Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1036: Vạn Điểu Triều Thánh

Bệ đá chậm rãi hạ thấp, cuối cùng lộ ra một cửa đá bị tảng đá che khuất.
- Chẳng lẽ đây chính là lối vào Phượng Hoàng Tí Hộ Sở?
Hàn Sâm rất vui vẻ, nhưng vẫn hơi nghi hoặc một chút.
Nhìn những gốc cây trên núi đó, trước khi Hàn Sâm tới cũng không có người động đậy, nói cách khác Kiếm Thánh Đế Quân tiến vào Phượng Hoàng Tí Hộ Sở không phải từ chỗ này.
Hàn Sâm triệu hồi ra Dị Linh Kiếm Lô, để cho y đi đẩy cửa trước, những lúc như thế này, tác dụng của Dị Linh được thể hiện ra rồi, hoàn toàn có thể thay thế Hàn Sâm đi làm mấy chuyện thăm dò nguy hiểm.
Kiếm Lô đẩy cửa đá ra, cửa đá kia vậy mà thuận theo tay đẩy ra, cũng không có chuyện nguy hiểm gì xảy ra.
Phía sau cửa đá là một cầu thang đá, Hàn Sâm quan sát một hồi, thềm đá rất dài hơn nữa còn quanh co, không nhìn thấy bên trong có đồ vật gì.
Do dự một chút, Hàn Sâm ôm lấy Bảo Nhi, đi theo sau Kiếm Lô bước lên thềm đá, Kiếm Lô ở phía trước dò đường, Hàn Sâm đi theo ở phía sau, đi qua thềm đá rất dài, sau đó đi tới trước một tòa cung điện.
Nằm ngoài ý liệu của Hàn Sâm, trên đường đi hoàn toàn không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, ngay cả cửa cung điện kia cũng đẩy là mở, không có điều gì dị thường.
Hàn Sâm đứng ở ngoài cửa nhìn vào trong cung điện, chỉ thấy trong cung điện kia có đặt rất nhiều đồ đồng, có đỉnh có lô, nhiều nhất chính là tượng đồng loài chim.
Hai bên cung điện có rất nhiều tượng đồng loài chim, có tượng Khổng Tước, có tượng Tiên Hạc, loại chim nhỏ như chim sẻ và chim ruồi cũng có, đủ loại thần thái của các loài chim khác nhau, thoạt nhìn trông rất sống động.
Trên vách tường đại điện cũng có điêu khắc rất nhiều đồ án loài chim, trên trần đại điện vẽ đầy đồ án Khổng Tước, còn trên sàn nhà nhưng lại do hơn trăm đồ án Tiên Hạc tạo thành.
Cả đại điện giống như một nhà bảo tàng về loài chim, nhìn mà hoa mắt, nhưng trong đại điện nhiều đồ án loài chim như vậy, ngay cả trên cột đá cũng là Thanh Loan quấn quanh, nhưng lại có không có đồ án Phượng Hoàng.
Hàn Sâm quan sát khắp cung điện, có thể khẳng định ở đây thực sự không có đồ án Phượng Hoàng.
- Chẳng lẽ là do Phượng Hoàng Đại Đế kia tự so mình với Phượng Hoàng, cho nên mới không có hình tượng Phượng Hoàng?
Hàn Sâm thầm suy đoán.
Ngoại trừ tượng đồng và đồ án trên vách tường, bên trong đại điện cũng không có bài trí khác, chỉ có một tọa đồng đặt sau đại điện.
- Xem ra tọa đồng kia là nơi Phượng Hoàng Đại Đế thường ngồi, nhưng y ngồi ở chỗ này làm gì? Tại đây chỉ có tượng đồng với bích hoạ, không thích hợp để nhận thần tử triều bái mà?
Tâm niệm Hàn Sâm vừa động, để Kiếm Lô đi kiểm tra tọa đồng kia.
Tọa đồng giống như từ bách điểu biến thành, thoạt nhìn vô cùng tinh mỹ, Kiếm Lô kiểm tra tọa đồng, cũng không xảy ra chuyện nguy hiểm gì, lúc này Hàn Sâm mới ngồi xuống tọa đồng.
Sau khi Hàn Sâm ngồi xuống, lại quan sát bốn phía đại điện, chỉ cảm thấy trong đại điện toàn bộ tượng đồng cùng đồ án vạn điểu ở bên trong, giống như đều hướng về phía hắn triều bái vậy, rất có cảm giác vạn điểu triều thánh.
- Phượng Hoàng Đại Đế thật biết chơi.
Hàn Sâm cười thầm.
Thế nhưng mà nghĩ lại, lại cảm thấy không đúng, Phượng Hoàng Đại Đế chẳng lẽ phí khí lực lớn như vậy, kiến tạo ra một tòa cung điện kỳ dị như thế, chỉ để hưởng thụ cảm giác vạn điểu triều thánh sao?
Ở bên trong đại điện này, chỉ có ngồi ở trên tọa đồng này mới có thể cảm nhận được khí thế của vạn điểu triều thánh, lệch một phần cũng không có cảm giác như vậy, cho dù đứng ở bên cạnh tọa đồng tòa cũng vô dụng, muốn đạt tới hiệu quả như vậy không phải một chuyện dễ dàng.
Dùng thế lực lúc trước của Phượng Hoàng Đại Đế, hoàn toàn có thể trực tiếp khiến vạn điểu thật sự tới triều thánh, như vậy chẳng phải sẽ càng có cảm giác thành công hơn sao, cần gì phải làm những thứ giả dối này.
Hàn Sâm ngồi trên tọa đồng, tỉ mỉ quan sát những tượng đồng và bích hoạ, nhìn một chút, thần sắc Hàn Sâm đã trở nên nghiêm nghị.
Khí thế của vạn điểu triều thánh rất khó có được, sở dĩ ở đây có khí thế như vậy, là vì đám tượng đồng và bích hoạ trên tường, tất cả đều trông rất sống động, giống như vật còn sống vậy, không chỉ giống như một vật còn sống, trên thân chúng còn có thần tồn tại, nếu như không phải không có sinh cơ, Hàn Sâm đã cho rằng đám chim bên trong những bức họa này muốn vỗ cánh bay đi.
Trừ chuyện không có sinh cơ, Hàn Sâm thấy chim trong những tượng đồng này và trong bích hoạ, tất cả đều là loài chim sống sờ sờ.
Hơn nữa mỗi một loại đều có thần của chính nó, điểm này là khó có được nhất, mặc dù là hai loại chim nhìn rất tương tự, nhưng động tác và thần thái mà chúng biểu hiện ra lại có thể khiến người ta phân biệt được bọn nó.
- Đây chẳng lẽ là nơi để Phượng Hoàng Đại Đế ngộ đạo?
Hàn Sâm bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, ngay cả hắn khi nhìn vạn điểu kia, trong nội tâm vậy lại có chút hiểu ra.
Hàn Sâm luyện qua Dịch Thiên Thuật cùng Kinh Thiên Thất Chiết, cả hai hợp hai làm một chính là Phi Thiên Thuật, Phi Thiên Thuật này tự nhiên không thể thoát khỏi quan hệ với loài chim được.
Hàn Sâm cứ nhìn như vậy, vậy mà từ ý cảnh một số loài chim ở nơi này, hắn nhìn mấy điểm tương tự với Phi Thiên Thuật.
Hơn nữa sau khi quan sát từng con chim bay, lý giải của Hàn Sâm về Phi Thiên Thuật lại càng sâu thêm, vốn dĩ có rất nhiều chi tiết không có để ý, thậm chí là trước kia thật không ngờ, lúc này lại đột nhiên hiểu ra, giống như là một cánh cửa mới mở ra trước mặt Hàn Sâm, giúp Hàn Sâm bước vào một thế giới mới.
- Hóa ra còn có thể như vậy.
Hàn Sâm càng xem càng cảm thấy mừng rỡ, trước kia có nhiều điểm hắn căn bản không nghĩ tới, lại bị khí thế những loài chim này dẫn dắt.
Hàn Sâm nhịn không được quan sát tỉ mỉ thần thái mỗi một loài chim, càng xem càng cảm thấy thần kỳ, rõ ràng chỉ là một tử vật, nhưng mỗi một lần nhìn, lại có cảm giác không giống nhau.
Hàn Sâm nhìn tới mức quên hết mọi thứ, nhịn không được đứng lên, muốn đến gần nhìn kỹ.
Trước khi Hàn Sâm ngồi trên tọa đồng, đứng ở những nơi khác sẽ không có cảm giác gì đặc biệt, lúc này sau khi đứng dậy, lại phát hiện từ nhìn góc độ khác nhau, thần thái của những con chim này lại khác nhau, thật sự giống như vật sống.
Chỗ này giống như một loại không gian ba chiều, lúc bắt đầu xem chỉ cảm thấy lộn xộn, nhìn không ra ý nghĩa gì.
Thế nhưng nếu đột phá được một điểm, cả bức họa lập tức sẽ mở ra trước mắt, như được giải tỏa vậy, lại nhìn từ vị trí khác nhau, sẽ có cảm thụ khác nhau.
Thiết kế trong đại điện hiển nhiên cao cấp hơn hình vẽ không gian ba chiều, nếu hiểu được một điểm trong này, sau đó đứng ở bất kỳ một chỗ nào ở đại điện lại đi xem mỗi một con chim, đều sẽ có phát hiện mới.
Trong mắt 1,000 người sẽ có một nghìn Hamlet, đây là nói con người cũng có nhiều mặt đấy, chỉ là góc độ thưởng thức khác nhau mà thôi.
Những con chim này cũng giống như vậy, giống như vật sống, mỗi một con chim đều có thần khí cùng tư thái khác nhau, góc độ khác nhau thậm chí là người xem khác nhau, đều có cảm thụ không giống nhau như vậy.
Hàn Sâm không biết người khác có cảm thụ là như thế nào, nhưng hắn lại có cảm giác như mình đã tiến vào một kho báu vậy, đồng thời cùng Phi Thiên Thuật ấn chứng với nhau, chỗ tốt lấy được vượt xa khả năng miêu tả của một quyển bí kíp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận