Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 484: Thú Hồn Quỷ Trảo Điêu

Từ khi tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, sức chống cự với độc tố của Hàn Sâm đã được nâng cao rất nhiều, đặc biệt hiện tại hắn đã luyện thành cản giới thứ nhất Thanh Tao Thoát Tục trong Băng Cơ Ngọc Cốt, độc tố bình thường sẽ không có tác dụng gì với Hàn Sâm.
Thế nhưng độc tố của chồn tía lại có thể khiến hắn xuất hiện dấu hiệu trúng độc, có thể thấy độc tính của nó mạnh đến thế nào.
Cũng may Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật vẫn có tác dụng, máu độc màu tím chảy ra trong chốc lát, đã lập tức khôi phục màu máu bình thường, miệng vết thương cũng dần dần co rút lại không còn chảy máu nữa.
Nhưng tốc độ của con chồn tía này nhanh đến mức đáng sợ, hơn nữa còn vô cùng linh hoạt, thân thể trên không vẫn có thể nhanh chóng thay đổi phương hướng, Hàn Sâm liên tục đánh ra hơn mười quyền, thế mà không có một quyền nào có thể đánh trúng nó.
Cũng may trong khoảng thời gian này thân pháp của Hàn Sâm cũng không luyện không, dựa vào tẩu vị huyền diệu, tránh né được tấn công dày đặc của con chồn tía kia.
Một người một chồn chiến đấu trong đống tuyết, thân thể xinh xắn chiếm thế chủ động tuyệt đối, hung mãnh vây quanh Hàn Sâm không ngừng tấn công.
Đáng tiếc trí tuệ của đại đa số dị sinh vật đều quá bình thường, không thể so với nhân loại, tố chất thân thể và thiên phú chiến đấu của con thần huyết chồn tía này đều rất kinh người, nhưng đó cũng chỉ dựa vào dã tính và bản năng mà thôi.
Hàn Sâm triển khai thân pháp, nhìn hắn như đang ở thế yếu, nhưng trên thực tế hắn đã khống chế được toàn cục, hoặc dụ dỗ hoặc dùng tẩu vị bức bách, đã dần dần ép con chồn tía kia về vị trí mà Hàn Sâm đã tính trước.
Kỹ xảo Động Huyền Kinh không chỉ vận dụng ở phương diện thân pháp, mà còn có thể vận dụng cho quyền cước, có chút tương tự với Xỉ Luân Kiếm Pháp của Vương Hầu, chỉ là Xỉ Luân Kiếm Pháp là dùng hai kiếm kết hợp, mà kỹ xảo Động Huyền Kinh lại huyền diệu, bất kỳ một bộ phận nào của thân thể cũng có thể dùng để bố trí công kích, chỉ là sử dụng càng nhiều thủ đoạn công kích thì bố trí sẽ càng phức tạp, suy tính cũng phải càng toàn diện.
Hàn Sâm vừa mới bắt đầu luyện tập nên cảnh giới không quá cao thâm, sử dụng hai đấm bố trí đã khiến hắn có chút cảm giác phải cố hết sức.
Quyền pháp của người khác đều dùng thể lực làm chủ, mà hiện tại quyền pháp của Hàn Sâm lại dùng trí nhớ làm chủ, một quyền đánh ra, kế tiếp còn phải tính hơn mười quyền phải đánh thế nào, sử dụng tẩu vị như thế nào, đối thủ sẽ có phản ứng và ứng đối như thế nào, phản ứng của đối thủ và cách ứng đối lại nên làm thế nào, tất cả cần suy tính rất nhiều.
Bình thường đánh ra một quyền, trên thực tế là kết quả sau khi Hàn Sâm nhìn thấy hơn mười quyền, chứ không đơn giản chỉ là kết quả của một quyền này.
Đương nhiên, hiện tại Hàn Sâm còn chưa đạt tới cảnh giới chính xác trăm phần trăm, dù sao có bố trí thì có cách phá, đối thủ cũng không phải nhất định sẽ dựa theo bố trí của mình mà đi.
Loại quyền pháp này chỉ dùng khi lực lượng hai bên ngang nhau, nếu như có thể dùng lực để chiến thắng, vậy thì không cần phải tiêu hao nhiều trí nhớ như vậy, dùng cường thắng nhược mới là đạo lý vương giả.
Hàn Sâm cũng là không có biện pháp khác, dù sao địch nhân mà hắn gặp phải, đại đa số đều có lực lượng mạnh hơn hắn, muốn dùng lực để chiến thắng căn bản là không có khả năng.
Đáng thương cho con thần huyết chồn tía kia, chỉ số thông minh còn chưa đủ, nhìn không ra hiểm ác bên trong quyền pháp của Hàn Sâm, tuy tốc độ nhanh hơn Hàn Sâm rất nhiều, nhưng lại từng bước bị Hàn Sâm đẩy vào trong tuyệt cảnh.
Không bao lâu sau, Hàn Sâm đấm ra một quyền, nắm đấm như băng như ngọc, hung hăng đánh lên trên người thần huyết chồn tía, con thần huyết chồn tía kia đang trong tình cảnh lực cũ đã hết mà lực mới chưa sinh, hoàn toàn không có năng lực tránh né, đương nhiên bị một quyền của Hàn Sâm đánh lên trên người.
Bành!
Lực đạo âm nhu trực tiếp xuyên vào trong cơ thể thần huyết chồn tía, thân thể xinh xắn kia bị Hàn Sâm đánh bay ra xa mười mấy mét, lại đụng nát mấy mét sông băng mới ngừng lại được.
Hàn Sâm đang muốn đuổi theo mau, nhưng lại thấy thần huyết chồn tía thoáng cái đã xoay người từ dưới đất nhảy lên, nhanh chóng chạy về phía ngược lại với Hàn Sâm.
Chỉ là thần huyết chồn tía đã bị thương không nhẹ, thỉnh thoảng ho ra máu tươi, tốc độ cũng không nhanh như lúc trước.
Hàn Sâm sao có thể chịu buông tha nó, nhanh chóng tăng tốc đuổi theo con thần huyết chồn tía, một người một chồn truy đuổi lẫn nhau trên tuyết sơn, tốc độ của Hàn Sâm không bằng thần huyết chồn tía, trong chốc lát cũng không đuổi kịp nó.
Bởi vì con thần huyết chồn tía kia bị thương quá nặng, không thể thoát khỏi Hàn Sâm được, hơn nữa thỉnh thoảng còn ho ra máu tươi, cứ tiếp tục như thế, cho dù Hàn Sâm không đuổi kịp nó, nó ho ra máu cũng sẽ hết máu mà chết.
Hàn Sâm vốn cho rằng mình sắp đuổi kịp con thần huyết chồn tía kia, nhưng không ngờ sinh mệnh lực và dục vọng sinh tồn của thần huyết chồn tía lại mãnh liệt như thế, hắn đuổi bốn ngày bốn đêm, trên đường đi ngay cả mắt cũng không dám chớp, đến khi Hàn Sâm cũng sắp không chịu được, thì con thần huyết chồn tía kia mới dừng lại, đứng bất động ở đó.
Hàn Sâm kéo thân thể mệt mỏi chạy đến bên cạnh con thần huyết chồn tía, phát hiện nó đã sắp tắt thở, đã đến mức đèn cạn dầu.
Săn giết thần huyết Quỷ Trảo Điêu, thu được thú hồn thần huyết Quỷ Trảo Điêu, ăn thịt có thể ngẫu nhiên thu được từ 0 đến 10 điểm thần gen.
Cuối cùng thanh âm kia đã vang lên trong đầu Hàn Sâm, đồng thời trong Hồn Hải cũng xuất hiện thêm một thú hồn Quỷ Trảo Điêu.
Hàn Sâm căn bản không có tâm tình nhìn thú hồn Quỷ Trảo Điêu, hắn đặt mông ngồi ở trên mặt tuyết, bịch một tiếng nằm tại chỗ.
Không ngủ không nghỉ đuổi theo Quỷ Trảo Điêu bốn ngày bốn đêm, Hàn Sâm đã tới tình trạng kiệt sức, hắn cũng dựa vào Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mới có thể kiên trì đến hiện tại.
Trên đường đi vì sợ thu hút sự chú ý của các dị sinh vật khác, Hàn Sâm cũng không dám sử dụng vật cưỡi Kim Mao Hống.
Dù sao Kim Mao Hống cũng chỉ là vật cưỡi ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, nếu như biến thành trạng thái mạnh nhất, còn có thể đuổi theo Quỷ Trảo Điêu, ở trạng thái nhỏ thì chênh lệch rất nhiều, cưỡi cũng vô dụng.
Cho nên Hàn Sâm chỉ có thể tự mình đuổi theo Quỷ Trảo Điêu, hiện tại ngay cả một đầu ngón tay Hàn Sâm cũng không muốn động.
Nằm trên mặt tuyết trọn hai giờ, Hàn Sâm vẫn có cảm giác toàn thân đau nhức khó chịu, lúc này một ngón tay cũng không muốn động, căn bản không muốn đứng lên.
- Này, anh bạn, cậu không sao chớ? Cậu không thể ngủ ở nơi này, sẽ chết người đấy.
Một người phụ nữ vóc người cao lớn đứng ở đằng xa nhìn thấy Hàn Sâm nằm trên mặt tuyết liền bước nhanh chạy tới, đẩy đẩy Hàn Sâm đang nằm.
Hàn Sâm thật sự rất mệt, thấy người phụ nữ này cũng không có ý đoạt lấy thi thể Quỷ Trảo Điêu trên đất, hơn nữa cũng không có ác ý gì, nên hắn cũng không đứng lên, chỉ miễn cưỡng nói một câu:
- Không cần quan tâm tới tôi…tôi sẽ không chết được.
Từ khi luyện thành cảnh giới thứ nhất của Băng Cơ Ngọc Cốt, dù Hàn Sâm có bị tuyết chôn cũng không chết được, huống chi lúc này chỉ ngủ trên mặt tuyết mà thôi.
- Như vậy cậu sẽ chết đấy.
Người phụ nữ kia nhíu mày, thò tay trước kéo Hàn Sâm từ trên mặt tuyết lên rồi cõng hắn lên lưng mình, tay kia cầm lấy thi thể Quỷ Trảo Điêu, vừa đi vừa dõng dạc nói:
- Giết một con sinh vật nhỏ như vậy đã biến thành bộ dáng này, đàn ông đúng là không đáng tin cậy mà.
- Thả tôi xuống, tôi có thể tự đi được.
Hàn Sâm có chút dở khóc dở cười, người phụ nữ này cao lớn như thế, thần kinh cũng thô to vô cùng.
- Yên tâm, tôi cõng cậu về Tí Hộ Sở, sẽ không thu tiền của cậu đâu.
Người phụ nữ kia đĩnh đạc nói một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận