Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 442: Bên Dưới Băng Nhai

Hàn Sâm vốn cũng không có ý định chạy trốn, khi hắn dốc hắn toàn lực, tố chất thân thể cũng đạt tới hơn 80 điểm, dù hai con sinh vật thần huyết này đều có tốc chất thân thể hơn 100, cũng không thể nói là có ưu thế áp đảo.
Đáng tiếc tình huống hiện tại quá mức phức tạp, Hàn Sâm không dám triệu hoán Viêm Vực Điểu ra bên ngoài, sợ bị hai con thần huyết này giết đi, nếu không tố chất thân thể của hắn còn có thể mạnh hơn nữa.
Nhưng cho dù như thế, dưới vòng vây của hai con sinh vật thần huyết, Hàn Sâm nhanh nhẹn linh hoạt, cũng không có vẻ bối rối gì, có thể tránh được toàn bộ công kích của hai con sinh vật thần huyết, không hề bị một chút thương tổn.
Nếu như Dương Mạn Lệ ở đây nhìn thấy một màn như vậy, chỉ sợ tròng mắt đã phải trợn ra, cường giả nhân loại ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở, chỉ sợ chỉ có những Tiến Hóa Giả có tố chất thân thể hơn 100 điểm đó, mới có thể làm được chuyện khó tin như vậy.
Tố chất thân thể của Hàn Sâm thực sự không bằng chúng, nhưng nhân loại dù sao vẫn là nhân loại, chỉ cần không hoàn toàn bị nghiền ép, dựa vào trí tuệ và kỹ xảo của nhân loại, cũng không khó đọ sức với chúng.
Hàn Sâm sử dụng Siêu Lạp Tử Gia Tốc đến cực hạn, quan trọng hơn nữa là kỹ xảo tẩu vị mà hắn học được từ Nữ Hoàng, kỹ xảo này giống như là phương pháp đánh cờ vây vậy, để hắn vốn ở thế bị động lúc này lại biến thành người chủ động, từng bước dẫn hai con sinh vật thần huyết cường đại bước vào bố cục mà hắn bày ra.
Từ khi học xong tẩu vị của Nữ Hoàng, Hàn Sâm vẫn chăm chỉ nghiên cứu, tuy vẫn kém xa Nữ Hoàng, nhưng cũng đã coi như đã nhập môn, chuyện bày bố cục càng ngày càng tinh tế.
Mỗi một bước tiến, từng lần dừng lại, mỗi một cái xoay người của Hàn Sâm, tất cả đều có tính toán, có lẽ hiện tại chưa nhìn ra được cái gì, nhưng thời gian dần trôi qua, chỗ tốt trong đó đã hiện ra.
Con Truyết Ngọc Tri Chu Khổng lồ phun ra tơ nhện không bắn trúng tới Hàn Sâm, ngược lại đã cuốn lấy móng vuốt quái điểu màu đen, cánh của quái điểu màu đen đập mạnh, cũng không đập trúng Hàn Sâm, ngược lại còn bị Hàn Sâm dụ dỗ tới chỗ con Truyết Ngọc Tri Chu khổng lồ vung tơ nhện, vung trúng quái điểu màu đen khiến nó lảo đảo ngã xuống.
Chuyện trùng hợp như vậy càng ngày càng nhiều, hai con sinh vật thần huyết không làm gì được Hàn Sâm, mà lại thương tổn lẫn nhau.
Dần dần, hai con sinh vật thần huyết bắt đầu xông vào đánh nhau thật, không thèm không để ý tới Hàn Sâm nữa, hai con sinh vật thần huyết đối đầu với nhau.
Hàn Sâm thừa cơ trốn thoát, đứng xa xa nhìn hai con sinh vật thần huyết đang liều mạng đại chiến, trong nội tâm âm thầm đắc ý:
- Tẩu vị của mình dùng thuần thục như thế, nếu như Nữ Hoàng nhìn thấy, chắc cũng phải khen ngợi mình hai câu chứ.
Lúc này Hàn Sâm cũng không vội vàng bỏ chạy, chỉ đứng xa xa nhìn hai con sinh vật thần huyết đánh nhau, hai gia hỏa này tuyệt đối là tồn tại có tố chất thân thể hơn 100, trong quá trình vật lộn, chúng đã làm mặt băng chia năm xẻ bảy, ầm ẫm vỡ nát.
Trên người quái điểu màu đen bị tơ nhện quấn khắp nơi, càng ngày càng khó hành động, con Truyết Ngọc Tri Chu khổng lồ kia cũng bị quái điểu màu đen dùng móng vuốt cào ra nhiều lỗ lớn trên thân thể nó, máu tươi không ngừng chảy ra ngoài.
- Đánh đi đánh đi, tốt nhất là đồng quy vu tận, khiến cho ca nhặt chút tiện nghi, tuy hơi to một chút, nhưng ca đây không ngại ăn nhiều thêm vài ngày.
Hàn Sâm vừa đứng một bên âm thầm cổ vũ cho bọn chúng, lại vừa nghĩ:
- Ở đây nhiệt độ thấp như vậy, thịt di sinh vật không thể dễ dàng bị hỏng đâu nhỉ? Để vài ngày hẳn không thành vấn đề.
Hàn Sâm vốn nghĩ rằng con quái điểu màu đen kia lợi hại một chút, ai ngờ tơ nhện của con Tuyết Ngọc khổng lồ kia thật sự quá lợi hại, nó không ngừng phun ra tơ nhện, cả người quái điểu màu đen đều bị quấn chặt, dần dần mất đi năng lực hành động, có lẽ sẽ bị con Truyết Ngọc Tri Chu khổng lồ quấn lấy rồi ăn thịt.
Khi Hàn Sâm đang do dự có nên xông lên cho con kia quái điểu màu đen kia một kích cuối cùng hay không, lại đột nhiên thấy quái điểu màu đen dùng lực, xông ra khỏi băng nhai, nhanh chóng rơi xuống phía dưới.
Con Truyết Ngọc Tri Chu khổng lồ có quá nhiều tơ nhện quấn trên người quái điểu màu đen, lập tức bị liên lụy cùng rơi xuống băng nhai.
Hàn Sâm nao nao, vội vàng chạy tới vách băng, chỉ thấy phía dưới băng nhai sương trắng lượn lờ, cũng không biết phía dưới có gì hay không, cũng không biết hai con sinh vật thần huyết kia thế nào rồi.
Hàn Sâm đợi một lát, cũng không nghe thấy tiếng vật nặng rơi, mà ngay cả sương trắng kia cũng không thay đổi gì.
- Rốt cuộc là tình huống gì đây?
Hàn Sâm có chút do dự nhìn sương trắng bên dưới.
Có lẽ hai con sinh vật thần huyết đều bị trọng thương, hắn có cơ hội kiếm tiện nghi, nhưng mà bây giờ chúng rơi xuống dưới băng nhai kia không rõ sống chết, Hàn Sâm không biết phía dưới có cái gì, do dự không dám xuống dưới, nhưng lại không nỡ bỏ qua miếng thịt đã đến miệng như vậy, trong lòng hắn có chút xoắn xuýt.
- Liều mạng, liểu thì ăn nhiều, đây chính là hai con sinh vật thần huyết, dù thế nào cũng không thể bỏ qua như vậy. Hơn nữa cũng không phải mình ngồi không, cho dù phía dưới còn có một con sinh vật thần huyết, với năng lực của mình, cho dù giết không được nhưng chạy trốn vẫn không thành vấn đề.
Hàn Sâm cắn răng triệu hoán Hoàng Kim Sa Trùng Vương ra, để Hoàng Kim Sa Trùng Vương chở hắn bay xuống băng nhai.
Tiến vào trong sương trắng, dù Hàn Sâm có vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật cũng không nhịn được phải rùng mình một cái, sương trắng vừa ướt lại lạnh, còn lạnh lẽo hơn cả băng tuyết, nếu đổi lại là một người bình thường, bị sương trắng đông lạnh như vậy, chỉ sợ sẽ phải nằm trên giường vài ngày.
Cũng may Hàn Sâm tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật có hiệu quả chống lại hàn khí, Hàn Sâm ngồi trên lưng Hoàng Kim Sa Trùng Vương bất động, ánh mắt chăm chú nhìn phía dưới, nhưng bởi vì màn sương trắng thật sự quá dày, Hàn Sâm cũng không thấy rõ được phía dưới có gì.
Bay trong chốc lát, sương trắng dày đặc trước mắt dần dần mỏng hơn, Hàn Sâm mơ hồ nhìn thấy phía dưới có thứ gì đó, chỉ là không dám xác định có phải con Truyết Ngọc Tri Chu khổng lồ và quái điểu màu đen hay không.
Lại ra lệnh để Hoàng Kim Sa Trùng Vương bay xuống thêm 10m nữa, cuối cùng Hàn Sâm cũng nhìn thấy rõ ở phía dưới là vật gì rồi, hai mắt không khỏi mở to.
Con Truyết Ngọc Tri Chu khổng lồ và quái điểu màu đen đều ở dưới, chỉ là lúc này mạng nhỏ của bọn nó cũng đã không chịu khống chế của chính mình, cũng không phải bị đối phương nắm giữ.
Chỉ thấy dưới băng nhai có một đầm nước lớn, trong trong đầm nước kia có một con dị sinh vật khắp người là xúc tu khổng lồ, con Truyết Ngọc Tri Chu khổng lồ và quái điểu màu đen đều bị xúc tu của con quái vật kia cuốn chặt, chúng đang liều mạng giãy dụa, muốn tránh thoát khỏi xúc tu.
Có thể là vì lúc trước chúng đã bị thương, hoặc là sức mạnh của con quái vật có xúc tua kì quái kia lớn hơn bọn nó, con Truyết Ngọc Tri Chu khổng lồ và quái điểu màu đen đều không thể thoát khỏi xúc tu, ngược lại bị cuốn càng chặt hơn, nhìn có vẻ sắp không sống nổi.
Cũng may con quái vật có xúc tua kì quái kia ngoại trừ xúc tu co rút lại, thì không có những thủ đoạn sát thương khác, trong chốc lát rất khó ghìm chết hai con sinh vật thần huyết kia, nhưng đó cũng chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi.
Hàn Sâm trợn mắt há mồm nhìn cảnh này, ở đây liên tục xuất hiện ba con sinh vật thần huyết, con nào cũng khủng bố đáng sợ.
Trong một khu vực sông băng núi tuyết, còn đáng sợ hơn Hàn Sâm tưởng tượng. Hàn Sâm vốn cho rằng chỉ cần đánh hạ tòa Tí Hộ Sở của quý tộc Dị Linh, nơi này có thể mặc hắn khai thác, hiện tại mới thấy suy nghĩ ban đầu của hắn có chút quá ngây thơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận