Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 947: Dị Sinh Vật Công Thành

- Tạo thành một vòng, tiếp tục đi lên phía trước.
Trong lòng Kinh Cức Bá Tước phẫn nộ, nhưng mà không tìm thấy địch nhân, cơn lửa giận này cũng không có chỗ nào phát tiết, chỉ có thể cố tỉnh táo lại ra lệnh.
Mặc dù mũi tên của Hàn Sâm không có một tiếng động nào, nhưng lại có thể bị nhìn thấy, cũng không phải là mũi tên vô hình chân chính.
Kinh Cức Bá Tước để cho những sinh vật biến dị cùng Dị Linh từng người trông coi một cái phương hướng, cho dù Hàn Sâm lại bắn ra mũi tên, cũng sẽ bị những sinh vật biến dị kia nhìn thấy.
Mũi tên của hắn có thể bắn chết sinh vật biến dị, chủ yếu là đánh lén vào nhược điểm của bọn nó, nếu sớm bị nhìn thấy, dùng năng lực phản ứng và lực lượng của những sinh vật biến dị đó, hoàn toàn có thể ngăn cản mũi tên, thậm chí trực tiếp đập vỡ cũng không phải là việc khó.
Tìm không thấy cơ hội bắn tên một lần nữa, Hàn Sâm chỉ có thể lặng lẽ rút đi, có thể bắn chết hai con sinh vật biến dị đã là chiến tích rất tốt, làm suy yếu lực lượng của Kinh Cức Bá Tước không ít.
Hiện tại chỉ còn lại có năm con sinh vật biến dị, kể cả Kinh Cức Bá Tước là hai Dị Linh quý tộc, dùng nhân thủ ở trong Tí Hộ Sở cộng thêm Long Huyết Xà, có lẽ đã có lực đánh một trận rồi.
Bởi vì sợ Hàn Sâm đánh lén, tốc độ tiến lên của đám người Kinh Cức Bá Tước chậm hơn rất nhiều, lúc Hàn Sâm chạy về Tí Hộ Sở, bọn họ vẫn chưa ra khỏi khu vực rừng núi kia.
Hàn Sâm không chỉ giết hai cái sinh vật biến dị, còn nhìn thấy thực lực của đám sinh vật biến dị cùng Dị Linh quý tộc lần này tới, sau khi trở về liền điều chỉnh lại bố trí.
- Năm con sinh vật biến dị và hai Dị Linh quý tộc, thêm 200~300 sinh vật nguyên thủy, nhân thủ của chúng ta vẫn hơi thiếu một chút, nhưng mà cũng có cơ hội chiến thắng.
Hoàng lão trầm ngâm nói.
- Chúng ta chỉ là thủ thành, vẫn chiếm được một ít ưu thế, chỉ cần thành trì không bị công phá, những sinh vật nguyên thủy đó không tạo thành uy hiếp quá lớn đối với chúng ta, chỉ sợ thành trì sẽ bị công phá. . .
Có người nói.
- Nhân thủ vẫn hơi quá ít rồi, tòa thành này mặc dù nhỏ, nhưng mà phải giữ vững vị trí bốn phía tường thành, mấy người chúng ta vẫn có chút không đủ.
Một người đàn ông nhíu mày nói ra.
- Chuyện cho tới hiện tại cũng chỉ có thể liều mạng một lần.
Có người xoa tay.
Sau khi bàn bạc xong, Hàn Sâm lại ở trong thành nhìn xung quanh một lần, cuối cùng đã leo lên đỉnh Thần Điện Dị Linh, nơi này là trung tâm của thành nhỏ, từ nơi này có thể thấy rõ ràng tường thành bốn bề, xem như bao quát toàn bộ thành nhỏ.
- Đến rồi. . . Dị Linh đến rồi. . .
Một người cưỡi tọa kỵ chạy như điên vào trong thành, lớn tiếng kêu.
Trong lòng tất cả mọi người đều cả kinh, nhìn về phía Hàn Sâm đang đứng ở trên nóc Thần Điện Dị Linh.
- Dựa theo kế hoạch lúc trước, mọi người ai về chỗ nấy.
Hàn Sâm nói xong liền triệu hoán ra Long Huyết Xà, để cho nó ở cửa bắc, Tiểu Phong Phong thì lưu lại ở trên tường thành.
Hàn Sâm thì đứng ở trên đỉnh Thần Điện Dị Linh, cũng không hề có ý định rời đi.
Nhìn đám người có chút khẩn trương, Hàn Sâm cũng không thèm để ý, dò xét thú hồn Kim Trảo Lang mà mình vừa mới lấy được.
Kim Trảo Lang biến dị: Thú hồn vũ khí.
Hàn Sâm triệu hoán ra xem xét, lại một con dao găm răng sói cấp biến dị, mặc dù không sắc bằng dao găm màu máu, nhưng cũng là một con dao găm cực tốt.
- Ta chính là Kinh Cức Bá Tước của Kinh Cức Tí Hộ Sở, từ nay về sau Tí Hộ Sở này quy về sở hữu của bản Bá tước, tất cả nhân loại mấy người tuyên thệ thần phục với bản Bá tước, đều sẽ miễn cho khỏi chết.
Tâm tình của Kinh Cức Bá Tước vô cùng không tốt, cũng không có tâm tình nói thêm cái gì, sau khi đến trước thành, liền trực tiếp lạnh như băng nói ra.
- Tôi chính là một tên binh lính nhỏ trong thành, chuyên môn tới để thu phục yêu nữ như cô, chỉ cần cô tuyên thệ thần phục với tôi, có thể để cho cô làm nô tài.
Trên tường thành một người tên là Trần Lôi lớn tiếng trả lời.
Nhân loại thủ thành lập tức cười vang một hồi, khiến cho không khí khẩn trương vừa rồi hòa hoãn hơn không ít.
- Muốn chết.
Tâm tình của Kinh Cức Bá Tước vốn vô cùng không tốt, nghe được lời ấy, lập tức giận dữ, ra lệnh một tiếng, những dị sinh vật đó lập tức như lang như hổ đánh tới phía thành nhỏ.
Hàn Sâm lập tức có chút buồn bực rồi, nguyên bản hắn còn bố trí rất nhiều phương án, ai ngờ vị Kinh Cức Bá Tước này căn bản không có ý định vây thành, trực tiếp điên cuồng tấn công chính diện, cũng khiến cho rất nhiều bố trí của hắn đều mất đi tác dụng.
- Xem ra mình đã đánh giá cao chỉ số thông minh của Kinh Cức Bá Tước rồi.
Hàn Sâm âm thầm cười khổ, lập tức điều động người về phía cửa bắc, chính hắn cũng từ trên nóc Thần Điện Dị Linh nhảy xuống, leo lên tường thành phía cửa bắc.
Nhưng mà Kinh Cức Bá Tước tấn công mạnh như vậy, cũng khiến cho áp lực thủ thành của bọn Hàn Sâm đại giảm, vấn đề nhân thủ không đủ cũng đã được giải quyết.
Chỉ là trông coi tường thành phương bắc, hai, ba mươi người cũng đã đủ rồi.
Trong lúc nhất thời trước thành hung thú kêu gào, ngọn lửa nổ tung, lưỡi đao gió gào thét, lôi điện chớp động, cùng với tiếng nhân loại hét hò đan xen vào nhau, khiến cho người ta không nhịn được cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Tường thành bị từng lưỡi dao gió chém ra vết sẹo sâu, ngọn lửa nổ tung ở trên tường thành, khiến cho đá vụn bụi đất cùng tia lửa cùng một chỗ hòa vào nhau, một con dị sinh vật giống như là báo săn vừa mới bò lên trên tường thành, đã bị một nhân loại dùng thương đâm vào trong mắt, máu tươi cùng tiếng hét thảm đồng thời tung tóe vỡ ra.
Rống!
Ngọn lửa màu đỏ trên người một con mãnh hổ thiêu đốt, sau khi mở ra từng đạo khóa gen, thân thể giống như ngọn lửa cơ hồ cao bằng tường thành, hung mãnh tấn công đến, khí thế kinh khủng kia khiến cho nhân loại thủ thành đều cả kinh, không nhịn được hai chân đều có chút nhũn ra.
OÀ..ÀNH!
Một cái bóng màu đỏ ngòm khổng lồ từ trong thành nhảy ra, hung hăng đánh lên trên người con hỏa diễm cự hổ có khí thế ngập trời kia, cứ thế húc con hỏa diễm cự hổ kia bay ra xa hơn mười thước.
Long Huyết Xà ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm giận dữ, đuôi rắn quét qua, lập tức đập bảy tám con sinh vật nguyên thủy xương cốt đứt gãy.
Cự điêu màu đen ngang trời bay qua, mảng lớn lưỡi dao gió từ trên không trung chém xuống, một con cự thú tựa như Thái Thản phóng tới cửa thành, trong tay ôm ngang một cây cột đá màu đen còn lớn hơn cột đá cẩm thạch của cung điện, hung hăng đập lên trên cửa thành, đập cửa thành mảnh gỗ vụn văng khắp nơi, toàn bộ thành nhỏ đều chấn động một cái.
Hàn Sâm một mực vẫn không hề ra tay, chỉ đứng ở cửa thành lớn tiếng chỉ huy mọi người cùng Long Huyết Xà ngăn cản thế công của đại quân Dị Linh, mặc dù trước đó có hai con dị sinh vật bị hắn giết chết, nhưng mà đại quân Dị Linh bộc phát ra sức chiến đấu vẫn mạnh mẽ vượt quá dự tính của bọn họ.
Chỉ là sinh vật biến dị mở ra năm đạo khóa gen đã có hai con, con hỏa diễm Mãnh Hổ kia đều giống như Long Huyết Xà, đều là biến dị đỉnh cấp mở ra sáu đạo khóa gen.
Nhân loại lập tức rơi vào bên trong khổ chiến, so với dự tính còn gian nan hơn.
Hàn Sâm lại không vui không buồn nhìn toàn bộ chiến trường, không ngừng ra lệnh, trong Động Huyền Khí, tất cả mọi cử động của nhân loại cùng dị sinh vật và Dị Linh ở trong đầu hắn dọc theo rất nhiều quỹ tích, đại não của Hàn Sâm đang không ngừng vận chuyển, tính toán tất cả mọi khả năng thắng lợi.
Thế nhưng mà mặc kệ là tính toán như thế nào đi nữa, đánh nhau chính diện đều không đủ để thủ thắng.
- Đã chính diện không đủ để chiến một trận, vậy cũng chỉ có thể bắt giặc bắt vua trước.
Ánh mắt của Hàn Sâm rơi lên trên người Kinh Cức Bá Tước cũng không xuất chiến ở hậu phương kia.
Mà lúc này Kinh Cức Bá Tước cũng đang quan sát Hàn Sâm, sức chiến đấu của nhân loại ở bên trong tòa thành nhỏ này mạnh mẽ có chút nằm ngoài dự liệu của cô ta, mà Hàn Sâm làm người chỉ huy, tự nhiên cũng đưa tới sự chú ý của cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận