Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2440. Tượng đá ngàn tay ngàn mắt

Kiếm trong tay Kính phu nhân không ngừng vung ra, chém vỡ từng hình bóng, nhưng bản thể Hàn Sâm lại không thương tổn chút nào.
“Phu nhân, nếu ngài vẫn là Thần Hóa chi thân, thân thể Băng Cơ Ngọc Cốt này của ta tự nhiên không chịu nổi uy lực một kiếm của ngươi, đáng tiếc hiện tại ngươi và ta đều là Vương giả nhất trọng lĩnh vực, trừ phi dùng kiếm gãy trực tiếp chém lên bản thể của ta, nếu không, chỉ có thể chặt đứt hình bóng trong kính của ta thôi, không thể đả thương ta được.” Hàn Sâm nói.
“Thì sao? Không chém được ngươi thì càng tốt, trực tiếp chém nữ nhân kia là được, cho dù ngươi giấu nàng ra phía sau, cũng không có
khả năng né tránh tất cả tấm kính ở đây.” Kính phu nhân lạnh giọng nói, lần nữa giương kiếm gấy trong tay lên…
“Phu nhân, có một câu hẳn ngài đã từng nghe qua?” Hàn Sâm đột nhiên nhìn Kính phu nhân nói.
“Câu gì?” Kính phu nhân hỏi.
“Cùng giai, ta là vua.” Hàn Sâm đấm ra một quyền, Băng Ngọc trên quyền hóa thành Thần Quang, trong nháy mắt oanh đến trước mặt Kính phu nhân.
Trong đầu Kính phu nhân vừa động, một chiếc kính cổ lập tức ngưng †ụ thành hình trước mặt nàng, muốn phản xạ Băng Cơ Ngọc Cốt Thần Quang trở về, nhưng lực lượng chân chính của Băng Cơ Ngọc Cốt Thần Quang không phải ánh sáng, mà là lực lượng phong ấn.
Băng quang nhanh chóng đóng băng Kính phu nhân và kính cổ, tạo thành một khối băng rất lớn.
“Kính phu nhân, tại hạ đi trước, nếu có thể phá giải lực lượng Tinh Hồng Huyết Nhãn, ta sẽ trở về cùng ngài.” Hàn Sâm nhìn thoáng qua thanh kiếm gãy trong tay Kính phu nhân, cũng không muốn lấy đi, cõng thiếu nữ trực tiếp đi vào trong phế thành.
Cho dù tiên đoán là thật, hiện tại chỉ có hắn và thiếu nữ cùng đi về phía trước, cuối cùng có chút tương tự với bức họa thứ sáu.
Nhưng phía sau phế thành chưa được đả thông, chất đầy đá vụn, không có Dạ Phong mở đường, Hàn Sâm chỉ có thể cõng thiếu nữ sau lưng tiến lên, đánh bay đống đá vụn kia.
Hắn không có xích trật tự mạnh mẽ như của Dạ Phong, không có khả năng dọn một khu vực lớn, chỉ có thể đánh xuyên qua một con đường chứa được một hai người, tận lực tăng tốc độ đi về phía trước.
Không biết có phải hai mắt bị đánh nổ hay không, Hàn Sâm cảm giác ảnh hưởng của lực lượng Tinh Hồng Huyết Nhãn đối với hắn nhỏ hơn rất nhiều, mơ hồ còn cảm giác được một chút lực hấp dẫn, không mãnh liệt như vừa rồi.
Không biết kiếm gãy là binh khí gì, hai mắt Hàn Sâm bị thương, dưới lực lượng của thuật Băng Cơ Ngọc Cốt vẫn không có dấu hiệu khép lại.
Nhưng Hàn Sâm cũng không quan tâm, có hai mắt hay không cũng không ảnh hưởng lớn đến hắn, sau khi ra ngoài chậm rãi chữa trị là được.
Hàn Sâm mới đi không bao lâu, khối băng kia đột nhiên răng rắc một tiếng, đã nứt ra rất nhiều đường nứt, sau đó tất cả băng vỡ nát, Kính phu nhân cũng thoát vây mà ra.
Kính phu nhân nhìn về phía Hàn Sâm rời đi, vẻ mặt vô cùng phức tạp, một lúc lâu sau mới than nhẹ một tiếng: “Hi vọng hắn có thể đánh vỡ căn nguyên của Tinh Hồng Huyết Nhãn.”
Mặc dù Kính phu nhân không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, cùng giai, nàng cũng không phải đối thủ của Hàn Sâm, nếu Hàn Sâm cũng không đánh tan được căn nguyên Tinh Hồng Huyết Nhãn, chỉ sợ nàng đi cũng vô dụng, thậm chí có thể khiến tiên đoán trở thành sự thật, khiến một trong hai người bọn họ thương vong, thậm chí là chết.
“Cùng giai, ta là vua, hi vọng ngươi đến cấp Thần Hóa, vẫn còn dũng khí nói ra câu này.” Kính phu nhân nhìn cái động kia một chút, sau đó ngồi xuống bên cạnh một khối nham thạch, vừa vận chuyển lực lượng thuật gen ngăn cản cỗ nghiện thuốc kia, vừa chờ đợi kết quả của Hàn Sâm.
Hàn Sâm cõng thiếu nữ Uyển Nhi sau lưng đánh bay đá vụn tiến lên, cũng không gặt vật kỳ quái gì, qua hơn hai canh giờ, đột nhiên cảm giác tảng đá trước mặt buông lỏng.
Hàn Sâm phá vỡ một lỗ hổng lớn trên tảng đá, phía sau lại trống không.
Hàn Sâm có thể cảm ứng được, nơi trống rỗng này chính là một đại điện bên trong tòa đại điện kia, có một bức tượng đá ngàn tay ngàn mắt đứng đó, ngoại hình giống bức tượng lúc trước bọn họ đã nhìn thấy như đúc, nhưng bức tượng đá này cao tới trăm trượng, không phải bức tượng đá nhỏ lúc trước có thể so sánh.
Hàn Sâm không thể dùng mắt nhìn tượng đá, nhưng trong khoảnh khắc tiến vào đại điện, bị tượng đá nghìn tay nghìn mắt kia nhìn chăm chú, Hàn Sâm cảm giác hai mắt một trận nóng rực, đôi mắt bị thương bắt đầu tự lành với tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy được.
Trong chớp mắt, mắt hắn đã khôi phục như lúc ban đầu, xua đi lực lượng trên kiếm gãy lưu lại trên mắt hắn.
Cho dù không soi gương, Hàn Sâm cũng có thể cảm giác được, đôi mắt hắn đang tản ra ánh sáng đỏ rực kinh khủng, bốn cái huyết đồng trong hai mắt như là bốn vòng mặt trời nhỏ.
Cảm giác nghiện thuốc lập tức được tăng lên không biết bao nhiêu lần, khiến Hàn Sâm có xúc động nhìn về phía tượng đá ngàn tay ngàn mắt này, như thiêu thân lao đầu vào lửa.
Dựa vào sức mạnh ý chí của Hàn Sâm, vậy mà cảm thấy sắp không thể chống cự hấp dẫn của cỗ lực lượng kia được, giống như bức tượng đá ngàn tay ngàn mắt này chính là kết cục chú định trong cuộc đời hắn, hận không thể lập tức dấn thân vào trong đó.
“Tới đây… Tới đây…” Hàn Sâm giống như nghe thấy từng tiếng kêu gọi của ma quỷ từ trên tượng đá ngàn tay ngàn mắt kia truyền đến, thu hút hắn đi tới.
Mặc dù Hàn Sâm đã cực lực khống chế ý chí của mình, nhưng dưới chân lại không tự chủ được xê dịch, chậm rãi đi về phía tượng đá ngàn †ay ngàn mắt kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận