Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 501: Anh Đã Thua

Thiết Y cũng không đơn thuần cuồng vọng, sở dĩ y muốn làm ra tư thái cao như vậy, không chỉ bởi vì muốn miệt thị đối thủ.
Đối với Thiết Y, đánh bại Hàn Sâm kỳ thật chỉ là thứ yếu, mục đích chủ yếu của y là phải lấy được Kỷ Yên Nhiên cùng Kỷ gia tán thành, nếu không thì cho dù y trở thành cảnh vệ viên của Kỷ Yên Nhiên, kết quả cuối cùng cũng sẽ không quá tốt.
Cho nên Thiết Y cần toàn lực biểu hiện ra mặt mạnh mẽ của mình, cho dù không thể thoả mãn yêu cầu của Kỷ Yên Nhiên, ít nhất cũng phải được Kỷ gia tán thành.
Thấy Thiết Y ỷ vào Siêu Cấp Kim Cương Thể muốn chọi cứng với nắm đấm của mình, Hàn Sâm cũng không hề tức giận, ngược lại còn có chút mừng rỡ.
Có người ngu ngốc đứng bất động cho ngươi đánh, vậy thì quá tốt rồi, làm sao có thể tức giận cho được?
Nắm đấm của Hàn Sâm lại tăng thêm ba phần lực, nặng nề đánh lên trên lồng ngực của Thiết Y.
Quyền thế không ngừng, quả đấm giống như là gió bão mưa rào đánh lên trên lồng ngực của Thiết Y, quả đấm kinh khủng trực tiếp đánh nát quần áo chiến đấu trên người Thiết Y, lộ ra một thân cơ bắp hùng tráng hiện ra ánh sáng kim loại.
Đương đương đương!
Nắm đấm va chạm với bắp thịt của Thiết Y, vậy mà phát ra tiếng kim loại va chạm nặng nề, nghe vào khiến lòng người rung động lắc lư.
Sau khi đánh liên tiếp như cuồng phong loạn vũ, Hàn Sâm thu quyền lui về, nắm đấm trong suốt như ngọc đã sưng đỏ lên, có nhiều chỗ cũng đã rịn ra máu tươi.
Mà Thiết Y động cũng không động, bên trên cơ bắp hùng tráng thậm chí ngay cả một vết đỏ đều không có, giống như là viễn cổ ma thần đứng ở trên chiến trường, khinh thường tam giới vạn sinh.
- Thật đáng sợ, tại sao nắm đấm đánh lên trên người y, y thậm chí ngay cả một chút phản ứng đều không có?
- Đương nhiên là không có phản ứng, đây chính là Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật có thể xếp vào top 10, Siêu Cấp Kim Cương Thể, nghe nói cho dù chỉ là vừa mới nhập môn, nhưng nếu không có lực lượng 120 liền không thể gây tổn thương cho y được.
- CMN, trâu bò như vậy à? Sớm biết như vậy tôi cũng luyện.
- Thôi đi, cậu thì nghỉ đi, chưa nói tới chuyện Siêu Cấp Kim Cương Thể không phải là người bình thường có thể thu vào tay được, cho dù cậu lấy tới tay rồi, nếu như tư chất không phải đặc biệt xuất chúng, không có 50~60 năm thì căn bản không thể nhập môn, cậu đánh cược nổi sao?
- Thiết Y mới bao lớn? Chỉ khoảng hơn ba mươi chứ mấy? Làm sao có thể luyện 50~60 năm được?
- Cho nên mới nói người ta là tinh anh là thiên tài, không phải người bình thường có thể so được.
- Dùng lực lượng 120 mới có thể làm y bị thương, vậy Hàn Sâm kia không phải là không có cơ hội sao? Một quyền mạnh nhất của hắn cũng chỉ hơn 100 điểm thôi mà?
- Đúng vậy, cậu không thấy Thiết Y căn bản không để ý tới công kích của Hàn Sâm hay sao? Chênh lệch quá xa, mặc dù rất không cam tâm, nhưng mà chênh lệch chính là chênh lệch, không theo đạo lý nào cả, cũng không có ai có thể nói rõ được.
- Haizz, cuối cùng Hàn Sâm vẫn không thắng được Thiết Y.
- Cũng không thể nói như vậy được, Hàn Sâm mới bao nhiêu tuổi? Nếu như hắn đến tuổi của Thiết Y, khẳng định còn lợi hại hơn cả Thiết Y, nhưng đáng tiếc hiện tại hắn còn quá trẻ.
- Nhắc đến tuổi làm gì, thua chính là thua, người của quân khu Tây Nam chúng ta thua nổi, không cần tìm lý do.
Binh sĩ xem cuộc chiến bàn luận ầm ĩ, phần lớn đều là sợ hãi thán phục Siêu Cấp Kim Cương Thể mạnh mẽ và sự tiếc hận đối với Hàn Sâm.
Thư ký nhìn thấy biểu hiện của Thiết Y, trong lòng lại âm thầm thở dài một hơi, lần này anh ta phạm phải sai lầm quá lớn, cũng may kết quả cuối cùng không có khác biệt nhiều, Thiết Y vẫn đánh bại Hàn Sâm, điều này khiến cho anh ta thấy thoải mái hơn không ít.
Nếu như Thiết Y bị Hàn Sâm đánh bại, như vậy điều tra trước đó của anh ta chẳng khác nào là một chuyện cười lớn, mặc dù thủ trưởng không khiển trách anh ta, nhưng bản thân thư ký cũng sẽ cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Quan trọng nhất là anh ta rất có thể sẽ mất đi sự tín nhiệm của thủ trưởng, liền điều tra đơn giản đều có lỗ hổng chồng chất như vậy, về sau thủ trưởng còn giao chuyện quan trọng cho anh ta xử lý ư?
Đối với một thư ký mà nói, mất đi tín nhiệm của thượng cấp là chuyện rất nguy hiểm.
- Hình như cậu mới thở dài một hơi?
Thủ trưởng đột nhiên quay đầu liếc nhìn thư ký nói.
- Không có. . .
Thư ký lập tức lắp bắp kinh hãi, có chút bối rối đáp.
- Cậu cảm thấy Hàn Sâm sẽ thua sao?
Thủ trưởng còn nói thêm.
- Tôi. . .
thư ký có chút quanh co, không biết trả lời như thế nào.
- Cậu không điều tra rõ ràng được không phải là cậu sai, dù sao cậu cũng chưa từng gặp qua Hàn Sâm. Nhưng mà sau khi cậu tận mắt nhìn thấy hắn rồi, lại vẫn không thể làm ra phán đoán chính xác, đó chỉ có thể nói, cậu còn phải học hỏi nhiều.
Thủ trưởng lạnh nhạt nói.
- Thủ trưởng, ý của ngài là Hàn Sâm sẽ thắng?
Sắc mặt của thư ký đại biến.
Thủ trưởng lại không nói thêm gì nữa, chỉ là ánh mắt thâm thúy nhìn hai người ở trên sàn đấu.
- Đánh đã đủ rồi?
Thấy Hàn Sâm thu quyền lui lại, Thiết Y nhìn Hàn Sâm lạnh lùng nói một câu.
- Đánh đủ rồi.
Hàn Sâm lắc lắc hai tay đã có chút sưng đỏ, giảm bớt cảm giác đau đớn từ trên xương tay truyền tới, đánh Thiết Y nhiều quyền như vậy, xương ngón tay của hắn đều sắp nứt ra rồi, Siêu Cấp Kim Cương Thể quả thật rất đáng sợ.
- Còn muốn đánh nữa hay không?
Thiết Y tiếp tục hỏi.
- Không đánh nữa.
Hàn Sâm lắc đầu nói ra.
- Vậy thì giờ đến phiên tôi.
Thiết Y nói xong giơ nắm đấm lên, muốn đánh tới Hàn Sâm.
- Tôi cảm thấy anh không nên động thủ thì tốt hơn.
Hàn Sâm lại đột nhiên nói một câu.
- Vì sao?
Thiết Y khẽ nhíu mày, không biết Hàn Sâm có ý gì.
- Bởi vì anh đã thua.
Hàn Sâm nhìn Thiết Y rất chân thành nói.
- Hừ, nói hươu nói vượn.
Thiết Y hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói tiếp với Hàn Sâm, nắm đấm trực tiếp đánh tới hắn.
Giống như Thiết Y lúc trước, Hàn Sâm quay mặt về phía quả đấm của Thiết Y, tương tự không nhúc nhích.
- Chẳng lẽ Hàn Sâm cũng luyện qua Siêu Cấp Kim Cương Thể?
- Không thể nào, hắn mới bao nhiêu tuổi? Cho dù thiên phú cao, cũng không thể ở cái tuổi này luyện thành Siêu Cấp Kim Cương Thể được?
- Vậy sao hắn lại không nhúc nhích, dù thế nào cũng sẽ không chờ để bị đánh chứ?
- Ai biết được, vừa rồi hắn nói là Thiết Y đã thua, có lẽ có nguyên nhân gì đó.
. . .
Các binh sĩ nghi hoặc nhìn Hàn Sâm vẫn không nhúc nhích, quả đấm của Thiết Y đã sắp đánh lên trên mặt hắn, nhưng mà hắn vẫn bình tĩnh đứng ở nơi đó như cũ, giống như quả đấm của Thiết Y cũng không phải là đang đánh hắn.
Ngay lúc quả đấm của Thiết Y cách mặt của Hàn Sâm không đến mười phân, tim của tất cả mọi người đều đã nhảy đến cổ rồi, nhưng đột nhiên nhìn thấy Thiết Y sững lại.
Quả đấm của Thiết Y cách Hàn Sâm cũng chỉ có mấy cm, nhưng mà Thiết Y lại bảo trì tư thế kia ngừng lại, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hãi, sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, mà ngay cả trên trán cũng đã rịn ra mồ hôi lạnh, nhìn kỹ tới, còn có thể phát hiện ra thân thể của y đang khẽ run.
- Vừa rồi tôi đã nói qua, anh không nên động thủ thì tốt hơn, nhưng đáng tiếc anh lại không nghe, hiện tại sợ là phải ăn chút khổ rồi.
Hàn Sâm thở dài nói.
- Cậu. . .
Thiết Y há miệng muốn nói cái gì, nhưng chỉ nói ra được một chữ, trong mồm liền mạnh mẽ tuôn ra máu tươi, thân thể hiện ra ánh kim loại liền lập tức trở nên trắng bệch, chỗ bị Hàn Sâm nện lên hiện ra từng dấu quyền đỏ thẫm.
PHỐC!
Thiết Y ra sức muốn đánh một quyền này lên trên mặt Hàn Sâm đang gần trong gang tấc, nhưng mà mới hơi động một chút, máu tươi trong miệng liền mạnh mẽ phun ra, thân thể hùng tráng tựa như cột đổ bịch một tiếng ngã sấp xuống cạnh chân Hàn Sâm, vùng vẫy vài cái đều không thể đứng lên, máu tươi ở trong miệng không ngừng tràn ra ngoài.
Đám người bốn phía đều yên tĩnh, trong sân huấn luyện yên tĩnh tới đáng sợ, tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn cảnh tượng khó tin ở trước mắt kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận