Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 213: Thánh Chiến Thiên Sứ

Nếu như đổi là sinh vật thần huyết khác, chắc chắn Hàn Sâm sẽ không sử dụng thần huyết Quỷ Diễm Điệp, dù sao chỉ vì giết một con sinh vật thần huyết mà lãng phí Quỷ Diễm Điệp thần huyết thì thật sự lỗ vốn, bởi vì không ai có thể cam đoan con sinh vật thần huyết kia nhất định sẽ cho ra thú hồn.
Thế nhưng mà sinh vật thần huyết trên Thần Vực Đảo, đây chính là thứ nhất định sẽ cho ra thú hồn đấy, lại là thú hồn hình người mạnh mẽ như vậy, mặc dù bây giờ còn không biết là loại hình gì, nhưng có lẽ là bất cứ một loại loại hình thú hồn nào cũng sẽ không quá yếu.
Huống chi còn có một thanh đại kiếm thần huyết bảo cụ, thanh đại kiếm kia so sánh với Hoàng Kim Cự Phủ của Huyết Tinh Đồ Lục Giả còn tốt hơn nhiều, Hoàng Kim Cự Phủ thật sự quá nặng, mang theo vô cùng bất tiện, hơn nữa độ sắc bén cũng kém rất rất xa thanh đại kiếm này.
Hoàng Kim Cự Phủ chính là thứ dựa vào khí lực để ăn cơm, chỉ là đủ cứng đủ nặng, cũng không phải quá sắc bén, mà thanh đại kiếm này, rõ ràng không hề yếu hơn binh khí thú hồn thần huyết, thậm chí còn càng mạnh hơn, bảo cụ như vậy, cho dù không mang ra khỏi thế giới Tí Hộ Sở được, vậy cũng tuyệt đối là có thể bán được một số tiền rất lớn, không giống như Hoàng Kim Cự Phủ, căn bản không có mấy người dùng nổi, cũng bất tiện mang theo, bán không được bao nhiêu tiền.
Chỉ cần giết con sinh vật thần huyết này, là có thể lấy được thú hồn cùng bảo cụ, chỉ dùng một cái Quỷ Diễm Điệp thần huyết coi như là kiếm bộn rồi.
Lặng lẽ tiến tới gần ngọn núi lớn, xa xa liền thấy con sinh vật thần huyết kia vẫn đang đứng dưới tàng cây, hai tay đặt ở trên đại kiếm sáng chói, nhắm mắt đứng ở nơi đó giống như một bức tượng thiên sứ hoàn mỹ.
Lúc ban ngày vẫn chưa kịp nhìn kỹ, bây giờ nhờ ánh trăng cùng ánh sao, cùng với vầng sáng trên thanh đại kiếm trong suốt giống như băng tinh kim cương, lại nhìn kỹ con sinh vật thần huyết này, vẫn không khỏi phải tán thưởng con sinh vật thần huyết này quá mỹ lệ.
Áo giáp màu trắng như dương chi bạch ngọc điêu khắc mà thành, óng ánh bày biện ra cảm giác hơi mờ, bao vây lấy thân thể của nó, đem đùi ngọc thon dài cùng dáng người trước sau lồi lõm của nó hiện ra vô cùng tinh tế.
Một đôi cánh trắng noãn cùng mái tóc dài màu vàng, hơn nữa khuôn mặt có ngũ quan tinh xảo, bên trong xinh đẹp còn mang theo vài phần ác nghiệt, thật đúng như Thẩm Phán Thiên sứ trên bầu trời.
Nếu như không phải lúc ban ngày thấy được sự mạnh mẽ và lạnh lùng của con sinh vật thần huyết này, nói không chừng Hàn Sâm còn có thể bởi vì nó xinh đẹp mà sinh ra dao động, không có cách nào nhẫn tâm ra tay với một sinh vật xinh đẹp như vậy.
- Sinh vật thần huyết này thật sự quá mạnh mẽ, mình chỉ có một lần cơ hội ra tay, nếu như một lần mà không thành công, có thể trốn đi được hay không cũng là một vấn đề.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ chính mình nên lấy loại thú hồn gì để ứng chiến.
Dùng áo giáp thần huyết mặc dù tốt, cũng có thể chống đỡ một kiếm của sinh vật thần huyết mà không chết, nhưng chuyện này không có chút ý nghĩa nào, chỉ là bị đánh mà không chết thì không có một chút tác dụng nào, hắn cần chính là giết chết con sinh vật thần huyết kia.
Thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng hiện lên ở ngoài thân thể Hàn Sâm, chậm rãi cùng Hàn Sâm hòa làm một thể, áo giáp màu đỏ rực bọc thân thể Hàn Sâm lại, vương miện giống như hồng bảo thạch cũng xuất hiện ở trên đỉnh đầu hắn, nguyên bản mái tóc dài màu đen đã biến thành vảng óng, xà cung và mũi tên Hắc Châm Phong biến dị được Hàn Sâm gọi ra, kéo ra căng dây cung nhằm vào con sinh vật thần huyết kia.
Hàn Sâm rất tự tin đối với năng lực thu liễm sát khí của mình, nhưng khi cung của hắn kéo ra nhắm tới sinh vật thần huyết kia, con sinh vật thần huyết kia đột nhiên mở to hai con ngươi giống như tia chớp màu vàng óng, trong mắt tràn đầy sát ý lạnh lẽo.
OÀ..ÀNH!
Đại kiếm từ trong nham thạch bị rút ra, phá không hướng về Hàn Sâm cuồng sát mà tới.
Mũi tên Hắc Châm Phong biến dị trên tay Hàn Sâm ngưng mà không bắn, không phải là hắn không muốn bắn, mà là không dám bắn, một mũi tên này của hắn bắn ra, khẳng định là không bắn trúng sinh vật thần huyết, nhưng mà mũi tên Hắc Châm Phong biến dị nếu như bị thanh đại kiếm kia chém trúng, chỉ sợ sẽ trực tiếp bị chém đứt rồi.
Mũi tên Hắc Châm Phong biến dị này Hàn Sâm hao tốn không ít khí lực mới thu vào tay được, Hàn Sâm cũng không muốn nó cũng theo gót Huyết Cứ Thương biến dị và Trảm Mã Đao.
Mắt thấy sinh vật thần huyết kia điên cuồng xông đến, chỉ là động tác của nó ở trong mắt Hàn Sâm, đã không còn nhanh như lúc ban ngày nữa, năng lực mạnh mẽ của thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng khiến cho động tác của con sinh vật thần huyết ở trong mắt Hàn Sâm trở nên chậm hơn rất nhiều.
Mắt thấy đại kiếm của con sinh vật thần huyết kia đã hướng đỉnh đầu mình đánh xuống, Hàn Sâm đã thu cung tên vào, bước chân như là độc xà thổ tín bước ra một bước, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc, thân pháp mà Hàn Sâm khổ luyện rốt cục đã có đất dụng võ, toàn lực bộc phát một bước, nhanh đến cả kiếm của con sinh vật thần huyết kia cũng không thể đuổi kịp thân hình của hắn.
Mà một bước này của Hàn Sâm cũng không phải lùi về phía sau, mà là nghiêng nghiêng đi lên phía trước, khiến cho khoảng cách giữa hắn cùng con sinh vật thần huyết kia kéo lại càng gần.
Một con Quỷ Diễm Điệp thần huyết xinh đẹp mà quỷ dị xuất hiện ở trong tay Hàn Sâm, trực tiếp bị Hàn Sâm ném về phía sinh vật thần huyết ở gần trong gang tấc.
Quỷ Diễm Điệp vẽ ra một đường vòng cung quỷ dị trên không trung, trong nháy mắt đã đến trước mặt của sinh vật thần huyết, chỉ lát nữa là sẽ cắt đứt cổ họng của nó.
Thế nhưng mà mặc dù là ở trong khoảng cách gần như thế, con sinh vật thần huyết kia vẫn có thể thu hồi đại kiếm của mình đã chém ra, thật nhanh chém về phía phi tiêu Quỷ Diễm Điệp thần huyết.
Trong nháy mắt đại kiếm sẽ chém trúng phi tiêu Quỷ Diễm Điệp thần huyết kia, phi tiêu Quỷ Diễm Điệp thần huyết vậy mà quỷ dị trầm xuống, cùng đại kiếm sượt qua từ phía dưới bay đi, trực tiếp đâm vào cổ họng của con sinh vật thần huyết.
Bành!
Ngọn lửa quỷ màu xanh da trời kinh khủng nổ tung, lập tức khiến cho thân thể của con sinh vật thần huyết kia bị ngọn lửa màu xanh tím bao phủ, từ xa nhìn lại giống như là một thiên sứ sống lại ở trong ngọn lửa.
Chỉ là thiên sứ này cũng không phải hữu hảo, mặc dù hỏa diễm thiêu đốt thân thể, vẫn quơ đại kiếm chém tới Hàn Sâm.
Thần quang trong mắt Hàn Sâm sáng chói, mau chóng tránh né công kích của sinh vật thần huyết kia, dưới sự phối hợp của thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng cùng thân pháp Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc, kiếm của sinh vật thần huyết từ đầu đến cuối đều không thể chém trúng hắn.
Trên thực tế bây giờ lực lượng cùng tốc độ của con sinh vật thần huyết kia đã không thể so sánh với lúc ban ngày, hiển nhiên là bởi vì bị trọng thương.
Hơn nữa tốc độ của nó cũng càng ngày càng chậm, cuối cùng thanh đại kiếm leng keng một tiếng rơi xuống mặt đất, mà thân thể của con sinh vật thần huyết kia hóa thành một tia sáng thần thánh, như là bầy đom đóm, hướng lên bầu trời tán loạn ra.
- Săn giết sinh vật thần huyết Thánh Chiến Thiên Sứ, đạt được thú hồn Thánh Chiến Thiên Sứ thần huyết, không thể ăn thịt.
- Thật đúng là một thiên sứ!
Hàn Sâm mừng như điên, đối với chuyện thịt không thể ăn cũng không có gì ngoài ý muốn, lúc hắn tra tư liệu ở bên trên Internet đã từng thấy qua, sinh vật thần huyết ở trên Thần Vực Đảo, đại bộ phận đều là thịt không thể ăn được.
Cất đại kiếm trong suốt giống như băng tinh kim cương vào bao vải đã sớm chuẩn bị xong, Hàn Sâm thừa dịp ban đêm lặng lẽ chạy ra khỏi Thần Vực Đảo.
- Bây giờ chỉ sợ Thần Thiên Tử còn đang chuẩn bị phải làm như thế nào săn giết Thánh Chiến Thiên Sứ, tuyệt đối không thể tưởng được Thánh Chiến Thiên Sứ đã rơi vào túi của mình, thật muốn nhìn xem Thần Thiên Tử chuẩn bị tốt tất cả, lại đi tới Thần Vực Đảo, sau khi không nhìn thấy Thánh Chiến Thiên Sứ thì sẽ có biểu tình gì.
Tâm tình của Hàn Sâm khoái trá trở về Cương Giáp Tí Hộ Sở, để thanh đại kiếm lên trên bàn, không kịp chờ đợi nhìn tới thú hồn Thánh Chiến Thiên Sứ mà mình mới thu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận