Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1730. Vượn khổng lồ

Thú hồn dị chủng cấp nam tước: Vượn khổng lồ ( Loại hình dung hợp).
Hàn Sâm nhìn thấy bốn chữ “loại hình dung hợp” này thì trong lòng lập †ức vui mừng khôn xiết. Nếu so sánh thú hồn dị chủng và thú hồn ở Tí Hộ Sở thì không có gì khác biệt, nói cách khác hắn có thể biến thân trở thành vượn khổng lồ, có được sức mạnh thân thể và tốc độ giống như vượn khổng lồ, trong tình thế sức mạnh và tốc độ của bản gốc không đủ thì có thể được bù đắp trong nháy mắt.
Bên trong căn phòng của mình, Hàn Sâm thử triệu hồi thú hồn vượn khổng lồ, ánh sang lập lòe của một vượn khổng lồ lập tức nhập vào trong cơ thể của Hàn Sâm, sau đó bắp thịt trên người Hàn Sâm nhanh chóng giãn nở, trên người cũng mọc ra lông dài màu bạc, rất nhanh đã biến thành con vượn màu bạc to lớn mạnh mẽ.
Cảm nhận được sức mạnh to lớn đang tràn ngập bên trong cơ thể sau khi biến thân, trong lòng Hàn Sâm mừng như điên, rất muốn nhìn thử xem rốt cuộc sức mạnh của bản thân sau khi biến thân mạnh đến như thế nào.
Đáng tiếc không có nơi nào có nguyên thụ gen công cộng, nếu muốn kiểm tra chỉ có thể tới trung tâm, Hàn Sâm không thể biến thân dưới ánh mắt nhìn chòng chọc của mọi người, dù sao nơi này không phải là nơi an toàn, e rằng chưa có ai trong Kate tộc từng nhìn thấy thú hồn biến thân, có khi coi hắn là dị chủng rồi làm ấy thịt chứ.
“Không biết sau khi biến thân còn có thể mặc chiến giáp gen hay không?” Hàn Sâm muốn thử một lần, triệu hồi chiến giáp gen Chú Ngữ của mình.
Kết quả khiến Hàn Sâm càng ngạc nhiên mừng rỡ hơn, sau khi sử dụng thú hồn biến thân mà vẫn có thể sử dụng chiến giáp gen, chiến giáp gen Ngữ Chú căn cứ vào khổ người biến đổi của Hàn Sâm, hoàn toàn bao phủ cơ thể vượn khổng lồ khiến cho sức mạnh của Hàn Sâm tăng thêm một bậc.
Lúc Hàn Sâm đang vui vẻ lại đột nhiên cảm thấy đại não nhói nhói, cơ thể truyền đến cảm giác uể oải.
“Nhanh như vậy mà đã xuất hiện hiện tượng tiêu hao quá mức, việc dung hợp biến thân khiến cơ thể phải gánh vác lớn quá” Hàn Sâm thu hồi thú hồn vượn khổng lồ, nhìn đồng hồ, thời gian hắn biến thân cũng chỉ mấy phút mà thôi, tác chiến thực tế thì có lẽ chỉ có thể chống đỡ được năm phút đồng hồ là tốt lắm rồi.
“Năm phút đồng hồ cũng đã quá tốt rồi, phối hợp thêm dao găm sừng †ê giác, chắc chắn việc giết dị chủng nam tước không có khó khăn gì.” Hàn Sâm có cái nhìn rất thoáng, chờ sau khi hắn tăng cường gen, thời gian có thể chống đỡ nhất định sẽ tăng nhiều thêm.
Dao găm sừng tê giác đúng là thứ tốt, đặc biệt là ở mũi nhọn của nó, vừa chắc chắn vừa sắc bén, ngay cả da thịt vượn khổng lồ cũng có thể dùng một đường dao xé toạc. Nếu không có dao găm sừng tê giác, Hàn Sâm hoàn toàn không thể dùng một đòn giết chết vượn khổng lồ.
“Đáng tiếc là không biết tại sao vẫn không thể biến thân thành Đế Linh siêu cấp, nếu không thực lực còn có thể mạnh thêm mấy phần.” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm nghĩ ngợi.
Hàn Sâm vừa lắc lư dao găm sừng tê giác một lát, càng chơi càng cảm thấy thuận tay.
Đấn thời gian ăn cơm, Hàn Sâm bước xuống lầu thì nhìn thấy .Joe và Lancer đã ngồi ở bàn ăn trước, hình như đang chờ hắn.
“Nào, cạn một chén, chúc mừng chúng ta hợp tác vui vẻ, lần đầu làm nhiệm vụ đã toàn thắng.” Joe giơ ly lên nói.
“Cạn ly!” Hàn Sâm và Lancer đều giơ ly lên, cụng ly với .Joe, tâm trạng rất tốt.
“Tiếp theo chúng ta sẽ nói đến vấn đề phân chia chiến lợi phẩm, thi thể của vượn khổng lồ có thể bán cho phòng nghiên cứu phía chính phủ, đại khái có thể bán bảy, tám nghìn đồng, chuyện này coi như là phí tình báo cho Lancer.”
“Không cần, các ngươi săn giết dị chủng đã giúp ta một việc rất lớn, bên phía cục đã không còn đau đầu vì chuyện này nữa.” Lancer dừng một chút rồi nói: “Trên thực tế nếu các ngươi đồng ý đưa toàn bộ thi thể của dị chủng vào trong cục thì còn có thể nhận được tiền thưởng.”
Hàn Sâm biết quý tộc của cục an ninh cũng không nhiều, nhân viên hoàn toàn không giúp được, việc treo giải thưởng để săn giết dị chủng cũng rất bình thường, thế nhưng so với giải thưởng bình thường của phía chính phủ thì tương đối thấp.
“Ta đã có dự định khác với thi thể rồi, không cần phải mang đi nhận thưởng. Đợi lát nữa sau khi ăn cơm xong, Hàn Sâm đi giải phẫu xác chết trước, nhìn xem vật liệu dị chủng của nó là gì” Rõ ràng .Joe cũng không có ý định đưa thi thể đi nhận thưởng.
Ba người cơm nước xong xuôi thì đi thẳng tới nhà kho. Nói là nhà kho, nhưng thực tế là một cái ga ra trước đây được sửa chữa lại, thi thể vượn khổng lồ được đặt ở bên trong.
Đương nhiên Hàn Sâm không dây dưa dài dòng, lập tức rút dao găm sừng tê giác ra rồi đi giải phẫu thi thể của vượn khổng lồ.
Thủ pháp của Hàn Sâm vô cùng thông thạo, hắn đã làm không ít chuyện như vậy ở bên trong Tí Hộ Sở, toàn bộ động tác được làm liên tục như nước chảy mây trôi, đến cả chuyên gia cũng phải trợn mắt há hốc mồm.
Bản thân Hàn Sâm không có cảm giác gì, nhưng khi nhìn dao găm trong tay Hàn Sâm dạo chơi giữa các khớp xương vượn khổng lồ, trong chớp mắt một con tỉnh tỉnh khổng lồ lông bạc to lớn đã bị Hàn Sâm lột da rút xương, .Joe và Lancer thấy tê cả da đầu, da gà trên người đã nổi hết lên.
Cảm giác mà Hàn Sâm tạo ra trong lòng các nàng giống như là một tên đồ tể đã sớm quen việc giết chóc, sinh mệnh ở trong mắt hắn giống như một cọng rơm ngọn cỏ vậy, hình như dao của hắn có thể sát hại tất cả sinh mệnh không thương tiếc gì, ngay cả chớp mắt cũng không chớp.
Nhìn dao của Hàn Sâm đi khắp các bắp thịt và xương cốt, trong lòng Joe và Lancer đã hơi chút run rẩy.
“Rốt cuộc hắn là hạng người nào vậy?” Trong lòng hai người không thể không nghĩ thầm.
Bởi vì vị trí dị biến của dị chủng không giống nhau, Hàn Sâm không biết vị trí dị biến của vượn khổng lồ ở chỗ nào, chỉ có thể từ từ phân thây rồi tìm kiếm.
Cuối cùng Hàn Sâm phát hiện một khối bắp thịt trên bả vai vượn khổng lồ hoàn toàn khác với máu thịt của nó, đó là một khối bắp thịt hình con thoi, to như hai nắm đấm, toàn thân đỏ đậm giống như ngọc phỉ thúy, vô cùng cứng rắn, cảm xúc và tính chất y như tảng đá.
“Là một khối vật liệu bắp thịt.” .Joe nhìn thấy vật liệu dị chủng kia lại khế cau mày, bởi vì vật liệu bắp thịt là loại bèo bọt nhất trong số tất cả vật liệu dị chủng, nếu mang đi bán thì giả cả cũng thấp hơn đến hai mươi phần trăm so với những vật liệu dị chủng khác.
Sở dĩ có chênh lệch giá như vậy là vì, thứ nhất là vật liệu bắp thịt là vật liệu thường gặp nhất, thứ hai loại vật liệu bắp thịt thường không thể chế tác thành vũ khí, cho nên giá cả sẽ thấp một chút.
“Dựa theo giao ước, vật liệu dị chủng chúng ta sẽ chia năm mươi năm mươi, có một nửa là của ngươi. Ta định bán phần vật liệu này đi, sau đó chia tiền, ngươi có ý kiến gì khác không?” Joe nhìn về phía Hàn Sâm hỏi.
Hàn Sâm suy nghĩ một chút, nói: “Nếu ngươi muốn bán đi, có thể bán một nửa của ngươi cho ta không?”
“Ngươi cần cái này làm gì?” Joe nghi ngờ nhìn Hàn Sâm, tuy vật liệu dị chủng có giá trị, nhưng người bình thường không xử lý được, cần phải có quý tộc có sức mạnh đặc thù mới có thể gia công vật liệu dị chủng.
“Muốn nghiên cứu một chút.” Hàn Sâm thuận miệng nói, hắn cũng không thể nói là mình muốn ăn, .Joe nhất định sẽ cho rằng hắn điên rồi.
“Vậy cũng được, nếu mang vật liệu bắp thịt cấp nam tước đi bán thì có thể bán được hơn mười vạn, chúng ta cứ coi như là mười vạn, ngươi đưa cho ta năm vạn là được, nó sẽ là của ngươi.” Joe cũng không truy hỏi nửa, thẳng thắn nói.
“Bây giờ trong tay ta không có tiền, có thể trừ tiền lương của ta trước hay không?” Hàn Sâm nói.
Ngoài trừ tiền phân chia, trong hợp đồng Hàn Sâm còn có tiền lương, mặc dù so với tiền phân chia thì số tiền lương kia không thấm vào đâu cả, thế nhưng đối với một người bình thường mà nói, số tiền lương kia cũng coi như là rất khả quan.
“Được, không thành vấn đề.” Joe đồng ý rất thoải mái.
Joe còn muốn nói tiếp cái gì đó thì bộ đàm lại đột nhiên kêu lên, .Joe cúi đầu nhìn, phát hiện là Hardeman gọi đến.
Hết chương 1730.
Bạn cần đăng nhập để bình luận