Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2020. Luyện hóa dị huyết

Đời sống culi bi thảm dùng đầu lưỡi để tìm bảo thạch khiến Hàn Sâm gần như phát điên, Mộng Cảnh Thú biết thuật Đọc Tâm quả thật khiến cho Hàn Sâm rất kiêng kị.
Hàn Sâm nghĩ rất nhiều cách, thử xem có thể che thuật Đọc Tâm của Mộng Cảnh Thú hay không nhưng mà hình như không có hiệu quả gì.
Sau khi Hàn Sâm trải qua mấy lần thử nghiệm phải liều mạng chịu phạt, phát hiện thuật Đọc Tâm cũng không phải thật sự có thể nhìn thấy rõ ràng suy nghĩ trong đầu hắn, chỉ có thể nhìn ra hắn đang suy nghĩ thế nào, cũng chỉ biết đại khái trong lòng hắn đang suy nghĩ về việc gì.
Như vậy Hàn Sâm mới yên tâm hơn một chút, nếu như Mộng Cảnh Thú có thể thật sự nhìn thấy suy nghĩ trong đầu hắn vậy thì có rất nhiều bí mật sẽ bị bại lộ.
Nhưng vì mấy lần thử nghiệm, Hàn Sâm cũng phải chịu trừng phạt, từ thời gian ba tháng khổ sai tăng thành một năm lẻ một tháng.
Trải qua hơn nửa tháng vất vả, cuối cùng Hàn Sâm cũng có một vị khách tới thăm.
Lúc nhìn thấy Vân Tố Y, Hàn Sâm cảm thấy mình như đã ngồi tù mấy chục năm, vất vả lắm mới có người tới thăm tù, suýt rớt nước mắt.
“Hàn Sâm, ngươi sao thế?” Vân Tố Y nghi hoặc nhìn Hàn Sâm.
“Không sao cả, mắt ta dính bụi ấy mà” Hàn Sâm tuân theo bản sắc anh hùng đàn ông đổ máu chứ không đổ lệ, cố làm ra vẻ tiêu sái đáp.
Đối với hành động này, dân gian còn có một cách gọi khác, đó là chết vì sĩ diện.
“Đúng rồi, ngươi tìm ta có chuyện gì không?” Hàn Sâm cũng chỉ hơi kích động chút thôi, sau khi khôi phục bình thường, nhìn Vân Tố Y hỏi.
Vân Tố Y cởi hộp ngọc buộc bên hông xuống, mở ra sau đó đưa cho Hàn Sâm: “Lúc trước ta nhờ ngươi dạy đao pháp, thắng được đao khí cấp Vương - Huyết Vũ Đao từ tay đám Angia cho nên ngươi cũng có một nửa công lao, một nửa cây đao này là của ngươi, ta mang đến cho ngươi xem một chút.”
“Đao là do ngươi thắng được thì chính là của ngươi, hơn nữa ta cũng có Quỷ Nha đao rồi, thêm một thanh đao cũng chẳng để làm gì” Hàn Sâm nói vậy nhưng vẫn lấy Huyết Vũ đao ra xem.
“Ta cũng chỉ nói vậy thôi, một nửa đao là của ngươi, nhưng mà quyền sử dụng là của ta.” Vân Tố Y mỉm cười nói.
“Đao khá tốt.” Hàn Sâm vuốt ve thân Huyết Vũ đao: “Đây quả thật là một thanh đao tốt, không kém gì so với Quỷ Nha đao nhưng đặc tính của cây đao này không thích hợp với Nha đao của ta nhưng sử dụng đao pháp Thiên Chi Hạ cũng không tệ.”
Ngón tay Hàn Sâm đang vuốt trên thân đao đột nhiên bị bỏng, giơ tay lên, hơi kinh ngạc nhìn thân đao của Huyết Vũ đao.
Vị trí khiến hắn bị bỏng là một vết máu trên Huyết Vũ đao, trên thân Vũ đao trắng thuần có một vết máu nhỏ giống vẩy mực, trông rất dễ thấy.
Vân Tố Y giải thích: “Huyết Vũ đao được chế tạo từ một chiếc lông vũ Thần Hóa của Thủy Tổ Vũ tộc. Nhưng lúc đao chưa thành hình, có một con dị chủng Thần Hóa đến cướp đoạt cây đao này, cuối cùng bị chém thương nặng. Huyết Vũ đao bị dính máu của con dị chủng Thần Hóa kia, cuối cùng bởi vì tài liệu của Huyết Vũ đao và máu của dị chủng có bài xích khiến cho Huyết Vũ đao không thể trở thành vũ khí Thần Hóa, chỉ đành rơi xuống cấp Vương.”
“Chẳng lẽ Thủy Tổ Vũ tộc không có cách nào để xóa đi máu của dị chủng lưu lại phía trên sao?” Hàn Sâm duỗi ngón tay ra, lần nữa vuốt ve vết máu trên đao.
“Nếu như có thể xóa đi thì cũng sẽ không giữ lại đến bây giờ, càng không thể nào mang ra tặng người khác.” Vân Tố Y nói.
Hàn Sâm gật đầu, ngón tay của hắn lại đặt lên vết máu, quả nhiên từ vết máu truyền đến cảm giác nóng rực mà máu kết tinh trong cơ thể hắn giống như bị cảm giác nóng rực này ảnh hưởng, máu trong ngón †ay bắt đầu hòa tan.
Hàn Sâm chợt nảy ra suy nghĩ, đè xuống vết máu vận chuyển Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, lập tức cảm giác được huyết khí thuận theo ngón tay ngấm vào trong cơ thể hắn.
Ngón tay của Hàn Sâm tiếp xúc với huyết khí giống như là lửa gặp xăng, hầu như muốn bốc cháy ngay lập tức.
“Chuyện này là sao?” Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ, một tia huyết khí có thể khiến cơ thể hắn sôi trào như thế, nếu như có thể hấp thụ toàn bộ máu trên thanh đao, còn sợ Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh không tăng được cấp Bá Tước sao?
“Hàn Sâm, ngươi sao vậy?” Vân Tố Y thấy Hàn Sâm ngẩn người, lo lắng hỏi một câu.
Hàn Sâm có chút do dự, trong lúc nhất thời không biết mở miệng thế nào.
Phụ nữ đều là những người tâm tư tinh tế, nhìn thấy biểu cảm của Hàn Sâm, Vân Tố Y dịu dàng nói: “Nếu ngươi có chuyện gì cần giúp đỡ thì có thể nói với ta, chỉ cần ta có thể làm được thì nhất định sẽ giúp ngươi giải quyết.”
Hàn Sâm do dự rồi nói: “Tố Y, có thể cho ta mượn thanh đao này một thời gian không?”
“Ta còn tưởng là chuyện gì chứ, một nửa cây đao này là của ngươi, ngươi muốn dùng thì cầm đi.” Vân Tố Y không thèm để ý nói.
Hàn Sâm mừng thầm trong lòng, suy nghĩ một chút bèn cởi Quỷ Nha đao xuống đưa cho Vân Tố Y: “Ta đã cầm Huyết Vũ đao của ngươi, vậy ngươi cứ tạm giữ Quỷ Nha đao của ta trước đi.”
Vân Tố Y đỏ mặt, hình như trong lòng đang suy nghĩ gì đó nhưng vẫn đưa tay nhận Quỷ Nha đao.
Nàng hơi mất tự nhiên nói: “Vậy được rồi, ta cứ nhận thanh đao này về dùng trước.”
Khó khăn lắm mới có cơ hội nói chuyện với người khác, Hàn Sâm còn muốn trò chuyện một lúc nữa nhưng Mộng Cảnh Thú lại nhắc nhở không đúng lúc rằng nếu nhiệm vụ thu thập mười viên bảo thạch của hôm nay không hoàn thành thì lập tức tặng hắn một đời bi kịch luôn.
Hàn Sâm không thể không tiễn Vân Tố Y về rồi quay lại, tiếp tục xuống hồ tìm bảo thạch.
Trong khoảng thời gian này, Hàn Sâm không học được gì khác nhưng đã luyện được tuyệt kỹ “Thiệt Kiếm Thuật”, không biết uy lực lớn bao nhiêu nhưng vận dụng vô cùng khéo léo lực lượng Chí Thuần Chí Nhu, nếu không thì cũng không thể dùng lưỡi đào cát được.
Vất vả lắm mới tìm được mười viên bảo thạch, sau khi giao cho Mộng Cảnh Thú, mặc dù cơ thể đã rất mệt mỏi nhưng hắn cũng không nghỉ ngơi ngay.
Lấy Huyết Vũ đao từ trong hộp ngọc ra, đặt trên đầu gối, ngón tay đặt trên vết máu bắt đầu vận chuyển Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, Hàn Sâm lập tức cảm giác được huyết khí từ vết máu thẩm thấu ra bên ngoài.
Nhưng mà tốc độ thẩm thấu rất chậm, Hàn Sâm vận chuyển một lúc lâu cũng chỉ hấp thu được một chút huyết khí mà thôi.
Do dự một lúc, Hàn Sâm ép ra một giọt máu nhỏ lên vết máu trên thanh đao, giọt máu kia từ từ thấm vào bên trong vết máu, không lâu sau đã hòa thành một thể với vết máu, cuối cùng không nhìn thấy vết tích của giọt máu nữa.
Lúc này, Hàn Sâm vận chuyển Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh lần nữa, lập tức cảm thấy một tia huyết khí vọt ra từ trong vết máu, xông vào trong cơ thể của Hàn Sâm, máu toàn thân lập tức sôi trào.
Hàn Sâm cảm thấy cơ thể của mình sắp bị huyết dịch sôi trào thiêu rụi, cứ như vậy suốt bảy tiếng mới hoàn toàn luyện hóa huyết khí.
“Quá kinh khủng, chỉ một ít huyết khí mà mạnh như vậy, e rằng chẳng dùng đến bao nhiêu huyết khí, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh có thể thăng cấp Bá Tước rồi.” Trong lòng Hàn Sâm vui mừng.
Từ đó về sau, mỗi ngày trước khi Hàn Sâm làm việc đều dùng một giọt máu của mình thẩm thấu vào vết máu, chờ sau khi xong việc sẽ hấp thu lại tinh huyết, năng lượng từ huyết dịch của dị chủng tinh huyết mang về mà cũng đủ để Hàn Sâm luyện hóa trong mấy tiếng.
Hết chương 2020.
Bạn cần đăng nhập để bình luận