Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2456. Người phụ nữ trong ngôi nhà gỗ.

Hàn Sâm hơi do dự trong lòng, không biết nên ở lại trong mắt của Ma Linh, hay là nên chiếu vào trong mắt của người phụ nữ.
Từ trong lời nói người phụ nữ đó, hắn đại khái có thể phán đoán được nàng bị Ma Linh giam cầm ở nơi này. Nếu Hàn Sâm chiếu vào bên trong mắt nàng, cho dù không bị phát hiện, cũng rất có thể không tìm được cơ hội rời khỏi.
Nếu tiếp tục ở trong mắt của Ma Linh, ai mà biết được Ma Linh này sẽ ở lại trong Luân Hải Ma Xa bao lâu. Nếu hắn ngồi ở bên trong mấy trăm năm, thì thật sự thảm rồi.
“Người phụ nữ chắc hẳn dễ đối phó hơn Ma Linh một chút, cho dù có bị phát hiện thì cũng dễ chạy trốn hơn.” Hàn Sâm cảm thấy Ma Linh dường như muốn rời khỏi, lập tức không còn do dự nữa. Ngay khi Ma Linh muốn xoay người di chuyển tầm mắt, hắn trực tiếp chiếu vào trong mắt của người phụ nữ.
Trong tiếng mắng chửi của người phụ nữ, Ma Linh đi từng bước xuống núi. Nhìn theo bóng lưng của Ma Linh, không hiểu sao đáy lòng Hàn Sâm lại có vài phần thương cảm.
“Cuối cùng cũng khôi phục lại bình thường rồi.” Cuối cùng trong mắt của Hàn Sâm cũng có màu sắc, không giống như vừa rồi, khi ở trong mắt của Ma Linh, tất cả mọi thứ nhìn thấy được đều có hai màu đen trắng.
Người phụ nữ nhìn thấy Ma Linh biến mất, cuối cùng cũng không mắng chửi nữa, xoay người rời khỏi cửa sổ.
Ánh mắt của người phụ nữ chuyển động. Theo tầm mắt của nàng, Hàn Sâm đại khái nhìn thấy được một vài cảnh tượng bên trong phòng, phát hiện trong phòng có bày từng hàng giá sách, bên trên giá sách được đặt đủ loại sách bằng nhiều chất liệu.
Bởi vì tầm mắt của người phụ nữ di chuyển rất nhanh, Hàn Sâm không nhìn kịp những quyển sách đó tên là gì.
Người phụ nữ đi xuống nhà gỗ từ cầu thang. Vượt ngoài dự liệu của Hàn Sâm, người phụ nữ vừa rồi còn mắng chửi hung dữ như thế, nhưng nàng lại đi ra bên ngoài sân, cầm quyển “Hoàng Cực Kinh Thế Lục” bằng đá đó về.
Sau khi trở về căn lầu gỗ, người phụ nữ tiện tay vứt quyển “Hoàng Cực Kinh Thế Lục” trên đất, lại hung dữ giẫãm lên hai cái, giống như đang phát tiết sự phẫn nộ trong lòng.
Nhưng không bao lâu sau, người phụ nữ lại nhặt quyển “Hoàng Cực Kinh Thế Lục” từ trên đất lên, sau khi dùng vải lau sạch sẽ thì vứt nó lên trên một cái giá sách.
Không lâu sau, người phụ nữ lại đứng ngồi không yên, mau chóng đứng dậy đi đến phía trước giá sách, đặt quyển “Hoàng Cực Kinh Thế Lục” ngay ngắn lại.
“Người phụ nữ này có bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế à?” Hàn Sâm càng nhìn càng cảm thấy người phụ nữ này thật quái dị.
Ngọn núi nhỏ không có những sinh vật khác, cũng chỉ có một sinh vật là người phụ nữ này trong căn nhà gỗ, Hàn Sâm muốn chạy trốn từ trong mắt của nàng gần như là không thể.
“Không biết thực lực của người phụ nữ này thế nào. Nếu như thực lực
của nàng bình thường, đợi sau khi tên Ma Linh đó đi xa, ta sẽ trực tiếp lao ra khỏi mắt của nàng rồi chạy trốn đi là được.” Hàn Sâm quyết định quan sát chỉ tiết người phụ nữ này trước.
Người phụ nữ này quả thật rất quái dị. Sau khi đặt quyển sách xong thì nàng ngồi bên cạnh cửa sổ, ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ. Lúc này Hàn Sâm mới phát hiện những đám mây bên ngoài hòn đảo nhỏ này không phải là màu trắng, mà là một màu vàng nhạt, giống như bơ đã hơi ngả sang màu vàng.
Hàn Sâm vui mừng trong lòng, lập tức lấy ra Khối rubik Vạn Giới chụp hết mọi cảnh sắc bên ngoài lại, sau đó gửi cho Bảo Giám trưởng lão.
“Không phải muốn bắt ta để nhận thưởng sao? Vậy thì cứ tới đây thử xem đi.” Sau khi Hàn Sâm chụp phong cảnh xong, còn tự nói một câu với Khối rubik Vạn Giới.
Sau khi Bảo Giám trưởng lão nhận được cảnh tượng của Hàn Sâm, lập tức xử lí, sau đó thao tác xong liền chiếu ra.
Hàn Sâm không biết hiệu quả của những thứ truyền ra thế nào, nhưng mà điều hắn có thể làm chỉ có như vậy thôi.
May mà trong căn nhà gỗ không có những đồ vật như tấm gương. Nếu không sau khi người phụ nữ soi gương, sẽ phát hiện con ngươi bên mắt trái trong gương của nàng ta biến thành màu đỏ như máu, nhất định sẽ biết có vấn đề.
Người phụ nữ ngồi trước cửa sổ ngẩn ngơ rất lâu, không biết nàng đang suy nghĩ cái gì. Khi Hàn Sâm cho rằng nàng vẫn cứ tiếp tục ngẩn ngơ như thế, cuối cùng người phụ nữ đó vẫn cử động.
“Haizz!” Người phụ nữ thở dài một tiếng, nhấc người đi đến một cái bàn ở trong phòng.
Trên bàn được bày rất nhiều sách, còn có một số giấy bút, không nhìn thấy thiết bị điện tử nào, chắc nơi này cũng chịu ảnh hưởng của lực gió bão từ Thiên hà, không thể sử dụng được thiết bị điện tử.
Giống với phong cách trong phòng của người phụ nữ, tất cả mọi thứ trên bàn đều được sắp xếp rất có thứ tự, sách vở và sổ tay đều rất ngay ngắn, bút đều được đặt bên trong ống đựng bút, hơn nữa toàn bộ đều dựa về một phía.
Người phụ nữ này rõ ràng là mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nghiêm trọng. Đến khi nàng ngồi vào trước bàn học, lấy một quyển trên cùng chồng sổ tay ra, mở cuốn sổ tay, lật đến một trang trắng ở chính giữa.
Người phụ nữ đó vừa suy nghĩ vừa viết một số gì đó lên trên cuốn sổ †ay trống không, có chữ viết, có chữ số có cả kí hiệu, còn có một số công thức Hàn Sâm nhìn mà không hiểu.
Hàn Sâm không nhìn thấu rốt cuộc người phụ nữ đó đang làm gì, người phụ nữ viết được một lúc lại suy nghĩ một lát. Sau đó nàng đứng dậy lấy một quyển sách từ trên giá sách xuống, lật sách dò tìm nội dung.
“Sâm La Vạn Tượng? Đây không phải là thuật gen chỉ đứng sau ‘Vô Tự Thiên Thư” của Trấn Thiên Cung sao?” Hàn Sâm đã hơi kinh ngạc, bởi vì Sâm La Vạn Tượng cũng là bí mật không được truyền ra ngoài của Trấn Thiên Cung.
Chuyện xảy ra tiếp theo lại khiến Hàn Sâm càng kinh ngạc hơn. Người phụ nữ vừa vừa lật xem rất nhiều sách, những quyển sách đó đều là thuật gen tuyệt đỉnh của các tộc, thậm chí có rất nhiều đều là bí mật không được truyền ra ngoài.
Trong số đó, Hàn Sâm lại nhìn thấy “Tam Thể Hợp Nhất Huỷ Diệt Hổn Độn Thời Quang” của tộc Huỷ Diệt, còn có “Phá Tà Long Tức” của Long tộc, vân vân… Những thuật gen nổi tiếng chấn động trong đại vũ trụ gen nhiều vô số kể, còn có một số thuật gen mà Hàn Sâm chưa từng nghe thấy.
“Người phụ nữ này rốt cuộc có lai lịch gì? Sao nàng lại có nhiều thuật gen bí truyền như thế? Không phải đều được Ma Linh cướp về cho nàng chứ? Chuyện này cũng không thể nào. Các chủng tộc lớn lại không phải là đồng tử đưa tặng bí tịch, ai lại thường xuyên không có chuyện gì cầm thuật gen truyền trong gia tộc chạy đến nơi như tinh vực Thiên Hà này dạo chơi chứ?” Hàn Sâm càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái.
Nhưng cuối cùng Hàn Sâm cũng làm rõ được người phụ nữ này đang làm gì rồi. Chắc hẳn nàng đang nghiên cứu một thuật gen, nhưng Hàn Sâm không xem hiểu những thứ nàng viết ra, không biết thứ mà nàng †a nghiên cứu rốt cuộc là thuật gen gì.
Việc này giống như những người bình thường đều sử dụng một phần mềm máy tính, nhưng những phần mềm đó được chế tạo thế nào, cho dù những người bình thường nhìn thấy lập trình viên làm việc, cũng không hiểu được rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Trừ khi Hàn Sâm có thể nhìn thấy thuật gen thành phẩm được nghiên cứu ra, nếu không chỉ nhìn nội dung công việc của nàng, căn bản không nhìn ra được đó là thuật gen gì, nàng sử dụng quá nhiều kí hiệu thay thế nội dung và công thức.
“Không được… Ý tưởng này cũng không hiệu quả… Dưới tình huống duy trì tính toàn vẹn, không có sinh vật nào có thể đạt đến tố chất cơ thể cần thiết để tu luyện… Nếu hạ thấp yêu cầu về tố chất tu luyện thì không có cách nào duy trì được tính toàn vẹn, vậy thì không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa rồi… Rốt cuộc phải làm sao mới có thể hạ thấp tố chất cần thiết để tu luyện dưới tình huống duy trì được tính toàn vẹn đây?” Người phụ nữ tự lẩm bẩm, dường như đang trầm ngâm suy nghĩ, nhưng từ đầu đến cuối cũng không giải quyết được vấn đề nàng gặp phải này.
Suy nghĩ trong chốc lát, dường như không suy nghĩ ra cách giải quyết được, người phụ nữ đi đến phía trước giá sách, lấy bộ “Hoàng Cực Kinh Thế Lục” đó xuống xem.
Hết chương 2456.
Bạn cần đăng nhập để bình luận