Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 896: Trái Cây Đồng Tiền

Hàn Sâm vừa định giải thích, nhưng Khúc Lan Khê đã quay người bước ra ngoài sân nhỏ, đuổi theo Sở Minh cùng đi tới vườn trái cây.
Hàn Sâm chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, lại tự mình múc thêm một chén thịt nữa bắt đầu ăn.
“Ăn thịt Kim Tiễn Thiềm Thừ, thu được 1 điểm gen nguyên thủy.”
Ăn xong một nồi canh thịt, tổng cộng giúp Hàn Sâm tăng được 3 điểm gen nguyên thủy, Hàn Sâm cũng ăn no rồi.
- Được rồi, cứ để ở chỗ này đi, để buổi trưa bọn họ trở về rồi ăn.
Hàn Sâm đậy nắp nồi lại, sau đó lại đi tới ngoài bờ sông Ngọc Lân.
Hắn muốn xem thủy đằng và ba trái cây kia phát triển đến đâu rồi, hắn nhỏ một giọt nước xuống, có thể giúp khí tức sinh mệnh của thủy đằng kia gia tăng thêm hai ba tháng, không biết có thể giúp trái cây thành thục hay không.
Khi đến chỗ thủy đằng, chỉ thấy ba quả đồng tiền trên cây thủy đằng kia đã lớn cỡ trứng gà, tản ra mùi thơm lạ lùng, cả ba quả đều giống như được đúc bằng đồng.
Cuống trái cây nối với thủy đằng đã hơi khô héo, có vẻ hẳn là đã thành thục, Hàn Sâm đưa tay hái một quả xuống.
Cầm trong tay cũng khá nặng, thật sự rất giống như được đúc thành từ đồng thau, nếu muốn ăn chỉ sợ không ăn nổi, cũng không biết rốt cuộc có chỗ lợi gì.
Hàn Sâm nhìn một lúc, cũng nhìn không ra trái cây đồng tiền này có thể làm gì.
Nhưng khẳng định là đồ tốt không sai, thủy đằng này và cây Mặc Ngọc Kiếm đều là thực vật gen cấp nguyên thủy, trái cây kết ra nhất định sẽ có tác dụng.
Hàn Sâm hái xuống cả ba quả đồng tiền, tạm thời không biết tác dụng, trước hết cứ nhét vào trong túi áo, chờ sau này sẽ chậm rãi nghiên cứu.
Hàn Sâm vốn còn muốn hấp thu khí tức sinh mệnh của thủy đằng, nhưng ai ngờ sau khi hái xuống ba quả kia, thủy đằng lại lập tức héo rũ.
Hàn Sâm cũng không phải người có lòng tham không đáy, đã thu hoạch được ba quả này, cũng không cần quá tham lam, hắn bèn quay người đi tới Thanh Minh Tí Hộ Sở.
Khoảng cách từ vườn trái cây tới Thanh Minh Tí Hộ Sở khoảng hơn mười dặm đường, trên đường Hàn Sâm đi tới, thấy được không ít dị sinh vật, nhưng chúng đều có chủ nhân, không có chủ nhân phân phó sẽ không công kích người bên ngoài.
Một lâu đài màu xanh xuất hiện trong tầm mắt Hàn Sâm, Hàn Sâm đi vào trong đó, nhìn qua phần lớn đều là dị sinh vật, ngẫu nhiên có thể thấy một hai Dị Linh đi qua, nhìn khí tức sinh mệnh của bọn họ, có lẽ chỉ là Dị Linh cấp phục vụ.
Khác với Tí Hộ Sở nhân loại, ở đây không nhiều cửa hàng như vậy, chỉ có một phiên chợ dùng để trao đổi vật phẩm, rất nhiều dị sinh vật ngồi xổm trên chợ, trước mặt bày biện rất nhiều thứ.
Hàn Sâm nhìn cảnh này thấy rất mới lạ, trước kia thật sự rất khó tưởng tượng, dị sinh vật lại giống như người biết giao dịch.
Ở đây trên cơ bản đều là dị sinh vật, ngay cả một Dị Linh cũng không nhìn thấy, nhưng sau lưng đám dị sinh vật này khẳng định đều có chủ nhân là Dị Linh.
Hàn Sâm rất hứng thú với những vật này, vừa đi vừa nhìn phiên chợ kia, trong đó phần lớn đều là một số hạt giống gen và trái cây gen, còn có một số máu thịt của dị sinh vật.
Hàn Sâm nhìn thấy một cự thú còn cao hơn gấp đôi một con voi đứng ở nơi đó, trước mặt không bày hàng hóa gì. Một con dị sinh vật khác cầm hạt giống gen đi qua bày ở trước mặt nó, cự thú lại khẽ rạch thân thể của mình, để máu của nó chảy đầy một thùng, sau đó đổi về hạt giống gen.
- Đúng là được mở rộng tầm mắt rồi, dị sinh vật còn có thể đi bán máu.
Hàn Sâm âm thầm cảm thán.
Hàn Sâm đi tới phía trước, đột nhiên cảm giác có thứ gì đó đang kéo hắn, xoay người nhìn lại, một hầu tử có lông toàn thân đỏ ngầu, đang dùng tay kéo hắn.
- Làm gì?
Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
- Xèo. . .xèo!
Hầu tử lông đỏ kêu hai tiếng, dùng móng vuốt chỉ chỉ túi Hàn Sâm, rồi lại chỉ chỉ tới những vật kia trước mặt mình.
- Mày muốn đổi cái này?
Trong túi áo Hàn Sâm chứa ba quả đồng tiền, hắn lấy ra một quả hỏi hầu tử lông đỏ kia.
Hầu tử lông đỏ lập tức liên tục gật đầu, móng vuốt cầm lấy một vật đưa đến trước mặt Hàn Sâm, một móng vuốt khác muốn lấy trái cây đồng tiền trong tay Hàn Sâm.
Hàn Sâm lại rụt tay lại, lắc đầu nói ra:
- Muốn dùng cái kia đổi thì không được.
Hầu tử lông đỏ vội vàng vứt thứ đó đi, lại lấy một vật đưa đến trước mặt Hàn Sâm, chỉ vào đồ vật bên trong móng vuốt rồi kêu lên:
- Xèo. . .xèo!
- Cái này cũng không được.
Hàn Sâm không biết trái cây đồng tiền có tác dụng gì, nhưng chỉ nhìn khí tức sinh mệnh, một hai thứ của hầu tử lông đỏ kia không thể đổi lấy trái cây đồng tiền kia.
Hầu tử lông đỏ lại đưa tới hai thứ khác tới trước hắn, Hàn Sâm đều lắc đầu, cuối cùng Hàn Sâm dứt khoát ngồi xổm xuống, nhìn những vật bày trước mặt hầu tử lông đỏ kia.
Hầu tử lông đỏ lập tức an tĩnh lại, cũng ngồi chồm hổm trên mặt đất nhìn Hàn Sâm chọn lựa những vật kia, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào trái cây đồng tiền trong tay Hàn Sâm, khóe miệng đã sắp nhỏ ra nước miếng rồi.
Sở dĩ Hàn Sâm ngồi xổm xuống để chọn, đó là bởi vì hắn dùng Động Huyền Khí đảo qua mấy thứ trước mặt hầu tử lông đỏ, phát hiện bên trong đống đồ, có một luồng khí tức sinh mệnh phi thường đặc biệt, có vẻ không giống đồ bình thường.
Lật qua lật lại vài cái, Hàn Sâm nhặt ra một hạt giống gen từ bên trong, thứ này giống như hạt gạo đen thùi lùi không chút thu hút, hơn nữa bên trên nhiều nếp gấp, nhìn có vẻ đã khô héo.
Khí tức sinh mệnh trong hạt giống gen này không kém trái cây đồng tiền, hơn nữa rõ ràng là nó đã khô rồi, như vậy mà vẫn có khí tức sinh mệnh như thế, nếu như là ở trạng thái bình thường, nói không chừng đây lại là một hạt giống gen biến dị cũng không chừng.
Hàn Sâm cầm trong tay quan sát một lát, lại cầm lên mấy quả khác, đặt chung một chỗ với hạt giống gen kia, nói với hầu tử lông đỏ kia:
- Một quả đổi lấy những vật này của mày nha?
Trên tay Hàn Sâm có giọt nước sinh cơ, hắn muốn trồng một số thực vật gen cao cấp, nhưng Thanh Minh Tí Hộ Sở dù sao chỉ là Tí Hộ Sở cấp kỵ sĩ, hắn ở đây quan sát lâu như vậy, cũng không tìm thấy một hạt giống gen biến dị nào, đúng lúc này lại gặp được một hạt.
Hầu tử hầu đỏ không chút do dự, trực tiếp đưa hạt giống gen và trái cây cho Hàn Sâm, sau đó lập tức lấy quả đồng tiền trong tay Hàn Sâm, trực tiếp bỏ vào trong miệng nhai nuốt.
Sau khi quả kia bị nhai nát, lập tức có một chất lỏng thơm ngát chảy ra, hầu tử lông đỏ lập tức nuốt chất lỏng xuống, sau đó phun ra chất xơ.
Sau khi Hàn Sâm xem xong, thu hồi lấy hạt giống và trái cây rồi quay người chuẩn bị rời đi, hầu tử lông đỏ kia lại kéo hắn lại, vừa chỉ chỉ túi của hắn, sau đó lại chỉ chỉ đồ đạc trên đất.
- Không đổi.
Hàn Sâm nói một câu lập tức xoay người rời đi, mấy thứ của hầu tử không còn thứ gì có thể hấp dẫn hắn.
Thế nhưng hầu tử lông đỏ vô cùng gấp gáp, thò tay móc vào trong túi áo của Hàn Sâm, muốn đoạt lấy hai quả đồng tiền trong túi áo hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận