngã rầm xuống mặt đất, vùng vẫy hai cái đều không thể bò lên.
Hàn Sâm đưa tay chộp một cái, nhấc tiểu bạch hùng giống như chó chết lên, phi thân tránh né hai đuôi bò cạp công kích, bay lên trên bầu trời.
Ba giây trạng thái Siêu Cấp Đế Linh chấm dứt, Hàn Sâm cũng đã bắt được tiểu bạch hùng chỉ còn lại có nửa cái mạng, trực tiếp từ trên bầu trời bay đi.
Mặc dù con bò cạp độc hai đuôi kia lợi hại, nhưng không có năng lực bay lượn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hàn Sâm bay lên bầu trời, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.
- Không phải mày rất hung hăng càn quấy hay sao? Phách lối một chút nữa cho tao xem thử coi?
Hàn Sâm trực tiếp đem tiểu bạch hùng chỉ còn lại nửa cái mạng về Tí Hộ Sở, vứt nó xuống mặt đất, cười híp mắt nhìn tiểu bạch hùng nói ra.
- Ngao ngao. . .
Tiểu bạch hùng kêu lên hai tiếng đối với Hàn Sâm, chỉ là lúc này thoạt nhìn không giống như là cầu xin tha thứ, ngược lại giống như là đang uy hiếp Hàn Sâm.
- Tốt, coi như mày có cốt khí, vậy để cho tao thử xem xương cốt của mày có phải thật sự cứng như vậy hay không.
Hàn Sâm rút Thái A Kiếm ra, liền muốn làm thịt tiểu bạch hùng.
Nhưng lại đột nhiên nhìn thấy tiểu bạch hùng duỗi móng vuốt ra, cào ra vài vết máu ở trên người mình, cào rách da thịt, máu tươi lập tức tuôn ra.
Hàn Sâm ngây ra một lúc, không biết nó lại đang giở trò quỷ gì.
Rất nhanh, Hàn Sâm đã biết đến cùng là tiểu bạch hùng muốn làm gì rồi, chỉ thấy ở bốn phía Kinh Cức Tùng Lâm lay động, các loại côn trùng giống như là thuỷ triều xuyên qua khóm Kinh Cức lao tới khu vực này.
Nguyên bản những dị sinh vật côn trùng kia không dám xân nhập vào phạm vi Tí Hộ Sở, ngửi được mùi máu của tiểu bạch hùng, giống như là ăn thuốc kích thích vậy, nguyên một đám liều mạng xông tới bên này.
Mà nhân loại ở phụ cận, lúc này đều kinh hãi chạy trở về, vô cùng kinh hãi cơn lũ côn trùng đang ập tới kia.
- Đều trở lại Tí Hộ Sở mau!
Hàn Sâm hét lớn một tiếng, để cho bọn họ về Tí Hộ Sở trước, mình lại tóm lấy tiểu bạch hùng lui về phía sau.
Số lượng côn trùng thật sự là nhiều lắm, trong đó thậm chí có không ít con có khí tức vô cùng mạnh mẽ, ít nhất là tồn tại cấp biến dị, nếu chỉ là mấy con, Hàn Sâm muốn giết cũng không khó.
Nhưng càng ngày lại có càng nhiều côn trùng khủng bố xông lại, nguyên một đám phía sau lao lên trước, giống như đều là con trai của tiểu bạch hùng vậy.
- Ngao ngao. . .
Tiểu bạch hùng đắc ý kêu to với Hàn Sâm, giống như là đang gây hấn, hoặc như là đang uy hiếp Hàn Sâm mau thả nó ra.
- Mày cứ mơ tiếp đi, hôm nay mày nhất định phải chết, nhiều côn trùng hơn nữa cũng vô dụng.
Hàn Sâm tóm lấy tiểu bạch hùng tiếp tục lui về phía sau.
Tiểu bạch hùng trong cơn giận dữ, lại cào ra mấy vết thương nữa ở trên người mình, càng nhiều máu tươi chảy ra, khiến cho những con côn trùng kia càng thêm điên cuồng.
Bốn phía là một mảnh đen kịt, khắp nơi đều là côn trùng, liền cả ở trên không trung cũng đều là các loại côn trùng biết bay, không bao lâu đã che khuất cả bầu trời, cảnh tượng kia khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.
Hàn Sâm đã lui tới bên cạnh cửa vào Tí Hộ Sở dưới mặt đất, hắn cũng có thể lui xuống Tí Hộ Sở dưới mặt đất, nhưng mà chỉ sợ những con côn trùng kia tiếp tục đuổi tới, đến lúc đó nói không chừng sẽ phá hủy luôn cái cây này, không biết sẽ có hậu quả gì không.
Cho dù là cây không bị hủy, nhiều côn trùng kinh khủng như vậy nhảy vào bên trong Tí Hộ Sở, chỉ sợ đám Hoàng lão ngoại trừ truyền tống trở về Liên Minh, cũng không có khả năng sống sót nữa.
Hàn Sâm cắn răng một cái, nắm tiểu bạch hùng lên, trực tiếp chạy ra bên ngoài Kinh Cức Tùng Lâm, lập tức côn trùng rợp trời truy đuổi về phía Hàn Sâm, hoặc là nói là truy đuổi về phía tiểu bạch hùng thì đúng hơn.
- Ngao ngao. . .
Tiểu bạch hùng phách lối kêu to, giống như là yên tâm đã có chỗ dựa, chắc chắn rằng Hàn Sâm không dám giết nó vậy.
Hàn Sâm thật sự không dám tổn thương nó, hiển nhiên máu thịt của nó đối với những dị sinh vật loại côn trùng có lực hấp dẫn chí mạng, nếu hắn tổn thương tiểu bạch hùng hơn nữa, những con côn trùng đó sẽ càng thêm điên cuồng.
Hàn Sâm đã thấy con bò cạp độc hai đuôi cùng mấy con dị sinh vật có sinh cơ vô cùng mạnh mẽ khác nhào đầu về phía trước, càng thêm giật mình đối với lực hấp dẫn của máu thịt của con tiểu bạch hùng này.
Hắn cũng có thể trực tiếp giết chết tiểu bạch hùng, ném thi thể của nó ở nơi này, có lẽ côn trùng sẽ không truy đuổi hắn nữa.
Như vậy có lẽ sẽ có thể giải quyết được vấn đề, nhưng mà đối với Hàn Sâm thì lại không chỗ gì hay, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, Hàn Sâm cũng không muốn sử dụng thủ đoạn như vậy.
Thế nhưng mà nếu không làm như vậy, Hàn Sâm lại nhìn thấy càng ngày càng nhiều côn trùng ập tới, trong đó có tồn tại cấp thần huyết, cách hắn càng ngày càng gần, đã sắp đuổi tới nơi rồi.
Lúc Hàn Sâm đang suy nghĩ có nên giết chết tiểu bạch hùng rồi vứt xác hay không, lại đột nhiên nghe được một âm thanh quen thuộc.
- Ba ba. . . ba ba. . .
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Bảo Nhi trong mồm ngậm bình sữa, hai tay hai chân mập mạp trắng nõn mau chóng di động, mang theo bụi đất nhanh như chớp, rất nhanh đã bò tới trước mặt Hàn Sâm.
- Sao con lại tới đây?
Hàn Sâm ôm lấy Bảo Nhi, không biết sao cô bế lại bò qua.
- Ba ba. . . Bảo Nhi muốn uống sữa. . .
Bảo Nhi quơ quơ bình sữa trong tay, bên trong đã trống không rồi.
- Ngao ngao!
Tiểu bạch hùng hiển nhiên không rõ ràng được tình huống, nhìn thấy côn trùng đã xông tới, nó càng phách lối kêu to.
Bành!
Bị làm phiền, bàn chân nhỏ trắng nõn của Bảo Nhi hung hăng đá vào mặt tiểu bạch hùng đang la hoảng, lập tức đạp cho tiểu bạch hùng nằm rạp ở trên mặt đất, máu tươi trên mặt bay tán loạn, máu tươi trong miệng chảy ra như điên, mặt đều đã bị đạp biến hình, răng cũng đã rơi ra vài cái.
Ngửi được mùi máu tươi mãnh liệt của tiểu bạch hùng, côn trùng càng thêm hung tàn cuồng bạo tuôn qua, trong lúc nhất thời toàn bộ khu vực đều bị những con côn trùng đó che khuất, tiếng trùng kêu lớn ông ông.
YAA.A.A..!
Hàn Sâm đang chuẩn bị muốn mang theo Bảo Nhi đào tẩu, Bảo Nhi lại bởi vì bị tiếng côn trùng kêu ong ong kia đánh gãy kế hoạch đòi sữa của cô bé mà phẫn nộ, hung hăng lườm tới những côn trùng kia, trong tay không biết từ nơi nào lấy ra một cái tiểu hồ lô, chỉ tới đám côn trùng rợp trời kia bi bô hét lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận