Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3045. Để ngươi làm người hầu của ta

“Nghe ra rất lợi hại, nó thật sự là chủng gen lợi hại như vậy sao?” Hàn Sâm nhấc bé mèo sữa đến trước mắt, nhìn tới nhìn lui ngoại việc thấy hơi giống với lão Miêu thì chả thấy có điểm nào đặc biệt.
Bé mèo sữa bị Hàn Sâm nắm lấy cơ thể tự nhiên chùng xuống, nó nhìn Hàn Sâm chằm chằm với đôi mắt vô tội mở to giống như một đứa bé háu ăn ngây thơ, cái gì cũng không hiểu vậy.
“Cái này ấy à bình thường thì chủng gen của dị tượng thần mạch sẽ rất mạnh, có thể do nó còn quá nhỏ cần phải có thời gian để trưởng thành.” Dương phu tử do dự nói.
Mặc dù biết rõ chủng gen này có lẽ có khả năng là hung thú, nhưng mà nhìn dáng vẻ của nó lại chẳng thể gắn với hung thú, ngay cả Dương phu tử cũng nghi ngờ phán đoán của mình.
Cái gì mà đất nung vạn dặm, thiên tai không ngừng, những dấu hiệu của hung thú ra đời dường như chẳng xuất hiện trên người nó.
“Làm thế nào để nó lớn lên được, phải cho ăn thức ăn mèo sao?” Hàn Sâm nhìn bé mèo sữa hỏi.
“Chủng gen phải ăn trứng gen hoặc chủng gen mới có thể tiến hóa, thức ăn bình thường không thể nào khiến nó lớn lên được.” Dương phu tử đáp chắc nịch.
“Vậy thì hơi phiền phức, đi đâu tìm được nhiều chủng gen như vậy để cho nó ăn chứ?” Hàn Sâm nghe xong thì có hơi buồn rầu.
Đào được một trứng gen đã rắc rối như vậy rồi, theo Hàn Sâm thấy muốn kiếm được một lượng lớn chủng gen không phải là chuyện dễ dàng gì.
“Bây giờ nó vẫn còn nhỏ, trứng gen cấp thấp bình thường hoặc là chủng gen đều có thể cho nó ăn, có lẽ không khó để hoàn thành bước tiến hóa đầu tiên. Nhưng khi nó lớn hơn một chút, trứng gen và chủng gen bình thường có lẽ sẽ rất khó để nó tiến hóa thêm nữa, bắt buộc phải ăn chủng gen cao cấp mới có thể tiếp tục tiến hóa.” Dừng lại một lúc Dương phu tử lại nhắc nhở Hàn Sâm: “Đại nhân, ngươi thật sự muốn nuôi nó sao? Nó thật sự là hung thú, hơn nữa ngươi không thể sinh ra liên kết linh hồn với nó, chỉ là thuần dưỡng bình thường sẽ rất dễ làm phản…”
“Không ngại, cứ nuôi chơi trước đã. suy nghĩ một lúc rồi nói với nó: “Ngươi tên là Tiểu Miêu đi.”
Hàn Sâm nhấc bé mèo sữa lên,
Hàn Sâm vốn dĩ không giỏi đặt tên, nhìn thấy nó cùng loài với lão Miêu nên dứt khoát gọi nó là Tiểu Miêu, đợi đến khi già rồi có thể đổi thành lão Miêu vô cùng tiện lợi.
“Meo!” Tiểu Miêu dường như hiểu được, kêu lên với Hàn Sâm bằng giọng điệu non nớt giống như rất hài lòng với cái tên của mình.
“Dương lão, phiền ngươi tìm giúp ta tìm vài thần mạch, chúng ta đi đào trứng gen tiếp.” Bây giờ Hàn Sâm đã biết bản thân không thể nào dung hòa được với trứng gen nên cũng không có hứng thú gì nhiều đối với trứng gen nữa. Hắn muốn đào vài trứng gen đơn giản là vì để nuôi Tiểu Miêu thôi.
“Được” Dương phu tử bất đắc dĩ gật đầu, nét mặt phức tạp nhìn Tiểu Miêu sau đó mới nói: “Một năm gần đây không biết vì sao số lượng địa mạch lại tăng nhanh, hơn nữa số lượng trứng gen cũng nhiều lên đáng kể. Trước đây trong một địa mạch có thể hoài ra hai quả trứng gen đã là hiếm thấy, gần đây lại có thể nhìn thấy địa mạch ba trứng gen thậm chí là bốn trứng nữa, muốn tìm một quả trứng gen cấp thấp có lẽ sẽ không khó, nếu đổi là trước đây e rằng có hơi phiền phức.”
Hàn Sâm liếc nhìn cái trụ kim loại tầm bốn mét kia, hắn đi đến bên cạnh trực tiếp khiêng lên vai giống như khiêng bó củi vậy.
“Món đồ này chắc hẳn đáng tiền nhỉ? Có thể đổi lấy trứng gen không?” Hàn Sâm hỏi.
Sắc mặt Dương phu tử kỳ lạ nói: “Vật trấn mạch đương nhiên có giá trị liên thành, nhưng mà chủ nhân của nó e rằng không phải hạng tâm thường. Nếu như bị chủ nhân ban đầu phát hiện thì chỉ sợ phiền phức thêm thôi.”
Hàn Sâm cũng không thèm để ý khiêng cái trụ kim loại đi theo sau Dương phu tử, hai người tiếp tục đi tìm địa mạch đào trứng gen.
Giống như Dương phu tử nói, địa mạch dường như không hề khó tìm, đi mười mấy dặm lại tìm được một địa mạch, lần này không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào nữa, rất nhanh đã đào được một cái trứng màu trắng to bằng nắm tay.
Dương phu tử nhìn thấy thì nói đó là trứng của Độc Dịch Xà chủng gen cấp Nam Tước, xem như là một chủng gen thường gặp, có rất nhiều người trong thành Vạn Cổ Thần đều sử dụng loại chủng gen này.
Không phải là món hàng tốt gì nên Hàn Sâm cũng không để vào mắt, gõ luôn một cái lỗ trên trứng của Độc Dịch Xà đưa đến miệng Tiểu Miêu. Tiểu Miêu vô cùng phấn khích mà đưa cái lưỡi ra liếm lòng trứng, vừa liếm vừa kêu meo meo, xem ra nó vô cùng thích.
Đầu của Tiểu Miêu không lớn nhưng sức ăn lại không hề nhỏ. Một quả trứng rắn to bằng nắm tay đã bị liếm vô cùng sạch sẽ, cái bụng nhỏ lại chẳng hề thay đổi gì cả, còn có cả gương mặt như vẫn ăn chưa đủ nhìn Hàn Sâm.
Hàn Sâm chỉ đành bảo Dương phu tử dẫn hắn đi đào trứng gen tiếp, hai người mới đi được chưa bao xa bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau ầm ầm truyền đến.
Quay đầu lại chỉ nhìn thấy một con Bá Vương Trùng to lớn điên cuồng chạy về phía bọn họ, trong lòng Dương phu tử hoảng sợ, sợ hãi nói: “Thạch Bác dẫn người đến báo thù sao?”
“Không phải Thạch Bác, là Ninh Tịnh, còn có một thiếu niên nhỏ tuổi hơn nàng.” Thị lực của Hàn Sâm rất tốt, từ xa đã nhìn rõ người ngồi trên lưng Bá Vương Trùng.
Quả nhiên, sau khi Bá Vương Trùng tiến lại gần, Dương phu tử đã nhìn thấy Ninh Tịnh, còn có một thiếu niên áo trắng khôi ngô ngồi bên cạnh Ninh Tịnh.
Bá Vương Trùng dừng lại cách bọn người Hàn Sâm không đến năm mét, thiếu niên áo trắng tầm mười ba mười bốn tuổi kia vô cùng hứng thú đánh giá Hàn Sâm nói: “Ninh Tịnh, ngươi nói người tay không tấc sắt đánh chết Bá Vương Trùng chính là hắn sao?”
“Đúng vậy, Bạch công tử.” Ninh Tịnh cung kính đáp.
Dương phu tử thầm hoảng sợ trong lòng, Ninh Tịnh là cháu gái của thành chủ Long Ca, thân phận tôn quý, nhưng mà nhìn nàng kính nể người thiếu niên này như vậy, xem ra lai lịch của chàng thiếu niên này còn cao quý hơn cả nàng.
“Ngươi thật sự tay không đánh chết Bá Vương Trùng sao?” Thiếu niên áo trắng từ trên lưng Bá Vương Trùng nhảy xuống, đi đến trước mặt Hàn Sâm hỏi.
“Đúng vậy.” Hàn Sâm khẽ gật đầu không hề phủ nhận.
“Vậy ngươi có thể đánh chết con Bá Vương Trùng này không?” Thiếu niên áo trắng vào Bá Vương Trùng mà bọn họ cưỡi tới nói.
Con Bá Vương Trùng này rõ ràng là thể trưởng thành, khí thế đó mạnh hơn con của Thạch Bác trước đây nhiều, hình thể cũng lớn gấp đôi.
“Giữa chúng ta không thù không oán, tại sao ta phải đánh chết Bá Vương Trùng của ngươi?” Hàn Sâm nói.
“Đây không phải là Bá Vương Trùng của ta, là của nàng ấy. Ta chỉ muốn xem ngươi có đánh chết được Bá Vương Trùng bằng tay không hay không thôi.” Thiếu niên áo trắng chỉ vào Ninh Tịnh nói.
Sắc mặt của Ninh Tịnh lúc này có hơi khó coi, nhưng nàng không nói gì cả, rõ ràng vô cùng kiêng nể vị thiếu niên áo trắng này.
“Sao ta phải để ngươi xem? Đánh chết Bá Vương Trùng rồi ta được lợi gì chứ?” Hàn Sâm chau mày nói, người thiếu này khiến người ta làm thấy là lạ.
Thiếu niên áo trắng nghe Hàn Sâm nói vậy, gương mặt toát lên vẻ suy nghĩ sâu xa, nghĩ một lúc rồi nói: “Nếu như ngươi thật sự có thể tay không tấc sắc mà đánh chết Bá Vương Trùng, ta sẽ để ngươi làm người hầu của ta.”
Thiếu niên áo trắng nói như lẽ đương nhiên, như thể để Hàn Sâm làm người hầu cho hắn chính là để Hàn Sâm chiếm được món hời lớn vậy.
Dương phu tử nghe xong câu này thì cảm thấy thôi xong rồi. Hắn hiểu rõ Hàn Sâm tính tình thế nào, tên này làm sao mà chịu được cục tức này.
Hết chương 3045.
Bạn cần đăng nhập để bình luận