Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3096. Người nhà quê mở cửa hàng online

“Tiểu Âm, sao lại chạy tới đây rồi?” Phượng Phi Phi đi tới trước mặt Phượng Âm Âm, vẻ mặt ôn hòa nói.
Bình thường nàng rất thương yêu Phượng Âm Âm, huống chi hôm nay còn muốn chúc mừng sinh nhật cho Phượng Âm Âm nên sẽ không răn dạy gì hết. Tuy không hài lòng với việc Phượng Âm Âm đưa đám Hàn Sâm tới đây nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.
Phượng Âm Âm đang định trả lời, lại đột nhiên nhìn Phượng Phi Phi kinh ngạc nói: “Cô ơi, ngươi chảy máu mũi kìa.”
Phượng Phi Phi sững người, lấy khăn tay ra lau dưới mũi, quả nhiên có một vệt máu tươi thấm lên chiếc khăn trắng muốt.
“Chắc do nóng quá.” Phượng Phi Phi không cảm thấy thân thể có gì bất thường, sau khi lau sạch máu mũi bèn kéo tay Phượng Âm Âm nói: “Tiểu Âm, chúng ta đến đại sảnh tiệc đi. Sắp đến sinh nhật ngươi rồi, lần này cô có lễ vật rất đặc biệt muốn tặng cho ngươi.”
Dứt lời bèn nhìn về phía Hàn Sâm và đầu trọc: “Mời hai vị cùng đến đại sảnh thưởng rượu.”
“Tiểu Âm, hôm nay là sinh nhật của ngươi sao?” Hàn Sâm chỉ biết hôm nay là sinh nhật Phượng Phi Phi nhưng lại không biết Phượng Âm Âm cũng sinh nhật.
“Qua mười hai giờ mới là sinh nhật ta. Tam Mộc, cùng ta chúc mừng sinh nhật nhé.” Tiểu Âm một tay nắm tay Phượng Phi Phi, cái tay còn lại kéo Hàn Sâm, vui vẻ đi về phía đại sảnh.
Phượng Phi Phi rất ngạc nhiên, không biết sao Phượng Âm Âm lại có quan hệ tốt với Hàn Sâm như vậy, ánh mắt nhìn về phía Hàn Sâm giống như đang nhìn một tên bại hoại dụ dỗ trẻ vị thành niên.
Hàn Sâm trực tiếp bỏ qua ánh mắt của Phượng Phi Phi, nàng đành phải vừa đi vừa hỏi Phượng Âm Âm: “Tiểu Âm, ngươi kết bạn với tên này từ lúc nào thế, sao ta chẳng biết gì cả?”
“Ta quen hắn ở bữa tiệc, còn chưa kịp giới thiệu cho cô biết. Nhưng không sao hết, về sau có nhiều thời gian để các ngươi làm quen, chúng ta đến đại sảnh nhanh nào, ta rất muốn biết ngươi tặng ta lễ vật đặc biệt gì nha.” Phượng Âm Âm kéo hai người đi vê phía đại sảnh.
Nhân vật chính là Phượng Phi Phi biến mất, tự nhiên sẽ có rất nhiều người đang tìm kiếm tung tích của nàng. Khi Phượng Âm Âm mỗi tay một người kéo Phượng Phi Phi và Hàn Sâm cùng tiến vào, không ít người đều hơi nhíu mày.
“Phỉ Phỉ, Tiểu Âm, các ngươi đi đâu thế?” Tư Đồ Nhã đi tới, cười tủm tỉm nhìn Phượng Phi Phi và Phượng Âm Âm hỏi.
“Không có gì, chuẩn bị lễ vật Tiểu Âm ấy mà.” Phượng Phi Phi nói.
“Vị này là?” Tư Đồ Nhã thấy một tay khác của Phượng Âm Âm kéo Hàn Sâm, bèn hỏi.
Giới thượng lưu đế đô trong ấn tượng của nàng hình như không có người như vậy. Song đầu trọc Hạ Vũ Phi bên cạnh, nàng lại có chút ấn tượng.
Tuy Hạ Vũ Phi là đệ tử của Vệ phu tử nhưng đáng tiếc thiên phú của bản thân hắn chỉ bình thường, lại không có bối cảnh gì lớn, vốn không đủ tư cách tiến vào giới thượng lưu bọn họ.
“Đây là Tam Mộc, bạn của ta.” Phượng Âm Âm nói xong bèn kéo Hàn Sâm ngồi xuống bàn chính.
Với những bữa tiệc như thế này, ai ngồi vị trí nào đều đã được sắp sẵn †ừ trước, ngồi ở bàn chính đều là nhân vật phi phàm ở đế đô.
Bây giờ Phượng Âm Âm kéo Hàn Sâm ngồi xuống bàn chính, chiếm cứ một vị trí, hơn nữa còn ở ngay bên cạnh nàng, một trái một phải với Phượng Phi Phi khiến ánh mắt của không ít người đều trở nên kỳ dị.
Tư Đồ Nhã nghi ngờ liếc nhìn Phượng Phi Phi, Phượng Phi Phi tỏ vẻ bất đắc dĩ, sau đó nói: “Hàn công tử là bạn của Tiểu Âm, Tiểu Âm cố ý mời hắn đến cùng chúc mừng.”
Mọi người nghe vậy, biết Hàn Sâm ngồi đây cũng không phải do Phượng Phi Phi sắp xếp, mà là Phượng Âm Âm không hiểu chuyện, bất ngờ đưa một người bạn tới, trong lòng cũng thoải mái hơn.
Tư Đồ Nhã nhìn thoáng qua Hàn Sâm, mỉm cười hỏi: “Có thể trở thành bạn của Tiểu Âm chắc cũng là nhân trung tuấn kiệt, không biết Hàn công tử xuất thân từ gia tộc nào?”
“Ta sinh ra ở Vạn Cổ Đại Thần Sơn.” Hàn Sâm ăn ngay nói thật, hắn đi ra từ trong quả trứng ở Vạn Cổ Đại Thần Sơn, đó cũng có thể xem là nơi hắn sinh ra.
Nghe vậy, vẻ mặt đám vương công quý tộc lại càng cổ quái hơn, trong mắt không ít người đều ẩn chứa sự giễu cợt.
Người có xuất thân cao quý thật sự, bình thường đều sẽ báo xuất xứ huyết mạch của mình, kém hơn một chút cũng có địa danh là thành phố.
Hàn Sâm báo đại danh là Vạn Cổ Đại Thần Sơn, chỉ có thể nói Hàn Sâm là một sơn dân thảo mãng, ngay cả tên thành phố cũng không có.
Ở đế quốc Đại Tần, thân phận như vậy chỉ cao hơn nô lên một chút, dù có nhận được huyết mạch Thần Linh thì vì không có bối cảnh, bình thường cũng rất khó làm nên nghiệp lớn, tương lai có thể trở thành chủ một thành đã là cách cục cực lớn rồi.
Nhưng ở đây, chủ một thành cũng chẳng là gì hết. Người quyền quý đến được nơi này, trong tay ai lại chẳng có vài ba tòa thành?
“Hóa ra Hàn công tử đến từ nơi xa xôi như vậy, chắc cũng là người làm ăn lớn ở thành Ngọc Bích nhỉ?” Tư Đồ Nhã như cười như không nhìn Hàn Sâm hỏi.
Nàng không phải muốn nhằm vào Hàn Sâm. Tuy Hàn Sâm là do Phượng Âm Âm kéo tới nhưng dù sao cũng là khách của Phượng Phi Phi, nếu để Hàn Sâm thành trò cười thì mặt mũi của Phượng Phi Phi cũng mất sạch.
Tư Đồ Nhã và Phượng Phi Phi cùng là ca cơ, lại là hảo khuê mật. Người ngoài cho rằng họ là chị em tốt nhưng thật ra Tư Đồ Nhã vô cùng đố ky với Phượng Phi Phi. Nếu không phải vậy thì nàng cũng sẽ không giúp Công Thúc Chỉ ám hại Phượng Phi Phi.
Song ngoài mặt Tư Đồ Nhã lại rất thảo mai cho nên Phượng Phi Phi vân luôn xem nàng như chị em tốt.
“Cũng không phải buôn bán lớn gì, chỉ mở một cửa hàng online bán ít trứng gen mà thôi. ” Hàn Sâm nói như thật.
Nghe đến đây, Tư Đồ Nhã và đám quyền quý đều tỏ vẻ khinh bỉ. Tuy cửa hàng bán trứng gen online cũng làm ăn rất khá nhưng có tốt thế nào, cũng không cùng đẳng cấp.
Giống như thương hội Lữ Thị, cửa hàng trứng gen cao cấp chân chính, căn bản sẽ không bán trên mạng bao giờ.
“Hóa ra Hàn công tử là đồng nghiệp với tại hạ. Tại hạ bất tài, tiệm kinh doanh trứng gen tên Thiên Chính, không biết cửa hàng của Hàn công tử tên là gì? Bán trứng gen đẳng cấp nào?” Một công tử trẻ tuổi cười híp mắt phe phẩy quạt giấy nói.
Vẻ mặt không giống thảo luận với Hàn Sâm mà như đang trêu chọc tiểu miêu tiểu cẩu.
“Cửa hàng online của ta tên Một Cửa Tiệm Nhỏ, vừa mở không bao lâu, hiện giờ chủ yếu là kinh doanh trứng gen cấp Tử Tước và Bá Tước.” Hàn Sâm đáp.
Mọi người nghe xong đều bật cười, công tử trẻ tuổi lại càng cười to nói: “Vậy đúng là một cửa tiệm nhỏ thật rồi, Hàn công tử không định lấy cửa hàng trứng gen của mình làm quà sinh nhật cho Âm Âm đấy chứ?”
“Đúng vậy.” Tất cả mọi người đều cho rằng Hàn Sâm không thể đưa ra một lễ vật nghèo nàn trước mặt Phượng Phi Phi, ai ngờ Hàn Sâm lại thật sự có tính toán như vậy.
“Vậy ta rất chờ mong lễ vật của ngươi đấy.” Tư Đồ Nhã chế nhạo nói. Song nàng lại tự thấy như vậy quá mất giá nên cũng không nói thêm gì nữa. Sau khi mọi người ngồi xuống, mọi người trên bàn chính đều trò chuyện vui vẻ, song lại không ai để ý tới Hàn Sâm cả, chỉ có Phượng Âm Âm thỉnh thoảng nói chuyện với Hàn Sâm.
Cũng không phải bọn hắn cố ý ngó lơ Hàn Sâm, mà bởi vì một người nhà quê bán hàng online vốn không thể dung nhập vào thế giới của họ, khác biệt thế giới thì chẳng có chủ đề chung gì hết, tự nhiên cũng không có ai có ý định chủ động kết giao với Hàn Sâm.
Hết chương 3096.
Bạn cần đăng nhập để bình luận