Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 909: Thu Phục Thanh Minh

Trong tích tắc mũi thương khủng bố màu xanh cùng dao găm màu máu tiếp xúc, mũi thương vậy mà đã bị dao găm màu máu bổ ra.
Hàn Sâm cầm dao găm cả người giống như một tia chớp, lập tức cùng một chỗ bổ ra cả mũi thương và thân thương, thẳng đến trái tim của Thanh Minh kỵ sĩ.
Sắc mặt của Thanh Minh kỵ sĩ đại biến, lập tức hiểu ra những dị sinh vật cùng hai Dị Linh quý tộc kia chết như thế nào rồi, con dao găm màu máu trong tay tên nhân loại này thật sự rất sắc bén.
Thanh Minh kỵ sĩ không hổ là cường giả mở ra bốn đạo khóa gen, ở trong chớp mắt kia đã kịp thời làm ra phản ứng, thân hình mau chóng nghiêng người né tránh, đồng thời một quyền đánh xuống đỉnh đầu Hàn Sâm.
Trên nắm tay kia có hào quang màu xanh tỏa ra, giống như một vòng ánh sáng tử vong ở Minh Giới, hung hăng đánh vào đỉnh đầu Hàn Sâm.
Trong lòng Thanh Minh kỵ sĩ âm thầm cười lạnh:
- Cho dù chủy thủ của mày sắc bén đến đâu thì cũng vô dụng, thân thể của mày không chịu nổi Thanh Minh Tử Quang của tao, cuối cùng vẫn phải chết.
Bành!
Thế nhưng mà Thanh Minh Tử Quang đánh vào đỉnh đầu Hàn Sâm, lại giống như là thủy tinh đâm vào sắt thép, trực tiếp nổ ra nát bấy, hoàn toàn không thể đánh vào bên trong thân thể Hàn Sâm, ngay cả mũ bảo hiểm giống như vách tường tinh thể kia đều không thể xé rách.
- Không có khả năng!
Thanh Minh mở to hai mắt ra nhìn, nhưng mà còn không đợi y kinh hãi lên tiếng, con dao găm màu máu kia đã xẹt qua cổ y, cái đầu mang theo vẻ mặt không thể tin nổi kia bay lên giữa không trung.
Một đòn chém chết Thanh Minh kỵ sĩ, Hàn Sâm căn bản không ngừng lại, vọt thẳng về phía bức tượng giống như Minh Thần ở vách tường đại điện phía sau, lấy Linh Hồn Chi Thạch của Thanh Minh trên trán tượng thần xuống.
Bên ngoài Thần Điện, dị sinh vật và Dị Linh kịp phản ứng giống như thủy triều lao đến, vây chặt Thần Điện Dị Linh đến một giọt nước không lọt, dị sinh vật mạnh mẽ cùng Dị Linh cũng đã vọt vào bên trong thần điện.
Nhưng mà bọn chúng lại nhìn thấy Hàn Sâm đã lấy Linh Hồn Chi Thạch của Thanh Minh kỵ sĩ xuống.
OÀ..ÀNH!
Ở bên trong Linh Hồn Chi Thạch giống hệt đá quý màu xanh đằng kia, một luồng khí tức kinh khủng đang biến hóa, bộc phát ra ánh sáng màu xanh sáng chói.
Thanh Minh kỵ sĩ đã cùng Linh Hồn Chi Thạch hòa làm một thể từ đó đi ra, cúi đầu quỳ một gối xuống trước mặt Hàn Sâm, tay phải ôm ngực, ở dưới cái nhìn chăm chú của một đám dị sinh vật cùng Dị Linh phát ra tuyên ngôn thần phục:
- Thanh Minh kỵ sĩ nguyện ý hướng tới chủ nhân dâng lên trung trinh cuối cùng, đi theo chủ nhân tới tận vĩnh hằng.
Đám dị sinh vật cùng Dị Linh đều đã ngốc ở chỗ đó, chủ nhân của Thanh Minh Tí Hộ Sở, đối tượng mà bọn chúng một mực thần phục, vậy mà hướng về một nhân loại thề thuần phục, đây quả thực là chuyện không có cách nào tưởng tượng nổi.
Thế nhưng mà sự thật lại bày ở trước mặt bọn họ, không thể nghi ngờ.
Đám dị sinh vật cùng Dị Linh ký kết khế ước với Thanh Minh kỵ sĩ, lúc này cũng đã cảm ứng được khế ước lạc ấn vỡ vụn, mang ý nghĩa bọn họ lại một lần nữa lấy được tự do, đồng thời cũng có ý nghĩa Thanh Minh kỵ sĩ đã thật sự thần phục, nếu không thì khế ước lạc ấn tuyệt đối sẽ không vỡ vụn.
Lúc này Khúc Lan Khê đang mang theo Kim Mao Hống cùng Sở Minh chạy tới gần Kinh Cức Tùng Lâm, cảm ứng được khế ước lạc ấn biến mất, thân thể lập tức run lên, trong mắt ướt át, nước mắt không thể kiềm được chảy ra.
- Hắn thật sự đã thành công. . .
Khúc Lan Khê lau nước mắt đi, khắp khuôn mặt đều là vẻ vui mừng, không chỉ cao hứng vì Hàn Sâm đã thành công, mà còn vì bản thân rốt cục cũng lấy lại được tự do.
. . .
Trong Thần Điện Dị Linh, Hàn Sâm mang theo Thanh Minh kỵ sĩ đi ra ngoài đại điện, những nơi đi qua, Dị Linh cùng dị sinh vật đều tự động nhường ra một con đường, không ai dám ngăn cản đường đi của hắn.
Đại điện còn rất nhiều thi thể của dị sinh vật, liền Thanh Minh kỵ sĩ cũng đã thần phục, mặc kệ là dị sinh vật hay là Dị Linh đều đã mất đi người tâm phúc, không có ai không sợ chết đi tới công kích Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng không dám dừng lại lâu, trực tiếp chạy ra khỏi Thanh Minh Tí Hộ Sở, cỡi Tiểu Phong Phong chờ ở bên ngoài Tí Hộ Sở, mau chóng đuổi theo tới phương hướng Kinh Cức Tùng Lâm.
Cơ hồ là đồng thời với lúc Hàn Sâm thu phục được Thanh Minh kỵ sĩ, đã có Dị Linh âm thầm truyền tin tức về Kinh Cức Tí Hộ Sở.
- Thanh Minh Tí Hộ Sở bị một nhân loại công phá, Thanh Minh kỵ sĩ đã hướng nhân loại kia thề thuần phục.
Bên trong Thần Điện Dị Linh ở Kinh Cức Tí Hộ Sở, một nữ Dị Linh vô cùng lãnh diễm lập tức nhíu mày, mặt mũi tràn đầy sương lạnh.
Nếu như Hàn Sâm ở nơi này, nhất định sẽ vô cùng giật mình, bởi vì vị chủ nhân của Kinh Cức Tí Hộ Sở này, Kinh Cức Bá Tước đại nhân, lại chính là nữ Dị Linh mà Hàn Sâm nhìn thấy ở trong sơn cốc, ý đồ lợi dụng trùng loại tiến hóa ra sinh vật thần huyết kia.
- Cái gì?
Một đám Dị Linh cùng dị sinh vật ở phía dưới đều lộ ra vẻ tức giận, đặc biệt là những Dị Linh kia, giống như là nhận lấy một sự vũ nhục lớn lao.
Mặc dù chỉ là một Dị Linh cấp kỵ sĩ không có tác dụng quá lớn, nhưng mà y lại thần phục một nhân loại, việc này với Dị Linh mà nói, tuyệt đối là một sự sỉ nhục cực lớn.
- Đúng là đáng chết, vậy mà thần phục một tên nhân loại, bá tước đại nhân, xin để cho tôi đi giết tên nhân loại và kẻ phản đồ Thanh Minh kia.
Một Dị Linh tuấn mỹ như người trong thần thoại đứng ra nói.
- Bá tước đại nhân, xin để cho tôi đi.
Lập tức lại có thêm mấy Dị Linh khác đều đứng dậy, nhao nhao biểu thị muốn đi tới Thanh Minh Tí Hộ Sở giết nhân loại cùng tên phản đồ Thanh Minh.
- Nhân loại đã mang theo phản đồ Thanh Minh trốn về phía Kinh Cức Tùng Lâm rồi.
Kinh Cức Bá Tước sau khi hơi im lặng, đã nhận được tin tức mới, lại tiếp tục nói.
Đáng tiếc Dị Linh mà Kinh Cức Bá Tước an bài ở Thanh Minh Tí Hộ Sở cũng không nhìn thấy tình cảnh Hàn Sâm nhảy vào trong Thần Điện Dị Linh, nếu không nhìn thấy con dao găm màu máu kia, lúc này Kinh Cức Bá Tước sẽ không thể bình tĩnh như thế nữa.
- Bá tước đại nhân, tôi nguyện ý đi vào trong Kinh Cức Tùng Lâm trảm giết bọn họ.
Dị Linh tuấn mỹ lúc trước kia lại nói một lần nữa.
Mà mấy Dị Linh khác lúc này lại có chút do dự, bên trong Kinh Cức Tùng Lâm có điều thần bí, nếu như xâm nhập vào trong đó, cho dù bọn họ để Linh Hồn Chi Thạch lại bên trong Tí Hộ Sở, cũng không thể cam đoan tính mạng của bọn họ sẽ được an toàn.
- Cũng được.
Kinh Cức Bá Tước khẽ gật đầu.
- Tạ bá tước đại nhân.
Dị Linh tuấn mỹ kia quay người liền chuẩn bị rời khỏi đại điện đi tới Kinh Cức Tùng Lâm.
- Mang theo Ô Linh Quy cùng đi, nó có thể giúp cậu tìm được bọn họ ở trong Kinh Cức Tùng Lâm.
Kinh Cức Bá Tước lại gọi lại Dị Linh tuấn mỹ kia, nói một câu.
Tuấn mỹ Dị Linh nghe vậy liền mừng lớn:
- Đa tạ bá tước đại nhân.
Y cũng biết khứu giác của Ô Linh Quy linh mẫn nhất, có Ô Linh Quy dẫn đường, mặc dù ở bên trong Kinh Cức Tùng Lâm bí ẩn, muốn tìm được bọn họ cũng không phải là việc khó.
Dị Linh tuấn mỹ mang theo Ô Linh Quy xuất phát đi tới Thanh Minh Tí Hộ Sở trước, y phải để cho Ô Linh Quy ngửi được mùi của người kia trước, mới có thể dựa theo mùi tìm được nhân loại nọ.
Hàn Sâm cưỡi Tiểu Phong Phong, rất nhanh đã tìm được bọn Khúc Lan Khê ở biên giới của Kinh Cức Tùng Lâm, mang theo bọn họ cùng một chỗ tiến vào bên trong Kinh Cức Tùng Lâm.
Sau khi tiến vào bên trong Kinh Cức Tùng Lâm không bao lâu, Hàn Sâm để cho Khúc Lan Khê che đậy mùi của bọn họ, một đường đi thẳng đến chỗ sâu trong Kinh Cức Tùng Lâm.
Mặc dù không dám thật sự tiến vào trong chỗ sâu của Kinh Cức Tùng Lâm, nhưng mà ở khu vực biên giới tìm một chỗ bí mật để ẩn thân hẳn là không có vấn đề gì, dù sao thì Kinh Cức Tùng Lâm thật sự quá rộng lớn rồi.
Không dám đi tới sơn cốc lần trước nữa, hướng một phương hướng khác đi hơn mười dặm, còn chưa tìm được chỗ có thể đặt chân, lại phát hiện một gốc đại thụ có sinh cơ bàng bạc, khí tức sinh mệnh của nó rất mạnh, vậy mà không kém hơn con Thiết Xác Trùng Vương mới tiến hóa thành sinh vật thần huyết kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận