Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 506: Hắc Thần

Hàn Sâm liếc nhìn những người kia, những người này không có các loại công cụ như dây câu lưỡi câu, cũng không mang theo vật phẩm tùy thân, thoạt nhìn không giống như người tới nơi này câu cá.
- Cút.
Hàn Sâm lạnh lùng nói một câu.
- Tính tình cũng rất lớn, nhưng mà chỉ sợ mày không biết nơi này là địa bàn của ai.
Trung niên cầm đầu không hề tức giận, chỉ nhìn Hàn Sâm cười lạnh.
Mấy người không thèm để ý tới Hàn Sâm một chút nào, đi tới bên cạnh Hàn Sâm, thò tay ra kéo túi thả cá của Hàn Sâm.
- Nói chúng mày cút mà không nghe thấy sao? Đừng để cho tao nói lần thứ ba.
Hàn Sâm cau mày nói.
- Ha ha, tiểu tử mày rất cứng nha, nhưng mà ngang bướng trên địa bàn Hắc Thần Tí Hộ Sở của chúng tao, mày đến lộn địa phương rồi.
Trung niên cầm đầu thò tay chụp vào túi cá của Hàn Sâm:
- Hắc Thần lão đại của chúng tao đã có quy củ, thu hoạch được trên hồ đóng băng phải nộp lên một nửa cho Hắc Thần Tí Hộ Sở chúng tao, ở đây mày có bảy con cá, tao nhẹ tay cho mày, chỉ lấy mày ba con Kim Đao Ngư thôi.
Lúc Hàn Sâm đến cũng đã được nghe nói, hồ đóng băng bên này tương đối gần một trong ba Tí Hộ Sở lớn trên băng nguyên là Hắc Thần Tí Hộ Sở, người của Hắc Thần Tí Hộ Sở thường ở chỗ này thu một ít phí tổn.
Nhưng mà bình thường thì chỉ thu một con cá cấp nguyên thủy, sau đó liền tùy mọi người câu bao lâu thì câu.
Những người này đi lên đòi Hàn Sâm ba con cá, hơn nữa còn là ba con Kim Đao Ngư có giá trị cao nhất, hiển nhiên là đỏ mắt với thu hoạch của Hàn Sâm, ý định hung ác chiếm của hắn một mớ.
Nguyên bản Hàn Sâm định lúc đụng phải người của Hắc Thần Tí Hộ Sở, cứ dựa theo lệ cũ giao một con cá cho xong việc, dù sao đây cũng là địa bàn của người ta, nhưng mà hiện tại những người này muốn hung ác chiếm lợi của hắn, vậy cho dù một con cá Hàn Sâm cũng không muốn nộp.
Mắt thấy trung niên cầm đầu kia đã chộp tới túi của hắn, Hàn Sâm cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp một cước giẫm lên tay của trung niên kia.
Một cước này vừa nhanh vừa độc, trung niên kia sao có thể tránh nổi, lập tức bị Hàn Sâm giẫm lên bàn tay, kêu thảm lên giống như mổ heo.
- CMN, còn dám động thủ.
Vài người khác nhìn thấy Hàn Sâm động thủ, không nói hai lời trực tiếp triệu hồi ra thú hồn đánh tới Hàn Sâm, thoạt nhìn đều xuống tay độc ác, ra tay toàn bộ đều nhằm vào chỗ yếu.
Vẻ mặt của Hàn Sâm lạnh lẽo, người khác muốn lấy mạng của hắn, hắn đương nhiên sẽ không nhân từ nương tay, mấy binh khí kia chỉ lát nữa là sẽ chém lên trên người hắn, lại đột nhiên nhìn thấy Hàn Sâm vung tay phải lên, ba tia sáng màu tím hiện lên, lập tức binh khí của bọn họ đều bị chém thành vài khúc, ba người xông lên phía trước cũng trực tiếp bị chém rách lồng ngực, chết ngay tại chỗ.
Hai người phía sau bởi vì xông chậm một chút, mới may mắn không bị giết chết, khắp khuôn mặt đều là vẻ kinh hãi, trực tiếp xoay người chạy, vừa chạy còn vừa kêu to.
- Cậu đi nhanh đi, người của Hắc Thần Tí Hộ Sở đang ở gần đây, bọn họ sẽ lập tức chạy tới.
Quan Đồng chạy tới nói.
Hàn Sâm khẽ gật đầu:
- Cô cũng đi đi, tạm thời không nên đến chỗ này nữa.
Sau khi tạm biệt Quan Đồng, Hàn Sâm rời khỏi hồ đóng băng, hắn cũng không muốn thật sự kết xuống thâm cừu đại hận với người của Hắc Thần Tí Hộ Sở, không cần lưu lại kiếm chuyện.
Thế nhưng mà Hàn Sâm mới vừa rời khỏi hồ đóng băng không được bao xa, liền thấy hơn mười người cưỡi vật cưỡi chạy như bay đến, không bao lâu đã đến gần hắn, rõ ràng chính là hướng về phía hắn mà tới.
- Hắc Thần lão đại, là hắn giết người của chúng ta.
Bên trong hơn mười kỵ binh có một trung niên mới đào tẩu vừa rồi, lúc này chỉ vào Hàn Sâm kêu lớn lên.
Hơn mười kỵ binh kia lập tức vây Hàn Sâm lại, người cầm đầu trong đó là một người đàn ông có đôi mắt ưng chằm chằm vào Hàn Sâm lạnh giọng quát:
- Là mày giết người của tao?
- Bọn họ muốn giết tôi. . . tôi đương nhiên sẽ không thể đợi chết.
Hàn Sâm nhìn người đàn ông mắt ưng kia nói.
Người đàn ông mắt ưng kia trực tiếp triệu hồi ra một thanh đao thú hồn vừa hẹp vừa dài, chỉ vào Hàn Sâm nói:
- Mặc kệ lí do gì, trong Hắc Thần Tí Hộ Sở của tao giết người, mày đáng chết.
Nói xong, người đàn ông mắt ưng liền trực tiếp chém một đao về phía Hàn Sâm, đao kia nhanh giống như một tia sáng màu đen, chỉ là nháy mát đã đến trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm biến sắc, một đao kia của người đàn ông mắt ưng thật sự là quá nhanh, dùng tốc độ của hắn vậy mà không kịp hoàn toàn né tránh, chỉ có thể hét lớn một tiếng, Thạch Giáp Yêu phụ thể, giơ Quỷ Trảo lên cứng rắn chống đỡ một đao kia.
Thế nhưng mà mắt thấy Quỷ Trảo sắp chạm vào trường đao của người đàn ông mắt ưng, thanh trường đao kia đột nhiên quỷ dị biến mất, đợi đến lúc xuất hiện lại, đã chém lên trên lồng ngực Hàn Sâm.
Máu tươi lập tức từ vết thương trên ngực tuôn ra, cũng may là Hàn Sâm kịp thời lui về phía sau nửa bước, đánh tan hơn phân nửa lực lượng, hơn nữa ma văn Thạch Giáp Yêu cường hóa lớp da, cũng ngăn cản phần lớn tổn thương, nếu không một đao kia đã chém rách ngực bụng Hàn Sâm.
Người đàn ông mắt ưng này có đao pháp quỷ dị, tố chất thân thể cũng cực kỳ đáng sợ, tố chất thân thể khẳng định còn mạnh hơn cả Thiết Y.
Vậy mà Hàn Sâm không bị một đao kia chém chết, người đàn ông mắt ưng kia cũng hơi kinh ngạc, nhưng đao trong tay cũng không ngừng lại, hóa thành một tia sáng màu đen một lần nữa chém về phía Hàn Sâm.
Bên trong hơn mười kỵ binh kia cũng có bốn năm người triệu hồi ra binh khí thú hồn lao đến Hàn Sâm, xem tốc độ của bọn họ, đều là cường giả có tố chất vượt qua 100.
Hàn Sâm biết mình không thể ham chiến, nếu không nhất định sẽ chết ở chỗ này, Cổ Tà Chú cùng Phụ Hà đều bộc phát ra, bước ra một bước mạnh mẽ đào tẩu về nơi xa.
Chỉ là bốn năm người kia vây kín, căn bản không có đường đào tẩu, Hàn Sâm chỉ có thể cắn răng vọt tới chỗ hai người trong đó.
Hai người kia không chút do dự chém tới Hàn Sâm, thân hình Hàn Sâm lắc lư, giống như một lá liễu trong gió, cứ thế mà tránh qua, tránh né binh khí của hai người bọn họ.
Đáng tiếc một đao của người đàn ông mắt ưng truy đuổi sau lưng hắn kia làm thế nào cũng không tránh được, trên lưng lập tức bị chém da tróc thịt bong.
Hàn Sâm cắn răng không lên tiếng, hai chân bộc phát ra lực lượng kinh khủng, xông qua hai người vây công ở phía trước, một đường hướng về băng nguyên chạy như điên đi.
Hắn biết mình tuyệt đối không thể bị vây lại, thực lực của người đàn ông mắt ưng ở trên hắn, bất kể là tố chất thân thể hay là đao pháp đều là đỉnh cấp, hơn nữa có mấy Tiến Hóa Giả vượt 100 điểm hỗ trợ, Hàn Sâm lưu lại liền chỉ có một con đường chết.
- Không thể để cho hắn sống sót rời đi.
Người đàn ông mắt ưng dẫn mọi người đuổi theo không bỏ, rất có ý tứ không giết chết Hàn Sâm thì sẽ không bỏ qua.
Tài nguyên bên trên băng nguyên quá ít, tranh đoạt tài nguyên vốn là chuyện bình thường, Hắc Thần tuyệt đối không cho phép ích lợi và quyền uy của mình bị khiêu khích, nếu không thì y làm thế nào có thể khống chế Hắc Thần Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm sớm biết tranh đoạt tài nguyên ở đây vô cùng khắc nghiệt, nhưng lại không ngờ sẽ tới mức này.
Tốc độ Hàn Sâm vốn không bằng Hắc Thần, phía trên băng nguyên lại không có gì vật che chắn, cứ chạy như vậy nhất định không chạy thoát được.
Nếu như không có mấy Tiến Hóa Giả khác, hắn còn có thể thử liều chết đánh với Hắc Thần một trận, nhưng hiện tại chỉ có thể nghĩ biện pháp đào tẩu.
Thân thể hơi đảo một cái, Hàn Sâm lại hướng tới chỗ hồ đóng băng mà chạy, mắt thấy Hắc Thần càng đuổi càng gần, Hàn Sâm nhắm đúng một cái hố băng câu cá liền trực tiếp nhảy vào, lặn sâu xuống nước không thấy tăm hơi đâu nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận