Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1273: Tượng Đồng

Mắt thấy người đàn ông kia muốn rời đi, Hàn Sâm nhịn không được hỏi một câu:
- Thiên Tru Thánh Đồ, ở bên trong mười ba Thánh Đồ, có một chi nào họ Hàn không?
- Không có, tốt nhất là cậu mau chóng rời đi đi.
Người đàn ông kia cũng không quay đầu lại đáp.
Hàn Sâm còn muốn hỏi thêm cái gì, đã thấy người đàn ông kia mau chóng đi mất, khí lực cực kỳ kinh khủng, trong chốc lát đã xé rách không gian, giống như là thuấn di đi xa.
Hàn Sâm phát hiện ra một vấn đề, người đàn ông kia xác thực là đã mạnh mẽ đến cực điểm, liền khí lực hiện tại của Hàn Sâm cũng không có cách nào chống lại.
Thế nhưng mà y tựa hồ chỉ là mạnh mẽ, trên người hoàn toàn không có nửa điểm lực lượng thuộc tính đặc biệt.
Ban đầu y bò lên trên núi lớn, có lẽ thật sự không biết bay đi, dù sao thuần túy sức mạnh to lớn, có thể nhảy lên rất cao, nhưng mà cũng khó có thể hoàn toàn thoát khỏi sự trói buộc của trọng lực.
- Đến cùng thì mười ba Thánh Đồ là những người nào? Đến cùng thì Tần gia có phải là một trong mười ba Thánh Đồ hay không? Hàn Kính Chi có phải là một trong mười ba Thánh Đồ hay không?
Trong lòng Hàn Sâm hiện lên vô số ý nghĩ, nhưng đều khó có thể sáng tỏ.
Lúc Hàn Sâm đang suy tư, lại đột nhiên cảm thấy lực lượng chấn động, nữ Đại Đế kia vậy mà lại cưỡi bảo tọa đồng trở về.
Trong lòng Hàn Sâm lập tức kêu khổ, cũng đã hiểu tại sao người đàn ông kia lại bảo hắn mau mau rời đi, chỉ là vừa rồi quá nhiều nghi hoặc khiến cho Hàn Sâm không rảnh để nghĩ nhiều như vậy, đứng ngẩn ra ở chỗ này trong chốc lát, không thể kịp thời rời đi.
- Thiên Tru, mày cũng dám đùa tao, tao muốn mạng của mày!
Nữ Đại Đế giống như là rất giận dữ, trên bảo tọa đồng của cô ta, còn có thật nhiều mảnh ngọc bích bị nện vỡ, thoạt nhìn hẳn là thuộc về Bích Lạc Quả tựa như lục lạc kia.
Hàn Sâm xoay người chạy, nhưng lại đã không còn kịp nữa rồi, nữ Đại Đế kia mặc dù nhìn rõ ràng Hàn Sâm cũng không phải là Thiên Tru, nhưng mà cũng không có ý muốn bỏ qua cho hắn, tìm không thấy Thiên Tru, nữ Đại Đế rõ ràng đã có chút điên cuồng, muốn đem cơn tức đổi lên đầu Hàn Sâm.
Bảo tọa đồng bay lên trên đỉnh đầu Hàn Sâm, tốc độ cực nhanh thậm chí ngay cả Phượng Hoàng Phi Thiên bí kỹ cũng không thể né tránh.
Vô số đuôi rắn màu đồng cuốn tới người Hàn Sâm, trong lòng Hàn Sâm giận dữ:
- Đậu xanh, khinh tôi dễ bắt nạt à? Thiên Tru lừa cô, cô không đi tìm y tính sổ, bắt tôi hả giận thì là gì?
Tâm niệm vừa động, Hàn Sâm triệu hoán tiểu thiên sứ cùng Kỵ Sĩ Phản Nghịch ra bên cạnh mình, đồng thời cũng biến thân trở thành Cổ Ma Binh, rút Phượng Hoàng Thần Kiếm cùng Thái A Kiếm ra chém về phía bầy rắn.
Quầng sáng phản nghịch lôi điện trên người Kỵ Sĩ Phản Nghịch phun ra, khiến cho dưới chân của tất cả sinh vật đều xuất hiện một quầng sáng, trên người cũng bị phủ lên một tầng lôi điện rậm rạp màu xanh nhạt.
Quầng sáng cùng lôi điện rậm rạp chiếu lên trên người đám rắn màu đồng, khiến cho hành động của bọn nó trở nên chậm chạp, lực lượng cùng tốc độ đều bị suy yếu, thoạt nhìn rất chậm chạp, hành động hết sức không trôi chảy.
Mà Hàn Sâm cùng tiểu thiên sứ lại nhận được tăng phúc, hơn nữa đánh ra công kích còn có lực lượng sấm sét tê liệt.
Nhưng mà trình độ bền bỉ của thân thể những con rắn màu đồng đó không thua gì sinh vật siêu cấp thần huyết bạo tẩu, Hàn Sâm một kiếm chém lên phía trên, chỉ có thể lưu lại một miệng vết thương, khó có thể trực tiếp chặt đứt đuôi rắn.
Những con rắn màu đồng đó cũng không làm gì được bọn Hàn Sâm, trong lúc nhất thời cục diện ngang tay.
Lúc này nữ Đại Đế đúng là đang trong cơn giận dữ, tìm không thấy Thiên Tru Thánh Đồ thì cũng thôi đi, muốn bắt một nhân loại để trút giận, lại không nghĩ tới tên nhân loại này khó giải quyết như thế, trong lúc nhất thời bảo tọa đồng vậy mà bắt không được hắn.
- Đại Đế, chúng ta không oán không cừu, tôi chỉ đi ngang qua mà thôi, cần gì phải làm như thế? Cô muốn trả thù, vẫn là đi tìm chính chủ đi, chúng ta ngừng lại chứ?
Hàn Sâm không có tâm tư dốc sức liều mạng với nữ Đại Đế.
Người ta là Dị Linh, giết còn có thể phục sinh, đối với Hàn Sâm cũng không có điểm nào hay.
Hơn nữa người ta vừa mới bị người khác lừa gạt, Hàn Sâm còn lấy được hai viên Bích Lạc Quả, chỗ tốt đều lấy tới tay rồi, còn muốn dốc sức liều mạng với một Đại Đế, Hàn Sâm thật sự khó có thể sinh ra chiến ý.
Chiếm xong tiện nghi đương nhiên là phải mau chóng chạy đi rồi, hiện tại Hàn Sâm chỉ hận chính mình chạy không đủ nhanh, hắn có lẽ nên học Thiên Tru Thánh Đồ mới đúng, tên kia đã sớm biết nữ Đại Đế bị mắc lừa nhất định sẽ trở về, cho nên mới gấp gáp rời đi như vậy, trước khi đi còn nhắc nhở Hàn Sâm một câu.
Chỉ là khi đó Hàn Sâm bị quá nhiều thắc mắc vây hãm, trong lúc nhất thời không thể lĩnh hội được ý tứ của Thiên Tru Thánh Đồ.
- Nhân loại không tốt đẹp gì, trước hết giết mày, lại đi tìm tên khốn Thiên Tru kia tính sổ.
Nữ Đại Đế lạnh giọng nói.
Nữ Đại Đế sở dĩ muốn đánh với Hàn Sâm một trận, cũng không phải hoàn toàn là vì hả giận.
Cô ta biết rõ muốn tìm được Thiên Tru chỉ sợ là không dễ dàng như vậy rồi, Hàn Sâm xuất hiện ở địa phương này, lại là nhân loại giống như Thiên Tru, có lẽ giữa bọn họ có quan hệ gì đó, bắt Hàn Sâm lại nói không chừng sẽ có thể tìm được một ít manh mối của Thiên Tru.
Cho nên nữ Đại Đế mới muốn lưu Hàn Sâm lại, thực sự không phải là ngốc nghếch giết chóc cùng phát tiết.
Trong lúc nhất thời bảo tọa đồng vậy mà không bắt được Hàn Sâm, khiến cho nữ Đại Đế càng thêm cho rằng Hàn Sâm cùng Thiên Tru có quan hệ gì đó.
Nhân loại bên trong không gian thứ ba Tí Hộ Sở vốn rất ít, thực lực mạnh như vậy thì lại càng ít, nói Hàn Sâm cùng Thiên Tru không có quan hệ gì, nữ Đại Đế tự nhiên là không chịu tin.
Mắt thấy trong lúc nhất thời đám rắn màu đồng khó có thể làm gì Hàn Sâm, nữ Đại Đế cũng đã hơi không kiên nhẫn nữa, từ trên bảo tọa đồng đứng lên.
Hai chân của cô ta cực kỳ thon dài xinh đẹp, khiến cho dáng người kia cực kỳ cao gầy, tự nhiên đã có khí chất nữ vương.
Một đôi mắt đẹp hấp dẫn tràn ngập nguy hiểm, lúc này đang hiện ra vầng sáng quỷ dị, nhìn chòng chọc vài rắn màu đồng giao chiến với Hàn Sâm.
Hàn Sâm không quá muốn giao chiến, vừa chiến vừa lui, hy vọng có thể nhanh chóng đào thoát, nhưng mà tốc độ của bảo tọa đồng kia cực nhanh, cơ hồ như là thuấn di ở trong hư không, như thế nào cũng không thể thoát được.
Một đôi mắt của nữ Đại Đế càng ngày càng sáng ngời, trong ánh mắt của cô ta sáng lên giống như bóng đèn, đôi mắt đẹp biến thành màu trắng rừng rực.
Ở bên trong màu trắng lóa đằng kia, vậy mà dần dần ánh bắn ra thân ảnh của Hàn Sâm, chỉ là khác với Hàn Sâm, thân ảnh kia là một bức tượng đồng rất giống Hàn Sâm.
Hàn Sâm đang vừa đánh vừa lui, đột nhiên cảm giác thân thể trầm xuống, thân thể vô duyên vô cớ giống như bị xơ cứng như vậy, hành động trở nên vô cùng không linh hoạt, có điểm giống như là khôi lỗi vậy.
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, nhìn lên thân thể mình, phát hiện rất nhiều bộ phận thân thể vậy mà biến thành đồng, ban đầu là xương cốt, sau đó là máu thịt, cuối cùng là nội tạng cùng làn da.
Hàn Sâm nhìn thấy thân thể của mình càng ngày càng nhiều bộ phận biến thành đồng, hoàn toàn không có cách nào ngăn cản, trong lòng lập tức cả kinh.
Nhìn tới nữ hai con mắt quỷ dị kia của Đại Đế, cùng với tượng đồng chiếu rọi ra bên trong đó, Hàn Sâm lập tức đã hiểu là có chuyện gì.
Hiểu thì hiểu, nhưng mà lực lượng của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cũng không thể ngăn cản đồng lan tràn ở trên người hắn, thân thể càng ngày càng nặng nề, càng ngày càng cứng ngắc, mắt thấy sắp giống như là thân ảnh ánh xạ ở trong mắt của nữ Đại Đế, hóa thành một bức tượng đồng.
- Thật cho rằng tôi dễ bắt nạt ư?
Trong mắt Hàn Sâm lạnh như băng, trong mắt đột nhiên bốc cháy lên thánh quang màu trắng rừng rực, sau đó hướng về toàn thân lan tràn đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận