Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 952: Chúng Thần Chi Tử

Hàn Sâm kinh ngạc mở ra Động Huyền Khí cẩn thận quan sát kỹ Thái A Kiếm, một thanh kiếm có thể chém sắt như chém bùn hay không, độ sắc bén kỳ thật chỉ là điều kiện thứ yếu.
Điều kiện chủ yếu nhất tổng cộng có ba thứ, lực lượng, độ cứng cùng tính bền dẻo, nếu như ở dưới tình huống lực lượng không khác biệt nhiều lắm, có thể cắt đứt một thanh kiếm khác, chỉ có thể nói rõ độ cứng cùng tính bền dẻo đều cao hơn thanh kiếm khác.
Thế nhưng mà thanh Thái A Kiếm này là kiếm chế tạo ở thời đại viễn cổ, nghĩ như thế nào thì tài liệu cũng không thể so sánh với độ cứng cùng tính bền dẻo cao của hợp kim thép Z hiện tại, nhưng mà sự thật vừa bày ra ở trước mắt, khiến cho Hàn Sâm không thể không tin tưởng.
Mặc dù chỉ là kiếm gãy dài hai thước, nhưng mà sau khi Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí cẩn thận quan sát kỹ, phát hiện ra bên trong thanh kiếm này thậm chí còn có một tia sinh cơ như có như không.
Chuyện này không khỏi khiến cho Hàn Sâm càng thêm giật mình, ở trong Tí Hộ Sở, vũ khí có sinh cơ thì hắn đã thấy rất nhiều, đều là thú hồn biến thành, có sinh cơ cũng là bình thường.
Thế nhưng mà thanh Thái A Kiếm này lại là sản phẩm ở trong Liên Minh, chế tạo bằng kim loại lạnh như băng, làm sao có sinh cơ được?
- Tôi đã điều tra tư liệu về Thái A Kiếm, nhưng mà cậu cũng biết đấy, ở thời đại viễn cổ có rất ít tài liệu văn tự và tư liệu hình ảnh chân thật lưu truyền tới ngày nay, phần lớn đều là một ít truyền thuyết không có cách nào khảo chứng, thanh Thái A Kiếm này có rất nhiều truyền thuyết, phổ biến nhất trong đó là một loại thuyết pháp, thanh Thái A Kiếm này là do thiên ngoại huyền thiết tạo thành, thiên ngoại huyền thiết theo lời trước kia kỳ thật chính là thiên thạch rơi xuống tinh cầu.
Lưu Manh giải thích nói.
- Thanh kiếm này làm sao lại bị gãy thế?
Hàn Sâm lại hỏi.
Có độ cứng cùng tính bền dẻo như thế, thật sự rất khó tưởng tượng, rốt cuộc là ở dưới tình huống dạng gì, một thanh kiếm như vậy bị đứt rời.
- Việc này chỉ sợ là cậu phải hỏi Tần lão gia tử, mặc dù Lan Đặc gia chúng tôi nhận được thanh kiếm gãy này, nhưng lại biết không nhiều về nó, Tần gia vẫn rất để bụng với thanh kiếm gãy này, bọn họ hẳn biết một chút gì đó đi.
Lưu Manh nói ra.
- Thắng cậu, nó là của tôi?
Hàn Sâm có chút động tâm, một thanh kiếm như vậy, chỉ cần lực lượng của hắn đầy đủ là có thể phát huy ra lực phá hoại mạnh mẽ, chỉ sợ tác dụng còn lớn hơn con dao găm máu kia.
Lưu Manh lấy ra một phần hợp đồng:
- Nếu như cậu không tin tôi. . .chúng ta có thể ký kết hợp đồng.
- Được.
Lúc trước Hàn Sâm không muốn đánh, đó là bởi vì không có chỗ gì tốt, cũng không phải là hắn sợ Lan Đặc gia, hiện tại có thanh Thái A Kiếm này làm tiền đặt cược, tự nhiên Hàn Sâm cũng muốn thử một lần.
Hắn biết rõ Lưu Manh là một Siêu Việt Giả, nhưng mà cũng không biết tố chất thân thể của y cao bao nhiêu, cũng không biết y đã mở ra bao nhiêu đạo khóa gen.
Nghe An Ny nói, Lưu Manh cũng là hai năm gần đây mới tấn thăng thành Siêu Việt Giả, có lẽ tố chất thân thể cùng khóa gen cũng không phải rất cao, thắng sẽ lấy được kiếm, thua cũng không mất cái gì, Hàn Sâm trực tiếp cùng Lưu Manh ký hợp đồng.
- Đến đây đi.
Sau khi ký xong hợp đồng, vẻ mặt của Lưu Manh hưng phấn nhìn Hàn Sâm nói ra.
- Ở chỗ này sao?
Hàn Sâm nhìn cái đình đá nho nhỏ này.
- Có vấn đề gì không?
Lưu Manh nghi ngờ hỏi.
- Trong trang viên phải có sân huấn luyện chứ? Chúng ta vẫn nên đi tới sân huấn luyện đi, đợi lát nữa lỡ như sẩy tay hủy đình đi sẽ không tốt.
Hàn Sâm nói ra.
Ánh mắt của Lưu Manh sáng lên:
- Được, vậy thì đi tới sân huấn luyện.
Y nghe ý tứ lời này của Hàn Sâm, cảm thấy Hàn Sâm đã thật sự muốn buông tay chiến một trận với y, khiến cho lòng y hết sức cao hứng.
Sở dĩ Lưu Manh muốn chiến một trận với Hàn Sâm, cũng không phải là y thật sự không tìm thấy người khác mạnh hơn Hàn Sâm, những Siêu Việt Giả mở ra nhiều đạo khóa gen cũng có số lượng cũng không ít.
Nhưng mà thực lực của bản thân Hàn Sâm mạnh thì chỉ là một trong các điều kiện, Hàn Sâm đánh bại Ngọc Già Lam mới là nguyên nhân chủ yếu mà Lưu Manh muốn khiêu chiến hắn.
Đánh thắng một đồng bào, theo Lưu Manh thì cũng không thể xem như là chuyện đáng để khoe khoang, có thể đánh bại Tu La hoàng tộc mới là thành tựu đáng để y hưng phấn.
Chỉ là dùng thân phận của y, Lan Đặc gia căn bản là không có khả năng cho phép y chiến một trận cùng với Tu La hoàng tộc, cho nên Lưu Manh mới có thể lùi lại mà cầu chuyện khác, muốn đả bại Hàn Sâm đã từng thắng Tu La hoàng tộc.
Hàn Sâm đi theo Lưu Manh ra ngoài hoa viên, đi tới phương hướng sân huấn luyện, lại vừa vặn đụng phải An Ny đang tìm hắn khắp nơi.
- Mấy người đi đâu thế?
An Ny nhìn hai người hỏi.
- Lưu Manh muốn luận bàn với tôi một chút, chúng tôi đang muốn đi tới sân huấn luyện.
Việc này cũng không có gì cần giấu giếm, Hàn Sâm nói thẳng.
- Cậu muốn luận bàn với y?
An Ny giật mình nhìn Hàn Sâm.
- Có vấn đề gì không?
Hàn Sâm nhìn thấy biểu lộ của An Ny, tựa hồ hơi có vẻ không thích hợp.
- Lưu Manh, anh cũng đừng cùng hắn náo loạn, tôi đã đồng ý với Kỷ tiểu thư rồi, phải mang hắn an toàn trở về.
An Ny quay qua nói với Lưu Manh.
Lưu Manh mỉm cười lấy hợp đồng ra:
- Đây không phải là đang đùa giỡn, hợp đồng đều đã ký rồi.
Dừng một chút, Lưu Manh lại nói tiếp:
- Hàn Sâm, tôi đi tới sân huấn luyện chờ cậu. . .cậu nói rõ ràng với An Ny trước đi.
Sau khi Lưu Manh đi, An Ny mới có chút nóng nảy nhìn sang Hàn Sâm nói:
- Làm sao cậu lại đồng ý luận bàn với anh ta? Tôi không phải là đã nói qua với cậu, anh ta là người thừa kế duy nhất của Lan Đặc gia rồi hay sao?
Hàn Sâm mỉm cười nói:
- Không nghiêm trọng như vậy chứ? Chỉ là luận bàn, điểm đến là dừng, tôi không làm anh ta bị thương là được, điểm nắm chắc ấy tôi vẫn có.
An Ny tức giận nói:
- Tổn thương anh ta? Cậu có biết Lưu Manh có một ngoại hiệu là gì không?
- Làm sao tôi biết được, trước kia tôi cũng không biết anh ta.
Hàn Sâm giang hai tay ra nói.
An Ny giận dữ nói:
- Ngoại hiệu của anh ta là Chúng Thần Chi Tử, mặc dù cơ hồ anh ta không tự thân động thủ săn giết dị sinh vật, nhưng mà anh ta từng theo rất nhiều Bán Thần trong Liên Minh tu hành, được những Bán Thần đó tự mình chỉ điểm, bình thường đối luyện cùng anh ta đều là cao thủ tiếng tăm lừng lẫy, cậu tuyệt đối không nên cho là anh ta chưa từng giết qua dị sinh vật, liền thật sự không có năng lực thực chiến. Rất nhiều Bán Thần đều đã nói qua, Lưu Manh là thiên phú kỳ tài, mà ngay cả Bán Thần của Lâm gia đều đã từng nói qua, thiên phú tu hành của Lưu Manh còn ở phía trên Lâm Phong. Kỷ lão gia tử cũng đã từng dạy Lưu Manh, tương tự đều khen anh ta không dứt miệng.
- Nghe có vẻ rất lợi hại đó.
Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
An Ny nói ra:
- Không phải là có vẻ, mà thật sự là rất lợi hại. Chính tôi lúc ở trong không gian thứ hai của Tí Hộ Sở, quân đoàn chúng tôi đi ra ngoài săn bắn, mặc dù Lưu Manh bị người của Lan Đặc gia theo bên cạnh, cấm anh ta ra tay tham dự chém giết dị sinh vật, nhưng mà anh ta chỉ dựa vào chỉ huy cùng chỉ điểm sự thiếu hụt trong võ học của chúng tôi, đã để cho chúng tôi mấy lần lấy yếu thắng mạnh, cũng giúp cho rất nhiều người chúng tôi tăng tiến tu vi võ học, tôi cũng chịu ơn của anh ta rất nhiều.
Hàn Sâm nhìn An Ny từ trên xuống dưới, một hồi lâu mới cười nói:
- Tôi an tâm rồi.
Nói xong, vỗ vỗ bả vai An Ny, đi về phía phương hướng sân huấn luyện.
- Cậu có ý gì?
An Ny nhất thời chưa kịp phản ứng, chờ sau khi kịp phản ứng lại, lập tức liền chán nản.
Đây rõ ràng là Hàn Sâm đang nói cô ta không được, cho nên Lưu Manh từng chỉ điểm qua cô cũng quá bình thường, cho nên mới nói là đã yên tâm.
Mặc dù biết là Hàn Sâm đang nói đùa, An Ny vẫn có chút tức giận, do dự một chút vẫn đuổi theo đi qua, đi theo Hàn Sâm cùng một chỗ tiến vào bên trong sân huấn luyện.
Lưu Manh đã sớm đứng ở bên trong sân huấn luyện, nhìn thấy Hàn Sâm tiến đến, ưu nhã làm một cái thủ thế ra vẻ mời.
Hàn Sâm nhìn nhìn An Ny ở bên cạnh, cho cô ta một cái ánh mắt an tâm, lúc này mới đi vào trong sân huấn luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận