Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 809: Họa Thủy Đông Dẫn

- A! Đại ca. . . tôi còn chưa ăn. . . nếu không tôi trả lại cho đại ca. . .
Hai tay Vương Vũ Hàng run run đưa miếng thịt ngỗng nướng đến trước mặt con ngỗng trắng kia.
Ự. . .c !!!!
Ngỗng trắng tức giận kêu to một tiếng, há miệng mổ tới Vương Vũ Hàng.
- Đoàn trưởng. . . cứu mạng aaaa. . .
Vương Vũ Hàng kêu to chạy tới chỗ Hàn Sâm bên kia.
Hàn Sâm lập tức bay lên trời, hắn thật đúng là không dám giết, chẳng may giết con ngỗng trắng này, lại dẫn thêm dị sinh vật đáng sợ khác đến nữa, Hàn Sâm cũng không biết sẽ phải kết thúc như thế nào.
Có Vương Vũ Hàng ở đây, việc này sẽ có thể phát sinh, hơn nữa còn có tỷ lệ phát sinh rất cao.
- Đoàn trưởng, cậu đừng chạy, mau cứu tôi với!
Vương Vũ Hàng vừa chạy vừa gọi.
- Chú nhỏ, hiện tại tôi không cứu được chú. . .chú mau chạy tới phía vừa nãy chú chạy tới đi.
Hàn Sâm ở trên không trung nói ra.
- Tới chỗ vừa nãy? Tôi cũng không biết tôi từ chỗ nào chạy tới nữa.
Vương Vũ Hàng nói.
- Những người kia không phải là ép buộc chú tới sao, chú chạy trở về, dẫn con ngỗng trắng này tới chỗ bọn họ.
Hàn Sâm muốn nhìn một chú xem, rốt cuộc là ai bắt Vương Vũ Hàng, lại còn dám tới chỗ như thế này.
- Như vậy có được không?
Vương Vũ Hàng có chút do dự nói.
- Chú yên tâm đi thôi, có tôi ở đây.
Hàn Sâm cười nói.
- Đoàn trưởng, nếu tôi thực sự gặp phải nguy hiểm, cậu nhất định phải cứu tôi đấy.
Vương Vũ Hàng vừa trốn vừa kêu.
- Nhất định.
Hàn Sâm ở xa xa theo sau Vương Vũ Hàng chạy vào bên trong dãy núi.
Vương Vũ Hàng dẫn ngỗng trắng một đường chạy tới, thân pháp của y thật sự rất không tệ, mặc dù cực kỳ nguy hiểm, nhưng lại không thật sự bị ngỗng trắng mổ trúng, một mực trèo đèo lội suối trốn vào bên trong.
Bay qua vài ngọn núi lớn, Hàn Sâm xa xa nhìn thấy ở giữa một sườn núi, có nơi đóng quân của nhân loại, chỗ đó dựng rất nhiều lều vải, thoạt nhìn nhân số cũng không ít, ít nhất cũng có một hai trăm người.
Nhưng bởi vì không có đặc điểm riêng biệt gì, cũng nhìn không ra đến cùng là ai, Vương Vũ Hàng mang theo ngỗng trắng vọt vào nơi đóng quân, người ở bên trong doanh trại lập tức đều chạy ra, trong đó có không ít người đều mắng to với Vương Vũ Hàng.
Thế nhưng mà con ngỗng trắng kia có uy thế hạng gì, lập tức đánh nơi đóng quân người ngã ngựa đổ, trong nháy mắt đã giết chết hoặc mổ tổn thương không ít.
Một người đàn ông kêu to tổ chức nhân thủ vây công con ngỗng trắng, Hàn Sâm xem trong chốc lát, cũng không nhìn ra lai lịch của những người này đến cùng là ai, chỉ là thoạt nhìn thì những người này đã được huấn luyện vô cùng nghiêm chỉnh, ở dưới tình huống như vậy, vẫn rất phục tùng mệnh lệnh, mắt thấy bị ngỗng trắng sát thương rất nhiều người, cũng không có ai chạy trốn.
- Những người này rốt cuộc là ai? Mặc dù có không ít cao thủ, nhưng nếu chỉ bằng vào những người này, ngay cả một con sinh vật siêu cấp thần huyết đều đấu không lại, làm sao còn chạy đến nơi đây?
Lúc Hàn Sâm đang kỳ quái, đột nhiên nhìn thấy trong đám người kia xuất hiện một ít dị biến.
Ở dưới sự chỉ huy của người cầm đầu đằng kia, trong đó có một vài người lấy ra ống kim tiêm vào cái gì đó vào trong mình, rất nhanh thân thể cơ bắp những người tự tiêm kia nhanh chóng nở ra, trong mắt phát ra màu máu, trên đỉnh đầu vậy mà mọc ra một cái sừng màu máu.
- Huyết Giác Tu La?
Hàn Sâm lập tức chấn động, hắn vẫn một mực không tra ra lai lịch của những tên Huyết Giác Tu La nọ, mặc dù một mực hoài nghi là do Thiên Sứ Gen giở trò quỷ, nhưng cũng không thể khẳng định.
Thật không ngờ vậy mà lại ở chỗ này nhìn thấy Huyết Giác Tu La, hơn nữa nhìn tới thì căn bản đó cũng không phải là Tu La tộc, mà là nhân loại sau khi sử dụng dược vật nào đó biến hình.
Những nhân loại kia sau khi biến thành Huyết Giác Tu La, năng lực chiến đấu tăng lên nhiều, ở dưới sự chỉ huy của người cầm đầu, tạm thời ổn định cục diện, nhưng vẫn không có năng lực đánh chết con ngỗng trắng, tuy nhiên ngỗng trắng cũng khó có thể muốn làm gì thì làm ở trong nơi trú quân nữa.
Những người không tiêm vào dược vật, có không ít đều là cường giả đã mở ra khóa gen, mấy cao thủ bao vây Vương Vũ Hàng, ý định bắt Vương Vũ Hàng lại.
Hàn Sâm xem trong chốc lát, đám người kia thủy chung không đả thương được con ngỗng trắng, thoạt nhìn tựa hồ đã hơi không kiên nhẫn rồi, có một cường giả mở ra khóa gen cũng tiêm vào loại thuốc này.
Rất nhanh, Hàn Sâm liền thấy bắp thịt trên thân người kia nở ra, trên đầu mọc ra sừng máu, khí tức sinh mệnh trên người tăng lên trên diện rộng.
Bành!
Chỉ thấy trên thân người kia bốc cháy lên ngọn lửa, một quyền đánh tới, ngọn lửa bốc cháy trên người của con ngỗng trắng, đốt mất vài cái lông vũ của con ngỗng trắng.
- Không có khả năng. . . điều này sao có thể?
Khuôn mặt Hàn Sâm lộ ra vẻ kinh hãi, người này lại có thể đánh lực lượng thuộc tính đặc biệt ra bên ngoài thân thể, đây chỉ có người đạt tới Thiên Nhân mới có thể làm được.
Mặc dù người này đã mở ra khóa gen, nhưng mà muốn đạt tới loại trình độ đó thì vẫn còn kém xa lắm, làm sao có thể đánh ra lực lượng hỏa hệ được?
- Đó rốt cuộc là loại thuốc gì?
Trong lòng Hàn Sâm khiếp sợ.
Mặc dù ngỗng trắng không bị thương nặng, nhưng đã có người có được lực lượng thuộc tính hỏa kia gia nhập, hơn nữa một đám Huyết Giác Tu La vây công, vẫn khiến cho ngỗng trắng ăn một chút thiệt thòi.
Ngỗng trắng thấy mình không chiếm được lợi thế gì, liền hú lên quái dị, giương cánh bay mất, những người kia cũng đuổi không kịp ngỗng trắng, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn nó chạy trốn.
Hàn Sâm trước khi chưa làm rõ ràng tình huống, không hề hành động thiếu suy nghĩ, mặc dù giết chết những người này không tính là rất khó khăn, nhưng bởi vì có những Huyết Giác Tu La kia, cho nên trong lòng Hàn Sâm cũng có chút kiêng kị.
Càng quan trọng hơn là, Hàn Sâm muốn điều tra xem những người này rốt cuộc là ai, cho nên không lập tức ra tay.
Vương Vũ Hàng bị bọn họ đánh cho một trận, lại bắt nhốt vào trong lồng.
Cũng may mặc dù Vương Vũ Hàng không may, nhưng y cũng không phải là đồ đần, cũng không hề gọi Hàn Sâm, những người kia cũng không biết có nhân loại khác đi tới Không Thanh Đảo.
Hàn Sâm liền ở đằng xa giám thị bí mật của bọn họ, muốn thu hoạch thêm một ít tin tức, còn Vương Vũ Hàng mặc dù bị đánh cho một trận, nhưng thoạt nhìn bọn họ thấy Vương Vũ Hàng còn hữu dụng, cũng không giết chết y, chỉ là bắt y nhốt lại, tạm thời cũng không có nguy hiểm gì.
Xem trong chốc lát, Hàn Sâm phát hiện ra một chuyện thú vị, những người sử dụng dược vật kia, đại khái qua một giờ sau, thân thể liền dần dần khôi phục đặc thù của nhân loại.
Hơn nữa sau khi bọn họ khôi phục thân thể nhân loại, thân thể trở nên tương đối suy yếu, đừng nói là chiến đấu với sinh vật siêu cấp thần huyết, chỉ sợ căn bản là không có khí lực để chiến đấu.
- Những vật phẩm này thoạt nhìn có tác dụng phụ rất mạnh, hơn nữa thời gian duy trì cũng vô cùng có hạn.
Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ.
Cường giả mở ra khóa gen kia, dược hiệu tựa hồ có tác dụng lâu hơn rất nhiều, hơn hai giờ sau mới bắt đầu dần dần khôi phục bộ dáng nhân loại.
Nhưng y cũng tiến vào trạng thái suy yếu giống như vậy, sắc mặt trở nên rất kém, hữu khí vô lực nằm ở trong lều vải nghỉ ngơi.
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí quan sát bọn họ, rõ ràng có thể nhìn rõ khí tức sinh mệnh ở trong cơ thể y suy yếu vô cùng lợi hại, tố chất thân thể còn không bằng người vượt 100.
- Quản lý Khúc, Vương Vũ Hàng xui xẻo không phải bình thường, mới đến đây chưa được bao lâu đã rước lấy nhiều phiền toái cho chúng ta như vậy, để cho chúng ta tổn thất nghiêm trọng, tiếp tục như vậy chỉ sợ không đợi đến vật kia đi ra, chúng ta đã toàn diệt rồi.
Trong lều vải của thủ lĩnh, có hai người đang nói chuyện.
Hàn Sâm lập tức ngưng thần lắng nghe, hy vọng có thể từ đó nghe được một ít bí mật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận