Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2914. Chệch khỏi tuyến đường.

Không biết con búp bê kia được làm bằng chất liệu gì. Sau khi lớp bụi màu xám trắng phía trên rơi xuống, nó lập tức biến thành trơn bóng như mới, mặt dây chuyền bằng báo thạch trước ngực cũng càng lóng lánh hơn.
Tích! Tích! Tích! Tích!
Hàn Sâm đột nhiên nghe thấy tiếng động kỳ quái truyền đến từ trên người con búp bê, giống như tiếng kêu của đồng hồ cơ giới, sau đó đã thấy ánh sáng phía trên mặt dây chuyền bảo thạch không nhấp nháy nữa, mà phát sáng hẳn lên.
“Đang quét hình… đang quét hình…” Con búp bê hé miệng nói chuyện, vấn luôn lặp lại một câu nói như vậy.
“Con búp bê này mà cũng là một cái máy móc sao? Không biết nó đang quét cái gì đây?” Hàn Sâm và Bảo Nhi đều cảm thấy tò mò, bốn con mắt trừng lớn nhìn về phía con búp bê đang lơ lửng giữa không trung.
“Keng… Hoàn thành quét hình… Kho số liệu bị hư tổn… Không thể xác định được thân phận… Không thể mở hệ thống tư liệu… năng lượng của hệ thống không đủ… Sắp tiến vào trạng thái ngủ đông… Đếm ngược thời gian ngủ đông… 10… 9…” Trong miệng con búp bê lại phát ra tiếng nói liên tiếp.
Hàn Sâm thấy con búp bê kia không có uy hiếp gì cả thì đưa tay bắt một cái, nắm nó trong tay. Hắn cảm thấy đây chỉ là một con búp bê mà thôi.
Sau khi đếm ngược kết thúc, mặt dây chuyền trước ngực con búp bê không lấp lánh nữa, con búp bê cũng hoàn toàn không động đậy và không nói gì nữa.
“Con búp bê này quả là thú vị.” Bảo Nhi tò mò nhìn về phía con búp bê.
Hàn Sâm kiểm tra một chút, không phát hiện vũ khí trang bị nào trên người con búp bê, nên đưa con búp bê cho Bảo Nhi, để nàng cầm lấy chơi.
Bảo Nhi rất vui vẻ, ôm búp bê vui đùa. Hàn Sâm đi dạo qua một vòng bên trong xác chiến hạm, xem còn có thể tìm được thứ đồ có giá trị gì hay không.
Đồ vật bên trong tinh vực Đại Tịch Diệt rất có thể sẽ có liên quan đến Thánh Vực trước kia, thà rằng giết nhầm cũng không thể bỏ sót.
Đáng tiếc, nơi này bị hư hỏng quá nghiêm trọng, trên cơ bản đã không thể thấy thứ đồ gì hoàn hảo. Xem xét những dụng cụ còn sót lại hoặc là bị hư hỏng kia, nơi này rất có thể là chỗ tương tự như phòng thí nghiệm.
Nhưng Hàn Sâm không phát hiện ra vật thí nghiệm gì ở chỗ này, càng không phát hiện hài cốt hay thi thể. Hắn không biết trước khi xảy ra tai nạn, sinh vật nơi này đã trốn đi, hay nơi này vốn dĩ đã bị bỏ trống từ trước.
“Không biết rốt cuộc bây giờ Tiểu Hoa đang ở đâu?” Rời khỏi chiến hạm, Hàn Sâm đi dò xét xung quanh. Hắn căn bản không biết nên đi về phía nào, đành phải tiếp tục đi thẳng về phía trước thuận theo con đường lúc đến.
Trong lúc hắn đang bay, đột nhiên có một Dị chủng lại xông ra trong đống đổ nát từ bốn phía, thế mà Hàn Sâm lại không thể phát hiện hơi thở sinh mệnh của nó từ sớm.
Nhưng Hàn Sâm phản ứng quá nhanh, Dị chủng còn chưa kịp xông đến, hắn đã dịch chuyển ra ngoài, quan sát con Dị chủng này từ tinh không phía xa.
Đó là một Dị chủng khá giống con hổ, nhưng hình thể to gấp mấy lần, rất nhiều chỗ trên thân đều có kim loại và bánh răng, thế nhưng lại có một vài chỗ là máu thịt, trông cực kỳ quái dị.
Con hổ không nói không rằng, ánh sáng đỏ lấp lóe trong mắt nó. Nó nhào về phía Hàn Sâm một lần nữa. Móng vuốt của nó giống như sắt thép, ẩn hiện, móng vuốt mang theo Thần Quang Trật Tự khủng bố, trong nháy mắt đã xông đến trước mặt Hàn Sâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận