Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 644: Bạo Long Hàng Lâm

Đây là một con dị sinh vật giống như Bạo Long, toàn thân xích lân bao trùm, sau lưng có bốn cánh màu đỏ như lửa, trên đỉnh đầu có một chiếc sừng đinh ốc, trong lỗ mũi còn có hỏa khí phun ra.
Lúc này trong đôi mắt như có hỏa diễm đang thiêu đốt kia nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm và Vương Vũ Hàng, trong miệng phun ra khói nóng, giống như một miệng núi lửa bất cứ lúc nào cũng có thể hoạt động.
- Chia ra để chạy, chú bên trái tôi bên phải.
Hàn Sâm hét lớn một tiếng, quay người sang bên phải bỏ chạy.
Dị sinh vật có khí thế như thế này, Hàn Sâm đoán dù mình mũi tên lông vũ quạ đen dài một thước bắn trúng thân thể của nó, đối với nó cũng chẳng khác gì một sợi lông mềm phất qua.
Vương Vũ Hàng nghe Hàn Sâm chạy về phía bên trái, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng gầm lớn, lửa đỏ khiến người ta sợ hãi từ trong miệng dị sinh vật phụt ra, bắn tới Thần Điện Dị Linh phía sau hai người, nơi đây lập tức bị đốt cháy biến thành biển lửa.
Rống!!!
Con dị sinh vật như Bạo Long kia không chút do dự, lập tức đuổi theo Vương Vũ Hàng.
Vương Vũ Hàng vừa chạy vừa kêu, dáng vẻ bị Bạo Long truy kích vô cùng thê thảm, quần áo trên người bị Bạo Long phun lửa bắn tới, lập tức khiến y bị phỏng phải gào toáng lên.
Hàn Sâm nhanh chóng chạy, vừa chạy vừa nghĩ:
- Chú xui xẻo như vậy, là con dị sinh vật kia muốn đuổi theo chú, chuyện này không có quan hệ gì với tôi đâu nhé, không phải tôi cố ý hại chú.
Lúc này Hàn Sâm đã chạy ra khỏi khu vực nguy hiểm, sắp có thể rời khỏi Thần Vực Đảo rồi.
Thế nhưng Vương Vũ Hàng bên kia vẫn luôn truyền đến tiếng kêu thảm thiết, bị Bạo Long đuổi tới mức trời cao không có đường chạy, địa ngục không cửa vào, xem ra muốn bỏ chạy cũng không có khả năng rồi.
- Liên quan gì đến mình, mình mới vừa gặp y một chút mà thôi, căn bản không quen thuộc gì.
Hàn Sâm thầm nghĩ, nhưng chân hắn lại không bước đi được.
Con người này tuy không may mắn, nhưng không phải người xấu, y còn là chú nhỏ của Vương Manh Manh, nếu thật sự bỏ đi như thế, trong lòng Hàn Sâm vẫn có chút không thoải mái.
- Y xui xẻo như vậy, cho dù hôm nay không chết ở chỗ này, về sau vẫn phải xong đời. . .
Hàn Sâm ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng vẫn cắn răng quay người bay trở về Bạo Long bên kia.
Nếu như khi nãy Vương Vũ Hàng cùng chạy theo hắn, muốn đẩy mối họa về phía hắn bên này, hai mắt Hàn Sâm chắc chắn sẽ không nháy lập tức bỏ chạy.
Thế nhưng Vương Vũ Hàng tự biết mình không may, vừa nghe xong lời Hàn Sâm nói, một mình xoay sang chạy về phía khác, dẫn dụ Bạo Long đi, người này thật sự rất chính trực.
- Được rồi, mình sẽ cố sức một lần, có thể cứu mạng y hay không phải xem vận mệnh của y rồi.
Hàn Sâm triệu hồi ra nỏ Khổng Tước, lắp mũi tên lông vũ quạ đen vào máng nỏ, dần dần tiếp cận tới con Bạo Long kia.
Hiện tại Thần Vực Đảo đã biến thành một biển lửa, trong miệng con Bạo Long kia liên tục phun ra hỏa diễm, ngay cả kim loại cũng bị đốt cháy, hơn nữa tốc độ của nó cực nhanh, Vương Vũ Hàng căn bản không thể thoát được, trên người đã bị phỏng rất nhiều chỗ, tóc cũng bị đốt cháy.
Nhưng Vương Vũ Hàng quả thật có chút bổn sự, thoạt nhìn tuy có chút thê thảm, nhưng y bị đuổi lâu như vậy, vẫn không có vết thương lớn gì, nhìn chỉ có chút thảm mà thôi, kỳ thật y chỉ là bị thương ngoài da thôi.
Hàn Sâm cũng không phải một tiểu tử vừa trải việc đời, đứng ở xa nhìn Bạo Long đuổi theo Vương Vũ Hàng mà không xông lên, chỉ đứng đó tìm cơ hội.
Điều này khiến Hàn Sâm biết được một sự thật, Vương Vũ Hàng thật sự là người không may, cũng không biết tại sao, con Bạo Long kia nhất định đuổi theo Vương Vũ Hàng, một mực phun ra lửa đỏ muốn dồn y vào chỗ chết.
- Người này đúng là lão luyện, hoàn toàn có thể kéo hết giá trị thù hận đi.
Hàn Sâm đứng ở xa nhìn, trong lòng âm thầm cảm thán.
Đứng nhìn một lát, Hàn Sâm cũng không có phát hiện ra sơ hở gì, con Bạo Long kia toàn thân bao trùm xích lân, vừa nhìn liền biết vô cùng cứng rắn, rất khó công phá.
Nhưng luận về tốc độ thì trong nhóm sinh vật siêu cấp thần huyết xem như tương đối chậm, không nói tới quạ đen, cho dù là so với Hồng Vân Loa Tử kia, tốc độ của Bạo Long cũng chậm hơn không ít.
- Tốc độ như vậy, cho dù nó quay đầu đuổi theo mình, mình cũng có thể dễ dàng thoát đi, đành thử một lần vậy.
Hàn Sâm đứng một chỗ trên cung điện, giơ nỏ Khổng Tước lên nhắm ngay tới mắt con Bạo Long kia, chờ đợi một cơ hội thích hợp.
Bành!
Mũi tên lông vũ quạ đen bị Hàn Sâm bắn ra ngoài, vượt qua hơn khoảng cách 10m, lập tức sắp bắn trúng một mắt của Bạo Long, nhưng ai biết cái con Bạo Long kia lại nháy mắt một cái, chặn mũi tên lông vũ quạ đen lại.
Coong!
Mũi tên lông vũ quạ đen vẫn đâm vào trong, cắm ngay trên mí mắt cái con Bạo Long kia.
Trên mí mắt Bạo Long cũng không có lân giáp, hiển nhiên rất yếu ớt, Bạo Long bị đau lập tức gầm lên một tiếng, xoay người hung hăng trừng mắt nhìn về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm vội vàng xoay người bỏ chạy, quả nhiên con Bạo Long kia trực tiếp đuổi theo, giống như một cỗ như súng phun lửa siêu khổng lồ, Hàn Lâm chỉ cảm thấy nhiệt độ bốn phía ầm ầm tăng cao, lông tóc trên người hắn cũng sắp bị nướng khét rồi.
- Hàn lão đệ nhân nghĩa a, tôi biết ngay cậu sẽ trở về cứu tôi mà, cậu đúng là một người tốt.
Vương Vũ Hàng đứng bên kia cảm động hô lớn.
- Người tốt em gái chú ấy.
Hàn Sâm hét lớn:
- Chú nhanh nghĩ biện pháp dẫn dụ nó đi, để cho tôi bắn thêm mấy mũi tên, nói không chừng còn có thể bắn chết nó đấy.
- Được được được.
Vương Vũ Hàng liên tục đồng ý.
Hàn Sâm vốn nghĩ rằng Vương Vũ Hàng sẽ triệu hồi ra cung tiễn gì đó, kém cỏi nhất cũng là vũ khí thú hồn đánh về phía Bạo Long.
Ai ngờ Vương Vũ Hàng lại nhặt một khối kim loại từ dưới đất, ném về phía con Bạo Long kia.
Keng!
Khối kim loại đập lên lân giáp trên người Bạo Long, thoạt nhìn cũng không tạo thành tổn thương gì, nhiều lắm cũng chỉ tính là gãi ngứa cho cho Bạo Long mà thôi.
Ai ngờ con Bạo Long kia lại dừng đuổi theo Hàn Sâm, quay người nhìn về phía Vương Vũ Hàng.
- Đại cẩu, theo đuổi tao đi, theo đuổi tao đi.
Vương Vũ Hàng hô lên với Bạo Long, còn quay về phía Bạo Long, đẩy đẩy mông, lấy tay vỗ lên mông hai cái:
- Đến cắn tao đi. . . đến cắn tao đi. . .
Khi nãy Vương Vũ Hàng đã bị đốt đến mức áo giáp rách rưới, mông cũng bị lộ ra rồi, lúc này còn vừa uốn éo vừa vỗ mông, cảnh tượng này thật sự rất khó diễn tả.
Trên trán Hàn Sâm chảy xuống ba đường hắc tuyến, nghĩ thầm:
- Người này quá giỏi rồi? Chú chỉ cần dụ dỗ Bạo Long mà thôi, tỏ vẻ như thế, còn không bằng hung hăng đi lên đánh nó một phát.
Thế nhưng ai biết con Bạo Long kia lại như thật sự bị chọc giận, ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng giận dữ, một luồng hỏa diễm phun thẳng tới Vương Vũ Hàng, so với hỏa diễm khi nãy phun Hàn Sâm còn mạnh hơn gấp bội.
Vương Vũ Hàng bị đốt đến mức kêu lớn, xoay người chạy đi, con Bạo Long kia lại liều mạng đuổi tới.
- Ôi mẹ ơi, thế mà cũng được?
Hàn Sâm mở to hai mắt nhìn, Vương Vũ Hàng thật sự đã lật đổ tam quan của hắn.
- Hàn lão đệ, mau cứu tôi đi, tôi sắp bị nướng chết rồi.
Vương Vũ Hàng vừa chạy vừa kêu to, hai tay còn dốc sức liều mạng dập dập mồi lửa trên người.
- Chú nhỏ, chú kiên trì một chút.
Hàn Sâm lại giơ nỏ Khổng Tước lên, một lần nữa nhắm thẳng tới ánh mắt của Bạo Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận