Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 754: Đại La Sát Thần

Tất cả mọi người đều ngây dại, có chút choáng váng rồi, trong phòng khách đã hoàn toàn tĩnh mịch.
Kỷ lão gia tử vốn được Kỷ gia tôn thờ, có được quyền uy chí cao vô thượng, vậy mà nước mắt tuôn đầy mặt quỳ gối ở trước mặt mẫu thân của Hàn Sâm, còn gọi bà ta là đại tiểu thư, đây quả thực là chuyện không có cách nào tưởng tượng.
Mà ngay cả Hàn Sâm cũng giống như hóa đá, hắn như thế nào cũng không ngờ tới, Kỷ gia lão gia tử mạnh mẽ như vậy, lại ở trước mặt mẹ mình khóc như là một đứa trẻ.
- Ngài là?
La Tố Lan giống như là có chút nghi hoặc nhìn lão nhân ở trước mặt, thò tay muốn đỡ Kỷ lão gia tử dậy, nhưng mà Hàn Sâm từ thói quen khóe môi có chút nhếch lên của La Tố Lan, nhìn ra bà rõ ràng đã nhận ra Kỷ lão gia tử.
- Lam đại tiểu thư, tôi là Kỷ Ngôn Vũ Kỷ lão tam a, ba bốn mươi năm trước, tôi có may mắn bái kiến Lam tiểu thư ngài ở Thủy Thiên Nhất Sắc Đình, khi đó đại tiểu thư ngài mới 11 tuổi, đi theo bên cạnh Hải Đường tiên sinh. . . vừa rồi nếu như không phải nhìn thấy ngài đeo Thánh Tâm Hải Đường ở trước ngực, Kỷ lão tam tôi thiếu chút nữa đã có chỗ bất kính đối với Lam đại tiểu thư, kính xin Lam đại tiểu thư bỏ qua cho.
Kỷ lão gia tử không chịu đứng lên.
- Thì ra là Kỷ tam thúc, mau mau đứng lên, đây không phải là ngài muốn tôi tổn thọ hay sao? Kỷ Tam thúc không nói thì thiếu chút nữa tôi không nhận ra, khi đó ngài vẫn còn là một tráng niên tóc đen chính trực, không nghĩ tới chỉ trong chớp mắt đã qua nhiều năm như vậy, đầu ngài đã đầy hoa râm, tôi cũng đã là một người phụ nữ trung niên.
La Tố Lan nói xong liền đỡ Kỷ lão gia tử đứng lên.
Kỷ lão gia tử lúc này mới đứng lên, có chút kích động hỏi:
- Lam đại tiểu thư, Hải Đường tiên sinh lão nhân gia có khỏe không?
- Làm phiền lo lắng, thân thể của tổ phụ còn rất cường tráng, chỉ là dù sao người cũng đã già, có chút lười ra ngoài đi lại rồi.
La Tố Lan khẽ cười nói.
Nhìn Kỷ lão gia tử nói chuyện với La Tố Lan, người của Kỷ gia cũng đã không biết là nên có biểu lộ gì rồi, ngay cả Hàn Sâm đều há to miệng, cả buổi không có khép lại.
- Hình như mẹ mình rất lợi hại nha? Chẳng lẽ mình cũng là con ông cháu cha? Không đúng, nếu mình là con ông cháu cha, làm sao lại khổ cực như vậy, còn thiếu chút nữa ngay cả khu nhà cũ đều bị người bán đi.
Trong lòng Hàn Sâm có ngàn vạn dấu hỏi.
- Đứa nhỏ này là con của Lam đại tiểu thư à?
Lúc này ánh mắt của Kỷ lão gia tử nhìn Hàn Sâm, lộ ra vẻ hiền lành không nói ra được, thấy thế nào cũng rất thuận mắt, cảm giác so với nhìn con ruột còn thân thiết hơn.
- Đúng, đây là khuyển tử Hàn Sâm.
La Tố Lan mỉm cười, giới thiệu Hàn Sâm một lần nữa.
- Không hổ là con của Lam đại tiểu thư, khó trách Tiểu Sâm ưu tú như thế, tuổi còn nhỏ đã có được thành tựu như vậy, tương lai nhất định sẽ có thể phong quang rực rỡ, Yên Nhiên có thể gả đi, cũng là phúc phận của nó.
Kỷ lão gia tử trực tiếp bốc Hàn Sâm lên trên trời.
- Phụ thân, vị này là?
Kỷ Nhược Chân thật sự không nhịn được nữa, y ít nhất cũng phải biết, con gái của mình rốt cuộc đã gả cho hạng người gì.
Không chỉ có Kỷ Nhược Chân, lúc này tất cả mọi người Kỷ gia đều trông mong nhìn chằm chằm vào mẹ con Hàn Sâm cùng Kỷ lão gia tử, chuyện xảy ra trong vài phút ngắn ngủn vừa rồi thật sự quá rung động, bọn họ thực sự muốn biết mẹ con Hàn Sâm đến cùng là có thân phận gì, vậy mà khiến cho Kỷ lão gia tử có biểu hiện như vậy.
- Nhược Chân, về sau các con cùng Lam đại tiểu thư kết làm thông gia, chính là người một nhà, về sau cần phải lui tới nhiều hơn.
Kỷ lão gia tử vừa nói vừa cảm thán:
- Không thể tưởng được Kỷ gia lại có phúc khí như thế, có thể kết làm thông với nhà Lam đại tiểu thư.
- Phụ thân, không biết Hải Đường tiên sinh là vị tiên hiền nào?
Kỷ Nhược Chân đối với cha mình vẫn tương đối hiểu rõ, nếu không phải là nhân vật khiến cho ông ta phục sát đất, ông ta tuyệt đối không có khả năng có biểu hiện như vậy.
Ánh mắt của Kỷ lão gia tử có chút phức tạp, giống như rơi vào trong hồi ức:
- Nói tới Hải Đường tiên sinh thì bọn con có lẽ không biết, nhưng nếu nói tới vị dùng lực lượng của một người giết vào không gian thứ tư Thần Chi Tí Hộ Sở kia, ở mảnh đất của Bán Thần chiếm cứ một tòa Tí Hộ Sở, người bảo vệ tính mạng cho Bán Thần nhân loại chúng ta, có lẽ các con đều biết chứ.
- Đại La Sát Thần!
Kỷ Nhược Chân biến sắc, nhưng mà còn chưa đợi ông ta mở miệng, Kỷ gia đã có người lên tiếng kinh hô, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía hai mẹ con Hàn Sâm, đều trở nên khiếp sợ không gì sánh nổi.
Không gian thứ tư của Tí Hộ Sở đã không phải là nơi nhân loại có thể khống chế, cường giả cấp Bán Thần cũng chỉ sống tạm bợ ở trong đó mà thôi, mãi cho tới bây giờ, nhân loại ở trong không gian thứ tư Tí Hộ Sở tổng cộng cũng chỉ mới chiếm cứ chưa tới mười Tí Hộ Sở, giúp cường giả cấp Bán Thần của nhân loại sống yên ổn ở trong không gian thứ tư Tí Hộ Sở chỉ có một chỗ.
Trong chưa tới mười Tí Hộ Sở Bán Thần nhân loại, phần lớn đều là tất cả các thế lực lớn liên hợp lại, chỉ có một Tí Hộ Sở là được một vị cường giả cấp Bán Thần nhân loại dùng sức một mình giết phá Dị Linh, giết bốn ngày bốn đêm mới đoạt được Tí Hộ Sở kia, người bên ngoài đều chỉ biết người nọ mang họ La, hơn nữa còn độc lai độc vãng, sát tâm cực lớn, cho nên liền có danh hào Đại La Sát Thần.
Mặc dù sát tâm của Đại La Sát Thần rất nặng, hơn nữa tính tình rất cổ quái, nhưng mà chỉ cần Bán Thần của nhân loại tiến vào Tí Hộ Sở của ông ta, có thể tuân thủ quy củ do ông ta quy định, liền được ông ta che chở.
- Nhớ năm đó ta với mấy vị thúc bá của các con ở trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở, sau khi đánh hạ một Tí Hộ Sở hoàng tộc, chiếm đóng ở trong Tí Hộ Sở kia chưa đến mười ngày, đột nhiên có một con dị thú kinh khủng đạp không mà đến, phá thành đồ sát, không ai có thể địch nổi. Kỷ gia hơn hai ngàn con cháu, kể cả ta và mấy vị thúc bá của các con chỉ lát nữa là sẽ bị đồ sát toàn bộ, ngay cả cơ hội chạy trốn giữ mạng đều không có. Lúc này Hải Đường tiên sinh một người một kiếm đi đến, chỉ cần một kiếm, bay lên chém xuống đầu con dị thú kia, mới khiến cho nguyên khí của Kỷ gia có thể bảo tồn, không có Hải Đường tiên sinh sẽ không có Kỷ gia chúng ta, càng không có Kỷ Ngôn Vũ hôm nay được.
Ánh mắt của Kỷ lão gia tử đảo qua trên mặt mọi người Kỷ gia:
- Hải Đường tiên sinh có đại ân tái tạo với Kỷ gia chúng ta, nếu như có ai dám bất kính đối với Lam đại tiểu thư, tất cả đều sẽ theo gia pháp xử trí, tuyệt không tha thứ.
Bọn Kỷ Nhược Chân khúm núm, nhưng trong lòng thì lại âm thầm oán thầm:
- Hình như chính là lão nhân gia ngài bất kính với người ta mà?
Hàn Sâm chỉ cảm thấy giống như là đang nằm mơ, chừng mười phút đồng hồ trước La Tố Lan còn đang bị mọi người Kỷ gia phê phán, lúc này lại đã giống như là quần tinh củng nguyệt vậy, bị người nhà họ Kỷ vây vào giữa.
Nhìn mẹ thong dong ưu nhã giống như nữ thần được người nhà họ Kỷ vờn quanh, Hàn Sâm như thế nào đều cảm thấy có chút không chân thực.
- Mẹ thật sự là hậu đại của Đại La Sát Thần gì đó à?
Hàn Sâm nghi vấn đầy đầu.
Rất nhiều công việc liên quan tới đính hôn được thảo luận vô cùng thuận lợi, Kỷ lão gia tử liền ngồi ở bên cạnh nghe, chuyện gì đều hỏi chủ ý sau cùng của La Tố Lan, Kỷ gia ai cũng không dám nói nữa chữ không.
Cuối cùng La Tố Lan từ chối Kỷ lão gia tử giữ lại, cùng Hàn Sâm đi ra khỏi Kỷ gia, Kỷ lão gia tử tự mình mang theo mọi người Kỷ gia một mực đưa tiễn hai người lên phi thuyền, lúc này mới đưa mắt nhìn hai mẹ con họ rời đi.
- Mẹ, mẹ dấu diếm con thật khổ a.
Lúc đến chỗ không có người, Hàn Sâm mới mở miệng than thở với mẹ mình.
La Tố Lan lại cười tủm tỉm nói:
- Mẹ lúc nào dấu diếm con chứ?
- Vậy sao cho tới bây giờ mẹ vẫn không nói với con. . . ngoại tằng tổ phụ của con là Đại La Sát Thần gì đó?
Hàn Sâm lập tức chất vấn.
- Con không hỏi, mẹ cũng không nói, con muốn biết có thể hỏi mẹ mà.
La Tố Lan trừng hai mắt ra nói.
Hàn Sâm á khẩu không trả lời được, cả buổi mới nhớ tới chuyện gì, lập tức lại hỏi:
- Đã nhà của mẹ lợi hại như thế, tại sao chúng ta lại bị đám cô dì chú bác kia bắt nạt thảm như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận