Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2707. Sinh Tử Thuận Theo Ý Trời

Bảo Liên cũng không muốn giết Hàn Sâm trước mặt tộc Thái Thượng nhưng nhân cơ hội này dạy cho Hàn Sâm một bài học nhớ đời, tộc Thái Thượng cũng không thể nói gì.
Song Bảo Liên biết trên người Hàn Sâm có sẵn Ngưng Thị của Medusa, đến Mông Liệt còn bị hắn cố định trong hư không, tộc Hoàng Cực đã bỏ ra cái giá rất lớn mới cứu được Mông Liệt ra, Bảo Liên vẫn chỉ là cấp Nguyên Cơ, tất nhiên càng không dám thử Ngưng Thị của Medusa.
“Bọn ta đưa Hàn Sâm đến Thần Vực để luyện tập, hy vọng Bảo Liên điện hạ có thể chỉ điểm cho hắn đôi chút.” Lý Khả Nhi nói.
“Nếu hai vị tiểu thư đã mở lời thì đương nhiên tại hạ trợ giúp. Nhưng đao kiếm không có mắt, làm ai bị thương thì không tốt, theo ta thấy vẫn đừng nên sử dụng dị bảo thì tốt hơn, hai vị tiểu thư cảm thấy thế nào?” Bảo Liên mỉm cười, nói.
“Bảo Liên điện hạ nói rất đúng.” Ling Lung đã nhìn thấu tâm tư của Bảo Liên nhưng vẫn đồng ý.
Một là, nếu như không đồng ý thì Bảo Liên sẽ có cớ để từ chối chiến đấu với Hàn Sâm. Hai là, nếu như sử dụng dị bảo thì sự lĩnh ngộ chiến đấu của bản thân Hàn Sâm sẽ ít đi, đây cũng là điều mà Linh Lung và Lý Khả Nhi không muốn nhìn thấy.
Còn về Bảo Liên sẽ xuất chiêu giết chết Hàn Sâm hay không, Linh Lung cho rằng cũng không cần lo lắng. Bảo Liên chỉ là một Thần Hóa Nguyên Cơ, cho dù không dùng dị bảo thì Thần Du Thuật của Hàn Sâm cũng đã luyện khá ổn rồi, muốn tẩu thoát cũng không phải chuyện khó. Có bọn họ ở bên cạnh, Hàn Sâm không đến mức bị đánh chết.
Hàn Sâm không có ý kiến gì. Hắn cũng muốn thử xem, bản thân kém hơn bao nhiêu so với Thần Hóa Nguyên Cơ.
Bảo Liên thấy Linh Lung đồng ý thì lập tức mỉm cười nói: “Nếu đã như thế thì việc này tại hạ chắc chắn sẽ giúp đỡ.”
Hàn Sâm biết ý đồ của Bảo Liên nhưng cũng không nói thẳng ra, chỉ đến trước mặt Bảo Liên, quan sát Bảo Liên từ trên xuống dưới rồi nói: “Bảo Cầm xưng hô với các hạ như thế nào?”
Nghe Hàn Sâm nhắc đến Bảo Cầm, trong mắt Bảo Liên lóe lên ánh sáng lạnh, thản nhiên nói: “Bảo Cầm và ta cùng một gia tộc.”
“Hoá ra là người nhà. Vậy thì thật đúng lúc, lần trước không thể chính †ay kết thúc với hắn, nếu đã cùng gia tộc thì đặt một dấu chấm hết với ngươi cũng như nhau.” Hàn Sâm nói.
“Tất nhiên là giống nhau, ngươi muốn kết thúc thế nào?” Bảo Liên cười lạnh nói.
“Nếu đã muốn kết thúc thì tất nhiên phải phân rõ sống chết, ngươi cũng không cần bận tâm đến bọn họ, sử dụng hết bản lĩnh mà ngươi có ra đi, sinh tử thuận theo ý trời.” Hàn Sâm nói
“Hừ, ngươi muốn dùng khiên Medusa để đối phó với ta sao?” Bảo Liên lạnh lùng nhìn Hàn Sâm rồi nói. Hắn đương nhiên không cho rằng Hàn Sâm tốt bụng đến thế, sẽ cố ý để hắn giết.
Hàn Sâm cũng không lên tiếng, trực tiếp cởi hết từng món của bộ giáp Thần Thái Dương trên người xuống đưa cho Lý Khả Nhi, cuối cùng còn giao cả khiên Medusa cho nàng.
“Giống như lúc trước đã nói, ta không dùng dị bảo gì hết, ngươi có thể tuỳ ý.” Làm xong hết mọi thứ, Hàn Sâm mới nhìn Bảo Liên nói.
Bảo Liên nghi ngờ nhìn Hàn Sâm, không biết rốt cuộc hắn định làm gì, hành vi hiện giờ của Hàn Sâm trông cứ như đang tìm đường chết vậy. Nhưng hắn không tin một người như Hàn Sâm lại tự tìm đường chết, cho rằng Hàn Sâm nhất định có âm mưu gì đó.
“Sao thế? Đường đường là Thần Hoá của Tộc Hoàng Cực mà cũng phải sợ một Bán Bộ Thần Hoá tay không tấc sắt sao?” Hàn Sâm như cười như không nhìn Bảo Liên nói.
“Chỉ sợ hai vị tiểu thư không đồng ý.” Bảo Liên hừ lạnh, nhìn về phía của Linh Lung và Lý Khả Nhi nói.
Linh Lung nghe xong bèn nói: “Nếu đã là quyết định của bản thân hắn thì bọn ta cũng không có quyền can thiệp.”
Nàng và Lý Khả Nhi đều có thể đọc hiểu được ý đồ của Hàn Sâm, tất nhiên không cần Hàn Sâm mở miệng giải thích.
“Nếu đã như thế thì đừng trách tại hạ không nể mặt Tộc Thái Thượng.” Thần quang trong ánh mắt Bảo Liên sáng rực lên, nhìn chằm chằm Hàn Sâm, xích Trật Tự ở trên người tuôn ra trong chớp mắt, nở rộ giống như cánh hoa, bao lấy thân thể của hắn.
Sắc mặt Hàn Sâm không thay đổi nhưng sức mạnh của Gen Vật Ngữ đã bị đẩy đến cực hạn, nhìn Bảo Liên nói: “Động thủ đi, để ta xuất chiêu trước thì e rằng ngươi sẽ không có cơ hội để đánh trả đâu.”
“Nếu ngươi đã muốn tìm đường chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.” Bảo Liên nghe vậy cực kỳ phẫn nộ, sát ý ở trong mắt loé sáng. Nhưng không vì thế mà hắn hoảng loạn, năm ngón tay mở rộng tóm về phía
của Hàn Sâm.
Chỉ thấy xích Trật Tự hiện ra bên ngoài thân thể Hàn Sâm giống như một đoá hoa sen khổng lồ, cánh hoa nhanh chóng thu lại, muốn bao lấy Hàn Sâm bên trong.
Hàn Sâm vừa nảy ra ý niệm thì người đã trượt ra ngoài nhanh như cưỡi gió.
Mỗi chiêu mỗi thức của Bảo Liên giống như hoa sen nở rộ, những nơi sức mạnh đi qua trăm hoa đua nở, mãi không lụi tàn, khiến Hàn Sâm rơi vào biển hoa.
Hàn Sâm cũng không hoảng loạn, vẫn cứ lang thang ở bên trong biển hoa, từ đầu đến cuối đều không bị xích Trật Tự của Bảo Liên làm bị thương.
“Năng lực chiến đấu của Hàn Sâm lại tiến bộ rồi, Bảo Liên cấp Thần Hoá lại không khiến hắn cảm thấy áp lực chút nào.” Lý Khả Nhi đọc được cảm giác của Hàn Sâm bèn thở dài nói.
Linh Lung khẽ gật đầu: “Xem ra trận chiến với Xích Huyết Ma Quỷ đã đem đến lợi ích rất lớn cho sự trưởng thành của hắn. Đáng tiếc chúng †a không thể nhìn trộm tình hình chi tiết của trận chiến đó, nếu không sẽ có ích cực lớn cho chúng ta.”
“Không sao, bên trong Thần Vực chắc chắn có thể gặp được vô số cao thủ, thứ chúng ta có chính là cơ hội.” Lý Khả Nhi nói.
“Vẫn khác lắm. Trận chiến với Xích Huyết Ma Quỷ mới thật sự là trận chiến sinh tử, còn ở bên trong Thần Vực, cao thủ các tộc sẽ nể mặt Tộc Thái Thượng ta, rất ít người sẽ ra tay tàn nhẫn với Hàn Sâm. Thứ mà Hàn Sâm đạt được có hạn, không thể đánh đồng với trận chiến sinh tử thật sự”
Linh Lung ngừng một chút lại nói: “Rất có thể trận chiến này giúp ích lớn nhất cho Hàn Sâm, ngươi và ta dùng tâm cảm ngộ, chắc sẽ có được thu hoạch.”
Lý Khả Nhi gật đầu, hai người không lên tiếng nữa, lĩnh ngộ tỉ mỉ tất cả cảm nhận và sự thay đổi tâm lý của Hàn Sâm ở trong trận chiến.
Trong lòng Bảo Liên lại thấy hơi ngờ vực. Không ngờ nhất thời hắn lại không thể làm gì được Hàn Sâm. Sức mạnh và tốc độ của hắn đúng là mạnh hơn Hàn Sâm nhưng Hàn Sâm vẫn đoán được hắn sẽ xuất chiêu như thế nào, lúc nào cũng có thể lùi về vị trí an toàn trước, khiến đòn tấn công của hắn nhiều lần vô hiệu.
Trong lòng Hàn Sâm lại hơi thất vọng. Cùng là Thần Hóa Nguyên Cơ, Bảo Liên kém xa Xích Huyết Ma Quỷ, có lẽ về mặt sức mạnh xấp xỉ nhau nhưng ý cảnh và năng lực chiến đấu lại kém hơn rất nhiều.
“Cũng đúng, Xích Huyết Ma Quỷ đó sở hữu ý cảnh và suy nghĩ của cấp Chân Thần, không phải Thần Hóa Nguyên Cơ bình thường có thể so sánh được.” Hàn Sâm phát hiện, tuy bản thân chiến đấu với Thần Hóa Nguyên Cơ bình thường vẫn hơi kém hơn nhưng Thần Hóa Nguyên Cơ muốn áp chế hắn lại không dễ đến thế. Nếu bốn loại thuật gen đều thăng lên Bán Bộ Thần Hoá, nói không chừng có thể trực tiếp đối kháng chính diện với Thần Hóa Nguyên Cơ.
Bảo Liên vẫn không thể áp chế Hàn Sâm, sắc mặt càng ngày càng khó coi. Hắn đường đường là Thần Hoá tộc Hoàng Cực, vậy mà đến một Hàn Sâm không sử dụng dị bảo cũng không áp chế nổi. Nếu chuyện này truyền ra ngoài thì hắn còn mặt mũi nào nữa.
Bảo Liên thấy Linh Lung và Lý Khả Nhi bên cạnh không có phản ứng, trong lòng thầm nghĩ: “Nếu Hàn Sâm đã tự tìm đường chết thì dù ta có giết hắn, Tộc Thái Thượng cũng không thể nói gì được.”
Lòng nghĩ đến đây, Bảo Liên không còn do dự nữa, thần quang trên trán phóng ra, một đoá hoa sen màu trắng hiện ra từ trên trán hắn, đồng thời nhanh chóng nở rộ.
“Cuối cùng cũng đến rồi, không biết tên Bảo Liên này sẽ là hoàng thể như thế nào.” Hàn Sâm đã tính trước được điều này, vẫn luôn nhìn chằm chằm Bảo Liên.
Hết chương 2707.
Bạn cần đăng nhập để bình luận