Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 383: Nhóm Người Đầu Tiên Tiến Vào Tí Hộ Sở

Sau khi đám người Dương Vĩnh Thành tỉnh lại, rất nhanh đã biết xảy ra chuyện gì, ánh mắt nhìn về phía Chu Đình giống như muốn giết người vậy, có người trực tiếp rút đao muốn chém Chu Đình.
Hàn Sâm lại đưa tay ngăn cản bọn hắn, người nọ hỏi Hàn Sâm:
- Hàn thiếu, cậu làm vậy là có ý gì?
Nếu như không phải vì Hàn Sâm cứu bọn họ, chỉ sợ trong cơn giận dữ, bọn họ sẽ chém cả Hàn Sâm.
- Y đã mua mạng từ tay tôi, mạng này của y mọi người vẫn phải để lại cho y đấy.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói:
- Hơn nữa, cho dù muốn giết, ít nhất mọi người cũng phải đợi nhị thiếu gia tới hỏi rồi mới giết chứ?
Hàn Sâm sở dĩ muốn bảo vệ Chu Đình, chủ yếu nhất là vì hắn muốn xem khi Ninh Nguyệt nhìn thấy Chu Đình sẽ nói gì, tiện thể cũng có thể tìm hiểu thêm một chút chuyện về hai nhà Trần Ninh.
Chuyện của cha hắn khó bề phân biệt, trong đó có quá nhiều điểm đáng ngờ, nếu như không tìm hiểu sâu hơn, chỉ sợ sẽ rất khó biết rõ được chân tướng.
Nếu không phải như thế, Hàn Sâm cũng không muốn cứu đám Dương Vĩnh Thành, nếu là Hàn Sâm lúc trước, hắn trực tiếp giết Chu Đình là xong hết mọi chuyện.
Nhưng Hàn Sâm bây giờ không thể không nghĩ nhiều một chút, ít nhất hắn cần biết rõ ràng, Ninh gia có phải kẻ thù của mình hay không.
Hơn nữa có một số việc khiến Hàn Sâm vô cùng nghi hoặc, với thực lực của tập đoàn Tinh Vũ, không khó diều tra ngọn ngành Hàn gia, nếu như trước kia ông cố của hắn thật sự có quan hệ gì đó với Ninh gia, sao Ninh gia lại một chút phản ứng cũng không có?
Hoặc là nói bọn họ đã hiểu rõ về Hàn gia, từ lúc đầu chính đã nhằm vào Hàn gia, nhưng nói như thế cũng không đúng, nếu nói như vậy, sao cha hắn lại dặn khi bọn họ gặp chuyện thì đi tìm Ninh gia?
Hàn Sâm không nghĩ cha mình là một người ngu xuẩn, trái lại, trong ấn tượng của Hàn Sâm, tuy tính cách cha hắn ôn hòa, nhưng lại là một người thông minh, nếu không thì cha hắn cũng không thể phát triển một cái xưởng nhỏ đến quy mô hơn một tỷ.
Tuy nói ngày nay trong Liên Minh có hơn một tỷ cũng không tính là gì, nhưng một xưởng nhỏ không có bối cảnh gì, mà lại phát triển tới quy mô có thể làm được hơn một tỷ, đây là chuyện không dễ dàng.
- Nếu đã như vầy, vậy thì nghe lời Hàn thiếu vậy.
Dương Vĩnh Thành ngăn mọi người lại, nhẹ gật đầu nói ra.
Đám người ép Chu Đình trở về, trên đường Hàn Sâm nghe bọn họ mắng Chu Đình không ít, giống như trước kia bọn họ căn bản không nghĩ tới Chu Đình lại là một tên gian tế.
- Hàn thiếu, cậu thực sự sẽ bảo vệ mạng của tôi chứ?
Nửa đêm mọi người hạ trại ngủ, đến phiên Hàn Sâm gác đêm, Chu Đình vốn bị trói chặt bắt đầu di chuyển, bò đến bên cạnh Hàn Sâm thấp giọng hỏi.
Hàn Sâm không để ý tới y, tự mình nướng thịt trên đống lửa.
- Hàn thiếu, có hứng thú làm một buôn buốn bán với tôi hay không?
Chu Đình lại tiếp tục nói.
Thấy Hàn Sâm vẫn không để ý tới y, Chu Đình cũng có chút nóng nảy, cắn răng một cái, hạ giọng cực nhỏ nói:
- Hàn thiếu, thanh chủy thủ kia của cậu, dù như thế nào cũng không thể lộ ra, nếu không mạng của cậu cũng sẽ không còn.
Ánh mắt Hàn Sâm rơi vào trên người Chu Đình, nhưng không lên tiếng, chỉ nhìn y như vậy.
- Phía trên thần gen, còn có một loại siêu cấp thần gen, dù là Ninh gia hay Trần gia chúng tôi, hơn trăm năm qua, đã bỏ ra cái giá mà người bình thường khó có thể tưởng tượng ra để tìm kiếm, nhưng đến nay vẫn không thu hoạch được gì, hiện tại thứ có khả năng chém giết dị sinh vật trên sinh vật thần huyết nhất, đạt được siêu cấp thần gen, chính là thanh chủy thủ trên tay cậu kia, Ninh Nguyệt nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào để đạt được nó, dao găm trên tay cậu, ngươi sẽ còn một cơ hội sống sót, nếu như mất đi, cậu cũng sẽ cách cái chết không xa…
Chu Đình tiếp tục nói với Hàn Sâm.
- Nếu đã không có ai có thể giết những dị sinh vật đó, sao nhà các anh lại biết rõ còn có siêu cấp thần gen?
Trong nội tâm Hàn Sâm có chút kích động, trên mặt vẫn giữ vẻ lạnh nhạt như cũ.
- Lúc trước tôi đã nói vơi cậu, vị lão gia nhà của tôi và tổ tiên Ninh gia cùng công tác trong một cơ quan, cậu biết đó là cơ quan gì không?
Mặc dù Chu Đình đang hỏi Hàn Sâm, nhưng cũng không đợi Hàn Sâm trả lời, y đã thấp giọng tiếp tục nói:
- Bọn họ thuộc cơ quan gọi là khoa điều tra đặc công, lúc trước sau khi phát hiện ra kỹ thuật không gian truyền tống, đám người đầu tiên dùng truyền tống tiến vào Tí Hộ Sở, chính là mấy tổ hành động khoa điều tra đặc công, tin tức về siêu cấp thần gen, chính là do bọn họ lưu lại.
Hàn Sâm nhịn xuống kích động trong lòng, nhỏ giọng hỏi:
- Lời này của anh có chút mâu thuẫn, bây giờ nhân loại đều không săn giết được những dị sinh vật đó, trước kia người mới vừa tiến vào thế giới Tí Hộ Sở, gen và vũ lực đều vô cùng thấp, làm sao có thể chém giết những dị sinh vật đó để đạt được siêu cấp thần gen?
- Tình huống cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, nhưng lão gia tử nhà tôi thật sự để lại một ít tin tức, nếu không hai nhà Trần Ninh cũng sẽ không cố chấp truy cầu những vật kia như thế, những năm gần đây này chúng tôi trả giá cao, gần như là không cách nào tưởng tượng, tài lực vật lực không nói đến, người của hai nhà cũng không biết đã chết bao nhiêu.
- Nhà anh để lại tin tức gì?
Lông mày Hàn Sâm khẽ nhướn, tiếp tục hỏi.
- Tin tức lưu lại rất ít, người của tổ hành động thuộc khoa điều tra đặc công khi vừa bắt đầu truyền tống vào thế giới Tí Hộ Sở, đại bộ phận đều chết hết, chỉ có mấy người còn sống đi ra, hơn nữa sau khi đi ra cũng không được mấy ngày, tất cả mọi người đều chết bất đắc kỳ tử cùng một lúc, ở trước đó không có bất kỳ dấu hiệu gì, ngay cả chính bọn họ cũng không có ý thức được điểm này, vẫn còn hưng phấn đi thăm dò đi điều tra, cho nên bọn họ căn bản không lưu lại di ngôn hay đồ đạc gì, chúng tôi dựa vào di vật của họ cũng chỉ tìm được chút manh mối, nhưng cũng chỉ là mấy tin vụn vặt thôi, rất khó kết hợp lại để ra được một ít tin tức.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, Chu Đình nói cũng giống như mấy thứ ống cố Hàn Sâm lưu lại, nhưng có chút không thích hợp.
- Tôi chỉ là con riêng, ở Trần gia cũng không có tư cách tiếp xúc quá nhiều thứ, điều duy nhất có thể khẳng định là, đời sau của những người sống sót của khoa điều tra đặc công đó, đều dùng tất cả mọi năng lực để tìm kiếm siêu cấp thần gen.
Thấy Hàn Sâm không nói lời nào, Chu Đình lại tiếp tục nói.
- Anh nói cho tôi biết những thứ này, là muốn tôi làm gì?
Hàn Sâm hỏi Chu Đình.
Chu Đình lộ ra một nụ cười có chút khó coi:
- Cậu yên tâm, tôi sẽ không cầu cậu thả tôi…tôi nói cho cậu biết những chuyện này, chỉ là vì muốn để cậu hiểu rõ, dù Ninh Nguyệt dùng phương pháp gì, cậu ngàn vạn không thể giao ra dao găm, hơn nữa tốt nhất không nên đi giết con dị sinh vật kia, nếu thật sự giết chết, cũng không thể giao thú hồn và huyết nhục cho Ninh Nguyệt, nếu Ninh gia đã có năng lực tự mình chém giết những dị sinh vật đó, cậu nghĩ bọn họ còn có thể giữ lại một nhân tố nguy hiểm không thể xác định sao?
Hàn Sâm tự nhiên hiểu được ý của Chu Đình, y vòng một vòng lớn như vậy, nói nhiều như vậy, kỳ thật chính là không muốn để Hàn Sâm trợ giúp Ninh Nguyệt chém giết sinh vật siêu cấp thần huyết.
Nhưng chuyện Chu Đình lo lắng có chút dư thừa, Hàn Sâm cũng không có ý định giúp Ninh Nguyệt săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết, đạo lý trong lời Chu Đình nói, Hàn Sâm đã sớm hiểu rõ.
Hàn Sâm lại hỏi Chu Đình vài câu, nhưng Chu Đình cũng không nói gì nữa, y cũng không có xin Hàn Sâm tha cho y, chỉ một lát đã ngủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận