Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1551. Lò sắt lớn

Hàn Sâm cõng Lục Đạo ra khỏi đường hầm Thần Quang rồi kiểm tra qua vết thương trên người hắn, phát hiện hắn bị thương rất nặng. May mà thân thể Đại Đế quả thật quá dũng mãnh không gì sánh được, nên cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Ngọc Diệu mang đám Ngọc Huyễn rời đi. Trước khi liếc mắt nhìn Hàn Sâm, ánh mắt kia cực kỳ phức tạp.
Hàn Sâm không lãng phí thời gian đi giết đám Ngọc Diệu, giết bọn chúng một lần cũng chẳng có ích gì, vẫn phải tìm cơ hội diệt cỏ tận gốc.
Bây giờ Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cực kỳ phục tùng Hàn Sâm, mở miệng ra là đại ca, không có cảm giác gượng gạo nào hết, cứ như anh trai ruột không bằng.
Sau khi gặp được Miên Dương, Hàn Sâm cứ nghe thấy hai tiếng đại ca này là lại cảm thấy cực kỳ khó chịu, vậy nên cuối cùng vẫn phải yêu cầu Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc gọi hắn là ông chủ như Miên Dương, Thanh Ngưu là được.
“Hàn Sâm, chúng ta xuất phát thôi chứ nhỉ?” Tiểu Yêu Tinh có chút vội vàng nói với Hàn Sâm.
Tiểu Yêu Tinh không vào đường hầm Thần Quang. Nàng bảo muốn dựa vào chính bản thân mình để tu hành thăng lên siêu cấp, hơn nữa mục tiêu của nàng cũng không phải đường hầm Thần Quang mà là Thần vật của nơi này.
Tự tu hành thăng cấp hay thăng cấp nhờ đường hầm Thần Quang thì mỗi cái đều có lợi ích riêng, không thể nói rõ được cái nào tốt cái nào xấu, mỗi người đều có lựa chọn khác nhau.
Hàn Sâm mang theo đám Bảo Nhi cùng nhau lên đường. Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nằng nặc đòi đi cùng, Hàn Sâm không hề từ chối, có một sinh vật Thần siêu cấp như vậy đi theo cũng là một trợ lực tốt.
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc sắp xếp những dị sinh vật khác trông chừng đường hầm Thần Quang, còn mình thì theo Hàn Sâm đi đến những di tích Thần khác.
Hàn Sâm ngồi trên lưng của Thần Thú Tinh Hải, thỉnh thoảng lấy ra một vài thứ linh tinh mân mê ở trong tay. Những thứ này đều được hắn mang đi từ căn phòng ngủ của Tỉnh tộc.
Lúc trước khi hắn ở bên trong đường hầm Thần Quang cảm thấy dường như có thứ gì đó đang kêu gọi hắn, nhưng sau khi đi vào đường hầm Thần Quang thì lại chẳng cảm giác được loại dao động đấy nữa.
Sau khi đi ra ngoài cũng không cảm thấy lại. Bởi vậy nên Hàn Sâm vô cùng ngờ vực, thứ làm hắn dao động có phải là một trong số những thứ đồ linh tinh này không.
Nhưng nhìn đi nhìn lại thì vẫn chỉ là mấy thứ đồ của phụ nữ, không có gì đặc biệt.
“Lại là những con cá ngựa huyền băng kìa!” Tiểu Yêu Tinh bay ở phía trước đột nhiên hô lên.
Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, quả nhiên thấy một đàn cá ngựa kéo theo cái lò sắt lớn bay qua trên không trung. Nhưng điều khiến Hàn Sâm bất ngờ là lần này bên trong cái lò sắt lớn kia không còn phun ra ngọn lửa nữa mà hình như ngọn lửa băng bên trong lò đã tắt.
“Đàn cá ngựa huyền băng này kéo lò sắt lớn bay đi bay lại trong di tích Thần, rốt cuộc chúng nó muốn làm gì vậy?” Trong lòng Hàn Sâm nghỉ ngờ, tự lẩm bẩm.
Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nghe vậy bèn vội vàng nói: “Ta từng nghe phụ vương nhắc đến, trước đây khi hắn còn nhỏ đã từng tới di tích Thần, cũng từng thấy đàn cá ngựa huyền băng kéo lò sắt lớn này, hơn nữa phụ vương còn cảnh cáo ta không bao giờ được tới gần chúng nó. Chúng nó đều là những tồn tại vô cùng đáng sợ, mỗi một con cá ngựa huyền băng đều đủ sức đối kháng được với Bán Thần đại siêu cấp.
“Không cần ngươi nói cũng biết thừa đám cá ngựa huyền băng này rất mạnh” Tiểu Yêu Tinh cắt lời Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc.
Hàn Sâm lại có phần kinh ngạc nhìn Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nói: “Chẳng phải Bạch Sư Vương là sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo trời sinh sao?”
“Có rất nhiều người cho rằng phụ vương ta là sinh vật Thần siêu cấp cuồng bạo trời sinh, nhưng thật ra không phải vậy. Phụ vương cũng phải từng bước tiến hóa đi lên.” Nói đến Bạch Sư Vương, trên mặt Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc nhất thời lộ ra vẻ kiêu ngạo.
Hàn Sâm ồ một tiếng rồi không nói gì nữa, ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn vào đám cá ngựa huyền băng kéo lò sắt lớn kia, nhìn một lát thì nhận ra đàn cá ngựa huyền băng kia đang hạ xuống một ngọn núi băng phía xa xa, trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng.
Đợi một lúc mà vẫn chưa thấy chúng nó lại bay lên.
“Đi thôi, chúng ta đi xem thử xem chúng nó đang làm gì.” Hàn Sâm rất hứng thú với lò sắt lớn. Lúc trước sát khí băng trong lò sắt lớn quá nồng nặc, bây giờ lửa băng trong đó đã tắt. Nếu đến gần một chút, có khi có thể sẽ thấy được bên trong lò sắt lớn có cái gì.
Tiểu Yêu Tinh vẫn nghỉ ngờ cái lò sắt lớn kia có khả năng chính là Thần vật nên lập tức đồng ý đi xem thử.
Mặc dù Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc có hơi do dự, nhưng Hàn Sâm muốn đi xem, nó suy nghĩ một lát rồi vẫn quyết định sẽ đi cùng Hàn Sâm nhìn thử xem sao.
Mấy người họ leo lên trên ngọn núi băng mà lò sắt lớn hạ xuống. Trong vô số những ngọn núi băng ở trong di tích thì ngọn núi băng này không được tính là hùng vĩ nhất, nhưng nó cũng phải cao hơn mười nghìn mét.
May là ngoại trừ sông băng ra thì cũng không phát hiện ra các loại hoa linh tinh quái dị nào. Mọi người đều rất dễ dàng leo lên được đỉnh núi mà không gặp phải nguy hiểm gì.
Sau khi bọn họ leo lên đỉnh núi băng rồi thì mới phát hiện một điều, hóa ra sau ngọn núi băng này vẫn còn một đỉnh núi băng cao hơn nữa ẩn vào trong những đám mây. Đây chính là đỉnh núi băng khi nấy đàn cá ngựa huyền băng kéo lò sắt lớn bay vào.
Hàn Sâm và Tiểu Yêu Tỉnh liếc mắt nhìn nhau, sau đó tiếp tục theo vào.
Đỉnh núi băng cũng không khác sông băng thông thường mấy, chỉ là ẩn vào trong mây nên rất nhanh đã không thấy tung tích của đàn cá ngựa huyền băng nữa.
Tìm cả buổi mới bò lên trên biển mây được thì khung cảnh đập vào mắt khiến đám Hàn Sâm đều hơi kinh ngạc. Họ thấy biển mây mênh mông nghìn dặm như thể đi vào thiên giới thần tiên, chỉ có một ngọn núi băng nhô lên khỏi biển mây như thể một con thuyền băng khổng lồ trôi nổi giữa đại dương.
Đàn cá ngựa huyền băng kéo lò sắt lớn kia đã bay lên tận đỉnh núi băng rồi ngừng lại ở đó giống như chúng đang đợi cái gì đó.
Leng keng! Leng keng!
Chẳng mấy chốc, xích sắt trên cổ đàn cá ngựa huyền băng lại đột nhiên tự động cởi ra, mười một con cá ngựa huyền băng tức thời kêu lên một tiếng vui mừng, đồn dập nhảy xuống ngọn núi, nhảy vào trong biển mây.
Chúng nhún nhảy dạo chơi trong biển mây giống như những con cá thoát khỏi lồng giam.
Không bao lâu sau thì thấy từ xa xa trong biển mây có một đàn cá ngựa băng cả to lẫn nhỏ bơi lại đây, chính là đám mà lúc trước đám người Hàn Sâm gặp ở trong rừng cây đóng băng.
Mười một con cá ngựa huyền băng tức thời nghênh đón muốn tụ chung một chỗ với những con băng cá ngựa kia. Trong đó có vài con băng cá ngựa khá to quấn quít dây dưa với cá ngựa huyền băng giống như những đôi vợ chồng lâu ngày xa cách.
Còn những con băng cá ngựa nhỏ hơn thì vây quanh chúng nó, bơi tới nhảy lui vô cùng vui sướng như khung cảnh gia đình sum vầy.
Hàn Sâm đang nhìn khung cảnh đám cá ngựa gặp gỡ nhau thì Bảo Nhi lại tò mò quan sát lò sắt lớn trên đỉnh núi băng rồi nhảy xuống khỏi lòng Hàn Sâm tung tăng đi về phía đỉnh núi.
Hàn Sâm sợ hết hồn định gọi Bảo Nhi về nhưng lại sợ quấy rầy đến đám cá ngựa huyền băng.
Vả lại Hàn Sâm cũng hết sức tò mò với cái lò sắt lớn kia nên nhanh chóng đuổi theo Bảo Nhi lên đỉnh núi băng.
Tiểu Yêu Tinh và Tiểu Sư Tử Vương Chiếu Ngọc cũng theo sau, đoàn người lén lút trèo lên từ mặt bên kia ngọn núi.
Đàm cá ngựa huyền băng đang quấn quít thắm thiết với cá ngựa băng nên dường như không chú ý tới bọn họ.
Trong lò sắt lớn không có lửa băng thiêu đốt, cũng không còn tỏa ra sát khí băng như trước đây, rất nhanh mọi người đã trèo lên tới đỉnh núi. Bảo Nhi nhảy ngay lên đỉnh lò sắt lớn rồi đưa đầu dí sát vào lỗ thông hơi, cặp mắt to tò mò nhìn một vòng bên trong.
Hàn Sâm theo sau chạy tới bế bổng Bảo Nhi lên xách nàng xuống khỏi lò sắt lớn, nhưng hắn cũng tò mò dí mắt vào lỗ thông hơi nhìn thoáng qua bên trong lò sắt lớn.
Hết chương 1551.
Bạn cần đăng nhập để bình luận