Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2546. Cực Ương Sinh

Hàn Sâm đang cùng Cố Khuynh Thành, Minh Nguyệt săn giết dị chủng, lại đột nhiên có cảm giác trong hồn hải truyền đến một luồng dao động khác thường, Hàn Sâm hơi ngẩn ra, nhìn lại trong hồn hải, chỉ thấy bên trên thân Hắc Tinh Áo Giáp truyền ra từng luồng dao động kỳ dị, giống như gợn sóng dập dờn ở trên người hắn.
Chẳng qua kia dao động chỉ là thoáng qua một cái rồi biến mất, sau đó Hắc Tinh Áo Giáp đã khôi phục trạng thái bình thường, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
“Đây là tình huống gì?” Hàn Sâm có phần kinh ngạc mà đánh giá khắp mọi nơi, không có phát hiện có tình huống nguy hiểm gì.
Mà ở trong một tinh vực khác phía xa tại Lĩnh Vực Hạch Tâm, hai mắt Tam sư tỷ của Lý Khả Nhi biến ảo, trong mắt đã chiếu rọi ra được bóng dáng một người đàn ông, mắt thấy cũng sắp hiện ra hoàn toàn.
“AI” Trong lúc bất chợt, Tam sư tỷ kêu thảm một tiếng, lấy tay bưng kín hai mắt của mình.
“Tam sư tỷ, ngươi làm sao vậy?” Lý Khả Nhi kinh hãi, chỉ thấy trong kẽ †ay Tam sư tỷ, thậm chí có máu tươi rỉ ra.
“Có người phá thuật Khuy Ảnh của ta, rốt cuộc tên Kim Tệ kia có lai lịch gì? “ Tam sư tỷ thả tay xuống, chỉ thấy trong cặp mắt của nàng một mảnh máu đỏ, nước mắt máu vẫn còn thẩm thấu ra bên ngoài.
Lý Khả Nhi nhìn cũng bị sợ hãi, cảnh giới Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của Tam sư tỷ cao hơn so với nàng rất nhiều, chẳng qua chỉ dùng thuật Khuy Ảnh, thế nhưng lại bị phản đòn lại hai mắt, quả thực làm cho người ta không thể tin nổi.
“Kim Tệ chính là Kim Tệ, hắn nói mình là Nhân tộc…” Lý Khả Nhi phát hiện, mình hoàn toàn không biết gì về Kim Tệ.
“Nhân tộc cái gì? Tên Kim Tệ này tuyệt đối không đơn giản, lại có thể phản đòn thuật Khuy Ảnh của ta, sau lưng của hắn nhất định có thể †ồn tại cường giả đáng sợ cấp Thần Hóa, tại sao có thể là Nhân tộc gì đóngay cả cái tên cũng không có?” Tam sư tỷ cắn răng nói.
“Ta thật sự không biết…” Sắc mặt Lý Khả Nhi thay đổi, nàng cũng không ngờ, Kim Tệ vẫn còn có một mặt khác như vậy.
Hai người suy đoán đủ loại về người đứng sau Kim Tệ, nhưng Tam sư tỷ cũng không dám nhìn trộm Kim Tệ nữa, chẳng qua là suy đoán nhưng cũng không ra kết quả gì.
“Ta muốn xem, hắn rốt cuộc có lai lịch gì.” Mặt Tam sư tỷ không chút thay đổi buông tay xuống, ánh mắt của nàng khôi phục một chút, đã không chảy máu nữa, tuy nhiên nó vẫn đỏ đến dọa người.
Nàng có ý định muốn cùng Lý Khả Nhi ở chỗ này cùng nhau chờ Kim ‘Tệ xuất hiện, tìm ra lai lịch chân chính của hắn.
Hiển nhiên Hàn Sâm không biết tình huống của Lý Khả Nhi và Tam sư tỷ, hắn và hai người Cố Khuynh Thành cùng nhau săn giết dị chủng, không ngừng luyện tập kỹ xảo vận dụng thuật dịch chuyển tức thời và Đại Phá Diệt Thuật trong thực chiến, tu luyện võ kỹ mạnh nhất ở trong chiến đấu chính thức.
“Hàn Sâm, ngươi còn chưa chết?” Ba người đang cùng một đám Sói kim loại chiến đấu, đột nhiên thấy nơi xa có một bóng người xuất hiện, người nọ thấy Hàn Sâm, liếc mắt một cái đã nhận ra hắn.
€ó người ngoài ở đây, Hàn Sâm không sử dụng di chuyển tức thời và Đại Phá Diệt Thuật nữa, quay đầu nhìn về phía người đi đến, phát hiện hoá ra là công chúa Bạch Vi của Tộc Hoàng Cực.
Bạch Vi nhìn Hàn Sâm, ánh mắt có chút phức tạp.
Vốn dĩ nàng cho là Hàn Sâm bị Bạch Dịch giết chết, còn một lòng muốn đòi lại một cái công bằng cho Hàn Sâm và mình, thậm chí còn muốn cứu Bảo Nhi bằng mọi cách. Nhưng mà ai biết, thì ra là không phải là Bạch Dịch giết Hàn Sâm, ngược lại là Hàn Sâm giết Bạch Dịch.
Sau đó Bạch Vi nghĩ lại những gì Hàn Sâm đã làm, thật sự có phần không thể tưởng tượng được, tên hoàng tử giả như hắn lại tìm hiểu được tượng thần Thủy Tổ trong Tộc Hoàng Cực, lại còn làm nhiều chuyện kinh thế hãi tục như vậy ở trong Tộc Hoàng Cực.
Càng thêm đáng sợ chính là, hắn không thương tổn lông tóc gì mà trốn khỏi Tộc Hoàng Cực, hơn nữa còn là trong khi bị Tộc Hoàng Cực đuổi bắt, xuyên qua Thiên Hà tinh vực, làm nhiều chuyện khiến cho cả vũ trụ cũng khiếp sợ như vậy, thậm chí còn bắt Bạch Vô Thường. Thế nhưng đến bây giờ Tộc Hoàng Cực còn không thể làm gì được hắn, ngay cả hắn ở nơi đâu cũng không tìm được.
Nghĩ lại hành động của Hàn Sâm mấy ngày nay, trong lúc bất chợt Bạch Vi cảm giác khốn cảnh của mình thật ra không thấm vào đâu.
Cho dù tình huống của nàng hỏng bét đi nữa, ít nhất nàng vẫn là công chúa Tộc Hoàng Cực, có thể có được được tài nguyên nhất định, cũng không có ai thật sự muốn mạng của nàng.
Một tên người ngoài như Hàn Sâm mà có thể đột phá khỏi một mảnh đất lớn như Tộc Hoàng Cực, nàng là công chúa chính quy, so với tình cảnh của Hàn Sâm, quả thực là như trên trời dưới đất, không có lý nào Hàn Sâm có thể làm được chuyện mà nàng không làm được.
Qua mấy ngày nay, tâm tính và suy nghĩ Bạch Vi biến chuyển rất nhiều, cũng là bởi nghĩ thông suốt những vấn đề này, mà những điều này là do Hàn Sâm, thế nên tình cảm của Bạch Vi đối với Hàn Sâm vô cùng phức tạp.
Lúc này chạm mặt Hàn Sâm lần nữa, Bạch Vi cũng không có ý định muốn đánh giết.
“Chúc mừng công chúa thăng cấp lên cấp Vương.” Hàn Sâm nhìn về phía Bạch Vi khẽ hành lễ nói.
Bạch Vi nhìn Hàn Sâm, một lúc lâu mới lên tiếng: “Ngươi đi đi, đừng để †a nhìn thấy ngươi nữa.”
Nhưng Hàn Sâm lạnh nhạt nói: “Công chúa chăm sóc cho cha con ta, Hàn Sâm không dám quên, nếu lúc sau công chúa có việc cần ta, chỉ cần sai người đến nhắn là được. Chỉ cần kẻ hèn này có thể làm được, nhất định sẽ không để cho công chúa thất vọng.”
Hàn Sâm vẫn là rất có thiện cảm đối với Bạch Vi, chủ yếu là bởi vì ban đầu Bạch Vi có hành động muốn cứu Bảo Nhi, khiến Hàn Sâm cảm thấy thiếu một nợ Bạch Vi.
“Thời điểm gặp lại là địch không phải bạn.” Bạch Vi nói một câu, xoay người đi tới một phương hướng khác.
“Vậy thì hi vọng chúng ta không cần gặp lại.” Hàn Sâm và Cố Khuynh Thành, Minh Nguyệt bay về hướng ngược lại.
“Phía trước có gì đó bất thường.” Ba người đang bay trong không trung, thân hình Minh Nguyệt đột nhiên dừng lại, di động trong tỉnh không, ánh mắt nhìn chằm chằm một tinh cầu phía trước, nói.
“Có gì bất thường?” Hàn Sâm không cảm giác được có gì khác thường, Lĩnh Vực Động Huyền của hắn không thể đến khoảng cách xa như vậy.
Minh Nguyệt cau mày nói: “Ta cũng không thể nói rõ ràng, chẳng qua là cảm giác phía trên tinh cầu kia truyền đến hơi thở cực kỳ nguy hiểm.”
“Dị chủng? Hay là sinh vật chủng tộc khác?” Hàn Sâm lại hỏi. “Hẳn là dị chủng.” Minh Nguyệt cân nhắc một chút rồi nói.
Ánh mắt Hàn Sâm lập tức sáng lên: “Dị chủng càng tốt, các ngươi ở phía sau, ta đi xem trước một chút.”
Hàn Sâm đang chuẩn bị muốn bắt tay vào làm, đột nhiên lại thấy có một đám thân ảnh đến từ trong tinh không, không lâu đã đến bên cạnh.
“Ma tộc?” Hàn Sâm nhìn đám người kia cả nam cả nữ đều mọc sừng tím, không khỏi khẽ cau mày.
“Tại hạ là Cực Ương Sinh, ngưỡng mộ Hàn sư đã lâu, rốt cuộc hôm nay nhìn thấy Hàn sư, thật là may mắn của Cực Ương Sinh ta.” Bán Bộ Thần Hóa cầm đầu Ma tộc, khẽ hành lễ với Hàn Sâm.
Nam tử Ma tộc này lớn lên trắng nõn, vẻ ngoài cực kỳ đẹp đẽ, hơn nữa hành động cử chỉ nho nhã lễ độ, rất khó làm cho lòng người sinh ghét.
“Các hạ khách sáo rồi.” Hàn Sâm nhìn dáng vẻ của Cực Ương Sinh, cũng biết địa vị của hắn ở Ma tộc chắc chắn cũng không phải là bình thường, nếu không các Ma tộc cấp Vương và Bán Bộ Thần Hóa bên cạnh hắn kia, cũng sẽ không tuân theo hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Trong Lòng Hàn Sâm thầm nghĩ: “Lúc trước hộ pháp Thiên vương của Ma tộc, Modoro nói muốn mời ta tứ phúc cho công tử Ma tộc, chẳng lẽ là vị này sao?”
Sau khi Cực Ương Sinh hành lễ với Hàn Sâm, ánh mắt rơi vào trên người Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt, trong mắt hiện lên một tia kinh dị, chẳng qua chỉ là một thoáng qua rồi biến mất, gần như không thể bị người phát giác.
Hết chương 2546.
Bạn cần đăng nhập để bình luận