Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 358: Sào Huyệt

- Được.
Hàn Sâm lên tiếng, tăng tốc độ nhanh hơn một chút.
Nhưng mà Hàn Sâm đi cũng không quá nhanh, vẫn bảo trì ở trong phạm vi mình có thể khống chế, đối với lời nói của Trần Nam Tinh cũng không quá để ý tới.
Lên núi mới được nửa ngày, xa xa nhìn thấy bên trong sơn mạch trước mặt có một bầy dị sinh vật giống như trâu giống như ngựa lao nhanh đi ra, Hàn Sâm nhìn kỹ một chút, hẳn là một loại sinh vật biến dị sống theo đàn, trong bọn chúng lại không phát hiện ra sinh vật cấp thần huyết.
- Tệ thần, không bằng hai người chúng ta đi giết bầy sinh vật biến dị này đi, xem ai giết nhiều hơn?
Trần Nam Tinh giống như là có thù hận gì với Hàn Sâm vậy.
Nhưng mà thanh danh của Kim Tệ thật sự là quá vang dội ở hai năm trước, đã từng được xưng là người có thể tranh đoạt đệ nhất Thần Tử với Lâm Phong, mà hai năm trước Trần Nam Tinh ngay cả Thần Chiến đều không có tư cách tham gia.
Bây giờ có thể đánh bại Kim Tệ, đối với Trần Nam Tinh mà nói, là một loại hưởng thụ khó có được, nhìn người từng là cường giả tuyệt thế bị chính mình đánh bại, cái loại cảm giác này đối với Trần Nam Tinh mà nói cũng tương đối thoải mái.
Về phần có phải là dưới tình huống công bình đánh bại Kim Tệ hay không, Trần Nam Tinh lại không thèm quan tâm, người thắng làm vua người thua làm giặc, quá trình cũng không trọng yếu.
- Không cần phiền phức như vậy, tôi không phải là đối thủ của anh.
Hàn Sâm nói thẳng.
Theo Hàn Sâm, Trần Nam Tinh còn chưa có tư cách làm đối thủ của hắn, cùng Trần Nam Tinh làm loại chuyện không có lợi này, theo Hàn Sâm thấy căn bản chính là đang lãng phí thời gian cùng sức lực.
Nơi này không có ai cần thịt sinh vật biến dị, cho dù là thú hồn biến dị, đối với bọn họ đều đã không có tác dụng quá lớn, tốn thời gian giết chóc quả thực chính là hành vi ngây thơ tới cực điểm, Hàn Sâm không hề có hứng thú gì đối với chuyện này.
Trần Nam Tinh đắc ý cười to, trên mặt bốn Tiến Hóa Giả đi theo Trần Nam Tinh đều lộ ra vẻ khinh bỉ, người không có cốt khí giống như là Hàn Sâm, bọn họ đương nhiên có chút xem thường.
Thế nhưng mà Trần Tử Thần ở bên cạnh lại nhíu mày thật sâu đánh giá Hàn Sâm.
Có lẽ bọn Trần Nam Tinh khó có thể phát hiện, nhưng mà Trần Tử Thần cũng ở bên trong thái độ lạnh nhạt kia của Hàn Sâm, thấy được một loại coi thường.
Cái loại coi thường này so với xem thường thì càng thêm khắc sâu, cho Trần Tử Thần cảm giác là, Hàn Sâm chưa từng để bọn họ ở trong mắt, giống như bọn họ ở trong mắt Hàn Sâm cũng chỉ là không khí.
Loại coi thường này khiến cho trong lòng Trần Tử Thần có chút không thoải mái, mặc dù y không giống như Trần Nam Tinh, dùng việc dẫm nát người từng là cường giả ở dưới chân làm vui, nhưng lại có loại xúc động muốn đánh bại Hàn Sâm.
Bất quá Trần Tử Thần hơi do dự một chút, cũng không làm gì cả, thầm nghĩ trong lòng:
- Mà thôi, mình đã là Tiến Hóa Giả, bây giờ đánh bại hắn cũng không có ý nghĩa gì. Chờ sau này hắn tấn chức Tiến Hóa Giả, nếu có cơ hội, lại đánh với hắn một trận cũng không muộn.
Bởi vì Hàn Sâm nhượng bộ, hoặc nói là căn bản khinh thường để ý tới Trần Nam Tinh khiêu khích, cho nên dọc theo con đường này mọi người ở chung cũng coi như không tệ.
Chỉ là đi hai ba ngày, trên đường còn không gặp được sinh vật thần huyết nào, khiến cho bọn Trần Nam Tinh có chút khó chịu.
- Không phải nói sinh vật thần huyết bên trong Ngọc Long Sơn Mạch rất nhiều sao? Đã đi lâu như vậy, ngay cả một con sinh vật thần huyết cũng không nhìn thấy, sẽ không lầm đường đấy chứ?
Trần Nam Tinh có chút bực bội chất vấn Hàn Sâm.
- Đúng vậy, Ngọc Long Sơn Mạch rất lớn, bây giờ chúng ta mới chỉ vừa tiến vào biên giới Ngọc Long Sơn Mạch mà thôi.
Hàn Sâm vẫn là bộ dáng mây trôi nước chảy như vậy.
Hắn chọn con đường này, chính là con đường lúc trước gặp được Kim Mao Hống kia, sinh vật thần huyết ở trên đường khẳng định có không ít.
Thế nhưng mà đi về phía trước chưa tới nửa ngày, Hàn Sâm lại đột nhiên ngừng lại, nhíu mày nhìn núi non trùng điệp ở phía trước, ánh mắt lộ ra vài phần vui mừng.
- Tại sao không đi nữa?
Trần Nam Tinh nhíu mày hỏi.
- Chỉ sợ là phía trước không qua được rồi.
Hàn Sâm do dự một chút liền nói ra.
Bọn Trần Nam Tinh hướng về phía trước nhìn, nhưng lại không nhìn ra cái gì, Trần Nam Tinh có chút không kiên nhẫn nói ra:
- Phía trước không có dị sinh vật cũng không có chuyện gì lạ, làm sao lại không qua được?
Trần Tử Thần cũng hỏi:
- Kim Tệ, cậu có phát hiện gì thì không ngại nói thẳng ra đi.
- Nếu như tôi không nhìn lầm, phía trước hẳn là địa hình Hoa Sen Sinh Mạng.
Hàn Sâm chỉ tới ngọn núi trước mặt nói.
- Cái gì? Cậu nói phía trước có sào huyệt dị sinh vật?
Bọn Trần Tử Thần rất là kinh hãi, vội vàng hướng ngọn núi trước mặt nhìn tới.
Nhưng mà bọn họ lại không nhìn ra phía trước là địa hình Hoa Sen Sinh Mạng như thế nào, bên trong Ngọc Long Sơn Mạch vốn nhiều núi đá nhỏ, phía trước thoạt nhìn cũng giống như thế, ngoại trừ núi đá nhỏ hơi nhiều một chút, cũng không có chỗ nào đặc biệt.
- Cậu xác định phía trước có sào huyệt dị sinh vật?
Trần Nam Tinh vẫn còn chút không tin nhìn Hàn Sâm hỏi.
- Chỉ là suy đoán, không dám xác định có phải hay không.
Hàn Sâm thuận miệng nói, chỉ là trong lòng đã mười phần khẳng định, phía trước chính là địa hình Hoa Sen Sinh Mạng của sào huyệt dị sinh vật, tất nhiên là có sào huyệt dị sinh vật không thể nghi ngờ.
Nhưng bây giờ trong lòng Hàn Sâm đang tính toán, mình như thế nào mới có thể vượt lên trước phá hủy trứng dị sinh vật.
Trước khi đến đã ký kết hiệp ước, trong hợp đồng đã đã nói rõ, Hàn Sâm với tư cách người dẫn đường của bọn Trần Tử Thần, chỉ phụ trách dẫn đường cho bọn họ, lúc gặp được con mồi, Hàn Sâm cũng có thể ra tay săn giết, ai săn được con mồi thì tất cả đều thuộc về người đó.
Nói cách khác, cuối cùng ai giết con mồi, nhận được nhắc nhở săn giết, người đó là chủ nhân của con mồi.
Lúc đó Hàn Sâm đồng ý dẫn bọn họ đi vào Ngọc Long Sơn Mạch, nói điều kiện cũng chỉ có một cái đó, mà bọn Trần Tử Thần cũng đã sảng khoái đồng ý.
Bọn Trần Tử Thần tự nhiên không tin Kim Tệ chỉ là một người chưa tiến hóa, có thể từ trong tay nhiều Tiến Hóa Giả như bọn họ cướp đi con mồi, cho nên đồng ý rất sảng khoái.
- Chúng ta đi qua nhìn một chút.
Trần Tử Thần thu hồi tọa kỵ, dẫn người đi vào bên trong.
Địa hình Hoa Sen Sinh Mạng quá mức dốc, trừ phi có cánh, nếu không cũng chỉ có thể dọc theo vách núi leo đi qua.
Hàn Sâm cũng thu hồi Miêu Quân, theo đám bọn họ đi vào bên trong, nếu như nơi này là chỗ bình thường, vừa rồi Hàn Sâm đã xông vào, nhưng mà ở bên trong Ngọc Long Sơn Mạch, Hàn Sâm không dám chắc bên trong ngọn núi hoa sen sẽ có những dị sinh vật khác hay không, cho nên cũng không trực tiếp xông vào bên trong.
Sau khi mọi người đi qua vài toà núi đá, địa hình hoa sen bên trong càng ngày càng rõ ràng, mấy người bọn Trần Nam Tinh lập tức vui mừng như điên:
- Vậy mà thật sự là sào huyệt dị sinh vật, lần này chúng ta thật sự đến đúng nơi rồi, đụng phải vận may lớn.
Cho dù giết mười con sinh vật thần huyết, cũng chưa chắc có thể đạt được một cái thú hồn thần huyết, mà trứng dị sinh vật, lại có tám chín thành cơ hội xuất hiện thần huyết thú hồn.
Thú hồn thần huyết cho dù là tiến vào không gian thứ hai của Tí Hộ Sở, giai đoạn bắt đầu cũng sẽ có tác dụng không nhỏ, cho dù vô dụng, cũng có thể dùng để đổi lấy thú hồn ở không gian thứ hai của Tí Hộ Sở, mặc dù bọn Trần Nam Tinh là Tiến Hóa Giả, nhưng đối với thú hồn thần huyết vẫn vô cùng khát vọng, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cơ hội tốt như vậy.
Sau khi xác định nơi này thật sự là sào huyệt dị sinh vật, bọn Trần Nam Tinh lập tức đẩy nhanh tốc độ, hướng về khu vực ngọn núi trung tâm hoa sen mà đi.
- Coi chừng!
Hàn Sâm đi ở phía sau đột nhiên quát to một tiếng.
Bọn Trần Nam Tinh đều cả kinh, quay đầu nhìn lại Hàn Sâm, chỉ thấy Hàn Sâm dùng tay chỉ lên bầu trời, liền ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một con chim quái lạ có ba chân giống như là đám may lớn màu đen, đang từ trên bầu trời lao xuống chỗ bọn họ, thanh thế làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận