Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1968. Hấp thụ ngọc khí

Loại cảm giác này rất kì diệu, giống như từng hạt băng vô cùng nhỏ hoà quyện vào trong cơ thể hắn, tiếp xúc với máu thịt đã lập tức hòa tan, bị hút vào trong máu thịt.
Khi ngọc khí không ngừng được hấp thụ tan vào trong tế bào cơ thể mình, Hàn Sâm phát hiện thân thể của hắn dần dần xảy ra những thay đổi, làn da ánh lên rực rỡ sắc ngọc.
Liếc nhìn đám Vân Phi trong ngọc khí, chỉ thấy trên người họ nổi lên ngọc thạch lấp lánh, tựa như tượng ngọc điêu khắc thành từ ngọc thạch.
“Ngọc khí thật lợi hại, lại có thể biến đổi gen trong cơ thể! Chắc ngọc khí này là một loại gen dị chủng hình thái nhỉ?” Hàn Sâm suy nghĩ trong lòng.
“Tả Phong từng nói, tảng đá cũng có thể có sinh mệnh của chính mình, chỉ là không giống với loại sinh mệnh của chúng ta. Nếu như bản thân Bạch Ngọc Kinh chính là một loại sinh vật khác, phải chăng ngọc khí này chính là gen dị chủng của nó? Nhưng không biết tính theo đẳng cấp, Bạch Ngọc Kinh được là dị chủng đẳng cấp nào nhỉ?” Hàn Sâm vừa hấp thụ ngọc khí, vừa thầm suy đoán trong lòng.
Nhưng đây chỉ là một kiểu phỏng đoán thôi, hoàn toàn xây dựng trên giả thiết của Tả Phong, có phải như vậy thật hay không thì ít nhất bây giờ còn chưa có ai chứng minh được.
Hàn Sâm vận chuyển Vật Ngữ Gen, chầm chậm hấp thụ ngọc khí, để ngọc khí hoá thành sưc mạnh của Vật Ngữ Gen.
Vật Ngữ Gen đều có khả năng tương thích rất tốt với sức mạnh của các loại thuộc tính. Sau khi hấp thu ngọc khí cũng có chút tiến bộ nhưng vẫn không thể đột phá bình cảnh được, dường như vẫn còn thiếu một chút gì đó.
“Không phải Thiên Vũ Hạc đã nói càng lên tầng cao hơn thì ngọc khí cũng càng mạnh sao. Có lẽ sẽ có cơ hội mượn ngọc khí đột phá bình cảnh.” Hàn Sâm nghĩ trong lòng rồi đứng dậy đi về phía tầng bốn trong ngọc khí lượn lờ.
Ngọc khí của tâng ba đối với Hàn Sâm vẫn là quá nhạt. Tuy rằng cùng là Tử Tước nhưng nhân loại cần hấp thu một lượng lớn gen dị chủng để cường hóa thể chất bản thân như Hàn Sâm sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều so với thể xác của Tử Tước bình thường.
Khi ở trạng thái viên mãn của gen Tử Tước, sức chống chịu của cơ thể Hàn Sâm gần như ngang bằng với cấp Bá Tước.
Trong giây phút bước vào tầng thứ tư, Hàn Sâm đã cảm thấy thân thể chợt lạnh lẽo, ở tầng ba vốn chỉ cảm thấy ngọc khí mát lạnh thì ở tầng thứ tư lại trở nên giống như hàn băng, sau khi thấm vào thân thể khiến Hàn Sâm bỗng có cảm giác như rơi vào trong hố băng.
Nhưng mức độ lạnh giá này vẫn không thể lay động thể phách của Hàn Sâm. Ánh mắt quan sát khắp tầng thứ tư, chỉ thấy trong ngọc khí thấp thoáng có thể nhìn thấy một vài bóng người, trừ Thiên tộc ra còn có hai người ngoại tộc nhưng không nhìn thấy bóng dáng Thiên Vũ Hạc, có lẽ hắn không ở tầng này.
Hàn Sâm hấp thụ ngọc khí đột phá bình cảnh của Vật Ngữ Gen, phát hiện vẫn không có tác dụng quá lớn, rồi tiếp tục đi lên tầng thứ năm.
Vừa mới bước vào tầng thứ năm, Hàn Sâm đã cảm thấy cơ thể mình giống như bị đông cứng, cứ cố định ở trước cửa của tầng năm như thế, dường như hoá thành một pho tượng ngọc thực sự.
Từng luồng ngọc khí như những giọt nước hoá thành băng tràn vào trong người, với sức chống đỡ của cơ thể Hàn Sâm khó mà hoàn toàn luyện hoá ngọc khí, ngọc khí tùy ý hoành hành trong thân thể hắn.
Hàn Sâm cảm giác cơ thể mình càng lúc càng lạnh, kiểu lạnh không phải nhiệt độ xuống thấp mà là ngọn lửa sinh mệnh đang dần suy yếu.
Hàn Sâm có thể cảm nhận rõ ràng thân thể đang bị ngọc hoá nhanh chóng, sức sống của máu thịt trên người mình càng lúc càng yếu đi, Vật Ngữ Gen vận chuyển toàn thân cũng không thể ngăn chặn được cơ thể đang dần ngọc hóa.
Bởi vì sức mạnh gen có trong ngọc khí đã vượt qua sức mạnh gen của bản thân Hàn Sâm quá nhiều, gen của cơ thể bị ngọc khí nhanh chóng ăn mòn thay đổi.
‘Thầm giật mình kinh ngạc, không ngờ chỉ hơn kém một tầng mà độ mạnh yếu của ngọc khí lại có sự khác biệt như trời với đất, với thực lực hiện tại của hắn vẫn khó mà tu hành ở tầng thứ năm được.
Tuy lấy năng lực của hắn có thể miễn cưỡng đối kháng ngọc khí nhưng vậy sẽ mất đi ý nghĩa ban đầu của tu hành.
Trong đầu chợt nảy ra suy nghĩ, Hàn Sâm vận chuyển Thuật Thạch Hóa, cơ thể lập tức hoá thành một khối đá, những ngọc khí kia ngấm vào cơ thể thạch hoá sẽ khó mà gặm nhấm gen máu thịt của Hàn Sâm nữa, ngược lại tưới đều lên thể phách thạch hóa của Hàn Sâm, hơn nữa ngọc khí cũng trở nẻn ôn hoà càng dễ hấp thụ hơn.
Sau khi thạch hoá, thuật gen duy nhất Hàn Sâm có thể vận chuyển chính là “Vật Ngữ Gen”, đương nhiên cũng không cần phải suy nghĩ gì nữa, điên cuồng vận chuyển “Vật Ngữ Gen” hấp thụ ngọc khí của tầng thứ năm.
Ngọc khí tinh khiết được hấp thụ vào trong cơ thể thạch hoá theo cách thức của “Vật Ngữ Gen” vận chuyển trong người, khiến cơ thể thạch hoá của Hàn Sâm trở nên long lanh như pha lê.
Dựa vào ngọc khí mạnh mẽ, Hàn Sâm không ngừng đột phá bình cảnh, hi vọng có thể thăng lên cấp Bá Tước, nhưng lại thất bại hết lần này đến lần khác, ngọc khí mạnh mẽ như vậy vẫn không thể đột phá cửa cuối cùng của Vật Ngữ Gen.
Sau hai giờ, ngọc khí bỗng nhiên biến mất, Hàn Sâm cũng giải trừ Thuật Thạch Hóa, không khỏi nản lòng.
“Ngọc khí mạnh mẽ thế này vẫn không thể đột phá bình cảnh của Vật Ngữ Gen, rốt cuộc ta phải làm gì mới có thể tiến vào cấp Bá Tước?” Trong lòng Hàn Sâm hơi bức bối.
Người tu hành trong tầng thứ năm nhìn thấy lại có thêm một người lạ, không khỏi để ý Hàn Sâm, phát hiện hắn không phải là Thiên tộc lại càng thêm ngờ vực.
Bởi vì những người này đều không quen biết Hàn Sâm, cũng không ngờ rằng Hàn Sâm là một Tử Tước mà có thể đến được tầng năm lúc ngọc khí đang tuôn ra, cho nên không nghĩ nhiều về Hàn Sâm, chỉ cho rằng hắn là một Bá Tước mới đến.
Hàn Sâm không nói chuyện với bọn họ, đi thẳng lên tầng thứ sáu, người hắn có Thuật Thạch Hóa, ngọc khí mạnh hơn nữa cũng không làm tổn thương được cơ thể hắn.
“Nếu ngọc khí của tầng năm vẫn không thể giúp ta đột phá Bình Cảnh, vậy thì tiến thêm một bước.” Hàn Sâm đi lên tầng thứ sáu, người tu hành ở tầng sáu lại là nhiều nhất trong số sáu tầng trước đó.
Nhưng cũng không có ai để ý đến việc Hàn Sâm đến, bây giờ không phải lúc ngọc khí tuôn ra, cho dù lên tầng thứ bảy cũng không có ý nghĩa gì.
Ánh mắt của Hàn Sâm nhìn khắp tầng sáu, cũng không thấy bóng dáng Thiên Vũ Hạc đâu bèn đi thẳng lên tầng bảy.
Quả nhiên ở tầng thứ bảy, Hàn Sâm đã nhìn thấy Thiên Vũ Hạc. Cả †ầng thứ bảy trừ Hàn Sâm ra tổng cộng cũng chỉ có ba người. Trong đó hai người là Thiên tộc, còn có một người đầu trọc, trên đầu có chín nốt ruồi như sẹo hình nhãn, rõ ràng là người của Phật tộc.
Nhưng nhìn hắn tuổi còn trẻ, chắc cũng ngang tuổi Phật nữ Bất Ngữ. Độ tuổi này có thể lên đến tầng bảy tu hành thực sự không đơn giản, trong Bá Tước cũng là đỉnh cấp rồi, Bá Tước bình thường đều tu hành trong tầng năm cả.
Hai người Thiên tộc, một người là Thiên Vũ Hạc, một người còn lại Hàn Sâm không quen, là một cô gái trẻ.
Hàn Sâm quan sát bọn họ, bọn họ cũng đang nhìn Hàn Sâm. “Hàn huynh, sao ngươi không ở bên dưới tu hành mà lại lên đây?” Thiên Vũ Hạc nhìn Hàn Sâm hỏi.
Hàn Sâm còn chưa trả lời, cô gái Thiên tộc kia đã kinh ngạc nhìn Hàn Sâm nói: “Ngươi chính là Hàn Sâm - đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong à?”
Hàn Sâm nhìn dáng vẻ ngạc nhiên của nàng, đã biết nàng muốn nói gì, cười nói: “Đúng vậy, ta chính là Hàn Sâm được Thiên Vũ huynh cõng vào trong Trấn Thiên Cung đây.”
Hết chương 1968.
Bạn cần đăng nhập để bình luận