Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 817: Thánh Linh

- Tôi vốn là tôi, chỉ là vạn năm trước đã nuốt vào Không Thanh Thánh Chủng để trọng sinh, để càng tiến thêm một bước, đánh vỡ gông cùm gen, đột phá vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở, nhưng mà hôm nay tôi cũng không rõ lắm, tôi có phải là tôi nữa hay không.
Giọng nữ kia có chút ảm đạm nói ra.
Trong lòng Hàn Sâm lập tức hơi động, nghẹn ngào nói ra:
- Chẳng lẽ là cô cũng giống như những sinh vật siêu cấp thần huyết kia?
Hàn Sâm chỉ sinh vật siêu cấp thần huyết, dĩ nhiên là chỉ những sinh vật siêu cấp thần huyết bị Không Thanh Đằng ký sinh giống như Hắc Hỏa Phượng Hoàng.
Không Thanh Quả tựa hồ nhúc nhích một chút, sau đó chợt nghe giọng nữ kia thở dài nói:
- Vạn năm sau, Không Thanh Đằng kết quả, chúng liền có thể trọng sinh, gen cũng có thể tiến thêm một bước, nhưng mà ai có thể biết, thời điểm đó chúng có phải vẫn là chúng hiện tại hay không.
Suy nghĩ trong lòng Hàn Sâm thay đổi thật nhanh:
- Cảm xúc của Không Thanh Quả này tựa hồ có chút không ổn định, nếu như có thể kích động tâm tình của cô ta, cũng có hy vọng tìm được cơ hội thoát thân.
Nghĩ đến đây, Hàn Sâm liền mở miệng nói:
- Cô đã có cảm thán như thế, vì sao còn muốn ép buộc chúng nuốt vào Không Thanh Thánh Chủng
Giọng nữ kia nói ra:
- Nếu tôi xuất thế, liền có thể trực tiếp mở ra cửa lớn đi thông tới không gian thứ ba Tí Hộ Sở, từ đó thoát khỏi không gian thứ hai Tí Hộ Sở, Không Thanh Đằng này cũng theo đó mà chết đi, nếu như lúc này không trồng mầm mống xuống, thế gian liền không còn Không Thanh Thánh Đằng nữa.
- Tôi tức là tôi, lại là Không Thanh Thánh Đằng, tuy được tự tại, nhưng cũng khó có thể khống chế bản năng muốn kéo dài gen của mình với tư cách là Không Thanh Đằng.
Không Thanh Quả khẽ than một tiếng.
Trong lúc nhất thời Hàn Sâm có chút không biết nói cái gì nữa, lúc này quả là cô ta đã không thể tính là cô ta hoàn toàn nữa, vạn năm trước, cô ta chỉ là sinh vật siêu cấp thần huyết, hiện tại trong thân thể cô ta đã có một nửa là gen của Không Thanh Đằng.
Sinh vật siêu cấp thần huyết do động vật cùng thực vật dung hợp mà thành, đặt ở trong Liên Minh, đây cũng là chuyện rất khó tưởng tượng.
- Cô ở đang vạn năm trước là sinh vật gì?
Hàn Sâm không nhịn được hỏi một câu, sinh vật siêu cấp thần huyết như vậy chưa chắc đã không có lai lịch.
- Vạn năm trước tôi là Không Linh Nữ Yêu, tôi hôm nay, vẫn là Không Linh Nữ Yêu.
Âm thanh kia dần dần trở nên kiên định:
- Chuyện cậu muốn biết, tôi cũng đã trả lời, hiện tại cậu có thể đưa nó cho tôi chưa?
- Tôi thật sự không biết đến cùng là cô muốn cái gì? Nếu không đã sớm cho cô, cô cũng phải nói cho tôi biết, rốt cuộc là cô muốn thứ gì chứ?
Hàn Sâm thử thăm dò nói.
- Tôi muốn tự nhiên là Thảo Mộc Thánh Linh trên người cậu, trên người cậu còn có những vật khác đáng để tôi muốn hay sao?
Không Linh Nữ Yêu nói.
- Thảo Mộc Thánh Linh?
Trong lòng Hàn Sâm hơi động, lấy cái hồ lô kia ra cầm trong tay, nhìn Không Linh Nữ Yêu hỏi:
- Chẳng lẽ cô muốn chính là nó?
- Đúng thế.
Không Linh nữ Linh đáp một tiếng, dây leo kia lập tức bắt đầu chuyển động, muốn quấn lấy hồ lô trong tay Hàn Sâm.
- Chậm đã.
Hàn Sâm lại co tay lại một cái, tránh né dây leo kia, lớn tiếng nói:
- Ít nhất cô phải nói cho tôi biết, tại sao cô lại muốn lấy nó chứ?
Không Linh Nữ Yêu tựa hồ có chút không vui:
- Thảo Mộc Thánh Linh này không biết có nguyên nhân gì, cũng không thể hoàn toàn trưởng thành, tôi tự nhiên là muốn trợ giúp nó phát dục một lần nữa, như thế mới có thể chính thức thai nghén ra được.
Hàn Sâm nao nao, không thể tưởng được Không Linh Nữ Yêu vậy mà lại có ý nghĩ như vậy, nhưng mà hắn nhớ đến lúc trước đạt được hồ lô, hồ lô đằng kia tính cả cái tiểu hồ lô này đều đã khô héo, có lẽ đã chết đi, lời của Không Linh Nữ Yêu cũng tựa hồ hơi có hơi đạo lý, không giống như là đang làm bộ.
- Cô nói cái hồ lô này giống như cô, cũng là hấp thu sinh vật siêu cấp thần huyết mà sinh ra hay sao?
Hàn Sâm nghĩ tới dưới giàn dây hồ lô có một con cự thú chỉ còn lại một bộ xương.
Nếu như trong cái hồ lô này sinh ra một con cự thú, vậy đó cũng là một chuyện thú vị.
Ai ngờ Không Linh Nữ Yêu lại phản đối cách nói của Hàn Sâm:
- Nó khác với tôi, nó là Thảo Mộc Thánh Linh thuần chính, hơn nữa lai lịch phi phàm, không phải tôi có thể sánh được.
- Đến cùng nó có lai lịch ra sao?
Hàn Sâm lập tức truy hỏi một câu.
Hắn chắc chắn sẽ không giao ra hồ lô, thứ này mỗi ngày hắn đều cầm trong tay vuốt vuốt, cho dù nó không phải là sinh linh, từ lâu đã có cảm tình, huống chi trong đó còn dựng dục Thánh Linh, tự nhiên càng không có khả năng giao ra.
Hơn nữa dùng cá tính tham lam của Hàn Sâm, trừ phi là sắp chết đến nơi, nếu không căn bản không thể nào giao ra bảo vật như vậy.
- Không rõ ràng lắm, tôi chỉ có thể cảm ứng được thánh tức cỏ cây thuần chính trong cơ thể nó, còn lai lịch của nó lại khó có thể suy đoán.
Không Linh Nữ Yêu nói.
- Nếu như nó không phải là đồng tộc đồng loại với cô, cô quan tâm tới nó làm cái gì?
Hàn Sâm nhìn Không Linh Nữ Yêu nói.
Không Linh Nữ Yêu tựa hồ hơi không kiên nhẫn rồi, cũng không trả lời vấn đề của Hàn Sâm, lạnh giọng nói:
- Chuyện này không có quan hệ gì với cậu, cậu giao nó cho tôi là được.
Nói xong, dây leo lại cuốn về phía hồ lô trong tay Hàn Sâm, chỉ là Hàn Sâm lui về phía sau hai bước, lại tránh né dây leo.
Không Linh Nữ Yêu lập tức giận dữ, mặt đất bốn phía có một mảnh dây leo dài hẹp tựa như một hàng dài từ dưới đất chui lên, ở trên trời vặn vẹo giao thoa, muốn trói Hàn Sâm lại.
- Không phải là cô mới vừa nói, chỉ cần cô xuất thế thì sẽ lập tức phá vỡ tiến vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở hay sao, như vậy thì cô trợ giúp nó phát triển một lần nữa như thế nào? Đó hẳn không phải là chuyện một chốc một lát là có thể thành công đi?
Hàn Sâm vội vàng lớn tiếng kêu lên, đồng thời đã làm tốt chuẩn bị triệu hồi ra tiểu thiên sứ để chiến đấu.
Nếu như nói không thông, vậy thì cũng chỉ có thể dốc sức liều mạng giết ra ngoài, dù sao hắn cũng chắc chắn sẽ không giao ra hồ lô.
Nếu như thật sự liều mạng, chưa hẳn Không Linh Nữ Yêu đã thật sự có thể ngăn hắn lại, nói không chừng còn có thể giết lại một sinh vật siêu cấp thần huyết sắp đột phá vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở.
Nhưng mà Hàn Sâm còn có chút kiêng kị bốn con sinh vật siêu cấp thần huyết bên kia, chúng bị Không Thanh Thánh Chủng ký sinh, mặc dù hiện tại đều đã cắm rễ ở trên ngọn núi, nhưng mà không ai nói chắc được, nếu thật sự đánh nhau, chúng có thể sẽ bị Không Thanh Thánh Chủng khống chế tham chiến hay không.
Hàn Sâm đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nhưng mà Không Linh Nữ Yêu nghe được hắn nói, lại ngừng lại, giống như có điều suy nghĩ nói ra:
- Cậu nói cũng không phải là không có đạo lý, tôi đã sắp xuất thế, đã khó có thể tiếp tục ở lại, xác thực không có cách nào chăm sóc nó phát triển.
Hàn Sâm vội vàng tiếp lời:
- Không bằng vẫn để tôi chăm sóc nó đi? Cô thấy tôi từ trước cho tới nay đều chăm sóc nó vô cùng tốt, quả thực đã coi nó thành con ruột, ăn uống chưa bao giờ đứt đoạn, liền máu của sinh vật siêu cấp thần huyết đều bị nó uống không ít. . .
Hàn Sâm lập tức uốn ba tấc lưỡi, đem mình khoa trương tới mức trên trời dưới đất không có ai bằng, ngậm đắng nuốt cay cố gắng làm cha làm mẹ, tay phân tay nước tiểu vất vả lắm mới nuôi hồ lô lớn tới như vậy, còn kém chút đã nói mình thành một người cha nhị thập tứ hiếu rồi.
Không Linh Nữ Yêu bị Hàn Sâm nói tựa hồ đã có chút dao động, đứa bé ở bên trong Không Thanh Quả vậy mà mở mắt, đôi mắt giống như thanh tinh như bảo thạch không chứa một tia tạp chất nào nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm.
Không Linh Nữ Yêu nhìn Hàn Sâm, lại nhìn Tiểu Ngân Ngân nằm trên bờ vai Hàn Sâm một chút, còn có vị trí trong túi hắn đang chứa sò biển cùng tiểu yêu tinh.
Một hồi lâu sau, Không Linh Nữ Yêu mới chậm rãi nói:
- Cũng tốt, vậy thì để cho cậu chăm sóc nó xuất thế đi. Nhưng mà Tiên Thiên căn cơ của nó bị khuyết tổn, gen không hoàn chỉnh, cho dù hấp thu nhiều máu tươi của sinh vật siêu cấp thần huyết hơn nữa cũng khó có thể xuất thế, cậu chờ đợi một lát, đợi sau khi tôi xuất thế sẽ cho nó một giọt máu huyết Không Linh, bù đắp căn cơ khuyết tổn của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận