Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1920. Thú hồn Xích Hà Điêu

“Ngọc Quy Phù? Hoá ra ngươi sớm đã có tính toán, đưa Ngọc Quy Phù cho Rebecca, dùng để khắc chế đôi giày kia của Hàn Sâm.” Lưu Hoa Vương liếc nhìn Ngọc Quy Phù dán ở trên người Hàn Sâm nói.
Nguyệt Luân Vương thản nhiên nói: “Tốc độ đi kèm với đôi giày đó đối với ngươi và ta mà nói không tính là gì, nếu như có Công Tước ở đây cũng không được bao nhiêu tác dụng, nhưng mà ở trong cấp bậc của bọn họ, về phương diện nào đó mà nói lại là sự tồn tại vô địch, ta sao có thể không tính toán sớm chứ.”
Lưu Hoa Vương tấm tắc nói: “Ngọc Quy Phù là chế từ vỏ xác của con rùa Thần Hoá năm đó, nghe nói tổng cộng cũng chỉ chế thành một ngàn ba trăm sáu mươi lăm tấm, mỗi một tấm cũng chỉ có thể dùng một lần, có thể trấn áp sinh vật chư thiên, khiến tốc độ của nó hạ thấp đến cực chậm, ngay cả Vương Giả cũng khó mà chống lại, trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, Ngọc Quy Phù còn ở trên đời rất ít, dùng trên người một Nam Tước quả thực quá mức lãng phí.”
Nguyệt Luân Vương mệt mỏi nói: “Vì vậy Rebecca mới không lấy ra sử dụng ngay, chỉ là không ngờ rằng trữ lượng của Xích Hà Địa Tuyền này lại phong phú như vậy, cộng thêm tốc độ của đôi giày kia quả thực quá nhanh, không thể không sử dụng tấm Ngọc Quy Phù đó.”
“Dùng tốt lắm, xem tình hình hiện tại của Xích Hà Địa Tuyền, ít nhất vẫn có thể phun ra ba bốn lần, cũng coi như đáng giá, nếu như một giọt cũng không mang về được, chỉ sợ những phu nhân của chúng ta sẽ
không tha cho chúng ta đầu tiên.” Lưu Hoa Vương nói xong bốn mắt nhìn nhau với Nguyệt Luân Vương, rất có cảm giác gặp được tri âm.
Thân thể của Hàn Sâm rơi ở bên cạnh nguồn suối, chỉ cảm thấy hai chân nặng nề giống như đổ chì, vận động lực lượng của giày Tuyệt Nha Thố đến cực hạn, tốc độ còn không sánh bằng khi không đeo giày Tuyệt Nha Thố.
Hàn Sâm thò tay muốn lấy Ngọc Quy Phù xuống, tấm bùa kia lại giống như nam châm cường lực hút ở phía trên không động đậy chút nào, căn bản không bóc xuống được.
May mà ngoại trừ tốc độ ra, chỉ có năng lực nhảy và phi hành đã chịu ảnh hưởng không nhỏ, ngược lại cũng không có ảnh hưởng khác, sức mạnh của bản thân Hàn Sâm vẫn có thể vận chuyển như thường.
Mắt thấy Hàn Sâm đã trúng Ngọc Quy Phù, rơi ở bên cạnh nguồn suối, hành động trở nên vô cùng chậm chạp, Kiếm Tri và đám Bá Tước đều hết sức vui mừng, Bá Tước Tộc Tago trực tiếp xông lên, một quyền đánh ra quyền quang mãnh hổ, gào thét nhào về phía Hàn Sâm.
Trước đó Hàn Sâm có giày Tuyệt Nha Thố có thể dùng được, không sợ công kích như vậy, hiện tại tốc độ quá chậm căn bản không tránh được quyền quang hung hãn nhanh chóng đó.
Hàn Sâm đứng ở bên cạnh nguồn suối, nhưng cũng thong dong điềm Tĩnh, tâm niệm vừa động, nhất thời chỉ thấy một luồng ánh sáng màu đỏ bao trùm lấy tay phải của hắn, hoá thành một găng tay dệt thành từ tia sáng.
Găng tay này chính là thú hồn mà Hàn Sâm giết chết con Xích Hà Điêu cấp Bá Tước kia có được, là thú hồn hình găng tay, có thể đề cao sức mạnh và tốc độ của tay trong phạm vi lớn.
Đại khái cũng chỉ là tăng lên đến trình độ cấp Bá Tước, hơn nữa chỉ giới hạn ở một tay đeo găng tay đó.
Nhưng đối với Hàn Sâm mà nói, đây cũng đã đủ rồi, những quý tộc đến đây hôm nay, cao nhất cũng chỉ là Bá Tước, hơn nữa đều là vừa mới thăng cấp Bá Tước không lâu, không lớn hơn sức mạnh của găng tay Xích Hà Điêu bao nhiêu, thậm chí còn có thể không bằng.
Hàn Sâm đeo găng tay, nắm lấy Quỷ Nha đao, mắt thấy quyền quang mãnh hổ kia đã sắp đánh đến trước mặt hắn, Hàn Sâm căn bản không có ý định muốn né tránh, một đao chém xuống quyền quang mãnh hổ chứa nước đó.
Bởi vì Chú Ngữ vẫn chưa tăng lên đến cấp Tử Tước, cho nên Hàn Sâm cũng không thể sử dụng sức mạnh của Băng Cơ Ngọc Cốt, dị huyết và Động Huyền Kinh trước mặt người khác, hắn chỉ có thể lấy vật ngữ gen và sức mạnh thân thể nghênh chiến Bá Tước Tộc Tago.
Mọi người thấy Hàn Sâm vậy mà chính diện giao chiến với Bá Tước Tộc Tago đều khẽ nhíu mày, nhìn sức mạnh của một Nam Tước như Hàn Sâm sao có thể chiến thắng được Bá Tước Tộc Tago.
Trên người Hàn Sâm cũng không mặc áo giáp cấp Hầu Tước kia, chỉ sợ một quyền này sẽ có thể đánh chết hắn.
Bá Tước Tộc Tago thấy Hàn Sâm vậy mà bổ một đao về phía nắm đấm của hắn, trong mắt hàn quang chợt loé, lực lượng trên quyền đều đã †ăng thêm mấy phần, dường như là định trực tiếp giết chết Hàn Sâm.
Một quyền quang mãnh hổ màu đen to khoảng mấy trượng gào thét nhào về phía Hàn Sâm, dường như muốn một ngụm nuốt chết Hàn Sâm thành tro.
Lưỡi đao của Quỷ Nha đao hiện ra màu tím đen quỷ dị, không có Thần quang cũng không có khí tức thần dị, chỉ là một đao hết sức bình thường chém vào đỉnh đầu của quyền quang mãnh hổ kia.
Răng rắc!
Quyền quang ác hổ hung mãnh đáng sợ kia ở trong ánh mắt không thể tin được của mọi người bị Quỷ Nha đao trực tiếp bổ ra, từ đầu đến đuôi chém thành hai nửa.
Quỷ Nha đao và nắm đấm của Bá Tước Tộc Tago trực tiếp va chạm với nhau, chỉ nghe một tiếng kim loại va chạm, Hàn Sâm đứng ở tại chỗ không nhúc nhích chút nào, Bá Tước Tộc Tago kia lại liên tục lui bốn bước mới đứng ổn thân thể, trên bao tay xuất hiện một vết đao có thể nhìn thấy da thịt, tơ máu rỉ ra từ bên trong.
“Không thể nào…” Bá Tước Tộc Tago cực kì sợ hãi, những Bá Tước khác cũng cực kỳ khiếp sợ.
“Găng tay, găng tay kia của hắn có vấn đề, là một món dị bảo mạnh mẽt! Nó đã tăng cường sức mạnh và tốc độ ra tay của hắn.” Dù sao Rebecca cũng là con cháu của người đã đặt chân lên ngưỡng cửa
Thần Hóa, kiến thức cũng mạnh hơn những Bá Tước khác không ít. Liếc mắt một cái đã nhìn ra vấn đề. Rầm!
Mọi người còn chưa tỉnh táo lại đã thấy trong nguồn suối kia lại sáng lên hồng quang lần nữa, lại có nước suối Xích Hà sắp phun ra.
“Tốc độ di chuyển của hắn bị Ngọc Quy Phù áp chế đã không có năng lực cướp đoạt với chúng ta nữa rồi, không cần quan tâm đến hắn.” Có một Bá Tước hét lớn một tiếng.
Nhưng mà Rebecca và đám Bá Tước lại sớm đã xông lên, im lặng không lên tiếng muốn xông đến không trung đi cướp nước suối Xích Hà sắp phun ra trước.
Đám Rebecca đã nhìn ra từ lâu, mặc dù sức mạnh và tốc độ trên tay Hàn Sâm đã tăng lên, nhưng mà di chuyển vẫn rất chậm như cũ, hắn đã không thể bay lên cướp với bọn họ nữa, cũng chỉ là Bá Tước kia quá mức thành thật mới hét một câu như vậy, những người khác đã ra tay trước rồi.
Quả nhiên, chỉ thấy một ánh hồng quang phun ra từ trong nguồn suối, tốc độ nhanh giống như ánh sáng.
Đám Rebecca đều đã chuẩn bị xong xuôi, chờ đợi cướp đoạt nước suối, nhưng mà ánh sáng kia vừa mới phun ra, rời khỏi nguồn suối không đến hai mét, giữa thời khắc điện quang hoả thạch kia, một bàn tay đột nhiên xuyên qua, đưa tay chụp một cái từ trong chùm sáng màu đỏ bắt lấy nước suối Xích Hà giống như quang cầu màu đỏ kia.
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, sau đó thuận theo bàn tay nhìn thấy chủ nhân của nó, bất ngờ chính là Hàn Sâm đứng ở bên nguồn suối, nhất thời há mồm trợn mắt, trong chốc lát đều chưa hoàn hồn trở lại.
Thời cơ nước suối phun ra không cố định, tốc độ lúc đầu gần như gần bằng tốc độ ánh sáng, ở dưới loại tình huống đó muốn chuẩn xác bắt lấy nước suối ở bên cạnh, cho dù là Bá Tước thậm chí là Hầu Tước cũng chưa chắc có thể làm được, Hàn Sâm vậy mà tay không đã bắt được, quả thực khiến người ta sợ hãi.
“Trùng hợp sao?” Rebecca không thể tin được lẩm bẩm một mình.
“Không phải trùng hợp.” Ánh mắt Dạ Hà Vương ngưng trọng, gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Đám người Nguyệt Luân Vương cũng đều đã nhìn ra đó không phải là trùng hợp, không nhịn được có hơi kinh ngạc.
“Không thể để hắn ở bên cạnh Xích Hà Địa Tuyền được.” Kiếm Tri tức giận quát lên, chém một kiếm về phía Hàn Sâm, Bá Tước Tộc Tago bên cạnh cũng ngóc đầu trở lại, từ một bên khác đánh một quyền về phía Hàn Sâm.
Hết chương 1920.
Bạn cần đăng nhập để bình luận