Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 906: Săn Giết Thiết Xác Trùng Vương

Dị Linh cùng Thiết Xác Trùng quần nhau, dây hoa hồng bay múa tứ tán như long xà, thỉnh thoảng lấy ra các loại vật kỳ dị, nhưng mà con Thiết Xác Trùng kia lại giống như là nhất lực phá vạn pháp, phàm là vật bị ngọn lửa màu xanh biếc của nó nhiễm lên, mặc kệ là cành hoa hay là rất nhiều gen võ trang đều bị đốt thành nước bẩn.
Hàn Sâm trốn ở gần đó nhìn con Thiết Xác Trùng kia phát uy, thực sự là xem tới hãi hùng khiếp vía.
Cũng may là sau khi đi tới gần, Hàn Sâm triển khai Động Huyền Khí, giúp hắn nhìn càng thêm rõ ràng tình huống thật của con Thiết Xác Trùng.
Mặc dù thoạt nhìn thì Thiết Xác Trùng vô cùng dữ dằn, nhưng mà thanh dao găm màu máu cắm vào trong miệng nó kia vẫn phun không ra đốt không cháy, cũng không biết con dao găm màu máu kia đến cùng là bảo vật dạng gì, lại có thể chịu nổi ngọn lửa màu xanh biếc thiêu đốt, khiến cho nội tạng của nó bị thương rất nặng.
Bành!
Thủ đoạn của Dị Linh có ngàn vạn, nhưng cuối cùng vẫn không bằng con Thiết Xác Trùng đã là thân thể thần huyết kia, bị Thiết Xác Trùng đụng gãy một thanh kiếm gen võ trang ở trong tay, ngọn lửa màu xanh biếc đốt lên thân thể cô ta.
Dị Linh cũng khó có thể ngăn cản ngọn lửa màu xanh biếc này, lập tức cành hoa trên người bắt đầu cháy lên rừng rực, ép cô ta không thể không tán đi áo giáp bằng cành hoa, đường cong khoa trương kia lập tức lại bạo lộ ra bên ngoài.
C-K-Í-T..T. . .T!
Thiết Xác Trùng một lần nữa phát ra một tiếng thét lên tức giận, vỗ cánh bay nhào tới chỗ Dị Linh.
Dị Linh cắn răng triệu hồi ra một thanh đao chém về phía Thiết Xác Trùng, nhưng mà chém ở trên đầu Thiết Xác Trùng, lại không thể chém đứt được Thiết Giáp Trùng, thanh đao lại bị gãy ngay lập tức, Thiết Xác Trùng vẫn không ngừng phóng tới Dị Linh.
Gen võ trang của Dị Linh có vẻ đã tiêu hao gần hết, rốt cuộc không bỏ ra nổi gen võ trang mới để ngăn cản Thiết Xác Trùng, lập tức bị Thiết Xác Trùng húc lên trên người.
Dị Linh bị đụng bắn ra ngoài, đâm vào trên vách đá, va đập khiến vách núi chia năm xẻ bảy, trước ngực bốc cháy lên một đám ngọn lửa màu xanh biếc.
Mặc dù Dị Linh đã mau chóng huy động cánh tay đập tắt ngọn lửa màu xanh biếc trên người, nhưng mà con Thiết Xác Trùng kia đã thét lên chói tai vọt tới trước ngực của cô ta, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi.
Dị Linh đã hoàn toàn không có sức để ngăn cản, mắt thấy sẽ bị Thiết Xác Trùng húc nát xương ngực và trái tim.
Mặc dù Dị Linh sẽ không thật sự chết đi, nhưng mà đối mặt với vận mệnh bị phá hủy, vẫn nhịn không được lộ ra vẻ kinh hãi, tuy nhiên cũng không thể thoát khỏi vận mệnh bị giết chết.
Lúc Dị Linh đang tuyệt vọng, đột nhiên nhìn thấy thân ảnh một người đàn ông màu trắng rừng rực phá không mà đến, tuấn mỹ giống như là thần đột nhiên xuất hiện ở đằng sau Thiết Xác Trùng.
Dị Linh lập tức mở to hai mắt nhìn, không thể tin tưởng nhìn người đàn ông giống như là thần toàn thân tản ra thánh quang kia, không biết rốt cuộc hắn đến từ đâu, vì sao lại xuất hiện ở nơi này.
OÀ..ÀNH!
Chỉ thấy nắm đấm của người đàn ông giống như thần kia bộc phát ra ánh sáng lôi điện kinh khủng, giống như một vầng mặt trời đánh lên trên người Thiết Xác Trùng đang đánh về phía Dị Linh.
Vầng mặt trời lôi điện kia vậy mà quỷ dị đánh vào trong thân thể xinh xắn của Thiết Xác Trùng, phát ra một tiếng sét đánh, cứ thế đánh con Thiết Xác Trùng kia từ trên không trung rơi xuống mặt đất.
Răng rắc!
Trong tích tắc con Thiết Xác Trùng kia rơi xuống mặt đất, tay trái của Hàn Sâm đã đánh ra một quyền lên chuôi con dao găm màu máu kia, hung hăng nện dao găm màu máu vào trong thân thể Thiết Xác Trùng.
Nguyên bản lưỡi đao còn có hai thốn ở bên ngoài, lập tức cùng với chuôi đao bị Hàn Sâm đánh sâu vào bên trong thân thể.
Dao găm màu máu cực kỳ sắc bén, vậy mà từ đằng sau thân thể Thiết Xác Trùng xuyên thấu bay ra, trực tiếp xuyên thấu tim Thiết Xác Trùng.
“Săn giết sinh vật thần huyết Thiết Xác Trùng Vương, đạt được thú hồn Thiết Xác Trùng Vương, có thể ăn thịt, hấp thu có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm thần gen .”
Hàn Sâm mừng như điên, đưa tay chộp một cái, lôi thi thể Thiết Xác Trùng Vương và cả dao găm màu máu chọc vào trong thân thể nó qua, hóa thành một tia sáng màu trắng rừng rực phá không mà đi, trong nháy mắt đã bay qua vách núi không thấy bóng dáng đâu nữa.
Từ lúc Hàn Sâm xuất hiện đến khi giết chết Thiết Xác Trùng Vương, lại đoạt lấy thi thể Thiết Xác Trùng Vương cùng dao găm màu máu trốn đi xa, toàn bộ quá trình diễn ra liên tục ở trong nháy mắt, cũng chỉ mới hai ba giây mà thôi.
Chờ Dị Linh kia kịp phản ứng lại, Hàn Sâm đã bay qua vách núi, Dị Linh đã không nhìn thấy hắn đâu nữa.
Cơ hồ là ngay lúc mới bay qua vách núi, trạng thái Siêu Cấp Đế Linh của Hàn Sâm đã đạt đến cực hạn, khôi phục lại chân thân của mình.
Không dám có một chút dừng lại nào, Hàn Sâm toàn lực chạy ra bên ngoài sơn cốc.
Sau khi tìm được Khúc Lan Khê cùng Tiểu Phong Phong trốn trong rừng, lập tức dẫn theo bọn họ cùng một chỗ chạy ra bên ngoài Kinh Cức Tùng Lâm, sợ bị Dị Linh kia đuổi theo.
Thời hạn sử dụng trạng thái Siêu Cấp Đế Linh của hắn rất ngắn, hơn nữa cũng chưa chắc có thể giết được Dị Linh kia, cho dù có thể giết được, cũng không có tác dụng gì, Dị Linh kia vẫn có thể phục sinh, chỉ khiến cho cừu hận của Dị Linh kia đối với hắn càng thêm sâu sắc.
Nếu như ở thời điểm chém giết Dị Linh bại lộ chân thân của mình, để cho Dị Linh kia nhớ kỹ hình dạng, vậy thì sẽ vô cùng phiền phức.
Cho nên Hàn Sâm cũng không có lựa chọn công kích Dị Linh, chỉ là sau khi đuổi giết Thiết Xác Trùng Vương xong liền xoay người rời đi, không để cho Dị Linh kia nhìn thấy hình dáng của hắn.
Hàn Sâm có thể đuổi giết Thiết Xác Trùng Vương, không chỉ là bởi vì trạng thái Siêu Cấp Đế Linh mạnh mẽ, nguyên nhân chủ yếu vẫn là sinh cơ của Thiết Xác Trùng đã gần như sụp đổ, hắn chỉ là bắt được cơ hội kia, cho Thiết Xác Trùng Vương một đòn chí mạng cuối cùng mà thôi.
Công thần lớn nhất trong việc giết chết Thiết Xác Trùng Vương, vẫn phải tính cho con dao găm màu máu này, nếu không có dao găm màu máu, cho dù trạng thái Siêu Cấp Đế Linh cũng khó có thể giết chết Thiết Xác Trùng Vương.
Dù sao tố chất bản thân của Hàn Sâm còn kém Thiết Xác Trùng Vương quá xa, khó có thể phát huy ra uy lực thực sự của trạng thái Siêu Cấp Đế Linh.
Không hề dừng lại lâu, Hàn Sâm mang theo Khúc Lan Khê một mực trốn ra bên ngoài Kinh Cức Tùng Lâm, thu hoạch lần này đã rất lớn, không nên tiếp tục dừng lại ở bên trong Kinh Cức Tùng Lâm, càng sớm trở về càng tốt.
Hơn nữa tuyệt đối không thể để cho Dị Linh kia nhìn thấy hình dáng của hắn, nếu không ở trong khu vực Dị Linh thống trị, muốn sống sót tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng gì.
Chỉ là Hàn Sâm lại không biết, hắn đã nghĩ nhiều rồi, Dị Linh kia căn bản không hề đuổi theo ra.
Nhìn thấy Hàn Sâm biến mất ở trên vách núi đá, Dị Linh chỉ lộ ra ánh mắt phức tạp đứng sững ở chỗ đó, nhìn tới phía Hàn Sâm biến mất, khuôn mặt lộ ra vẻ cổ quái.
- Dị Linh kia là ai?
Thần sắc của nữ Dị Linh có chút cổ quái, nhưng mà cũng không hề tức giận.
Tựa hồ như là nữ Dị Linh không hề tức giận với việc Hàn Sâm giết Thiết Xác Trùng Vương, cướp đi thi thể Thiết Xác Trùng Vương cùng dao găm màu máu, trên mặt ngược lại còn lộ ra vẻ phức tạp không nói rõ được cũng không tả rõ được.
Hàn Sâm đương nhiên không biết những chuyện này, chỉ là dẫn theo Khúc Lan Khê một đường ngựa không ngừng vó chạy trở về, cũng may con đường này không có nguy hiểm gì, thuận lợi chạy về tới Thanh Minh Tí Hộ Sở.
Thế nhưng mà sau khi trở lại nhà gỗ, lại không nhìn thấy thân ảnh của Sở Minh, trong sân cũng là một mảnh hỗn độn, cây Long Huyết Cổ Thụ kia bởi gì mấy ngày nay không có được sinh mệnh thủy châu đổ vào, lúc này lá xanh khắp cây đã khô héo đi, thoạt nhìn tựa hồ đã trở thành một cây khô.
Khúc Lan Khê ở xunh quanh cũng không tìm thấy Sở Minh, sau khi nghe ngóng xong sắc mặt liền trở nên rất khó coi.
Bởi vì Long Huyết Cổ Thụ một lần nữa héo rũ, Thanh Minh kỵ sĩ giận lây sang Sở Minh, treo Sở Minh lên trên trước cửa thành Thanh Minh Tí Hộ Sở đánh cho 300 roi, đánh cho Sở Minh chỉ còn lại nửa cái mạng, hôm nay vẫn còn bị treo ở trước cửa thành thị chúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận