Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1484. Đợi xem ngươi đánh bại nàng

Dưới kiếm của Hàn Sâm, trăm đao ở cũng không đủ sức chống đỡ được trăm kiếm, hắn không thể không chấp nhận thua cuộc mà rút lui khỏi trận chiến.
Mặc dù Hàn Sâm giành được chiến thắng, nhưng không đáng sợ đến như Minh Nguyệt, mỗi lần khi đến lượt Hàn Sâm ra thi đấu thì đối thủ đều sẽ chiến đấu với Hàn Sâm tới lúc không thể không chấp nhận thất bại mà dừng lại.
Bởi vì mặc dù kiếm pháp của Hàn Sâm tính áp chế rất mạnh, nhưng lại không thể trực tiếp chém chết đối thủ, bởi vậy bọn họ cũng không quá sợ hãi.
Điều này cũng là cơ hội cho Hàn Sâm luyện tập kiếm pháp mới, toàn bộ những đối thủ này đều là sinh vật Thần siêu cấp hoặc là hậu thế của Đế Linh, mỗi một bí pháp và năng lực từ mọi cấp bậc khác nhau đang thử thách kiếm pháp mới của Hàn Sâm.
Bất kể đối thủ là có năng lực gì thì Hàn Sâm đều có thể dùng các kiếm thuật khác nhau biến hóa để đáp trả, kiếm pháp biến hóa vô hạn, chẳng qua trung tâm lại giữ nguyên là dự đoán và bố cục.
Minh Nguyệt càng xem thì càng kinh ngạc, rõ ràng Hàn Sâm sử dụng Quỷ Kiếm Thuật nhưng cũng không hẳn là Quỷ Kiếm Thuật. Không biết là tại sao Hàn Sâm học Quỷ Kiếm Thuật không hoàn chỉnh từ chỗ của nàng mà trái lại còn lợi hại hơn cả Quỷ Kiếm Thuật của nàng.
Không chỉ lợi hại, mà còn không biết lợi hại hơn bao nhiêu lần nữa, trong lòng Minh Nguyệt thầm nghĩ: “Vì sao Quỷ Kiếm Thuật nào trong tay ta lại không có loại uy lực này chứ, nếu không ta cũng không cần hoàn toàn ở lại vào U Minh Tán rồi.”
Đối thủ hết vòng này đến vòng khác đều thất bại dưới kiếm của Hàn Sâm, đến khi xác nhận được Thiên Kiếm của hắn, một đám Đế Linh và hậu thế sinh vật Thần siêu cấp đều bái phục với kiếm pháp của hắn.
Đến khi Hàn Sâm vào đấu trường đấu thêm một lần nữa thì tất cả mọi người đều sững sờ, bởi vì đối thủ lần này của Hàn Sâm là Lục Đạo Đại Đế.
Thật là đáng tiếc, nếu như loại kiếm pháp như này đạt tới siêu cấp thì chưa chắc hắn không thể để chiến đấu một trận với Lục Đạo Đại Đế, nhưng bây giờ lại là không có cơ hội nào cả.
“Bọn họ đối đầu sớm quá, ta vẫn còn muốn xem thêm mấy trận kiếm pháp như thế nữa, đúng là quá thần kỳ.”
Mọi người đều cảm thấy Hàn Sâm thua là cái chắc, kiếm pháp lợi hại thì sao, chỉ khi nó được thiết lập trên cùng một cơ thể cùng cấp thì khoảng cách mới không cách biệt quá xa.
Nhưng đối mặt với sức mạnh và tốc độ tuyệt đối, kiếm pháp có mạnh đến đâu cũng vô dụng.
Minh Nguyệt mỉm cười thở phào một cái, Hàn Sâm và Lục Đạo đấu trước thì có lẽ Hàn Sâm sẽ thất bại mà lui, nàng cũng bớt đi một đối thủ mạnh.
Mặc dù Minh Nguyệt vô cùng tự tin với U Minh Tán, nhưng đâu đâu trên người Hàn Sâm cũng lộ vẻ cổ quái, điều ấy vẫn khiến Minh Nguyệt phải kiêng dè ít nhiều, nếu có khả năng không phải gặp thì chẳng phải rất tốt sao.
Đương nhiên Hàn Sâm có thể bùng nổ rồi đánh bại Lục Đạo là tốt nhất, †ừ đầu đến cuối Minh Nguyệt cảm thấy Lục Đạo mới là chướng ngại lớn nhất của nàng.
Hàn Sâm nhìn thấy Lục Đạo, hắn nở nụ cười gượng gạo, hắn quá hiểu rõ Lục Đạo, tự biết bản thân khi đối đầu với Lục Đạo thì tỷ lệ chiến thắng sẽ không vượt quá mười phần trăm.
Kiếm pháp của Lục Đạo không hề thua kém hắn, mà tố chất cơ thể lại hơn hắn một bậc, dường như trận chiến như này không quá khó đoán nữa rồi.
Lục Đại nhìn thấy Hàn Sâm, khóe miệng nở một nụ cười nói: “Ta biết trong lòng ngươi đang nghĩ gì, ta đợi xem ngươi đánh bại nàng ấy, lúc đó cũng rất thú vị đấy.”
Lục Đạo chỉ nói mỗi một câu như vậy rồi bỗng nhiên rút khỏi đấu trường.
Tất cả mọi người đều như chết lặng, không ai có thể ngờ rằng Lục Đạo sẽ nhận thua mà rút lui, mà câu nói “nàng ấy” của Lục Đạo, rõ ràng là
chỉ Minh Nguyệt.
“Lục Đạo Đại Đế rút lui vì hắn, thật là việc khiến người ta không ngờ đến”
“Hắn thật sự là đối thủ của Lục Đạo Đại Đế ư, sao ta thấy không giống nhỉ?”
“Ngươi thì biết cái gì chứ, việc khó nhất khi đến được cảnh giới như Lục Đạo Đại Đế chính là tìm được một đối thủ xứng tầm, tất nhiên phải đối xử tốt với hắn một chút rồi.”
“Ban đầu ta còn cho rằng Minh Nguyệt cô nương kia mạnh hơn, không ngờ Lục Đạo Đại Đế lại coi trọng Thiên Kiếm đến vậy, xem ra ý của Lục Đạo Đại Đế là, Thiên Kiếm nhất định có thể chiến thắng nữ nhân Minh
tộc kia. “
“Bản thân Lục Đạo Đại Đế từ bỏ cơ hội thành toàn cho Thiên Kiếm, nếu
như hắn không thắng được thì Lục Đạo Đại Đế phải thất vọng rồi đây.
Minh Nguyệt khẽ thở phào một hơi, mặc dù lời nói của Lục Đạo Đại Đế khiến nàng hơi tức giận, nhưng có thể tránh việc phải đối đầu với Lục Đạo Đại Đế thì trong lòng nàng cũng thầm vui mừng.
Trở ngại lớn nhất trong việc đoạt lấy hạch gen Thần đã biến mất, với Minh Nguyệt mà nói, đó là một chuyện tốt.
“Không ngờ rằng để hắn tới đây lại có lợi ích như vậy.” Minh Nguyệt nhìn Hàn Sâm với vẻ mặt phức tạp, trong lòng thầm nghĩ: “Rốt cuộc hắn là nhân loại như nào mà ngay cả Lục Đạo Đại Đế cũng đối xử với hắn như vậy?”
Trận đấu tiếp theo đã biến thành nhạt nhẽo vô vị, tất cả mọi người đều mong chờ xem trận đấu của Hàn Sâm và Minh Nguyệt, những dị linh gặp phải Hàn Sâm đều chủ động nhận thua rồi từ bỏ, ai nấy đều mong chờ nhanh chóng xem được trận đấu giữa Hàn Sâm và Minh Nguyệt.
Vốn dĩ bọn họ cho rằng xác suất Hàn Sâm giành được chiến thắng tương đối thấp, nhưng Lục Đạo Đại Đế đã tin tưởng Hàn Sâm đến vậy, điều ấy cũng khiến bọn họ sinh ra dao động với phán đoán của chính bản thân mình.
Bởi vì dị linh và hậu duệ của sinh vật Thần siêu cấp gặp phải Hàn Sâm và Minh Nguyệt đều chủ động nhận thua, không lâu sau đó, hai người đều đã nhìn thấy đối phương trong đấu trường.
“Thật không ngờ trở ngại lớn nhất của ta lại là ngươi.” Minh Nguyệt thở dài nói.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói: “Bây giờ ngươi hối hận cũng muộn rồi, từ khi bắt đầu ngươi không nên để ta tới.”
Minh Nguyệt lắc đầu: “Để ngươi tới đây không phải là quyết định của mình ta mà là cả quyết định của Cố Khuynh Thành. Nàng ấy nói rằng ngươi có thể giúp ta tốt hơn Quỷ Nguyệt nhiều. Nàng ấy nói không sai chút nào, nếu như thay ngươi bằng Quỷ Nguyệt thì e rằng ta đã không thể tới đây được rồi, nhưng nàng ấy cũng không thể ngờ được rằng ngươi sẽ trở thành đối thủ của ta.”
“Rốt cuộc mối quan hệ giữa ngươi và Cố Khuynh Thành là gì?” Hàn Sâm hỏi, vốn dĩ hắn cũng không hi vọng Minh Nguyệt có thể trả lời.
Quả nhiên Minh Nguyệt cũng không hề có ý muốn trả lời câu hỏi đó, nàng chỉ mở U Minh Tán ra, chỉ vào Hàn Sâm rồi nói: “Những sinh vật bị U Minh Tán hút vào, cho dù là dị linh cũng khó mà tồn tại được, ngươi giúp ta nhiều như vậy, ta thật sự không muốn giết ngươi, nhưng †a nhất định phải lấy bằng được hạch gen Thần, cho nên ngươi tự mình rút lui đi.”
“Không phải trước đây ngươi từng nói rằng không cần phải tham dự trận đấu không có ý nghĩa hay sao, nếu như bây giờ ta rút lui thì chẳng phải toàn bộ trận đấu trước đó đều là không có ý nghĩa ư?” Hàn Sâm lạnh lùng nói.
Hắn đã quan sát rất lâu, chắc hẳn sức mạnh của U Minh Tán là một loại sức mạnh không gian có thể dẫn sinh linh vào bên trong không gian của U Minh Tán, hơn nữa còn bị phong cấm ở bên trong rồi từ từ bị luyện hóa.
Bản thân Hàn Sâm cũng đã từng luyện thuật siêu hạch gen của hệ không gian, vậy nên cũng chẳng còn xa lạ gì với điều này nữa. Hắn nghĩ rất lâu, tất cả đều nghĩ tới mấy phương pháp để đối phó kia, cơ mà chưa trải qua thực chiến thì hắn cũng không thể xác định được rằng liệu mấy biện pháp đó có ổn hay không.
Đương nhiên biện pháp nhẹ nhàng nhất chính là biến thân thành Đế Linh siêu cấp, đến tám chín phần mười là sức hút và năng lực phong cấm của U Minh Tán không có tác dụng với Đế Linh siêu cấp.
Chẳng qua nếu không lâm vào đường cũng thì Hàn Sâm cũng không muốn biến thành Đế Linh siêu cấp trước mặt mọi người.
“Vì ngươi đã khăng khăng muốn trở thành kẻ thù của ta, vậy cũng đừng trách ta không niệm tình xưa.” Minh Nguyệt sa sầm mặt mày nói, đồng thời xoay chuyển U Minh Tán ở trong tay.
Mặt ô tỏa ra ánh sáng mờ nhạt khác nhau, trong khi chuyển động khiến cho không gian xung quanh trở nên méo mó dị thường, tạo thành một vòng xoáy đen như hang động vậy.
Hàn Sâm lập tức cảm nhận được một lực hút khổng lồ quẩn quanh trên cơ thể của hắn, kéo hắn về phía vòng xoáy đó.
Hết chương 1484.
Bạn cần đăng nhập để bình luận