Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2996. Liên minh tấn công Thần Miếu

“Đại nhân, Bạch Vô Thường tộc Hoàng Cực cứ đuổi theo nô gia không tha. Nô gia không phải đối thủ của hắn, e rằng sớm muộn gì cũng bị hắn giết chết mất thôi. Đến lúc đó khó có thể làm việc cho đại nhân được nữa” Hồ Phi nói với vẻ mặt chân thành.
Hàn Sâm thầm nghĩ: “Hay cho Hồ Phi ngươi, đã làm nô bộc mà còn †oan tính nhiều như vậy, muốn lợi dụng ta giải quyết Bạch Vô Thường giúp ngươi.”
Hàn Sâm vừa động ý niệm, chỉ thấy ấn ký Thần Tài trên trán Hồ Phi lóe lên. Hồ Phi lập tức ôm đầu, ý chí như nàng mà cũng không thể chịu đựng được phải lăn lộn trên đất kêu thảm. Chỉ trong chớp mắt, sắc mặt nàng đã trắng bệch đi, gân xanh trên người nổi lên, hai mắt trợn to trông có vẻ cực kỳ đau đớn, dường như có thể nổ tan xác bất cứ lúc nào.
“Đại nhân… Đại nhân… Tha mạng…” Hồ Phi liên tục cầu xin.
Hàn Sâm thu lại ấn ký Thần Tài rồi nói với Hồ Phi: “Ngươi là nô bộc của bản thần, bản thần nói gì thì ngươi phải nghe theo, đâu đến lượt ngươi nói chuyện?”
“Đại nhân, nô gia biết sai rồi.” Hồ Phi vội vàng bò dậy hành lễ, trong lòng lại đang chửi thâm: “Lão già này, ngươi đừng tưởng như vậy là có thể khống chế bà đây cả đời. Nếu không phải đã nghĩ ra phương pháp phá giải từ lâu thì sao bà đây lại để ngươi khống chế được chứ.”
“Đây là tín vật của bản thần, thấy vật cũng như thấy bản thần. Nếu có người cầm tín vật giống như vậy đến tìm ngươi, ngươi phải nghe lệnh làm việc. Nếu không, hậu quả không cần bản thần nói nữa đâu nhỉ?” Hàn Sâm lấy ra một vật ném cho Hồ Phi rồi nói.
“Vâng thưa đại nhân.” Hồ Phi cung kính hành lễ rồi cầm lấy tín vật một cách cẩn thận.
Đợi Hồ Phi rời đi, Hàn Sâm mới âm thầm suy nghĩ: “Nam nữ xinh đẹp của Hồ tộc trải rộng khắp các tộc trong đại vũ trụ, mạng lưới tình báo cũng là trình độ hạng nhất. Nếu nhận được sự trợ giúp của Hồ tộc thì chẳng khác nào có thêm rất nhiều đôi mắt. Song Hồ Phi là ái phi của Quỷ Cốt Tướng, biết không ít bí mật về Thần Linh và Thánh Vực. Lần này quy phục ta, chưa chắc trong lòng không mưu tính, ta vẫn phải sử dụng nàng cẩn thận mới được”
Chờ Hồ Phi đi xa, Hàn Sâm mới phát hiện ra lợi ích của Thiên Thần Quan. Hồ Phi có ấn ký Thần Tài tren người, cho dù nàng ở đâu trong đại vũ trụ, Hàn Sâm cũng có thẻ cảm ứng một cách rõ ràng, chỉ cần một suy nghĩ là có thể khống chế ấn ký Thần Tài, muốn nàng sống thì nàng được sống, muốn nàng chết thì nàng phải chết.
Nhưng sau khi Hàn Sâm cởi bỏ Thiên Thần quan thì lại không cảm ứng được nữa. Chỉ còn lại ba trăm năm tuổi thọ vẫn ở lại trên người Hàn Sâm.
“Địa vị Thần Linh của ta bắt nguồn từ Thiên Thần Quan, cũng không phải là thân phận Thần Linh thật sự, chuyện này cũng hợp lí.” Hàn Sâm cũng không cảm thấy đáng tiếc bởi hắn vốn không định thành Thần, có thể nhận được tuổi thọ đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi.
Hoa viên nhỏ trong hoàng cung tộc Hoàng Cực, Hàn Sâm ở trạng thái Dị Chủng Hoá đang đi bộ vào bên trong.
“Kim Tệ, kết quả của chuyến đi này thế nào rồi?” Bạch Hoàng đang pha trà nhẹ giọng hỏi.
“May mà không làm nhục sứ mệnh, tại hạ đã khuyên được Hàn Sâm tham gia lần hành động liên minh này của chúng ta, nhưng hắn có một điều kiện.” Hàn Sâm nói.
“Điều kiện gì?” Bạch Hoàng không ngẩng đầu lên, dường như đã đoán trước được rồi.
“Phải giao dị bảo dùng để giải cứu Hoàng Kim Hống cho hắn, để hắn là người giải cứu Hoàng Kim Hống.” Hàn Sâm nói.
“Chuyện này cũng được nhưng phải tới ngày đó mới có thể giao cho hắn. Đến bên ngoài Thần cung, ta sẽ giao cho hắn.” Bạch Hoàng gật đầu nói.
“Chuyện này chắc không có vấn đề gì đâu.” Hàn Sâm nhìn chiếc nhân hắc bảo thạch trên tay Bạch Hoàng: “Bệ hạ có thể cho tại hạ mượn chiếc nhẫn trên tay ngươi một lát được không?”
“Có vấn đề gì à?” Bạch Hoàng nói rồi tháo nhẫn xuống ném cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm cầm nhẫn quan sát một lát rồi trả lại cho Bạch Hoàng: “Bệ hạ thật sự xác định chiếc nhẫn này là dùng để kiểm tra đo lường dịch gen Thánh thể sao?”
“Lời này có ý gì?” Bạch Hoàng nhìn chằm chằm Hàn Sâm, hỏi.
“Dù bệ hạ tin hay không, tại hạ cũng có thể nói với ngươi một cách chắc chắn rằng, ta chưa từng sử dụng dịch gen Thánh thể nhưng chiếc nhãn này lại có phản ứng với ta. E là có nguyên nhân khác, bệ hạ có thể giải quyết nghi vấn này cho tại hạ được không?” Hàn Sâm cũng nhìn Bạch Hoàng đáp.
Bạch Hoàng không khỏi nhíu mày: “Ngươi cho rằng bổn hoàng đang lừa ngươi sao?”
“Nếu bệ hạ thật sự không biết thì e rằng chuyện này đã sai ngay từ ban đầu rồi.” Hàn Sâm suy nghĩ một lát rồi nói: “Thôi vậy, chân tướng là thế nào sau này tự nhiên sẽ biết. Tại hạ còn có vài việc phải làm, xin cáo từ trước.”
Nói rồi Hàn Sâm lắc mình rời đi, sau khi ra khỏi kết giới mới sử dụng thuật Tinh Không Đại Na Di rời đi.
“Chẳng lẽ chiếc nhãn này thật sự có vấn đề? Hay là Kim Tệ đó có mưu đồ gì?” Bạch Hoàng nhìn về phía Hàn Sâm rời đi, thì thào tự hỏi, cảm xúc trên gương mặt cũng không ngừng thay đổi.
Sau khi Hàn Sâm trở về Hoa Viên Không Trung, chợt thấy trong phòng có thêm một Hàn Sâm nữa.
“Thế nào rồi?” Hàn Sâm trong phòng hỏi Hàn Sâm vừa bước vào.
Bùm, trên người Hàn Sâm vừa bước vào dâng lên một làn khói, sau đó lập tức biến thành dáng vẻ của Bảo Nhi, cười hì hì nói: “Chiếc nhẫn đó có phản ứng với con.”
“Vậy là tốt rồi.” Hàn Sâm khẽ gật đầu.
Tuy hắn đã đoán được kết quả này từ lâu nhưng không thử một lần thì không thể hoàn toàn yên tâm được.
Trước kia Bạch Hoàng đã từng gặp Hàn Sâm nhưng hắn lại không đối xử đặc biệt với Hàn Sâm mà sau khi Hàn Sâm dùng trạng thái chiến thể Dị Chủng Hoá để gặp Bạch Hoàng, Bạch Hoàng lại lập tức có rất nhiều hành động không thể hiểu được với hắn.
Như vậy có thể đoán được chiếc nhãn chỉ có phản ứng với Hàn Sâm khi hắn đang ở trạng thái chiến thể Dị Chủng Hóa, mà không có phản ứng gì với Hàn Sâm ở trạng thái bình thường.
Song Hàn Sâm không biết Bảo Nhi bắt chước trạng thái chiến thể Dị Chủng Hóa có thể khiến cho chiếc nhẫn kia có phản ứng hay không. Cho nên hắn mới để Bảo Nhi giả mạo thành hắn đi thử một lần.
Nếu không có phản ứng gì, Bạch Hoàng tất nhiên sẽ không đưa nhân cho Bảo Nhi. Đến lúc đó Bảo Nhi lại giả vờ làm thích khách đánh với Bạch Hoàng mấy chiêu. Cho dù Bạch Hoàng có nghi ngờ cũng chẳng có chứng cứ, không thể làm gì được Hàn Sâm.
Hiện giờ đã chứng minh được chiếc nhẫn đó thật sự có phản ứng với chiến thể Dị Chủng Hóa, khiến Hàn Sâm nảy ra rất nhiều suy đoán: “Chiến thể dị Chủng Hóa là kết quả khi ta dung hợp bốn loại thuật gen. Chiếc nhẫn đó có phản ứng với chiến thể Dị Chủng Hóa, e rằng vốn không phải dụng cụ dùng để kiểm tra đo lường dịch gen Thánh thể. Chuyện này rất kỳ lạ, cũng không biết Bạch Hoàng đang lừa ta hay Bạch Hoàng, thậm chí là tất cả các vị hoàng đế của tộc Hoàng Cực đều bị lừa”
Nhưng chuyện này cũng không liên quan gì đến Hàn Sâm. Tới ngày hẹn, Hàn Sâm để Bảo Nhi quét thân thể Dị Chủng Hoá của hắn trước nhưng không lập tức biến thân.
“Nhớ kỹ, con nhất định phải là người đi vào cuối cùng và ra ngoài nhanh nhất, không được tới gần Nữ Thần Sát Na. Con đợi ở đây trước, chờ sau khi ta và Bạch Hoàng nói xong rồi lại đi ra.” Hàn Sâm mặc một áo màu lam vạt đen, lại dặn dò Bảo Nhi vài câu rồi mới đi về phía Thần cung. Ở đó đã có Bạch Hoàng và hai bóng người đứng chờ.
“Bệ hạ, đã lâu không gặp, từ đó đến nay ngài vẫn khỏe chứ?” Hàn Sâm đi tới trước mặt Bạch Hoàng, hơi hành lễ rồi nói. Cùng lúc đó, ánh mắt hắn cũng đánh giá hai bóng người kia.
Hàn Sâm vốn cho rằng Bạch Hoàng sẽ dẫn theo rất nhiều cao thủ tộc Hoàng Cực tới đây. Không ngờ lại chỉ dẫn theo hai người, hơn nữa hai sinh vật đó rõ ràng không phải là tộc Hoàng Cực.
Hết chương 2996.
Bạn cần đăng nhập để bình luận