Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2005. Đen ăn đen

Lưỡi hái của Huyết Sắc Tử Thần chém lên cổ Thạch Ngưu lại chỉ chém ra một vết mờ, còn chẳng được coi là thương nhẹ.
Dù sao cả hai cách một cấp bậc lớn, cũng không trách Huyết Sắc Tử Thần không đủ mạnh được.
Nhưng Thạch Ngưu chịu một kích này đã bị chọc giận, quay người nhìn về phía Huyết Sắc Tử Thần, lại lần nữa giơ chân trước lên, giãm mạnh một cái lên mặt đất, sóng xung kích vòng tròn lại xuất hiện.
Thân thể của Huyết Sắc Tử Thần bỗng chốc bị hoá đá ở trong không trung, ngã xuống mặt đất, thân thể vỡ tan chia năm xẻ bảy giống như là tượng đá bình thường.
“Ôi đệt, thuật Thạch Hoá của con này thật lợi hại, ngay cả Huyết Sắc Tử Thần mà hơi khói ngưng tụ cũng có thể diệt trừ. May mà Huyết Sắc Tử Thần không phải là sinh vật thật sự, chỉ là thuật gen ngưng tụ thành thể năng lượng mà thôi.” Trong lòng Hàn Sâm thầm kinh ngạc.
Lực lượng trong thân thể Hàn Sâm lưu chuyển, lại ngưng tụ ra một Huyết Sắc Tử Thần xông về phía Thạch Ngưu, muốn tiếp tục kéo dài thêm một chút thời gian.
Lực lượng của Vật Ngữ Gen, Động Huyền Kinh, Băng Cơ Ngọc Cốt và Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh đều đã thử hết nhưng đều không thể giải trừ được thạch hoá.
“Lẽ nào phải dùng Thể Thần Linh Siêu Cấp sao?” Hàn Sâm thầm nhíu mày, trong đầu chợt nảy ra suy nghĩ, nghĩ đến mình cũng biết thuật Thạch Hoá nhưng có hơi khác với thuật Thạch Hoá của Thạch Ngưu là thuật Thạch Hoá của Hàn Sâm chỉ có thể hoá đá bản thân hắn mà biết đâu lại có tác dụng.
Tâm niệm chợt động, Hàn Sâm vận chuyển thuật Thạch Hoá, thân thể nhất thời hoá đá hoàn toàn, còn triệt để hơn thuật Thạch Hoá của Thạch Ngưu.
Sau khi Hàn Sâm thu hồi thuật Thạch Hoá, phát hiện hiệu quả hoá đá mà Thạch Ngưu phóng thích trên người hắn đã giải trừ.
“Không ngờ rằng thuật Thạch Hoá còn có chỗ tốt như vậy.” Trong lòng Hàn Sâm chợt vui mừng.
Một bên khác, Thạch Ngưu đã đụng nát Huyết Sắc Tử Thần, đang khí thế hừng hực xông về phía Hàn Sâm, chân của nó đạp lên mặt đất, nhất thời hình thành từng luồng sóng xung kích vòng tròn, liên tục không ngừng đánh thẳng đến.
Hàn Sâm lập tức rút Quỷ Nha đao ra chém về phía Thạch Ngưu, lực đao kiếm hợp thành một thể, từ trong lưỡi đao của Quỷ Nha đao chém ra gào thét cắn về phía Thạch Ngưu.
Thân thể Hàn Sâm bị hoá đá ngay tại chỗ, một luồng lực đao kiếm kia cũng va chạm với đầu Thạch Ngưu, chỉ nghe ầm một tiếng, Thạch Ngưu bị chém thân thể ngã ra sau, kéo ra một hố sâu thật dài ở trên mặt đất, lực đao kiếm bị sừng của Thạch Ngưu đụng vỡ.
Thạch Ngưu lắc đầu mấy cái, từ trên mặt đất bò lên, vậy mà không bị thương nặng, phẫn nộ gào thét rồi tiếp tục xông về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm vội vàng giải trừ trạng thái hoá đá, lại chém ra một đao về phía Thạch Ngưu, hiệu quả vẫn chẳng ra sao cả, chỉ chém bay Thạch Ngưu ra còn bản thân hắn lại bị hoá đá lần nữa.
Sóng xung kích vòng tròn của Thạch Ngưu công kích ở phạm vi không khác biệt, bất kể Hàn Sâm từ vị trí nào đánh về phía nó đều sẽ bị hoá đá như vậy.
Mắt thấy Thạch Ngưu lại xông đến lần nữa, lần này Hàn Sâm không dùng đao chém nó mà trực tiếp đánh ra thuật Ô Quy, khi Hàn Sâm bị hoá đá, thuật Ô Quy cũng in lên trên đầu Thạch Ngưu.
Một quang phù hình ô quy không ngừng lấp lóe ở trên đỉnh đầu Thạch Ngưu, Hàn Sâm nói thầm: “Bất kể ngươi có trâu bò thế nào, gặp phải thuật Ô Quy của ta cũng chỉ có thể biến thành ô quy.
Không đợi Hàn Sâm lại ra tay lần nữa, con Thạch Ngưu kia đã giãm mạnh một chân xuống, sóng xung kích vòng tròn lại đánh ra.
Nhưng so với vừa rồi, sóng xung kích lần này lại trở nên càng mạnh hơn. Sau khi Hàn Sâm bị hoá đá đã lập tức giải trừ hoá đá nhưng mà lại phát hiện tốc độ của mình trở nên chậm chạp hơn, trong lòng chợt sợ hãi vội vàng cúi đầu xuống nhìn, vậy mà trên lồng ngực đã xuất hiện quang phù của thuật Ô Quy.
“Á đù, Thạch Ngưu còn có năng lực của thuật gen phản đạn sao?” Hàn Sâm ngạc nhiên, mắt thấy Thạch Ngưu sải vó xông đến, mỗi chân giãm lên trên mặt đất đều có một luồng sóng xung kích vòng tròn khuếch tán ra.
Hàn Sâm không ngừng bị hoá đá, mỗi một lần hoá đá, thân thể đều sẽ nhiều thêm một quang phù của thuật Ô Quy.
“Đù má con Thạch Ngưu này tà môn vãi!” Hàn Sâm giải trừ hoá đá và thuật Ô Quy trên người, sau khi chém một đao về phía Thạch Ngưu lập tức quay người chạy.
Trước khi hiểu rõ tên này rốt cuộc có năng lực gì, trừ phi sử dụng thể Thần Linh siêu cấp, bằng không rất khó giết được nó.
Thạch Ngưu ở đẳng sau gào thét xông đánh Hàn Sâm, trong lòng Hàn Sâm buồn bực, thầm hạ quyết tâm: “Ngươi có giỏi, có giỏi thì đợi ta thăng cấp Hầu Tước, xem ta có một đao làm thịt ngươi không, bắt nạt một Bá Tước nhỏ bé thì có bản lĩnh gì chứ.”
Hàn Sâm chạy trốn cũng rất buồn bực, sóng xung kích hình vòng tròn của Thạch Ngưu không ngừng đánh đến, hết lần này đến lần khác hoá đá Hàn Sâm, còn may Hàn Sâm có thuật Thạch Hoá và giày Tuyệt Nha Thố, đổi lại thành người khác, cho dù là Hầu Tước chân chính sợ rằng cũng đã bị Thạch Ngưu giết chết không biết bao nhiêu lần, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Thật không dễ dàng trốn thoát khỏi sự đuổi giết của Thạch Ngưu, Hàn Sâm lau mồ hôi lạnh trên trán: “Con Thạch Ngưu kia sẽ không phải là dị chủng đột biến cấp Hầu Tước đấy chứ?”
Hàn Sâm không cam tâm cứ rút đi như vậy, biến Chú Ngữ thành hình dạng súng bắn tỉa, lợi dụng ống ngắm cự li siêu xa của nàng quan sát con Thạch Ngưu kia từ khoảng cách xa.
Vừa nhìn suýt nữa khiến Hàn Sâm tức điên, con Thạch Ngưu kia đang hưởng thụ ngon lành máu thịt của Ngoạ Thạch Ngưu, ngay cả trái tim gen dị chủng Hàn Sâm không kịp mang đi cũng đều nuốt xuống.
Vốn dĩ Hàn Sâm còn cho rằng mình đã giết thân thích của Thạch Ngưu, cho nên bị Thạch Ngưu đuổi giết cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo, ai ngờ con này chính là một người chơi đen ăn đen thứ thiệt, chỉ muốn cướp thú săn đã đến tay của hắn.
“Đù mé con kia, chúng ta chờ xem, xem ai có thể cười đến cuối cùng.” Hàn Sâm âm thầm tính toán, phải làm sao mới có thể diệt trừ con Thạch Ngưu kia.
Thân thể của nó vô cùng cứng rắn, có lẽ trong cấp Hầu Tước cũng coi như là trình độ đỉnh cấp, nếu không thể liên tục chém trúng thân thể của nó ở cự li gần rất khó thật sự làm Thạch Ngưu trọng thương.
Nhưng bởi vì có sự tồn tại của sóng xung kích hóa đá, Hàn Sâm lại rất khó đến gần nó, mặc dù thuật Thạch Hoá của Hàn Sâm có thể giải trừ trạng thái hoá đá nhưng mà khuyết điểm cũng đã quá rõ ràng, khi bản thân Hàn Sâm sử dụng thuật Thạch Hoá không thể động đậy, khi không sử dụng thuật Thạch Hoá lại bị Thạch Ngưu hoá đá, đây quả thực chính là một đề khó không có lời giải.
Càng đáng sợ hơn là, Thạch Ngưu lại có thể bắn ngược lại thuật Ô Quy của hắn, chuyện này có hơi biến thái rồi.
“Không đúng, có lẽ không phải đơn giản là bắn ngược lại, trước đó quang phù của thuật Ô Quy vẫn còn in ở trên người nó, đợi khi lực lượng tiêu hao hết mới biến mất. Trong khoảng thời gian đó, tốc độ của nó quả thực đã giảm xuống, hơn nữa trong thời gian thuật Ô Quy †ồn tại, chỉ cần sóng xung kích của nó đánh trúng ta, mỗi một lần đều mang theo đặc tính của thuật Ô Quy, đây không chỉ đơn giản là bắn ngược…” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ.
Vì để kiểm chứng suy nghĩ của mình, Hàn Sâm nhắm súng bắn tỉa vào Thạch Ngưu, sau khi ngắm chuẩn trực tiếp bóp cò súng.
Một viên đạn kèm theo thuật Ô Quy, từ xa bay về phía Thạch Ngưu.
Con kia đang ăn thi thể của Ngoạ Thạch Ngưu, trực tiếp bị viên đạn bắn trúng mông, nhất thời phía trên mông đã xuất hiện một quang phù giống như ô quy.
“Ùm bò!” Thạch Ngưu tức giận quay người, bốn chân giẫm lên mặt đất, từng luồng sóng xung kích vòng tròn dập dờn lan ra.
Nhưng Hàn Sâm phát hiện mình không hề bị hoá đá, cũng không bị phản đạn trúng thuật Ô Quy, hơn nữa quang phù của thuật Ô Quy cũng vẫn in ở trên mông Thạch Ngưu.
“Hoá ra là như vậy, quả nhiên không phải là bắn ngược lại, thuật Ô Quy vẫn có tác dụng với nó.” Trong lòng Hàn Sâm chợt vui mừng.
Hết chương 2005.
Bạn cần đăng nhập để bình luận