Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3193. Giếng Thiên Mệnh

“Hàn Sâm, ngươi tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?” Tần Bạch kéo Hàn Sâm đến chõ cách xa cửa lâu đài cổ Phượng gia một chút, lúc này mới hỏi.
“Thái tử điện hạ, ngài đã từng đến tổ miếu chưa?” Hàn Sâm nhìn Tần Bạch hỏi.
“Dĩ nhiên là đã đến rồi. Hằng năm vào ngày tế tổ phải quỳ rất lâu, vừa phải dập đầu vừa phải hành lễ, rất phiền.” Tần Bạch dường như có ký ức rất xấu về tổ miếu, tỏ ra chán ghét, rồi kỳ quái hỏi: “Ngươi hỏi ta chuyện này để làm gì?”
Hàn Sâm cười nói: “Ta nghe nói trong tổ miếu có cất giấu một bảo bối vô cùng lợi hại, thái tử điện hạ có biết đó là cái gì không?”
“Ngươi nghe ai nói hươu nói vượn vậy? Cái nơi như tổ miếu sao có thể có bảo bối gì được? Nơi đó chỉ là một ngôi miếu với một pho tượng thần Thủy Tổ, còn có một số đồ dùng tế lễ, ngoài ra không có cái gì khác, sao có thể có bảo bối gì được?” Hàng năm Tần Bạch đều tham gia tế tổ, hiển nhiên biết rõ trong tổ miếu có những gì.
“Trừ những thứ này ra, thực sự không có gì khác sao?” Hàn Sâm nghe xong cảm thấy hơi thất vọng. Nếu như năm đó Tần Tu quả thật giấu thi thể của Uyển Nhi trong tổ miếu thì cũng phải có dấu vết mới đúng, không thể nào không có gì cả.
Tần Bạch suy nghĩ một lúc nói: “Kỳ thật có đồ vật kỳ quái, nhưng không phải bảo bối gì cả, mà là một cái giếng.”
“Giếng gì?” Ánh mắt Hàn Sâm lập tức sáng ngời.
Tần Bạch suy nghĩ một lúc nói: “Tổ miếu có một chính điện, hai điện phụ và ba đại điện, bên trong chủ điện thờ tượng thần Thủy Tổ, trong điện bên trái thờ cúng bài vị hoàng đế các đời, mà điện bên phụ bên phải lại không thờ gì cả. Trong điện bên phải chỉ có một cái giếng cổ hình bát giác, trên thành giếng có hai chữ Thiên Mệnh do đích thân Thủy Tổ khắc lên. Thế nên cái giếng đó được đặt tên là giếng Thiên Mệng, còn có một tên gọi khác là giếng Quốc Vận.”
Dừng một chút, Tần Bạch nhìn khắp nơi, thấy không có người ngoài mới nhỏ giọng nói với Hàn Sâm: “Nghe nói cái giếng kia rất quỷ dị, trên thành giếng có một cái khóa sắt còn to hơn cả cánh tay, xích sắt rũ xuống giếng. Truyền thuyết kể rằng bên dưới khóa sắt chính là thần thú trấn mạch của đế quốc Đại Tần ta. Khi còn nhỏ ta đã nghe ngươi †a nói, thần thú trấn mạch kia trấn áp số mệnh của nước Đại Tần chúng ta, bảo vệ đế quốc Đại Tần ta muôn đời hưng thịnh.”
Hàn Sâm nghe đến đây, trong lòng vui mừng, nghĩ thầm: “Nếu như thân thể Uyển Nhi thật sự ở trong tổ miếu, vậy nơi có khả năng nhất chính là trong giếng Thiên Mệnh.”
Nghĩ tới đây, Hàn Sâm nói với Tần Bạch: “Món bảo bối lợi hại mà ta nghe nói, hẳn là ở trong giếng Thiên Mệnh.”
Tần Bạch lắc đầu như trống bỏi: “Không thể nào, ta không biết trong giếng Thiên Mệnh có thần thú trấn mạch hay không, nhưng chỗ đó đúng là một nơi cực kỳ tà dị. Theo truyền thuyết, Thủy Tổ đại hưng Tần quốc ta, đến thế hệ thứ hai, con trai của Nhị Tổ đã nghịch ngợm và lén đi tiểu vào giếng Thiên Mệnh trong lúc tế tổ, từ đó về sau, Đại Tần quốc ta suy tàn không biết bao nhiêu năm, gần như mất nước. Chính vì sự kiện này, hoàng đế các triều đại đều dùng câu chuyện này để giáo dục các thành viên trong hoàng tộc, nhớ kỹ không được làm chuyện khinh nhờn đối với giếng Thiên Mệnh. Nếu như không phải lúc tế tổ có nghỉ thức tế giếng, ta căn bản sẽ không đến nơi đó.”
Mặc dù Tần Bạch có chút bướng bỉnh phá gia, nhưng có một số chuyện hắn cũng không dám làm.
“Hàn Sâm, không phải là ngươi có ý đồ gì với cái giếng kia đấy chứ? Ta khuyên ngươi tốt nhất hãy bỏ suy nghĩ này đi.” Tần Bạch nhìn khắp nơi một chút, sau đó kéo Hàn Sâm đến góc tường, mới nói khẽ với hắn: “Tuyệt đối không được đi đến đó. Chỗ đó có cường giả cực kỳ khủng bố canh giữ, là nơi vững vàng nhất trong đế quốc Đại Tần ta. Ngay cả khi thành Ngọc Bích này bị công phá, nơi đó cũng sẽ không hề bị hư hại. Không có sự cho phép của phụ hoàng, ngay cả ta cũng không thể tùy ý đến gần nơi đó, mặc dù ngươi lợi hại, nhưng nếu như ngươi tự ý đến đó, e rằng cũng không còn mạng trở về.”
Tần Bạch quả thực là muốn tốt cho Hàn Sâm, nếu không hắn cũng sẽ không tiết lộ bí mật của tổ miếu.
“Ồ, là nhân vật khủng bố gì?” Hàn Sâm hỏi.
Tần Bạch lắc đầu nói: “Ta cũng không rõ lắm, chuyện này là do phụ hoàng nói cho ta biết. Lúc tế giếng ta chưa từng thấy có ai canh giữ ở nơi đó, nhưng chuyện này đúng là có thật, chính miệng phụ hoàng đã nói cho ta, vả lại còn không cho ta nói cho bất kỳ kẻ nào biết. Hơn nữa còn nói, nếu sau này gặp phải nguy hiểm thực sự không có cách nào giải quyết, có lo lắng về tính mạng thì có thể chạy vào trong tổ miếu xin trợ giúp, tự nhiên sẽ có người cứu ta.”
Hàn Sâm nghe Tần Bạch nói như vậy, đại khái có thể khẳng định, bên trong tổ miếu tất nhiên là có thứ gì đó không tầm thường. Cho dù không phải là thân thể Uyển Nhi thì chắc chắn là có liên quan đến Tần quốc.
“Trong tổ miếu chắc chắn có cường giả mạnh nhất Tần quốc thủ hộ, nếu như cứng rắn xông vào, chỉ sợ chưa chắc sẽ có kết quả tốt.” Mặc dù Hàn Sâm rất mạnh, thế nhưng dưới sự áp chế của quy tắc thế giới, chưa chắn hắn đã có thể chống lại cả đế quốc Đại Tần.
“Thật là nhức đầu mài!” Trong lòng Hàn Sâm có chút buồn bực.
“Nếu Hàn Sâm ngươi thực sự muốn nhìn giếng Thiên Mệnh, chờ đến khi tế tổ ta dẫn ngươi đi xem là được, còn bình thường không thể tùy tiện xông vào.” Tần Bạch lại nói.
“Lúc tế tổ ngươi có thể dẫn ta vào sao?” Ánh mắt Hàn Sâm sáng lên, nhìn Tần Bạch hỏi.
“Có thể là có thể, chẳng qua khi đó chỉ có người hoàng tộc, quan lễ và tùy tùng được chỉ định là có thể đi vào. Nếu như ngươi thật sự muốn đi thì có thể cải trang thành tùy tùng của ta” Tần Bạch cười nói.
“Những tùy tùng kia không phải đều là thái giám chứ?” Vẻ mặt Hàn Sâm cổ quái hỏi.
“Quả thật đều là hoạn quan.” Tần Bạch gật đầu nói.
Mặc dù Hàn Sâm không muốn cải trang thành thái giám, nhưng ngoài cách này thì không còn cách nào khác có thể đến gần giếng Thiên Mệnh kia, nên hắn cũng chỉ có thể làm như vậy.
Sau khi thương lượng với Tần Bạch, lần tế tổ sau sẽ đi cùng hắn, lúc này Hàn Sâm mới tạm thời bỏ đi ý nghĩ muốn xông vào tổ miếu Tần quốc trong đầu.
“Hàn Sâm, gần đây Bách Lý thái phó và Giả thái phó rất nghiêm khắc với ta, cuộc sống của ta vô cùng bi thảm. Ngươi có cách gì để bọn họ đừng nhắm vào ta nữa được không?” Vẻ mặt Tân Bạch nhìn Hàn Sâm đầy mong đợi.
“Bọn họ nhằm vào ngươi, cũng là hy vọng ngươi có thể học giỏi. Ngươi học xong hết những bài học mà họ giao thì không phải là không còn vấn đề gì sao.” Hàn Sâm cười nói.
“Ngươi nói nghe thật dễ dàng, chỉ riêng thái phó đã có sáu vị, còn có hơn mười vị thái tử thái bảo. Nhiều người dạy ta như vậy, cái này ta phải học, cái kia ta cũng phải học, cho dù không ăn không ngủ, mệt đến chết cũng không học xong.” Tần Bạch vẻ mặt đưa đám nói.
Hàn Sâm nghe cũng cảm thấy Tần Bạch đáng thương, hắn là một người ham chơi như vậy, nhưng lại sinh ra trong gia đình hoàng đế, còn là độc định, có thể hiểu Cảnh Chân đế hy vọng hắn có thể thành †ài đến mức nào, tương lai sẽ thừa kế sự nghiệp sự nghiệp thống nhất đất nước.
Người bình thường chẳng qua chỉ học kỹ năng điều khiển chủng gen mà tôi, nhưng Tần Bạch là hoàng đế tương lai của Tần quốc, chỉ học khống chế chủng gen thì tuyệt đối không đủ, thứ mà hắn cần phải học quả thật có quá nhiều.
“Như vậy đi, gần đây ta chuẩn bị phải đi xa nhà một chuyến, ngươi hỏi hoàng đế bệ hạ xem ngài có đồng ý để ngươi theo ta du học hay không.” Hàn Sâm suy nghĩ một lúc rồi nói với Tần Bạch.
Hết chương 3193.
Bạn cần đăng nhập để bình luận