Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3090. Lên núi cầu Thần

Mặt Lý Băng Ngữ đỏ bừng, nhảy dựng lên như điện giật từ trên người Hàn Sâm, nắm khăn tắm trắng bao lấy thân thể rồi chạy ra khỏi gian phòng của Hàn Sâm.
Sức mạnh của Đại Thiên Ma quá lợi hại, đó là một loại sức mạnh biết rõ không nên nhưng lại không khống chế nổi bản thân. Mọi thứ xảy ra vừa rồi, Lý Băng Ngữ đều rõ cả nhưng lại vẫn làm như vậy, không phải xuất phát từ bản ý của nàng nhưng lại không ngăn cản nổi ma quỷ dụ hoặc từ sâu trong nội tâm.
Lý Băng Ngữ biết đó là sức mạnh của chủng gen nhưng lại không biết đến sự tồn tại của Đại Thiên Ma, rất tự nhiên mà liên hệ chuyện này với chuyện Công Thúc Chỉ trả thù.
“Công Thúc Chỉ đáng chết, ngươi muốn trả thù Hàn Sâm thì tự đi mà †ìm hắn, sao lại sử dụng loại chủng gen bỉ ổi này với ta.” Lý Băng Ngữ trở lại phòng mình, sắc mặt trông cực kỳ khó coi, nghĩ đến rất nhiều hành động của mình trước mặt Hàn Sâm vừa rồi, hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.
Sau khi Lý Băng Ngữ rời đi, Hàn Sâm đánh giá gian phòng nhưng không nhìn thấy Đại Thiên Ma đâu. Cô nàng này đúng là xuất quỷ nhập †hần, ngay cả Hàn Sâm cũng không thăm dò được chân thân của nàng ở đâu.
“Phải nghĩ cách bắt nàng lại mới được, nếu không cứ để một kẻ âm hồn bất tán đi theo bên người như vậy thật sự hơi phiền phức.” Hàn Sâm thầm nhíu mày, nhất thời cũng không nghĩ ra được cách nào hay.
Lấy một quả trứng Thuần Quang Nguyên ra đặt trong lòng bàn tay, thử sử dụng sức mạnh Huyết Long Thần mạch kích hoạt nó, xem thử có thể biến nó thành chủng gen chuyên dụng của Huyết Long Thần mạch không. Đáng tiếc kết quả lại khiến Hàn Sâm phải thất vọng, có lẽ bởi vì thuộc tính có xung đột nên Huyết Long Thần mạch hơi bài xích với Thuần Quang Nguyên, không dung nhập sức mạnh vào trong Thuần Quang Nguyên.
Không còn cách nào khác, Hàn Sâm chỉ đành nhỏ một giọt máu của mình lên trên trứng Thuần Quang Nguyên, sau đó thấy Thuần Quang Nguyên nhanh chóng được ấp ra.
Thuần Quang Nguyên vừa mới ấp ra như một con nòng nọc bạch ngọc, hình thể không lớn lắm, móng vuốt cực kỳ tinh tế, toàn thân bán trong suốt như ôn ngọc điêu khắc thành, bộ dáng vô cùng nhỏ nhắn đáng yêu.
“Thu được chủng gen cấp Vương Thuần Quang Nguyên.” Thanh âm nhắc nhở lập tức vang lên.
Hàn Sâm thử hợp thể với Thuần Quang Nguyên. Vì là thể ấu sinh, sức mạnh của Thuần Quang Nguyên còn rất yếu, Hàn Sâm chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh tỉnh khiết dung nhập vào trong thân thể hắn, rất nhanh đỉnh đầu đã mọc ra một đôi râu bạch ngọc.
Chỉ cần có chủng gen tiến vào phạm vi nhất định, cặp râu như bạch ngọc sẽ sinh ra cảm ứng, hơn nữa căn cứ vào sự khác biệt thuộc tính của chủng gen, cặp râu còn có thể đổi màu.
Tuy cặp râu kia không xấu, thậm chí còn rất đáng yêu nhưng Hàn Sâm lại cảm thấy hơi khó tiếp thu, lập tức tách ra khỏi Thuần Quang Nguyên, để Thuần Quang Nguyên duy trì cơ thể của nó, đặt nó trong túi áo.
Dù không hợp thể, bản thân Thuần Quang Nguyên cũng có thể cảm ứng được chủng gen tới gần, Hàn Sâm thử triệu hồi Huyết Mị Linh ra, râu Thuần Quang Nguyên lập tức biến thành màu đỏ máu.
Bởi vì chỉ là thể ấu sinh, phạm vi cảm giác Thuần Quang Nguyên cực kỳ có hạn, chỉ chừng mười mét, song với Hàn Sâm thì như vậy cũng đã đủ rồi.
Nơi này là thủ đô của Đại Tần, không phải dã ngoại hoang vu, chỉ cần phòng ám toán là được.
“Không biết Thuần Quang Nguyên có cảm ứng được sự tồn tại của Đại Thiên Ma không nhỉ?” Hàn Sâm quan sát kỹ Thuần Quang Nguyên, thấy lúc này nó chẳng có phản ứng gì cả, cũng không biết là Đại Thiên Ma không ở đây hay là nó không cảm ứng được Đại Thiên Ma.
“Có Thuần Quang Nguyên là an toàn hơn nhiều rồi. Song vẫn phải nhanh chóng để Dương phu tử nhận được huyết mạch Thần Linh mới được.” Hàn Sâm đã quyết định sáng sớm ngày mai sẽ mang theo Dương phu tử đi Thần miếu Vũ Tiên.
Trong phủ Công Thúc, một lão bộc vội vã đi đến trước mặt Công Thúc Chỉ.
“Chủ nhân, bên khách sạn truyền đến tin tức, nói không tìm thấy tổ chức da hay tóc của Hàn Sâm.” Lão bộc lấy làm lạ nói.
“Sao lại không tìm thấy được? Có phải bọn họ không chú tâm làm việc hay không?” Sắc mặt Công Thúc Chỉ lập tức trầm xuống.
Lão bộc vội vàng nói: “Không phải bọn họ không chú tâm làm việc, lão nô cũng giả thành công nhân vệ sinh đi vào phòng Hàn Sâm nhưng lại không tìm được một sợi tóc hay tổ chức nào trong phòng hắn, ngay cả gầu còn không có, xem ra chắc đã đề phòng từ trước rồi.”
“Nói vậy thì chắc hắn cũng là cao thủ về đạo này.” Công Thúc Chỉ khẽ nhíu mày: “Bên phía Nhã Nhi tiến hành thế nào rồi?”
“Nhã Nhi là khuê mật của Phượng Phi Phi. Mấy ngày nay nàng đều lấy cớ chúc mừng sinh nhật Phượng Phi Phi để ở lại nhà Phượng Phi Phi, chắc sẽ không khó lấy được tóc của Phượng Phi Phi, tin là chẳng mấy chốc sẽ đưa tới thôi.” Lão bộc vội vàng đáp.
“Đã như vậy thì để tiểu tiện nhân Phượng Phi Phi kia xuống dưới đó theo Cẩn Nhi trước.” Trong mắt Công Thúc Chỉ lóe lên tia sáng lạnh.
“Chủ nhân, nếu không lấy được da tóc của Hàn Sâm thì Tư Mệnh Ma Chủng sẽ không thể sử dụng được, vậy phải làm thế nào đối phó với Hàn Sâm đây?” Lão bộc lo lắng hỏi.
Công Thúc Chỉ cười lạnh đáp: “Lão phu xông xáo ở đại vũ trụ cả trăm năm, không biết từng đào được bao nhiêu Thần mạch kinh thiên, chủng gen mạnh mẽ mà ta đoạt được cũng không chỉ có mình Tư Mệnh Ma Chủng, muốn một người phải chết thì có gì khó đâu, cứ trừng trị tiểu tiện nhân Phượng Phi Phi kia trước rồi lại đối phó hắn cũng không muộn.”
Vừa rạng sáng ngày thứ hai Hàn Sâm đã mang theo Dương phu tử xuất phát tiến về tinh cầu Gwa.
“Đại nhân, khu vực phía trước là bố cục Hổ Ngọa Sơn Cương, phía dưới ắt sẽ có địa mạch. Nơi này không hổ là thủ đô, địa mạch còn nhiều hơn cả Vạn Cổ Thần Sơn.” Đi chưa được bao lâu, Dương phu tử bèn chỉ vào một gò núi rồi nói.
Hàn Sâm lắc đầu cười bảo: “Lần này ta đến không phải là vì địa mạch.”
Dương phu tử sững sờ: “Không phải là vì địa mạch? Vậy đại nhân mang lão hủ tới, chẳng lẽ là có chuyện quan trọng cần thương nghị?”
Hàn Sâm thuận miệng nói: “Cũng không phải đại sự gì, ta phát hiện ra một Thần miếu vô chủ trong núi, ở đó có thần linh thủ hộ, cho nên dẫn ngươi đi cầu nguyện thử xem có thể cầu được huyết mạch Thần Linh không.”
Dương phu tử cười khổ nói: “Đa tạ ý tốt của đại nhân. Mấy chục năm qua, lão phu cũng đi qua không ít Thần miếu, đều không thể cầu được huyết mạch Thần Linh. Về sau được một vị cao thủ kiểm tra, gen của bản thân ta quá kém, không thể lọt vào mắt xanh của Thần Linh, đã sớm tuyệt vọng rồi, đại nhân không cần phải lao tâm vì ta đâu.”
“Đến cũng đến rồi, thử một lần cũng không sao.” Hàn Sâm khẽ cười nói.
Dương phu tử thấy Hàn Sâm đã quyết ý, cũng không biết nói gì cho phải, hắn không ôm hi vọng gì với chuyến đi này cả.
Khi còn trẻ, hắn chưa từ bỏ ý định, không biết đã đến bao nhiêu Thần miếu, không một trăm cũng phải tám chục, cuối cùng cũng đều tuyệt vọng, không có một vị Thần Linh nào chịu ban cho hắn huyết mạch. Hàn Sâm dựa theo mật đạo mà Vũ Tiên chỉ, một đường đi về phía Quang Minh Thánh Sơn, trên đường cũng không gặp phải nguy hiểm gì.
Tình cờ gặp được mấy chủng gen, Hàn Sâm chỉ cần hơi lộ ra khí tức Huyết Mị Linh đã dọa chúng nó chạy mất.
Rất nhanh hai người đã đi tới trước một ngọn núi lớn tỏa ra quang huy †hần thánh. Trên ngọn núi, thánh quang lóng lánh tựa như nơi mặt trời nhô lên, có khí vận vạn khí triều dương.
Hết chương 3090.
Bạn cần đăng nhập để bình luận