Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 781: Trùng Chiến

Hàn Sâm đứng từ xa nhìn lại, đóa hoa kia đang chớm nở nụ hoa, cánh hoa giống như mở mà không phải mở, vô cùng diễm lệ.
Không bao lâu sau, sắc trời dần tối xuống, ánh trăng dần lên cao, dưới ánh trăng soi chiếu, đóa hoa giống như hoa hồng kia chậm rãi nở rộ, ở dưới ánh trăng xinh đẹp vô cùng.
Mà ở giữa đóa hoa kia, nhụy hoa màu vàng hướng về ánh trăng, trông rất yêu dị mà lại xinh đẹp, giống như ngọc thạch thiên nhiên vậy, óng ánh trơn bóng, dưới ánh trăng lóe lên vầng sáng màu vàng.
Hương vị ngọt ngào càng thêm nồng đậm, mặc dù Hàn Sâm đứng cách đó hai, ba trăm mét vẫn ngửi thấy hương hoa nồng nàn, có cảm giác hận không thể đi lên, thè lưỡi ra liếm nhụy hoa kia, để xem bên trong có phải là có mật hay không.
Đột nhiên, tổ ong phía dưới bắt đầu rối loạn, những con Kim Sí Phong đậu bên ngoài tổ bắt đầu bay lên, không bao lâu lại thấy một ong chúa dài hơn một thước, toàn thân giống như được điêu khắc từ kim tinh, bốn cánh như băng từ bên trong tổ ong bay ra.
- Ong chúa!
Hàn Sâm cả kinh hô lên, vội vàng dùng Động Huyền Khí quét qua con ong chúa kia, chỉ cảm thấy khí tức trong người nó rất hỗn loạn, thế mà lại là một con sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ nhất.
Hàn Sâm hơi chút thất vọng, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào con ong chúa kia, xem nó đi ra để làm gì.
Chỉ thấy con ong chúa kia bay về phía đóa hoa trên đỉnh đồi kia, nó đậu xuống nhụy hoa, dường như nó đang mút mật hoa bên trong.
Hàn Sâm nhìn thấy thế thì nuốt nước bọt, hận không thể xông lên hút hai phần, nhưng cuối cùng Hàn Sâm vẫn nhịn được.
Ong chúa bình thường sẽ không tự mình đi ra ăn mật hoa, có nhiều ong thợ như vậy hút mật cho nó ăn, nó vốn không cần tự mình đi ra, hiện tại nó lại tự bay ra hút mật, hiển nhiên mật hoa của đóa hoa này bất phàm.
Bình thường những vật bất phàm, khẳng định không chỉ có một sinh vật siêu cấp thần huyết trông coi, nhưng con ong chúa này ăn lâu như vậy, cũng không thấy những sinh vật siêu cấp thần huyết khác xuất hiện, khiến trong lòng Hàn Sâm có chút hoài nghi.
Khi Hàn Sâm nghi hoặc có nên xông lên cướp đoạt mật hoa với ong chúa hay không, lại thấy trong túi mật của ong chúa kia đã đầy mật hoa, lập tức quay người bay về tổ ong.
Một lát sau, ong chúa lại từ bên trong tổ ong bay ra, lại bay tới đóa hoa để hút mật, cứ bay đi bay lại mấy lần như thế, đến khi mặt trăng đã treo cao, đóa hoa kia đã dần dần co lại, ong chúa kia mới không bay ra nữa.
- Con ong chúa kia chẳng lẽ không ăn mật hoa tươi nữa, mà lại bắt đầu dự trữ mật hoa?
Trong lòng Hàn Sâm đột nhiên hơi động:
- Bình thường ong chúa đều ăn đồ tốt nhất, tên này lại không ăn, chẳng lẽ là muốn để cho đời sau của mình, chẳng lẽ bên trong tổ ong kia còn có ấu thể siêu cấp thần huyết?
Nghĩ đến đây, Hàn Sâm hận không thể xông lên gỡ tổ ong kia xuống để xem, cho dù bên trong không có siêu cấp thần huyết đời thứ hai, chỉ cần là mật của con ong chúa đó, chỉ sợ cũng có tác dụng không nhỏ.
Nhưng Hàn Sâm vẫn nhịn được, không lập tức động thủ, chuẩn bị tiếp tục quan sát thêm một lúc nữa.
Đây là dị sinh vật thành đàn, khác với chuyện giết một con dị sinh vật thông thường, chỉ dựa vào tiểu thiên sứ chưa hẳn đã có thể giết được, tiểu yêu tinh lại không nghe hắn chỉ huy, nhỡ may tiểu yêu tinh kia xông vào ăn hết mật ong chúa, vậy chẳng phải là cái được không đủ bù cái mất sao.
Huống hồ Tiểu Ngân Hồ cũng là một tên tham ăn, có hai tên tham ăn ở đây, Hàn Sâm không thể không cẩn thận tính toán, tránh việc đến lúc đó lại mất cả tiền vốn, mình không kiếm được chỗ tốt, toàn bộ lại để hai tiểu tử kia hưởng tiện nghi.
Liên tục quan sát vài ngày, mỗi ngày khi ánh trăng vừa mới lên, ong chúa lại bay tới cây hoa hồng trên đỉnh núi hút mật hoa, liên tiếp hút vài ngày, mật hoa trên cây hoa hồng kia giống như vô cùng vô tận vậy, mặc dù ngày nào ong chúa cũng hút mật, nhưng ngày tiếp theo vẫn có mật hoa ở bên trong.
Hoa cây hoa hồng kia dù lớn đến mức nào, mật hoa bên trong khẳng định cũng sẽ có hạn, sao có thể mỗi ngày bị ong chúa hút mật như vậy mà vẫn không hết, bên trong nhất định là có điều cổ quái.
Hàn Sâm do dự một chút, triệu hồi ra hai cánh bay lên trời, thừa dịp ban đêm, nhìn tới bên trong đóa hoa kia, quả nhiên thấy trong nhụy hoa vẫn có không ít mật hoa, con ong chúa kia đang hút đi.
Đến khi đến ánh trăng leo cao đến giữa trời, mật hoa đã bị ong chúa hút gần hết, đóa hoa cũng chậm rãi thu lại, giống như nụ hoa chớm nở vậy.
Thế nhưng chờ đến ngày hôm sau, khi Hàn Sâm lại đi xem, trong nhụy hoa kia lại mật hoa, thật sự khiến người ta cảm thấy khó hiểu.
- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Hàn Sâm thầm suy nghĩ, hắn không phải là một người lỗ mãng, nếu không nghĩ ra bí ấn ở trong đó, hắn sẽ không tùy tiện ra tay.
Ban ngày, Hàn Sâm đột nhiên nghe được một tiếng ông ông, mới đầu còn chưa để ý, ở nơi này có rất nhiều côn trùng, nghe được tiếng vỗ cánh cũng không có gì kỳ lạ.
Thế nhưng chỉ một lát sau, tiếng ông ông kia dần trở lên rất mạnh, giống như tiếng cánh quạt phi cơ trực thăng.
Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một vật giống như một đám mây xanh đang bay tới bên này, tiếng ong ong kia chính là từ trong đám mây xanh kia truyền ra.
Nhìn kỹ lại, đám mây xanh kia là một con ruồi chỉ lớn cỡ nắm tay, đang hung hăng bay về phía tổ ong.
Ong mật bên trong tổ ong lập tức bắt đầu khẩn trương, cả đàn từ bên trong tổ ong chui ra, ngăn cản đám ruồi xanh đó nhảy vào bên trong tổ ong.
Chỉ trong chớp mắt, khắp nơi đều là kim lục, Kim Sí Phong và ruồi kịch liệt giao chiến, thỉnh thoảng có con ruồi và Kim Sí Phong rơi trên mặt đất, không biết đã chết bao nhiêu.
Hàn Sâm nhìn cảnh này chỉ thấy vô cùng kinh ngạc, sức chiến đấu của ruồi đầu xanh rõ ràng không bằng Kim Sí Phong, nên chết rất nhiều, nhưng bọn chúng ỷ vào số lượng đôn đúc, cả một đám không sợ chết chui vào trong tổ ong, có vẻ như vô tâm chiến đấu, chỉ muốn tiến vào bên trong tổ ong để ăn mật ong thôi.
Kim Sí Phong tuy cường hãn, nhưng dù sao số lượng tương đối ít, tuy một mực che chở tổ ong, nhưng vẫn có không ít ruồi đầu xanh chui vào.
Cuối cùng ngay cả ong chúa cũng chui ra, chỉ chớp mắt đã giết sạch những con ruối đầu xanh chui vào tổ ong, sau đó nó bay ra khỏi tổ ong, hai cánh đập mạnh, thân hình thoáng động đã giết chết không biết bao nhiêu ruồi đầu xanh.
Thế nhưng đám ruồi đầu xanh kia thật sự có quá nhiều, giống như châu chấu vậy, dù là ong chúa cũng có nơi không giết đến được, bị rất nhiều ruồi đầu xanh chui vào bên trong tổ ong.
Hàn Sâm vốn cho rằng những con ruồi đầu xanh đó chui vào để trộm mật hoa, nhưng rất nhanh Hàn Sâm đã phát hiện hắn sai rồi, chỉ thấy những con ruồi chui vào đó, không bao lâu đã vọt ra, phía dưới móng vuốt có bắt lấy một đám phong dũng (Dịch: nhộng ong) màu vàng nhạt, sau đó nhanh chóng chạy trốn.
- Những con ruồi đầu xanh này không đi trộm mật ong mà lại trộm những phong dũng này để làm gì?
Hàn Sâm càng nhìn càng nghi hoặc.
Bầy ong thấy phong dũng của mình bị trộm, càng thêm điên cuồng, giết chết từng con ruồi đầu xanh từ tổ ông lao ra, nhưng phong dũng cũng từ móng vuốt của ruồi đầu xanh rơi trên mặt đất.
Lập tức lại có càng nhiều ruồi đầu xanh bay qua, cắp lấy phong dũng rồi tiếp tục đào tẩu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận